- "Anh đến đây làm gì?"
Cô gái đó không ai khác chính là Mộc linh, cô nói kiểu giận hờn.
Vũ Thần ngồi xuống cạnh cô, nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của cô, anh ta xoa xoa nhẹ,ghé vào tai cô nói.
- "Em trốn anh sao được, bảo bối của anh xinh gái chỉ để cho anh ngắm thôi.. "
Mộc Linh ngồi buồn chồn nhìn Vũ Thần cô có cảm giác hụt hẫng tội lỗi...
- "Vũ Thần, em đâu còn xứng với anh, em đâu còn trong sạch, đâu chỉ còn là người con gái của anh, tiền đồ anh tốt, anh có địa vị trên mọi lĩnh vực em không muốn anh vùi đầu vào một sát thủ tuyệt tình như em, em có rất nhiều kẻ thù sẽ ảnh hưởng tới anh.Em đã bị Ngô kiến Thuần làm nhục, giờ còn mang con của hắn.. Hix...em không còn xứng với anh nữa.... "
Vũ Thần bất lực nới lỏng tay Mộc Linh ra, anh nhìn về phía xa kia, thiết nghĩ hắn là một người con trai trưởng của một dòng tộc danh giá, anh có địa vị trong xã hội, như cô nói nhưng người hắn yêu chỉ có cô, cô không xuất thân từ một gia tộc nào chỉ là con của một sát thủ có tiếng tăm Mộc Cương, nhưng hắn yêu cô, yêu một sát thủ dấu tên, cô cũng dành cho anh lần đầu chỉ là do anh chủ quan mới để cho Một tên háo sắc Ngô Kiến Thuần chốc thuốc đưa cô lên giường làm nhục, hắn không giúp được cô giờ lại để cô mang thai con của tên đó, cả người anh lạnh đi, chưa bao giờ anh lạnh lùng như bây giờ.
Mộc Linh yêu anh, cô yêu anh rất nhiều, ba cô nói nếu cô lấy anh thì sẽ được hưởng một cuộc sống bình yên bên tình yêu anh dành cho cô, ba cô thương anh rất nhiều, chỉ vì cứu cô mà anh đã hi sinh đi khuôn mặt đẹp trai đến động lòng người, cô biết anh là người có tiền thì vết sẹo đó sẽ được cải thiện đi, nhưng mỗi khi nhìn thấy mặt anh là lòng cô lại quặn lại,có phải chỉ vì tin người mà cô đã phải rời xa anh, anh có chấp nhận hay không.
- "Em biết anh sốc lắm nhưng em chỉ biết xin lỗi anh, sẽ có người con gái xứng đáng đến với em,ở bên em anh sẽ khổ.Em cũng đã có con với Ngô Kiến Thuần rồi nên em không muốn làm khổ anh.Em cũng đồng ý làm vợ hắn rồi..."
Vũ Thần choáng đến nỗi ngồi không vững,hắn trợn mắt lên nhìn Mộc Linh.
- "Em vừa nói cái gì? Em có biết hắn đã có vợ và có một đứa con gái 1 tuổi rồi không? Hắn có cho em hạnh phúc không, anh chấp nhận nuôi con hắn, em đồng ý theo anh về pháp được không? "
Mộc Linh gạt tay anh ra.:
- "Em xin lỗi anh, em không thể, em không muốn cả đời anh nuôi con người khác, em đã nói với ba rồi ngày mai em sẽ theo Ngô kiến Thuần về Ngô gia. Em mong anh hãy quên anh và sớm có một người phụ nữ xứng đáng đến với anh. "
Nói được ra những lời này Mộc Linh đã rất đau, cô cũng không còn cách nào nữa đâu,rời xa anh là tốt nhất.
- "Mộc linh, anh yêu em, em cũng đã trao cho anh mọi thứ rồi, anh muốn trở tre cho em, dù em có con với ai thì Vũ Thần anh vẫn yêu em, thương em.Em đồng ý đi theo anh được không?chắc chắn bác Mộc Cương sẽ đồng ý, em không cần làm một sát thủ nữa, em sẽ có một cuộc sống bình thường như bao người khác, Mộc Anh em gái em cô ấy cũng đã có một cuộc sống hạnh phúc bên Tống Minh kha rồi, em đã làm sát thủ đến nay cũng 30 tuổi rồi, thanh xuân sẽ không chờ đợi em đâu, nghe anh, nếu có ai muốn truy sát em anh sẽ là người bảo vệ anh..... "
Mộc Linh đứng dậy cô cố nín khóc, nhìn thẳng mặt Vũ Thần nói dứt khoát.
- "Vũ Thần, em không thể đi theo anh,em đã là người của Ngô Kiến Thuần chết cũng sẽ là người của hắn, anh không phải lo cho em.... chào anh!!!! "
Mộc Linh quay người bước đi một mạch không nhìn lại, cô sợ nhìn lại sẽ không thể dứt khoát được với anh....
Vũ Thần đứng thẫn thờ nhìn người con gái mảnh mai bước đi, anh đã là người thua cuộc, là anh hèn hạ không thể bảo vệ cho người mình yêu.
Là anh hồ đồ đã nghe lời em trai để giờ anh mất cô....!
-
[email protected]cầm trên tay tấm ảnh một Mộc Linh ôm hai đứa con xinh như thiên thần, đứa bé trai giống Vũ Thần đến chín phần, đã mười bảy năm rồi ông vẫn chỉ có thể theo dõi con từ xa...
ngày đấy Mộc Linh mang thai nhưng không phải con của Ngô Kiến Thuần, ông không biết là hắn có biết hai đứa con song sinh đó là con của ông hay không? ông đã phải tự mình đi vào con đường của thế giới ngầm, ông luôn bảo vệ cho đứa con gái của mình, ngày xảy ra tai nạn ông không hề biết, mãi sau này ba của cô mới nói cho ông biết vợ và con bị tai nạn Nguy kịch đến tính mạng, Vũ Thần đã bay về thượng hải ngay trong đêm, ông đã dùng thế lực của mình để xoá đi vết tích của vụ tai nạn, Mộc Cương cũng đã để ba sinh mạng nằm ngủ suốt mười bảy năm qua, vì không muốn bị lộ ông không quay về thượng hải từ đó đến giờ, mỗi một năm ba vợ sẽ gửi một video theo dõi của vợ và con ông. Cho ông,lấy niềm vui đó để chờ tới ngày hôm nay, con gái ông cũng đã vào được Tống Gia, có một người chồng tài giỏi đẹp trai.
con gái diệu của ông lại là một người tài giỏi phẩm hạnh như mẹ, thông minh xuất chúng, còn là một sát thủ có một không hai dù mới ít tuổi, mọi chuyện tuy đơn giản nhưng điều ông lo lắng nhất là người em trai cùng cha khác mẹ của ông đã bay về thượng hải về chỉ có cái khó nó cũng có một vết sẹo nhưng bản lớn trên mặt, ông đưa tay lên vết sẹo đã được thẩm mỹ mờ đi rất nhiều trên gương mặt, một dự cảm không lành, ông rất sợ thằng em của mình cấu kết với con đàn bà đê tiện kia làm càn, ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của con gái ông....!!!
một người đàn ông đã có tuổi đi vào lễ phép cúi đầu..
- Thưa ông chủ, đến giờ họp rồi ạ!!! "
- "Ừm..!!! "