- Vậy mời hội trưởng vào nhà.
Nhìn Cơ Nhã quá thu hút ánh nhìn, Cơ Huyền bất đắc dĩ đành mới nàng ta vào trong nhà.
Tiến vào phòng tiếp khách, Cơ Nhã hất tay bố trí cách âm quang tráo tránh để khẻ khách nghe trộm được.

Nhìn nàng ta bày bố cách âm quang tráo theo bản ăn Cơ Huyền lùi lại một bước, dáng vẻ sợ nàng ta cướp sắc mình.

Hiện tại không biết được tại sao Cơ Nhã có năng lực đó đề phòng là tốt nhất.
- Không cần lo lắng, nếu tỷ tỷ muốn cướp sắc chắc chắn đệ chống cự không lại nên không cần đề phòng như vậy đâu.
Cơ Nhã cười hì hì ngồi xuống ghế nói thẳng:
- Sự việc ở Thanh Mang trại, cậu không ngại cho tôi biết tí tin tức chứ?
Cơ Huyền tí phun ngụm trà vừa uống vào miệng ra, không phải Lạc Phá Thiên nói phong tỏa tin tức vụ này sao? Thế quái nào mà yêu tinh này lại biết cậu ra tay vậy? Không thể khẳng định Cơ Nhã biết những gì, biết bao nhiêu.

Hiện tại tạm thời không thừa nhận, bằng không ít nhiều gì mình sẽ có phiền phức.

Nghĩ vậy Cơ Huyền tính chối bỏ.
Cơ Nhã dường như đoán được ý định của Cơ Huyền nên lên tiếng:
- Không cần phải chối bỏ… Nói cho tiểu đệ đệ biết, Như Ý lâu là do một tay tỷ tỷ lập lên.

Thời gian gần đây đệ dùng danh nghĩa của tiểu tử ngoài kia thua mua các tin tức về tranh đấu của hoàng thất với Kim Nhạn tông đệ nghĩ tỷ không biết sao.

Vậy nên khôn hồn đừng nói dối tỷ.
Cặp mắt hồ ly kia giống như nhìn thấu tâm can kẻ khác, không hề chừa bất cứ cơ hội nào.

Mỗi một người đối mặt với Cơ Nhã đều vô hình đem một áp lực kì lạ lên người.
Câu nói này khiến Cơ Huyền há hốc cả mồm, lời nói tới miệng đành nuốt lại vào trong.

Không nghĩ tới lão bản của Tiểu Vũ lại là Cơ Nhã a.
Nếu đã không thể nói dối thì bản thân đành lợi dùng một chút lợi ích của sự thật này vậy.

Cơ Huyền hỏi:
- Nếu tôi nói ra những gì hội trưởng muốn biết thì hội trưởng có thể cho tôi lợi ích gì tương đương với giá trị của nguồn thông tin này?
- Không phải là một trăm vạn kim tệ đã hứa sao?
- Hội trưởng nói đùa rồi, một trăm vạn kim tệ sao có thể đáng giá trị đó.

Như Ý lâu, thu thập thông tin trong thiên hạ thu về khoản lợi nhuận không tưởng.

Đến người trong hoàng thất hay Kim Nhạn tông đều mua từ Như Ý lâu.

Mà thông tin của tôi nắm trong tay lại có liên quan tới hai thế lực này, e rằng cái giá bọn họ bỏ ra không chỉ một trăm vạn đâu.
Cơ Huyền đối với Như Ý lâu không quá hiểu, nhưng chỉ cần là buôn bán thông tin chắc chắn sẽ hứng thú với tin tức của cậu.

Không phải việc Cơ Nhã đến đây chính là minh chứng tốt nhất sao.
Cơ Nhã nghe xong trong lòng hừ lạnh, hóa ra trước đó trước mặt ta chàng toàn giả ngây giả ngô.

Tưởng là lợn hóa ra là hổ.
- Vậy tiểu đệ đệ muốn như thế nào đây? Hét giá cao hơn?
- Tôi không cần tiền, tôi muốn thông tin có thể lật đổ Lạc Nhạn Thiên.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Cơ Huyền, Cơ Nhã hiểu cậu không nói giỡn, mà là thực sự muốn lật đổ tông chủ Kim Nhạn tông.

Nàng nghiêm túc nói:
- Không thể nào, Như Ý lâu của tỷ tỷ không lợi hại tới độ có thể nắm bắt được điểm yếu của một Đấu Tông cường giả.

Mà cho dù là có, nếu không may tiết lộ ra ngoài e rằng Như Ý lâu lẫn Huyền Thiên thương hội sẽ gặp họa sát thân.
- Vì vậy chúng ta sẽ hợp tác với nhau.
Như đã đoán được Cơ Nhã nói gì, Cơ Huyền không nản lòng nói tiếp:
- Cô cung cấp thông tin cho tôi, tương lai Kim Nhạn tông bảo hộ cô.
Lần này Cơ Nhã có vẻ hơi dao động, vẫn chưa đồng ý tiếp tục hỏi:
- Cho tỷ tỷ một lí do.
- Vậy cho hội trưởng một tin tức khuyến mãi.

Trong Kim Nhạn tông có một người muốn lật đổ Lạc Nhạn Thiên.

Thân phận người này phi thường đặc thù, chính là sư huynh của Lạc Nhạn Thiên người từng được mệnh danh đệ nhất thiên tài được đám cường giả thế hệ trước công nhận Cơ Thiên Dương.
Cơ Huyền nhìn phản ứng của Cơ Nhã liền đoán ra nàng ta chắc chắn biết người này.

Vì vậy cậu lập tức nói tiếp:
- Cơ Thiên Dương và tôi đã bàn, chúng tôi đã có sự hợp tác với nhau.

Nhưng sức một mình tôi có hạn, muốn lật đổ được Lạc Nhạn Thiên vẫn chưa đủ.

Về việc minh chứng, chắc cái này đã đủ.

Từ trong giới chỉ lấy ra một mảnh ngọc, là mảnh ngọc là Cơ Thiên Dương đưa cho cậu trước đó.

Không biết chỉ với mảnh ngọc này có đủ để thuyết phụ Cơ Nhã không mà thôi.
- Nếu tỷ tỷ không nhầm, tấm ngọc này với Bích Diễm lâu trong đế đô có quan hệ không nhỏ đúng chứ.
Cơ Nhã vừa nhìn qua đã đoán được, chỉ là cho dù có đoán được Cơ Huyền sẽ không đáp.

Vì nàng ta đã hỏi chứng minh nàng ta không xác định được tin tức đó là đúng hay không.

Một thoáng không khí trong lòng chìm vào yên lặng, hai người trong phòng không ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không nói một lời nào.
- Đệ không sợ nói những điều này ra rồi ta liền bán đứng thông tin này cho Kim Nhạn tông sao?
Cơ Nhã là người phá đi im lặng.
- Tuy nói ra có vẻ hơi kì lạ, nhưng tôi tin mình sẽ không bị hội trưởng bán đứng.

Hơn nữa dùng không nghi, nghi không dùng.

Tôi tin cô.
Cơ Huyền một bộ chân thành nói ra.
Lời này đương nhiên không phải giả, trong suy nghĩ của Cơ Huyền giống như tin tưởng người phụ nữ này một cách kì lạ vậy.
Cuối cùng Cơ Nhã rộ lên một nụ cười, đôi gò bồng trước mặt rung lắc tạo nên từng gợn sóng hút người, đây là ép người khác hóa thành sắc lang mà.

Cơ Nhã đưa tay tới trước mặt Cơ Huyền, giọng nũng nịu:
- Hợp tác vui vẻ.
- Hợp tác vui vẻ.
Thấy Cơ Nhã đồng ý, Cơ Huyền mới thở phào ra một cái, đưa tay nắm lấy tay ngọc kia nói.
- Được rồi, vậy thì có thể kể lại sự việc vừa rồi cho tỷ tỷ rồi chứ.
- Đương nhiên.
Cơ Huyền đem sự việc giản lược lại kể cho Cơ Nhã, chủ yếu nói về sự xuất hiện của Kiếm Hoàng, Thất tinh lão quái, cùng với chút ít kí ức mà bản thân xem loáng thoáng qua khi hấp thụ linh hồn của năm lão già kia.

Trong kí ức đấy, bảy kẻ này quả thực trốn trong Khố Lợi gia tộc.

Việc Khố Lợi gia bán đứng hoàng thất là tin xác thực, không biết Lạc Phá Thiên có khám phá được ra chưa thôi.
- Haha, thú vị thú vị.

Lượng tin tức này đối với hoàng thất xem ra vô cùng có giá trị đấy.

Kim Nhạn tông thật sự chịu bỏ vốn lớn, lần này Thất tinh lão quái của bọn chúng chết hết sáu tên, một tên bị bắt làm tù nhân.
Cơ Nhã nghe xong thông tin của Cơ Huyền thì một bộ vui vẻ, quả thực giá trị lượng tin tức này không nhỏ không chỉ hoàng thất, mà cả Kim Nhạn tông đều vô cùng hứng thú, hứng thú ai ra tay với kẻ giết đi cao thủ của tông môn.
Nàng mỹ nhãn như tơ liếc Cơ Huyền, cười xấu xa nói:
- Đệ thực sự gian xảo, sự việc của Thất tinh lão quái ném hết lên người Kiếm Hoàng.

Ai cũng biết Kiếm Hoàng là người của Lạc Phá Thiên, đây chính là gián tiếp gây hấn giữa cuộc tranh đấu hoàng thất với tông môn.
- Tôi nói là sự thật.

Chính Kiếm Hoàng mình lão đánh bại đa số Thất tinh lão quái, tôi chỉ là góp tí sức mọn mà thôi.

Dù sao mục đích của Lạc Phá Thiên muốn mượn sức tôi kiểm tra xem có thực sự là Khố Lợi gia tộc đứng sau không, ngoài ý muốn xuất hiện là Thất tinh lão quái của Kim Nhạn tông.

Giờ xem lão bất tử kia có chịu khai hay không, không thì Khố Lợi gia lần này may mắn thoát một kiếp.
- Cái đó thì không chắc, nếu đã có qua lại chắc chắn sẽ lưu lại bằng chứng, vật chứng hay nhân chứng xuất hiện sẽ là điều sớm muộn.
Trong phòng không khí hòa hợp trong việc nói xấu người khác vô cùng.
- Được rồi, hôm nay nhận được nhiều tin tức như vậy thì đương nhiên sẽ hồi đáp đệ đệ.

Cần tỷ tỷ giúp gì không?
Chính là chờ mãi câu nói này của Cơ Nhã, Cơ Huyền lấy ra bức vẽ vợ của Tiêu lão đưa cho nàng ta rồi nói:
- Phiền hội trưởng nghe ngóng tin tức của người trong hình.
Nhìn bức vẽ một vị mỹ phụ tuyệt sắc, Cơ Nhã nghiền ngẫm hỏi:
- Sao đây? Món nợ phong lưu của đệ để lại hả? Nếu vậy, tỷ không tìm.
- Không phải, đây là lão bà của Cơ Thiên Dương, ông ấy nhờ tôi tìm kiếm tung tích của bà ấy và đứa con gái của ông.

Thời gian đã hai mấy năm trôi qua, chắc dung mạo có chút biến đổi.

Nhưng đại khái cũng không khác trong bức tranh lắm đâu.
Khoảng khắc vừa rồi Cơ Huyền chợt cảm thấy gáy hơi lạnh, khi giải thích rõ thì cảm giác này mới biến mất.

Không biết có phải hắn gặp ảo giác hay không.
- Được, còn việc gì không.
- Về cái tin tức vừa rồi, phiền hội trưởng tìm cách truyền tới tai Kim Nhạn tông, đặc biệt về kẻ tên Thương Minh giết Thất tinh lão quái, miêu tả về công pháp càng cụ thể càng tốt.

Nếu hắn mà quay lại Kim Nhạn tông, với chúng ta đều bất lợi.
Hai người trong phòng trao đổi, một lúc lại nở một nụ cười âm hiểm khiến kẻ khác rợn tóc gáy.

Cuối cùng Cơ Huyền tiễn Cơ Nhã về trong ánh mắt thấp thỏm của đám thuộc hạ, bọn chúng bây giờ biết người phụ nữ đó là ai, hung danh của nàng ta không ai không biết.

Sợ đại nhân này không kiềm chế được dục vọng bị giết chết, đến lúc đó ai luyện giải dược cho bọn chúng.

May mắn là Cơ Huyền còn nguyên vẹn.

Trước khi về nàng ta đưa cho Tiểu Vũ một tấm thẻ nói:
- Tiểu tử kế hoạch của ngươi không tệ đâu, trong này có một trăm vạn kim tệ.

Cố gắng làm tốt cho ta xem, biết đâu có cơ hội vào Huyền Thiên thương hội đấy.
Tiểu Vũ có chút lưỡng lự, Cơ Huyền thấy vậy nói:
- Nhận đi.
Được sự cho pháp của Cơ Huyền, Tiểu Vũ mới tiếp lấy, tiểu tử này không quên nói:
- Tiền này tiểu nhân xin nhận, cũng nhất định sẽ trả, còn việc vào thương hội tiểu nhân xin từ chối.

Tiểu nhân hiện tại là người của đại nhân.
- Đúng là đứa trẻ khả ái…..

Không phải như nhau sao?
Câu sau cùng của Cơ Nhã không có ai nghe được.
Sau khi Cơ Nhã rời đi, Cơ Huyền vươn vai một cái tính về ngủ, nhìn Tiểu Vũ lời vô trách nghiệm:
- Nếu không có việc gì thì đừng phiền ta nghỉ ngơi.
- Đại nhân, còn có một việc ta nghĩ cũng nên nói cho ngài biết.
Trên mặt Tiểu Vũ lộ ra một tia khó xử.
- A, có việc gì, ngươi nói thẳng đi!
- Đại nhân, ngươi cũng biết xuất thân của ta, đám huynh đệ lần này ta nhờ bọn họ làm việc, cũng đều là những người khốn khổ.

Lần này nhờ bọn họ hỗ trợ, ngoại trừ cấp cho bạn họ có việc để làm ra, kỳ thật ta cũng muốn giúp bọn hắn một chút.

Ta chỉ là muốn hỏi đại nhân, bọn họ làm việc như vậy, có thể hay không cho bọn họ chút tiền lương?
Tiểu Vũ có điểm thẹn thùng nói.
Cơ Huyền khuôn mặt trầm tư.
Trông thấy Cơ Huyền không có đáp ứng, trong lòng Tiểu Vũ có chút khẩn trương, hắn lúc trước đã ở trước mặt đám huynh đệ cùng khổ của mình mạnh miệng tuyên bố, bảo các huynh đệ hãy an tâm đi theo hắn làm việc, từ nay về sau nhất định có thể có những ngày tháng tốt lành.
- Tiểu Vũ à, một chút chuyện nhỏ như thế này, từ nay về sau ngươi có thể trực tiếp làm chủ.

Ta chỉ muốn nói công tử phân minh, đã ngộ của huynh đệ có thể để ở mức ngươi cảm thấy hợp lý.

Trong công việc, biểu hiện của ai ưu tú hơn thì tăng thêm phúc lợi cho người đó.

Hiểu chứ?
- Tiểu nhân hiểu, tiểu nhân sẽ không làm cho đại nhân thất vọng.
Tiểu Vũ như hiểu ra cái gì đó gật đầu thật mạnh hưng phấn nói.

Sau đó chạy đi tìm đám huynh đệ của mình báo tin tốt này.
Cơ Huyền thì gật gù đi vào trong phòng, bây giờ là thời khắc luyện hóa đám linh hồn của Thất tinh lão quái.
Có vẻ cả Cơ Huyền lẫn Tiểu Vũ đều quên mất việc dạy luyện đan rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play