Toàn bộ luyện dược sư di chuyển đến vị trí bắt đầu chuẩn bị thi. An tĩnh đứng trên mặt của thạch bàn, Cơ Huyền ánh mắt đảo qua, phát hiện trên bàn dược tài đã xắp xếp chỉnh tề, trước mặt có một tờ giấy mỏng. Mặt khác, trên bàn vẫn khảm một ngọc kính toả ra thanh hồng quang mang yếu ớt.

Cầm tờ giấy mỏng lên, ánh mắt quét qua, có chút ngạc nhiên khi phát hiện trong đó là một phương thuốc của một nhị phẩm đan dược. Nhưng cái khiến cho Cơ Huyền ngạc nhiên chính là trong phương thuốc này chỉ ghi các loại dược liệu một cách rất tuỳ ý, quy cách và hình thức hoàn toàn không phù hợp với phương thuốc chế tạo chính thống.

Tờ giấy này chỉ nói đại khái về phương pháp luyện chế, không hề có ghi chi tiết đầy đủ các loại. Điều này khiến luyện dược sư cần phải tự mình nắm chắc phương thức luyện dược. Điều này không nghi ngờ là làm cho tỷ lệ thất bại khi luyện dược tăng lên rất lớn.

Dược liệu bày trên bàn này rõ ràng chỉ đủ để tiến hành luyện chế hai lần mà thôi. Nói cách khác là chỉ được thất bại một lần, nếu như tiêu tốn hết dược tài mà vẫn không điều chế được đan dược thì có nghĩa là đã thất bại, kết quả là bị loại.

Không khí an tĩnh kéo dài gần năm phút, chợt một âm thanh thanh thuý vang vọng trên quảng trường. Tiếng chuông báo hiệu.

Khi tiếng chuông vang lên, tất cả các thí sinh đều không hẹn mà cùng buông vật đang cầm trong tay xuống, sau đó vung tay lên, chỉ một thoáng hơn ngàn lô đỉnh màu sắc và hình thái khác nhau đột ngột xuất hiện trên các bàn đá.

Theo tiếng chuông vang lên, đôi mắt vốn khép hờ của Pháp Mã cũng mở ra. Ánh mắt đảo qua bên dưới, một thanh âm nhẹ nhàng, vang vọng đến tai mỗi cá nhân:

- Như vậy là các ngươi cũng đã nhận biết được những thứ trên bàn. Đây chính là vòng khảo hạch thứ nhất. Theo đó, các ngươi cần tự mình theo phương thuốc không đầy đủ đó mà luyện chế ra thành phẩm đan dược. Các ngươi có hai lần cơ hội. Sau hai lần đan dược chưa luyện chế thành công thì ngọc kính trên bàn đá của các ngươi sẽ tự động phát ra hồng quang. Hồng quang chớp động chính là lúc các ngươi đi ra khỏi khu vực thi đấu...

- Tại trên vách tường đối diện có một đồng hồ cát lớn, đó chính là thời gian của khảo hạch. Khi cát trong đồng hồ đổ xuống hết vẫn chưa luyện chế được đan dược cũng đồng dạng là thất bại.

- Các ngươi đã rõ ràng chưa?

Pháp Mã mỉm cười hỏi.

- Rõ!

Phía dưới quảng trường âm thanh như sấm rền vang lên.

- Đã như vậy, vòng khảo hạch thứ nhất hiện tại: Bắt đầu!

Chậm rãi giơ tay lên, Pháp Mã mỉm cười, đột nhiên hạ xuống. Giờ khắc này, trên quảng trường hơn một ngàn đoá hoả diễm đột nhiên hiện ra. Một tràng cảnh đồ sộ xuất hiện làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào!

.....

Cơ Huyền cầm đan phương nguyên cứu một hồi, lần phải luỵên chế ra được loại đan dược có tên Sinh Cốt đan. Đây chính là một nhị phẩm đan dược, tên như ý nghĩa, loại đan dược này chính là dùng để điều trị trọng thương. Đại khái thì nó cũng không tính là rất trân quý, loại đan dược này cũng chỉ có thể bán được mấy trăm hoặc hơn một ngàn kim tệ mà thôi. Đối với những loại đan dược có thể tăng thêm đấu khí hoặc có tác dụng khác mà nói thì giá trị có chút thấp kém.

Luyện chế Sinh Cốt đan tổng cộng cần có sáu loại dược liệu. Trong tất cả các loại nhị phẩm đan dược, nó cũng không tính là cực kỳ phức tạp, tuy nhiên loại Sinh Cốt đan này rõ ràng là công hội có ý sắp đặt loại dược liệu chữa thương mới.

Đem tất cả tư liệu chi tiết trên tờ giấy ghi tạc trong đầu, Cơ Huyền chậm rãi nhắm mắt, một lát sau mới từ từ mở ra, nhẹ thở một hơi, đem tờ giấy đặt trên bàn đá, quay đầu nhìn. Hiện tại Tiểu công chúa cùng với Liễu Linh đã thúc giục hoả diễm, bắt đầu tiến hành luyện chế.

Cơ Huyền triệu hoán tử sắc hoả diễm trên tay. Hành động này của Cơ Huyền khiến khách trên khán đài chú ý, đại khái là ở đây có mỗi Cơ Huyền dùng hoả diễm khác lạ.

- Tử sắc hoả diễm?

Nhìn đoàn tử sắc hoả diễm trên tay của Cơ Huyền, Pháp Mã hơi ngẩn người, chợt khẽ cười nói:

- Tiểu gia hoả này quả nhiên là có bản sự a.

Cơ Huyền điểm vào hư không, tử sắc hoả diễm bắn nhanh tới hoả khẩu của dược đỉnh, tử hoả mãnh liệt đốt cháy dược đỉnh khiến nó trở nên nóng bỏng không thôi. Cơ Huyền dùng linh hồn cảm giác dực thành thục điều khiển tử hoả, áp xúc lại nhiệt độ phù hợp. Cơ Huyền dùng tử hoả đã đến mức tâm ý tuỳ xuất rồi.

Sau khi dược đỉnh đạt đến mức nhiệt phù hợp thì Cơ Huyền hút một nhánh dược thảo vào trong bàn tay, nhẹ nhàng bẻ rồi sau đó bỏ vào bên trong dược đỉnh, nhất thời tử hoả bùng lên, nhanh chóng bao vây lấy dược thảo... Linh hồn cảm giác lực tinh tế điều khiển hoả diễm từ từ tinh luyện dược phẩm. Vì không có đan phương gốc nên Cơ Huyền cũng không thể biết được cần độ tinh thuần thế nào, nên bây giờ hoàn toàn là mò mẫm theo cảm giác.

Sau gần năm phút đồng hồ gốc dược thảo đó mới đạt đến trình độ mình mong muốn, sau khi tinh luyện Cơ Huyền đưa nó vào một bình ngọc để chứa đựng. Tiếp đến Cơ Huyền tiếp tục đề luyện năm loại dược còn lại, cẩn thận tỉ mỉ dò xét thực hiện, Cơ Huyền khôn muốn phải luyện lại lần hai nên mỗi bước làm thì Cơ Huyền thực hiện rất cẩn thận.

- Phù.

Thở ra một hơi, Cơ Huyền đã hoàn thành việc tinh chế các loại dược phẩm một cách hoàn mĩ, nhìn sáu bình ngọc chứa đựng sáu loại dược phẩm.

Phần tinh chế dược phẩm đã xong phần khó khăn là dung hợp đan dược chính thức hình thành Sinh Cốt đan. Bước này so với đề luyện thì càng thêm phức tạp. Trong quá trình này nếu thoáng có chút phân tâm, sợ rằng sẽ khiến dược liệu hoàn toàn bị huỷ, mà nếu như dược liệu bị tiêu hao hết, với bước khảo hạch kế tiếp.

Hai mắt nhắm lại, bàn tay nhanh chóng cầm lấy một bình ngọc trên bàn đá, trong bình là một gốc dược liệu vừa rồi được Cơ Huyền đề luyện tới bộ phận tinh hoa, tiếp theo sau đó, nhanh chóng lấy ra dược liệu vừa đã được đề luyện đựng trong hai bình khác quăng vào trong lô đỉnh.

Linh hồn lực lượng cẩn thận khống chế tử hoả, chậm rãi thiêu đốt, khói bốc nhẹ qua lỗ thông, dược liệu đã bị nung thành bột phấn, từ từ dung hợp rất chậm rãi. Sự dung hợp này thông qua tử hoả phương pháp dung hợp từ từ được Cơ Huyền phần tích hoàn toàn.

Cơ Huyền không hề mất tập chung, phân tích hoàn thành thì cậu nhanh chóng nắm lấy các bình ngọc khác đẩy vào dược lô. Trong thoáng chốc, các dược liệu nhanh chóng hoá thành bột phấn. Tử hoả bắt đầu cuồng mãnh hơn, cơn lốc tiểu hoả bắt đầu hình thành bên trong dược đỉnh, kéo các dược liệu vừa được luyện chế dung nhập vào nhau. Linh hồn lực khống chế hoàn mĩ, các dược phẩm hoà nhập lại với nhau hình thành một đan hoàn sơ khai. Tử hoả liên tục thiêu đốt luyện chế sơ hoàn này trở thành đan dược đúng nghĩa.

Thời gian mau chóng trôi đi, đến khi chỉ một một phần ba thời gian thì bỗng vang lên một tiếng.

- Đinh.

Tiếng đinh vang lên, một viên đan hoàn bắn nhanh ra khỏi. Cơ Huyền thấy vậy thi triển hấp lực kéo viên đan dược đó về phía mình, bình ngọc trên tay căn lúc khoảng khắc đan dược đó lao về thì bình ngọc xuất hiện nhanh chóng đem viên đan dược cất vào trong bình ngọc. Làm xong mọi việc thì Cơ Huyền mới quan sát đến mọi người xung quanh, hoá ra Cơ Huyền là người hoàn thành sớm nhất lại là người đầu tiên.

Một khắc sau Cơ Huyền thì Liễu Linh cũng hoàn thành, khi nắp dược đỉnh mở ra, một hoàn đan dược bắn lên, Liễu Linh tung mình nhảy theo, bắt lấy đan dược, trên khuôn mặt sự đắc ý không thể che dấu hiện lên. Chỉ là liếc đến Cơ Huyền đang thảnh thơi quan sát hắn thì mặt Liễu Linh thoáng biến, có chút khó coi.

Cơ Huyền nhìn thấy hắn thể hiện như vậy thầm lắc đầu nghĩ bệnh thần kinh.

- Đang!

Lại một âm thanh vang lên, Tiểu công chúa cánh tay cũng vung lên thu lấy đan dược bay ra khỏi lô đỉnh.

- Đang, đang, đang...

Sau đó trên quảng trường lớn, như có phản ứng dây truyền, một loạt nắp lô đỉnh bật ra, rồi vài trăm viên đan dược hình thù không đồng nhát bắn vào không trung, sau đó đều được chủ nhân của chúng hưng phấn thu hồi.

.....

- Thời gian sắp hết...

Quảng trường, vô số ánh mắt đang chậm rãi nhìn về vị trí trung ương, nơi Tiêu Viêm đang đứng, rồi lại nhìn về phía đồng hồ cát đang chảy sắp hết. Ai cũng muốn biết thanh niên đang đứng ở vị trí trung ương kia cuối cùng có thể hoàn thanh khảo nghiệm này hay không...

Cát trong đồng hồ quả thật còn rất ít, vẫn lặng yên rơi xuống. Chính vào lúc những hạt cuối cùng sắp rơi xuống thì vô luận là khách quý hay người xem đều như muốn vang lên một tiếng thở dài tiếc nuối thì...

- Đang!

Đôi mắt đang khép hờ của thanh niên đột nhiên mở ra, bàn tay vỗ nhẹ lên lô đỉnh, nắp đỉnh bay vụt ra, một viên đan dược, trong một khắc cuối cùng bắn ra, ánh sáng chói lóa làm hoa mắt người nhìn.

Ngẩng đầu nhìn hoàn đan dược bay ra, Tiêu Viêm sắc mặt bình tĩnh, bàn tay vung lên, một cỗ hấp lực hút ngay nó vào tay.

Khi đan dược vào đến tay thì những hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cũng đổ xuống, nhất thời trên quảng trường hơn một trăm đạo hồng quang bùng lên, những luyện dược sư chưa luyện chế xong đan dược thì quang kính trên mặt bàn đá bùng phát ánh sáng.

Thất vọng nhìn quang mang màu hồng loé lên, những luyện dược sư này đành cười khổ lắc đầu, sau đó mỗi người thu hồi dược đỉnh, vẻ mặt buồn bã hướng ngoài quảng trường đi ra.

Đứng ở sau bàn, Tiêu Viêm nhìn những luyện dược sư lục tục rời khỏi khu vực thi đấu, ánh mắt lướt qua chung quanh, có chút kinh ngạc hiện lên, đây mới là vòng đầu tiên mà đã khiến hơn một phần ba thí sinh bị loại, điều này không khỏi khiến hắn có chút cảm thán, đại hội quả thật vô cùng hà khắc a.

.....

Pháp Mã đứng ở vị trí tiếp tân, từ trên nhìn xuống bao quát cả quảng trường lớn, ánh mắt hơi động đã thấy được hơn một phần ba thí sinh thi đấu đã bị loại. Cười khẽ rồi gật đầu, hai tay hơi đưa lên, huyên náo nhất thời từ từ an tĩnh xuống.

- Chúc mừng những người còn ở lại quảng trường thành công thông qua vòng khảo hạch thứ nhất. Bất quá, khảo hạch vẫn chưa hoàn toàn chấm dứt...

Pháp Mã mỉm cười nói tiếp:

- Mọi người cũng biết, có một vài tiểu tử giảo hoạt, đưa ra một chút đồ vật không thể giải thích được. Bọn họ có lẽ luyện chế thành công ra hình một viên đan dược nhưng loại đan dược này lại không có tác dụng chữa thương. Trên cơ bản, cũng có thể cùng với hai chữ đan dược hoàn toàn không có chút liên quan... Cho nên, kế tiếp chúng ta cần trắc nghiệm những Sinh Cốt đan mà các ngươi luyện chế ra, để xem đến cuối cùng có đạt tới yêu cầu của phương thuốc hay không...

Thanh âm hơi có chút khàn khàn của Pháp Mã, chậm rãi vang lên bên tai mỗi cá nhân

- Hiện tại, thỉnh chư vị tham gia thi đấu tìm cái nút màu xanh bên trái của bàn đá của mình, sau đó ấn xuống.

Nghe vậy, ánh mắt của Cơ Huyền quét qua bên trái của bàn đá, cuối cùng dừng lại tại một góc khuất khiến người khác ít chú ý. Ở chỗ này nguyên có bố trí mấy cái nút màu sắc khác nhau, ngón tay theo lời dừng lại trên nút màu xanh biếc, nhẹ nhàng đè xuống.

Khi cái nút bị đè xuống, cả bàn đá trơn bóng đột nhiên rung động nhẹ, trên mặt thạch bàn một cái thạch bàn nhỏ khác chậm rãi hiện ra, rồi nâng lên cao chừng nửa thước, trên đó có một lỗ nhỏ.

- Đây là một bàn trắc nghiệm cơ, đem Sinh cốt đan mà các ngươi luyện chế bỏ vào trong lỗ đó, nếu là đạt yêu cầu thì ngọc kính trên bàn hiện lên lục quang, còn nếu không đạt thì hiện lên hồng quang. Mặt khác, lục quang càng thịnh thì chứng tỏ ngươi luyện chế ra Sinh Cốt đan càng phù hợp với phương thuốc đặc hiệu đã đề ra, ngược lại hồng quang càng thịnh chứng tỏ ngươi luyện chế ra căn bản không phải Sinh cốt đan mà là một loại thuốc không có nửa đỉểm công dụng, đương nhiên nếu như nó có khả năng chống đói thì cũng vẫn là có công dụng khác...

Nghe được lời nói hài hước này, trên quảng trường cũng như trên khán đài khách quý vang lên một trận tiếng cười, nhưng trong quảng trường lại có không ít luyện dược sư sắc mặt đột nhiên biến đổi...

- A, a! Tốt lắm, chư vị, bắt đầu đi...

Ngón tay nhẹ nhàng cầm viên đan dược tròn xoe, Cơ Huyền bình tĩnh nhìn miệng lỗ nhỏ trắc nghiệm, vẫn chưa vội vã thả vào, ngược lại quét ánh mắt nhìn bốn phía.

Nhưng xem ra có rất nhiều người sắc mặt thoạt xanh thoạt tím, có người tức giận phẫn nộ chửi thề. Trong thoáng chốc có hơn một trăm dược sư phải ra đi.

Cơ Huyền cũng không tốn thời gian nữa lấy viên đan dược từ trong bình ngọc ra đổ vào bên trong. Cùng lúc đó Liễu Linh, tiểu công chúa và Tiêu Viêm cũng bỏ viên đan dược vào.

- Thịch, thich, thịch...

Ngọc kính hơi yên tĩnh, trong nháy mắt rất nhanh vang động, bốn đạo quang mang xanh biếc chói mắt dũng mãnh bùng lên. Cả ba đạo quang mang về độ dày so với những người trong quảng trường đều đậm hơn nhiều.

Bốn đạo lục quang, thì nổi bật nhất là hai đạo lục quang. Một đạo lục quang xanh biếc như phỉ thuý, đạo lục quang còn lại thì nhẹ nhàng hơn tựa như chiếc là xanh mơn mởn. So với nó thì hai đạo lục quang còn lại vẫn có chút thiếu thiếu.

....

- A, a! quả nhiên vẫn là hai tiểu tử ở Hắc Nham thành hơn một chút.

Nhìn ba đạo quang mang sáng chói trên quảng trường, Pháp Mã khẽ cười nói.

Pháp Mã cười cười, vừa muốn nói chuyện, sắc mặt lại đột nhiên khẽ biến, trong miệng phát ra một tiếng kinh ngạc, ánh mắt chiếu xuống hội trường dừng lại tại một vị trí hơi khuất. Nơi đó, một người toàn thân trùm trong một tấm trường bào màu xám rộng đang đứng, tay cầm một viện đan dược chậm rãi đưa vào trắc nghiệm khẩu.

- Làm sao vậy?

Nhìn thấy phản ứng của Pháp Mã, Gia lão hơi sửng sốt, nghi hoặc hỏi.

- Người kia...

Lão híp mắt lại, khàn khàn nói, trong ánh mắt quang mang loé lên, Pháp Mã ngón tay nhẹ nhàng gõ trên vòng bảo hộ, thấp giọng nói:

- Tên kia...tựa hồ.. có vẻ mạnh a... Tên kia linh hồn lực lượng so với Liễu Linh, Nguyệt Nhi thậm chí Nham Kiêu và Cơ Huyền đều mạnh hơn nhiều.

Cơ Huyền nhìn về phía lục quang so với cậu còn đậm đặc hơn. Khuôn mặt tái nhợt, non nớt, dưới chiếc mũ che, quang mang từ đôi mắt màu lam nhạt lóe lên mang theo khí tức lạnh như băng, thản nhiên nhìn về phía trước. Khoé miệng cậu nhếch lên nụ cười quỷ dị.

- Người của Xuất Vân đế quốc sao? Vừa hay có chuyện cần dùng tới ngươi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play