Edit: Bonnie/Nghiêm cấm reup!

Úc Ly nói là làm, ngày hôm sau quả nhiên đã công bố.

Nhưng y lại không hề lỗ mãng thừa nhận như mọi người đoán, mà tuyên bố mình đang so tài kỹ thuật với đạo trưởng của Tiểu Tiên Quan. Weibo của Tiểu Tiên Quan cũng chứng thực, còn tán dương Úc Ly phát huy mạnh tinh thần văn hóa võ thuật, kêu gọi những thần tượng thanh niên khác nên học tập y.

Mặc dù trong video đánh nhau đến mức máu mũi giàn giụa, rất khó lừa được dân mạng, nhưng theo chiều hướng phát triển, ngay cả bên liên quan cũng đều ủng hộ Úc Ly, cứ mãi níu lấy chuyện này cũng không có ý nghĩa.

Trái lại, Hoắc Tình khá là xui xẻo, bởi vì trước đó đoàn đội từng chối bỏ một lần, hiện tại cũng không thể đi nhờ xe Úc Ly để tẩy trắng được, chỉ có thể an tĩnh như gà. Cũng may cơ bản hỏa lực đều hướng theo Úc Ly, dân mạng chỉ mượn Lý Quỳ Lý Quỷ để cười nhạo Hoắc Tình trong video là Hoắc Quỷ, nhưng cũng không hot lắm.

(*) Lý Quỳ là là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết Thủy Hử, là một trong những người khỏe nhất của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc. Còn Lý Quỷ là một tên cướp, mạo danh Lý Quỳ, cản đường cướp bóc đòi tiền, về sau gặp phải Lý Quỳ, bị giết.

Trên mạng mỗi ngày đều có phốt mới, dần dần, sự chú ý của tất cả mọi người lại chuyển hướng sang chuyện khác.

Mắt thấy sóng gió đã qua, Hoắc Tình thở phào một cái, hôm đó tiểu đạo sĩ lại tìm đến cửa.

Mặc dù Linh Khu đã khỏi bệnh, nhưng nhìn qua vẫn có chút ỉu xìu, hơn nữa cảm xúc tụt xuống rất nhiều, không còn vẻ phơi phới như lúc trước nữa.

Điều này cũng không thể trách cậu ta, vốn dĩ cậu ta đã chắc chắn trở thành quan chủ mới nhậm chức của Tiểu Tiên Quan, chỉ chờ nghi thức thăng tọa mùng một tháng sau, nhưng từ khi tin cậu ta thức tỉnh huyết mạch bán yêu bị truyền ra, có rất nhiều người nghị luận, như là lo âu “Không phải là tộc ta ắt có dị tâm”, không muốn để cậu ta tiếp nhận vị trí quan chủ.

Đối mặt với vẻ mặt áy náy lại thương hại của các sư huynh sư đệ, Linh Khu rất khổ sở, cũng không phải là cậu ta có ý với vị trí quan chủ, mà từ nhỏ đã coi đạo quan là nhà, đồng môn là người thân, bây giờ lại giống như bị người nhà bài xích, thậm chí ghét bỏ.

Linh Khu vốn có tính kiêu ngạo, nghĩ muốn chứng minh mình, mục đích cậu ta đi tìm Hoắc Tình cũng rất rõ ràng, chính là nhìn trúng năng lực có thể trao đổi với âm linh của Hoắc Tình, muốn lập đội với đối phương.

“Lập đội?”

Ở sân sau, Hoắc Tình kinh ngạc nhìn Linh Khu.

Cảm giác của hắn ta đối với Linh Khu rất phức tạp, mới đầu là chán ghét và oán trách, bây giờ chỉ còn lại cảm kích, nếu không phải Linh Khu cứ túm lấy hắn ta không nhả, sợ rằng ba hắn ta chỉ có thể hồn phi phách tán…

Nghĩ tới đây, Hoắc Tình quyết định tác thành đối phương.

“Nếu như cậu có ý… cũng không phải không được, dáng dấp cậu cũng không tệ lắm, chỉ là hơi lùn, còn có tóc…” Hoắc Tình có chút lo lắng, hắn ta có thể dạy nghiệp vụ, cũng có không ít người hói trong giới âm nhạc, nhưng trong lòng hắn ta hiểu rõ, mình không tính là phái thực lực tuyệt đối, mà là nửa idol.

Idol là không thể trọc.

“Anh, anh! Tôi thành tâm thành ý tìm anh bàn việc chính, anh lại sỉ nhục tôi?” Linh Khu xị cái mặt bánh bao xuống, “Chẳng lẽ anh vẫn còn ghi hận tôi vì tôi nói anh bị âm linh quấn thân, nhưng tôi đâu có nói sai!”

“Tôi không làm nhục cậu, đây không phải là lo nghĩ cho việc debut của cậu sao?” Hoắc Tình cảm thấy thật oan ức.

“Debut cái gì?”

“Không phải cậu tìm tôi lập đội à?”

Linh Khu rốt cuộc kịp phản ứng, suýt nữa tức đến ngất đi: “Tôi nói là đội bắt quỷ, không phải anh nghe được âm linh nói chuyện sao!”

“…”

Hồi lâu sau, Hoắc Tình cười khan một tiếng, “Sợ rằng không được, ngày đó cậu cũng nhìn thấy đấy, nếu không phải Úc tiên sinh giúp tôi mở thiên nhãn, tôi cũng chẳng thấy được cái gì.”

Linh Khu cũng biết Úc Ly là ai, gấp gáp hỏi: “Không thể bảo y luôn mở giúp anh được sao?”

“Xùy, cậu nghĩ nó là mở đèn hay là mở cửa?” Đáp lời lại là Úc Ly, y vừa đi từ trong nhà ra, vừa vặn nghe được hai người nói chuyện, “Mở thiên nhãn hao tổn tinh thần rất lớn, lần trước hắn ta còn ngủ mê man hơn mười giờ.”

Linh Khu đầy vẻ thất vọng, đột nhiên đảo mắt một vòng, chuyển sang hỏi Úc Ly: “Vậy anh có thể lập đội với tôi không?”

Suýt nữa cậu ta quên mất, Úc Ly cũng có thể trao đổi cùng âm linh mà!

“Ha, cậu chỉ là một bán yêu quèn mà còn dám xúi dục tôi làm phiên dịch cho cậu?” Úc Ly ngẩng đầu lên, từ cao nhìn xuống, giải thích hoàn mỹ bốn chữ “cao cao tại thượng”.

Y khiêu khích như vậy, Linh Khu lại không giậm chân, chỉ cúi thấp đầu buồn buồn không vui.

Thấy vậy, Hoắc Tình có loại không đành lòng như bắt nạt trẻ con, an ủi nói: “Thật ra thì không nói chuyện được cũng không ảnh hưởng đến việc cậu siêu độ mà?”

Linh Khu u oán nhìn hắn ta một cái, “Tôi chỉ cảm thấy trước khi quá thô bạo, nếu như có thể trò chuyện, nói không chừng có thể tránh khỏi rất nhiều tiếc nuối.”

Hoắc Tình nghĩ đến bản thân, yên lặng một lát mới nói: “Nếu gặp tình huống đặc biệt, cậu có thể đưa âm linh đến, tôi giúp cậu hỏi một chút.” Tiếp đó lại nhìn về phía Úc Ly, hiển nhiên là đang trưng cầu ý kiến của đối phương.

Úc Ly hừ lạnh một tiếng, ngược lại là không phản đối.

Linh Khu vui mừng trong bụng, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười.

Cậu ta hài lòng cáo từ, lại bị Úc Ly ngăn lại: “Này, nghe nói cậu không được làm quan chủ nữa?”

“Vậy thì sao?” Linh Khu tức giận trợn mắt nhìn y.

Úc Ly hơi nhếch khóe môi: “Giới thiệu một chỗ cho cậu, có đi hay không?”

Chưa đến hai ngày, Úc Ly liền nhận được điện thoại đến từ Cục Quản Yêu, Lưu Thiên Thường cảm ơn y vì đã mang đến một kiện tướng cho cục.

“Tiểu đạo sĩ thật sự rời khỏi Tiểu Tiên Quan rồi?” Nghe nói Linh Khu đến Cục Quản Yêu nhậm chức, Tạ Phỉ kinh ngạc hỏi.

Úc Ly “ừ” một tiếng, “Trong quan đã không còn vị trí của cậu ta nữa.”

Mà Tạ Phỉ cũng học được một từ trong cách giải thích của Úc Ly — nội đấu.

Quả nhiên, nơi nào có người thì sẽ có giang hồ, ngay cả các đạo sĩ “thanh tâm quả dục” cũng không ngoại lệ.

Bất kể nói thế nào, náo loạn như vậy vài ngày, dù sao cũng coi như có kết cục tốt đẹp.

Hỗn loạn lúc trước có vẻ đã lắng xuống toàn bộ, nhưng mà mấy ngày nay đám fans và truyền thông chen chúc tới nằm vùng ở khách sạn Đại Hoang lại không ít đi chút nào.

Tạ Phỉ lấy lý do ảnh hưởng đến việc làm ăn của khách sạn để bán thảm trên Weibo, được Úc Ly và Hoắc Tình cùng like. Đám fans không gặp được thần tượng, lại bị thần tượng chê, còn bị fans hai nhà bắt tay diss, ngồi mấy ngày liền giải tán.

Mà truyền thông lấy được thông báo từ phía trên, cũng không dám tiếp tục quấy rầy.

Khách sạn khôi phục lại sự yên ổn trước kia, chỉ trừ việc đặt phòng trước một tuần đổi thành cần đặt trước một tháng.

Khách sạn Đại Hoang thanh danh lan xa, có người tò mò tại sao thần tượng nổi tiếng như Úc Ly và Hoắc Tình lại đều ở trong thôn, lập tức liền có người trả lời nói vua đánh bạc Lục Thắng Nam cũng từng ở, minh tinh có tiền có địa vị đi nữa, còn có thể so với vua đánh bạc sao?

Trong vòng nghị luận rất nhiều, không ít người cũng đang hỏi thăm bối cảnh của Úc Ly, ở trong ấn tượng của mọi người, y chỉ là một cây lắc tiền của giải trí M, lại có thể giật dây được nhiều người như vậy, ngay cả giải trí M cũng không làm được sao?

Nhưng cho dù có nghe nói thế nào, từ đầu đến cuối vẫn không hề có manh mối.

Mà Tạ Nghiêu ở vòng giải trí đương nhiên cũng quan tâm, huống chi chuyện này còn liên quan đến em trai tiện nghi của hắn ta.

“Cho nên, lần náo nhiệt này thật ra là giải trí W cố ý nhằm vào giải trí M?” Từ sau khi Hoắc Tình rút khỏi chương trình, Tạ Nghiêu có thể nói như cá gặp nước, bằng vào hào quang huyết mạch cẩm lý ban cho, nhân khí bay lên như diều gặp gió.

“Không sai, hai công ty đánh nhau, chẳng qua là vừa vặn gặp được chuyện của Úc Ly, liền bị giải trí W lợi dụng.” Người đại diện nói xong, lại có chút hả hê cười một tiếng: “Giải trí W coi như đã đá phải ván sắt, còn bị rút mất hai dự án lớn.”

Tạ Nghiêu giả vờ lơ đãng hỏi: “Anh Úc Ly vẫn luôn ở trong khách sạn kia sao?”

“Không biết.” Người đại diện thật sự không biết.

Mặt Tạ Nghiêu không có gì khác thường, trong lòng lại hết sức ghen ghét.

Chẳng qua là bây giờ cũng không thể làm gì.

Mấy tháng trước, lần đầu tiên hắn ra lợi dụng nghiệt lực nguyền rủa, lấy cớ dì mình mắc bệnh hiểm nghèo mà cứu vãn lại.

Hai tháng trước, hắn ta đã hoàn toàn chuyển hóa được nghiệt lực thành may mắn, lại nhằm vào Hoắc Tình mà ra tay. Nhưng mỗi lần hắn ta nguyền rủa đều không biết cụ thể người bị nguyền rủa sẽ gặp cái gì, không ngờ lại dẫn ra án nổ súng, làm chết mấy người, khiến nghiệt lực quá mức mạnh mẽ, đến nay vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa được.

Nhưng Tạ Nghiêu có một linh cảm, một khi chuyển hóa thành công, thực lực của hắn ta ắt sẽ đột phá, đến lúc đó sẽ có thể yên tâm chuẩn bị một vị tế phẩm rồi.

Chọn ai đây?

Tạ Nghiêu hơi nhếch khóe môi.

Thấy Tạ Nghiêu chậm chạp không nói lời nào, người đại diện còn nghĩ hắn ta đang lo lắng cho thần tượng, liền an ủi nói: “Thầy Úc Ly không sao, nhiệm vụ trước mắt của cậu là debut đêm mai, mặc dù chương trình đã bảo đảm cậu debut ở vị trí C, nhưng vẫn phải lên chương trình, trên sân khấu cậu phải nghiêm túc khống chế biểu cảm, không thể để cho người xem nhìn ra một chút sơ hở nào.”

Tạ Nghiêu gật đầu một cái. Người đại diện không yên tâm dặn dò: “Từ khẩn trương đến ngạc nhiên mừng rỡ rồi đến nghẹn ngào, cậu đã luyện qua rất nhiều lần, nếu quả thực không khóc nổi thì ôm lấy những người bên cạnh, che mặt đi.”

Tuy Tạ Nghiêu không nhịn được, vẫn hòa nhã đáp ứng, chợt hỏi: “Có phải trong chương trình có khách quý của “Khiêu chiến siêu cấp” không?”

“Khiêu chiến siêu cấp” là chương trình cao cấp trong nước, rattings cao nhất đã từng trên 5, cho dù bây giờ không bằng trước, nhưng cơ sở vẫn rất khả quan.

Người đại diện không hiểu ý Tạ Nghiêu hỏi, cẩn thận nói: “Có thì có, nhưng đó là tài nguyên của số bốn số năm…”

“Tôi nghe nói quý tiếp theo của “Khiêu chiến siêu cấp” sắp tuyên truyền, công ty có nói anh Úc Ly sẽ tham gia không?”

“Thầy Úc Ly cũng có trong buổi họp báo, chủ yếu là để tuyên truyền phim “Vương Triều” sắp phát sóng…” Người đại diện kịp thời im miệng, lo lắng Tạ Nghiêu vẫn canh cánh trong lòng chuyện bị đuổi khỏi đoàn phim, “Tài nguyên của cậu tốt hơn nhiều, trừ mấy đại ngôn ra, còn có vai nam hai của một bộ phim.”

Tạ Nghiêu lơ đễnh cười cười, suy nghĩ một chút rồi nói: “Có thể đổi tài nguyên không? Tôi cũng muốn tham gia “Khiêu chiến siêu cấp”, cùng với anh Úc Ly.”

“Khiêu chiến siêu cấp?” Tối hôm đó, lúc Tạ Phỉ nhận được điện thoại của An Minh Dịch còn có chút ngơ ngác.

“Đúng, đây là chương trình quốc dân, quý mới dự định sẽ quay vào tháng 8, 9 tháng bắt đầu chiếu, đúng lúc trước một tuần khách sạn khai trương.” An Minh Dịch nói: “Thượng Cảnh là nhà tài trợ lớn nhất của “Khiêu chiến siêu cấp”, bên tuyên truyền liền đưa ra sẽ quay kỳ đầu tiên ở khách sạn. Khách quý vừa vặn có Úc Ly, y vừa ký hợp đồng trở thành người phát ngôn đại diện hình ảnh cho khách sạn Tễ Nguyệt, tóm lại tôi nghĩ phương án này cũng được.”

“Đoàn đội của anh chuyên nghiệp, nếu như cảm thấy được, đương nhiên tôi không có ý kiến gì.” Tạ Phỉ còn đang đạp xe ba gác, khách trên xe xóc nảy vì đường hẻm quanh co trong thôn.

“Cảm ơn.” An Minh Dịch ôn hòa nói, “Đến lúc đó có thể có vài chỗ cần ông chủ Tạ phối hợp.”

“Không thành vấn đề!”

Cúp điện thoại, Tạ Phỉ lại đạp xe lần nữa, liền nghe khách sau lưng hỏi: “Ông chủ Tiểu Tạ, tôi vừa nghe cậu nói đến “Khiêu chiến siêu cấp”? Chẳng lẽ chương trình sắp đến đây lấy cảnh sao?”

Buổi tối đường hẻm rất yên tĩnh, Tạ Phỉ nghe điện thoại cũng không cố gắng hạ thấp giọng, khách vẫn nghe thấy một ít.

“Vẫn chưa chắc.” Tạ Phỉ trả lời mơ hồ, lại cười hỏi: ” Khiêu chiến siêu cấp có hay không?”

“Siêu hay!” Vị khách ngạc nhiên vì Tạ Phỉ lại chưa từng xem chương trình này, thao thao bất tuyệt nói.

Chờ đạp đến cửa khách sạn, Tạ Phỉ cũng đã nghe hiểu, đại khái tương tự với chương trình “Keep running, XD” ở thế giới cũ của hắn.

“Đến rồi.” Tạ Phỉ mời khách người xuống xe trước, mình thì đẩy xe ở phía cuối.

Vào sân trước, hắn nhạy cảm phát hiện bầu không khí có chút kỳ quái, vài người nhìn về phía hắn đều có chút tránh né.

“Có chuyện gì sao?” Tạ Phỉ dứt khoát trực tiếp hỏi.

Một vị khách trẻ tuổi ở gần nửa tháng, cũng khá quen thuộc với hắn đi tới, đưa điện thoại ra trước mặt hắn: “Ông chủ nhỏ, anh em giả của cậu vừa mới debut vị trí C.”

Tạ Phỉ ngẩn người, kịp phản ứng là Tạ Nghiêu tham gia chương trình tuyển tú.

Hắn nhìn điện thoại của vị khách kia một cái, liền thấy được một bức ảnh của Tạ Nghiêu… Còn rất đẹp mắt.

“Tối nay hot search đều bị cậu ta thầu.” Vị khách kia bĩu môi một cái, bất bình giùm Tạ Phỉ.

“Chỉ là một cái hot search debut vị trí C là được rồi, ngoài ra toàn cái cái quỷ gì không, trừ fans thì có ai quan tâm hắn ta khóc hay không khóc trên sân khấu đâu, nhìn là biết mua rồi.” Một vị khách khác phụ họa theo.

Tạ Phỉ ngược lại không để ở trong lòng, thuận miệng nói: “Thích thì làm thôi, ngày mai sẽ yên tĩnh.”

Lúc này vị khách kia liền phản bác: “Làm sao được? Khoảng thời gian này hắn ta gần như đều có hot search.”

Tạ Phỉ sâu xa nhếch mép lên, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, “Ngày mai tôi phải đến thành phố Nam Sơn một chuyến, ra tòa.”

—-

(*) Ý chỉ một nghệ sĩ có năng lực mạnh trong đội, xuất hiện nhiều lần trong ống kính, rất dễ khiến người khác chú ý đến. C trong tiếng Anh là chữ viết tắt của center, nghĩa là trung tâm, chính giữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play