Cô ấy không biết, một năm qua, ngoại trừ điều tra hung thủ, tôi cũng đi đến rất nhiều nơi: Tây Tạng, Vân Nam, Nội Mông, Tân Cương…đi đến những nơi xa ngút ngàn không có ai ở, đến những nơi có chênh lệch với nền văn minh hiện đại, bởi vì chỉ ở những nơi yên tĩnh như thế, tôi mới cảm thấy lòng mình được thả lỏng…

Sau đó cứ từ từ lặng ngắt như tờ, Đắm chìm vào những dải cờ màu sắc dưới chân núi tuyết, đắm chìn vào hồ Thanh Hải, đắm chìm vào thảo nguyên mát lành, đắm chìn vào ánh trăng sáng hồ Nhĩ Hải

Cô ấy là gợn sóng duy nhất, nhưng bây giờ gợn sóng ấy đã lắng lại, điều tra không có kết quả, bí mật trên thuyền vẫn như cũ.

Tôi tựa hồ không còn lý do trở về Đại Lý nữa rồi..



Trước đây tôi ít dùng những phần mềm chat như: Weixin, QQ, weibo… Nhưng có lần tôi lên mạng tìm cái tên ‘Thất Châu’ sau đấy mỗi ngày tôi đều theo dõi weibo của cô ấy, bởi vì cô ấy rất thích đăng những tất cả những chuyện vụn vặt lớn nhỏ trong cuộc sống của mình, bạn gần như có thể nhìn thấy chúng trên weibo.

Ngày 1/7/2017: Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, không tốt chút nào cả, cả người cũng vậy, tôi nhịn hỏi vì sao, hỏi ra đều là vì sao nhân gian lại có những cuộc hợp tan máu chó như vậy, những fan chân ái của chị đâu rồi, hãy mau đến hôn chị đi!

Tôi nhìn thời gian bên dưới, là ngày tôi rời khỏi Đại Lý. Có một vài thuật ngữ internet tôi không hiểu lắm nhưng vẫn khiến tôi bật cười, cười xong lại thấy trong lòng ứ nghẹn.

Ngày 3/7: “Có lẽ nên đi xem mắt nữa rồi.”

Tôi cúi đầu nhìn tàn thuốc đã bị đã bị bóp cong, tôi vô tình mở phần bình luận ra, ở dưới có rất nhiều bình luận phản đối:

- Nam có Chu Tước: Đi xem mắt gì chứ? Đã bao lâu rồi chị chưa khai hố rồi?

- Bánh trôi nhỏ thật manh manh: Chị còn trẻ nên làm nhiều chuyện ít yêu đương thôi.

- Này, thằng nhóc: Đại Đại, chị điên rồi sao? Không phải chị nói cả đời này sẽ trạch nữ sao?

- Trong lòng nam thần vui vẻ: Em quan tâm đến trọng điểm chính là chữ ‘lại’ vậy chị đã thất bại một lần rồi sao? Hahaha…



Lướt, lướt thôi cũng khiến bạn quên mất phiền muộn, thảo nào cô ấy dễ thương như vậy, thế giới của cô ấy, độc giả của cô ấy cũng đáng yêu như vậy.

Ngày 5/7: Hôm nay tôi chèo thuyền trên hồ Nhị Hải, mặt trời nóng lắm, nhưng tôi lại ngồi phơi nắng, có phải tôi rất ngốc không? Mây trắng, núi cao, tôi cảm thấy đời người có chuyện gì không qua được?

Nếu như các bạn nhớ một người, hãy ghi tên anh ấy vào trong giấy rồi ném xuống nước, nhìn tên của anh ấy lay động trên mặt nước, giống như nhìn thấy anh ấy, từ từ rời xa bạn.

Bên dưới là phần comment của độc giả:

- Rượu biết sủi cảo: Đại Đại, chị đừng dọa em, chị bị thất tình hả?

Người lười: Đại Đại…Những hành động xa cách…Kiểu tình xa cách… Suy nghĩ nhiều chỉ tổn hại sức khỏe thôi…hãy mau về viết truyện đi…

Nơi nào nắng ấm không khuynh thành: Sao đọc có vẻ hơi buồn vậy? Đọc mà trong lòng còn thấy khó chịu, mọi người đừng cười nhạo Đại Đại nữa.

_

Lần này tôi đọc nhưng không cười nổi, trong đầu tôi những chuyện cô ấy biết làm, cô ấy biết làm những chuyện ngốc nghếch và cố chấp.

Ngày 8/7: Hôm nay tôi với @Hành tẩu đại Tráng Ngư ăn cơm, Nhân sinh đắc ý tu tận hoan,

Mạc sử kim tôn không đối nguyệt! (1) . Đối với hai con FA mà nói thì đàn ông gì đó hay xem mắt gì gì đó chỉ mà mây bay mà thôi, mây bay mà thôi…

(1) Đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng

Đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng ( Thơ Lý Bạch)

Ngày 10/7: Hôm nay có chuyện gì tốt? Hôm nay tôi đi rửa xe, chạy băng băng trên đường phố Đại Lý sáng ngời, cả ngày tâm trạng đều tốt!

Ngày 12/7: Thì ra truyện đau khổ nhất trên đời này chính là anh ấy như mây đen, bạn như trăng rằm.

Mây đen gặp trăng sáng.

Nhưng mây bay, bạn không biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play