Cơ Huyền mở mắt tỉnh lại thì mình đã trở lại phòng trọ, cả người loang lổ vết máu. Cơ Huyền lấy từ trong giới chỉ ra một viên tinh thạch đỏ như máu, đó là Huyết Tinh Thạch thần dược có thể chữa lành mọi viết thương.
Dồn đấu khí vào Huyết Tinh Thạch, một giọt dịch như máu tươi chảy xuống vết thương. Vết thương khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, vị trí đó nhìn chưa từng xảy ra vết thương. Sau vài lần nữa vết thương của Cơ Huyền đã hoàn toàn khỏi hẳn. Nhưng viên tinh thạch lại trở nên ảm đạm.
- Xem ra phải đi săn ma thú bổ xung lại Huyết Tinh Thạch rồi.
Cơ Huyền cất viên huyết tinh thạch vào nạp giới.
- Hệ thống, ta muốn luyện hoá xác của Mỹ Đồ Toạ thành Hắc Minh Cốt quân tốn bao lâu.
- Tinh. Mất khoảng nửa tháng. Có tiến hành không.
- Tiến hành.
....
- Ngươi có chắc là ngươi chỉ đúng lộ tuyến không, sao đi mãi mà không thấy đế quốc ở đâu.
Cơ Huyền ngồi trên lưng Tử Tinh Dực sư vương cúi đầu hỏi một tên đang treo lơ lửng trong không trung.
Tên này béo, béo đến nỗi mỡ che khuất cả đôi mắt và cổ, phì phì còn chảy mồ hô ướt nhẹp nhìn thật buồn nôn. Tên này nghe được Cơ Huyền hỏi không dám chậm chế cung kính trả lời:
- Đại nhân ngài đừng nóng vội chúng ta đang đi đúng đường rồi, khỏang một vài ngày nữa là đến nơi thôi.
Còn lí do tên này bị rơi vào tình trạng này. Vài ngày trước Cơ Huyền muốn tới đế quốc nên theo một đoàn lữ nhân, ai ngờ trên được tên béo này hợp tác với thổ phỉ giết người cướp bảo. Hơn mấy trăm lữ nhân điều bị giết chết, cuối cùng Cơ Huyền ra tay giết sạch lũ thổ phỉ.
Tên béo này sợ hãi cầu xin, nói có thể đưa Cơ Huyền tới nên hắn mới còn sống tới hiện nay. Ai bảo Cơ Huyền là cái mù đường, đành để mạng cho hắn thôi.
- Đó là Gia Mã đế quốc sao.
Ngồi trên lưng Tử Tinh Dực sư vương Ánh mắt Cơ Huyền, bỗng nhiên chợt dời mặt đi hướng về phía phương hướng phía bắc đế đô. Nơi đó, một dãy núi có thể nói là to lớn khổng lồ, giống như cự long nổi danh lại rõ rệt bình thường, ẩn giấu linh khí như sấm động đến tận trời.
Tử Tinh Dực sư vương hạ xuống một vị trí xa xa tránh để cường giả của đế quốc phát hiện ra.
- Đại nhân, ta đã đưa ngài tới rồi tuân thủ lời hứa rồi hi vọng ngài tha cho cái mạng hèn này, ta hứa từ giờ ta sẽ cải tài quy chính làm nhiều điều tốt.
Tên béo sau khi bị ném xuống đất như con heo chết, liền hèn mọn bò tới bên Cơ Huyền cầu xin.
- Ngươi đi đi, ta nói ta không ra tay giết ngươi thì ta sẽ tuân thủ lời hứa.
Cơ Huyền đối với tên béo đàm đạm nói, chỉ là bên dưới chiếc mặt nạ khoé mệng cậu nở nụ cười lạnh lẽo
Tên béo như được đại xa trói cũng không cởi nhanh chóng hướng tới đế quốc lao đi. Không hổ danh là cáo già, hắn nghĩ chỉ cần chạy về địa phận đế quốc liền tảo toàng mạng của mình, với thân hình có khi lên tới hai trăm cân vậy mà có thể chạy nhanh tới vậy thoắt cái cách gần trăm trượng.
Tử Tinh Dực sư vương hướng tới vị trí tên béo đang chạy về cự thủ dơ lên, ngọn tử hoả nho nhỏ hiện ra rồi xé không bay về phía tên béo, một giây sau giữa không gian loé lên một đốm lửa tím rồi chợt tắt, không ai để ý được một kẻ đang sống sờ sờ một giây sau biến thành tro bụi.
Cơ Huyền cũng không để ý tới tên béo nữa, cậu thu hồi Tử Tinh Dực sư vương vào sau đó triệu hoán một nữ nhân. Mỹ lệ nữ nhân đột ngột xuất hiện. Người mặc một cái màu tím cẩm bào khoan thai. Thân thể mềm mại dưới cẩm bào. Đầy đặn lả lướt. Thành thục giống như mật đào.
Dung mạo, khí tức của nàng thực giống Mỹ Đồ Toạ nữ vương của xà tộc nhưng khác ở chỗ nàng hoàn toàn giống hệt nhân loại. Đây chính là xác của Mỹ Đồ Toạ được Cơ Huyền nhặt lại và dùng " Hắc minh cốt quân " luyện chế thành khôi lỗi. Sau khi luyện hoá xong thì hệ thống báo lại nàng còn có thể hoá người nhưng thực lực đấu hoàng ngũ tinh lại rơi xuống đấu hoàng nhất tinh.
Cơ Huyền để khôi lỗi ẩn vào không gian nếu có gì bất ngờ còn đánh úp được.
Đi vào trong thành Cơ Huyền tòa đế đô hung vĩ này đảo qua, không nhịn được than thở một tiếng, quy mô khổng lồ như thế, dù là Nham Thành chứng kiến qua, cũng kém vài phần với sự hùng vĩ cùng diện tích, Gia Mã thánh thành này đứng ở vị trí đệ nhất.
- Không hổ là đế đô Gia Mã Đế Quốc a, thật sự là khí phách tuyệt luân.
Vừa đi trên đường Cơ Huyền vừa quan sát, không khỏi khảm khái trước cảnh tượng phồn hoa của nơi này.
- Chậc chậc, phải đi tìm tiểu tức phụ Nhã Phi của ta thôi. Lâu lắm không gặp nàng ấy, nhớ muốn chết mất.
Cơ Huyền hỏi thăm nơi có sàn đấu giá lớn nhất. Nhớ tới yêu tinh Nhã Phi khoé miệng cậu bất giác nở nụ cười vui vẻ.
Nghe vậy, cước bộ Cơ Huyền chậm rãi dừng lại, ngẩng đầu nhìn khối kiến trúc khổng lồ cùng với dấu hiệu đặc thù xuất hiện tại cuối ngã tư đường kia,trên khuôn mặt không khỏi hiện lên một vẻ kinh ngạc, lắc đầu, thở dài nói:
- Ô Thản thành mà so với nơi này thì đúng là nhà quê với thành phố.
Cơ Huyền nhìn Thước Đặc Nhĩ gia tộc này bỗng cảm thấy mình chính là một tiểu bạch kiềm được phú bà bao nuôi. Là tình nhân không được hấp thụ ánh sáng. Cậu tưởng tượng tương lai muốn ở bên Nhã Phi thì cần có thực lực cường đại hơn, không phải từ khôi lỗi hay ma thú mà chính là thực lực của bản thân.
Vân Vận thì có một tên Cổ Hà ngâm nghe đào góc tường, Nhã Phi thì một tên Mộc Chiến ngâm nghe chạy đến. Áp lực thật lớn.
Cơ Huyền thở một hơi. Đi bộ tại trong đại sảnh, mặt không chút thay đổi, hộ vệ võ trang hạng nặng tùy ý có thể thấy được, trên ngực hộ vệ này cũng đeo huy chương của Thước Đặc Nhĩ gia tộc, hiển nhiên, bọn họ vốn là lực lượng tinh nhuệ của Thước Đặc Nhĩ gia tộc.
Lúc Cơ Huyền tiến vào đại sảnh, hắn rõ ràng cảm giác được, có không hề ít hơn hai mươi đạo ánh mắt bén nhọn, từ trên từng bộ vị của thân thể mình đảo qua, sau một lúc lâu, các ánh mắt bén nhọn mà độc ác, mới chậm rãi thu liễm mà quay về.
Tại trong đại sảnh, dòng người không ngừng dao động giữa vô số lồng thủy tinh.. Tại trong lồng, dao động bày đặt vô số các loại kỳ vật gây ngạc nhiên, mà ở dưới các vật phẩm này..., còn lại có mã số ghi giá cả mã, bất quá trong mỗi một loại giá cả này, cũng ít nhất là trên ba tam vạn kim tệ, giá cả sang quý này, đủ để cho rất nhiều người ngưỡng vọng mà ngừng bước.
Cơ Huyền nhìn qua nơi này, cảnh tượng nhộn nhịp, đang thẫn thờ suy nghĩ thì cậu cảm thấy có người tập kích sau lưng. Cơ Huyền lách người sang bên phải, tay trái thuận thế nắm lấy bàn tay của kẻ tập kích cậu bẻ ngược ra sau lưng hắn. Giọng cậu lạnh xuống:
- Ngươi muốn làm gì?
- Đau đau đau, huynh đệ ta không có ý xấu ta thấy huynh đệ thất thần nên có ý muốn hỏi thăm thôi.
Cơ Huyền nhíu mày có chút không tin, nhưng liếc qua người này cách ăn mặc quý phái hơn nữa nơi này là nơi là địa bàn của Thước Đặc Nhĩ gia tộc chắc không ai dám làm bậy ở đây. Suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Cơ Huyền buôn tay thả tay kẻ này ra.
Kẻ này được Cơ Huyền thả thì lui lại vài bước vặn lại tay nhìn Cơ Huyền.
Cơ Huyền cuối cùng cũng nhìn rõ kẻ này. Người thiếu niên này nhìn thực sự lấm la lấm lét, ngũ quan không tồi nhưng nhìn thực... đê tiện.
- Tiểu huynh đệ lần đầu đến đây sao?
Sau khi được vặn vẹo cánh tay một hồi rồi hắn ta lại như không có việc gì cười hì hì tiến tới chỗ Cơ Huyền vỗ vai.
Cơ Huyền nhìn người này suy đoán dụng ý của hắn rồi, gật đầu.
Thấy Cơ Huyền gật đầu tên này lại thao thao bất tuyệt giới thiệu:
- Nơi này chỉ là khu vực bên ngoài, các đồ vật bán ra, cũng cũng không tính là quá mức trân quý... Tại tổng bộ của Thước Đặc Nhĩ gia tộc, phòng đấu giá cũng là giống như công pháp cấp bậc một bực như nhau. Bị nghiêm khắc chia làm bốn cái cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, trong đó Thiên là cấp cao nhất, bất quá phòng đấu giá cấp Thiên đó, sợ rằng có đôi khi cho dù là một hai năm, cũng khó được mở ra một lần, bất quá một khi nói mở ra, như vậy đại biểu cho, phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ sắp sửa đấu giá vật gì đó, tuyệt đối là cấp cực kỳ quan trọng. Khi đó, cơ hồ hơn phân nửa cường giả cùng thủ lĩnh các thế lực của Gia Mã Đế Quốc, đều đã phong cầm mà đến... Uh, ta nhớ kỹ ta năm đó cũng tham gia qua một lần, lúc ấy phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ đấu giá vật gì đó, tựa hồ là một quả trứng của lục giai Hỏa Lân Ngạc Giao.
- Nghe nói chỉ cần thành công ấp quả trứng Hỏa Lân Ngạc Giao kia đi ra, đó là đấu vương cường giả trời sanh, hơn nữa chỉ cần nuôi dưỡng thích đáng, sớm muộn có thể tiến vào đấu hoàng cấp bậc...
Vì Cơ Huyền đeo mặt nạ nên tên này cũng không thấy được nét mặt của cậu, nhưng hắn đoán đại khái là Cơ Huyền không biết nhưng ngại không dám hỏi nên giải thích cho cậu.
- Phòng đấu giá Địa cấp, cũng rất ít mở ra, huyền bậc dường như phổ biến, hoàng bậc, còn lại là toàn bộ mở ra.
- Có chút ý tứ...
Phân chia cấp bậc như vậy, làm cho Cơ Huyền cảm thấy hứng thú cười nói.
- Muốn tiến vào phòng đấu giá ba cái cấp bậc Thiên Địa Huyền, liền muốn thân mình có nhận định về giá cả, bỏ một ít ngoài ý muốn, muốn tiến vào phòng đấu giá Huyền cấp, ít nhất là muốn có được trăm vạn, ách, được rồi... Trên người ngươi có tiền đủ như vậy không
Thấy Cơ Huyền hồi đáp thiếu niên lấm lét như được tiếp thêm sức mạnh tiếp tục nói:
- Muốn tiến vào phòng đấu giá ba cái cấp bậc Thiên Địa Huyền, liền muốn thân mình có nhận định về giá cả, bỏ một ít ngoài ý muốn, muốn tiến vào phòng đấu giá Huyền cấp, ít nhất là muốn có được trăm vạn.... Ách huynh đệ có bao nhiêu?
- È hèm, chắc có khoảng mấy chục vạn.
Cơ Huyền hắc giọng có chút ngượng ngùng nói.
- Này tựa hồ chỉ có tư cách tiến vào phòng đấu giá Hoàng cấp.
Người thanh niên nghe vậy cũng gật đầu.
Bất giác ánh mắt Cơ Huyền hướng tới phía một địa phương dành cho nhân viên cao tầng bên trong phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ xuất nhập, lúc trước trên nơi này là một mảnh bình tĩnh, xem ra tựa hồ là có cái đại nhân vật gì địa vị không thấp từ nơi này sắp đi ra rồi.
Nhìn lên đám người tao động nơi này, Cơ Huyền nghi hoặc trừng mắt nhìn, lệch đầu, ánh mắt xuyên thấu qua đầu đám nam nhân đột nhiên trở nên hưng phấn giống như phát tình sắc lang một bực như nhau, sau đó, mơ hồ thấy chút mảnh màu đỏ sáng cùng với thân thể mềm mại uyển chuyển mơ hồ.
Dưới ánh mắt đó, Cơ Huyền nhìn thấy một đôi giày bó màu đổ, giày bó gót chân thoáng có chút bén nhọn, từng bước từng bước gõ lên trên mặt đất lát đá trơn bóng, phát ra từng đợt tiếng vang thanh thúy dễ nghe, giống như một loại âm phù tuyệt vời, ánh mắt thoáng hướng lên một điểm, một đôi đùi đẹp thon dài tuyết trắng có chút kích thích ánh mắt xuất hiện ở tại trong tầm mắt.
Cuối cùng xuyên thấu qua khe hở, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp quyến rũ động lòng người hé ra. Nhìn khuôn mặt kiều diễm đó, dưới lớp mặt nạ Cơ Huyền nở một nụ cười vui vẻ. Khẽ lẩm bẩm:
- Vận khí đúng thật không tệ, quả nhiên gặp được nàng.
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp, chậm rãi đảo qua đại sảnh, tại lúc vừa muốn thu hồi ánh mắt, tầm mắt mãnh liệt cứng đờ lại. Cước bộ hành tẩu cũng là trở nên dừng lại. Ánh mắt chăm chăm trên người thiếu niên mang trên mặt chiếc mặt nạ vô diện, với một thân hắc y đứng ở cạnh lồng thủ tinh cách đó không xa. Lập tức, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ khó có thể tin.
Làm nhân vật tiêu điểm trong đại sảnh, cử động của cẩm bào nữ nhân, không thể nghi ngờ là làm cho được mọi người đem ánh mắt di động đi theo, bất quá khi bọn hắn nhìn thấy vô diện thiếu niên và một thiếu niên có chút thanh tú, nhìn tâm tình khác thường cực kỳ hiếm thấy của cẩm bào nữ nhân kia, tuy không biết ánh mắt nàng hướng về ai nhưng trong lòng cũng không kiềm chế nổi muốn đem hai người kia đi lăng trì.
- Di, nữ thần... Nữ thần đang nhìn về ta.... Chả nhẽ nàng coi trọng ta rồi.... Phải làm sao đây....
Tên thiếu niên đáng thương, nghĩ ánh mắt của Nhã Phi hướng tới hắn. Trong lòng sôn sao, hơi thở có dồn dập, cảm giác hưng phấn. Nếu có thể lấy được nàng thì sẽ được một trong tam đại thế thực cường hãn nhất Đế đô này chống lưng, không nói tới gia thế luận việc dung mạo của nữ nhân này đã khiến hắn không có sức chống cự. Hắn hồn nhiên không cảm thấy sát khí từ bốn phương tám hướng ập tới, đại khái là hưng phấn quá độ.
Không bận tâm tới cái nhìn bén nhọn như đao kiếm, Cơ Huyền đối với cẩm bào nữ nhân đang nhìn chằm chằm cậu ánh mắt hiện lên ý cười nồng đậm.
Cẩm bào nữ nhân rốt cục cũng thoát khỏi ngạc nhiên, đúng là hắn rồi. Không phải là mình nằm mơ, thân ảnh mà nàng đã khắc ghi vào sâu trong trái tim đã xuất hiện ở đây. Tiếng vang đạp chân thanh thúy vang lên, cẩm bào nữ nhân nhanh chóng với tới phía Cơ Huyền.
- Xin chào mĩ lệ tiểu thư ta là....
Thiếu niên kia thấy cẩm bào nữ nhân tức tốc bước tới phía mình, hưng phấn hơn trước nhiều lần. Phủi quần áo, bày ra tư thế hắn cho là soái nhất hướng về phía cẩm bào nữ nhân.
Có điều cẩm bào nữ nhân không thể ý tớ hắn, tránh người đi qua hắn hướng tới vô diện thiếu niên phía sau hắn vài bước rồi dừng lại trước mặt cậu. Nàng nhu mì nhìn cậu khẽ cười, giọng nhẹ nói:
- Ngươi cao lên rồi. Da cũng đen đi, người ốm đi nhiều, xem ra là ra ngoài lăn lộn chịu không ít khổ cực.
Thiếu niên nọ bỗng cảm thấy một tràng xấu hổ, không nghĩ tới người nàng hướng tới không phải mình. Ánh mắt nhìn về Cơ Huyền có chút sùng bái.
Mọi người xung quang vẻ mặt mộng bức. Sao nàng ta có thể rút ra được điều đó vậy.
- Hắc hắc, ra ngoài lăn lộn chịu không được cũng phải chịu. Nhiều lúc không thể gắng được thì ta nhớ tới nàng. Nhớ tới " phần quà " nàng nợ ta. Lúc đó là có động lực ngay.
Cơ Huyền cười hắc hắc, giọng nói pha chút lưu manh nói với nữ nhân quyến rũ trước mặt:
- Chỉ là nàng vẫn không thay đổi gì vẫn quyến rũ như vậy. Hôm nay không nghĩ tới có thể gặp lại nàng ở đây.... Nhã Phi tỷ tỷ thân mến
- Rời khỏi gia tộc đi lịch lãm xong, tự nhiên là muốn trở về tiếp quản một số sự tình.
Nhã Phi ngóng nhìn cặp con ngươi đen nhánh trong suốt kia giống như ba năm trước đây như vậy, môi cong hồng nhuận, hai tay để ở sau người, thân thể có chút cúi tới trước, đối với Cơ Huyền cười dài.
Lấy góc độ của hai người cẩm bào thoáng hạ xuống, nhất thời, một khoảng tuyết trắng hãm sâu tràn ngập câu tuyến chói mắt làm cho người ta điên cuồng, đó là xuất hiện ở tại trước con ngươi Cơ Huyền, sắc mặt hắn từ từ có chút hồng nhuận lên.
- Đi thôi, ở đây không tiện.
Tuy không nhìn được vẻ mặt của Cơ Huyền nhưng Nhã Phi biết chắc cậu đang xấu hổ. Nàng tự nhiên nắm lấy tay Cơ Huyền trước mặt mọi người dẫn cậu đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT