Một tiếng cười nhạo khiến không khí Lý Thấm Tuyết thật
vất vả tạo ra biến mất sạch sẽ, cô trợn mắt, giận giữ nhìn qua, nhìn
thấy càng thêm khó thở.
Thiếu nữ trước mắt chỉ mặc một cái váy
ngủ rộng thùng thình vừa chạm đầu gối, da thịt lỏa lồ bên ngoài gần như
toàn bộ đều là dấu vết sau khi hoan ái, lúc đi lại dấu vết giữa hai đùi
cũng không hề ít, không khó tưởng tượng người đàn ông như thế nào hung
hăng yêu thương thiếu nữ.
“Lam tiểu thư, tôi biết cô thích Âu
Bằng nhưng hiện tại tôi đã có thai với Âu Bằng, cô có thể... Có thể giơ
cao đánh khẽ với chúng tôi hay không?” Trong lòng Lý Thấm Tuyết khó thở
nhưng trên mặt lại càng nhu nhược đáng thương, cô im lặng không hề nhắc
tới chuyện Lam Bối Nhi và Âu Bằng đều có tình cảm với nhau, trong lời
nói ý chỉ Lam Bối Nhi đơn phương thích Âu Bằng, nói đến chuyện có thai
càng giống như đang khoe ra, hơi ưỡn cái bụng căn bản không hề lộ rõ.
“Thấm Tuyết, em đừng nói nữa! Cái thai của em...” Âu Bằng vội vội vàng vàng
tránh khỏi tay Lý Thấm Tuyết, môi của anh hơi mấp máy, cuối cùng vẫn
không cứng rắn hạ quyết tâm vạch trần đứa nhỏ này không phải là con của
anh.
“Âu Bằng...”
“Âu Bằng là người mềm lòng, nói không
nổi những lời không dễ nghe, tôi đành thay anh ấy nói, đứa con trong
bụng cô căn bản không phải là của Âu Bằng! Buổi tối hôm đó Âu Bằng căn
bản không có phát sinh quan hệ với cô!” Lam Bối Nhi giành trước cắt đứt
lời Lý Thấm Tuyết muốn nói, đối với nữ chủ cũ này, cô nhìn nhiều một cái cũng cảm thấy ghê tởm nhưng mà cô vẫn bận tâm đến Âu Bằng nên không nói ra những lời nói khó nghe hơn.
“Cái gì...?” Lý Thấm Tuyết giống
như cầu cứu nhìn về phía Âu Bằng, lại thấy đối phương không có phản bác
mà trầm mặc, kết hôn với anh mấy năm cô cũng biết rõ tính cách của đối
phương, sẽ không nói giỡn với những chuyện như thế này.
Lý Thấm
Tuyết chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, phảng phất giống như trở lại ngày
cô mới trùng sinh, cũng bị hai người này đả kích y như vậy, chẳng lẽ
thật sự mọi chuyện đều chậm rồi hay sao?
“Ngày đó tôi vội vàng
mang Âu Bằng đi, không để ý đến cô, thật là ngại ngùng nhưng mà sau dó
tôi có tra xét một chút, cô bị tiểu thiếu gia nhà Âu Dương, Âu Dương
Phong và đám tiểu đệ của anh ta mang đi, phát sinh quan hệ với cô có lẽ
là Âu Dương Phong, nói cách khác cô đang mang đứa con của nhà Âu Dương.” Trên mặt Lam Bối Nhi tỏ vẻ xin lỗi, bình đạm giải thích cho cô ta đứa
bé của cô ta cỡ nào quý giá, cô cũng tin tưởng Lý Thấm Tuyết nhất định
sẽ hiểu được ý của cô.
“Cho nên, cô không ngại thì nên tìm Âu Dương Phong phụ trách...”
Lam Bối Nhi thật sự có lòng tốt như vậy? Không, trên thực tế cô biết Âu
Dương Phong đối với Lý Thấm Tuyết bất quá chỉ là bị hấp dẫn nhất thời,
nếu không tại sao ăn xong lập tức chạy?
Hơn nữa theo như cô biết, Âu Dương Phong đang ở theo đuổi một cô bé tính cách đơn thuần lại nóng
nảy như lửa, nếu như bị Lý Thấm Tuyết phá hư... Tuy rằng thủ đoạn và suy nghĩ của Lý Thấm Tuyết đều không thấp nhưng lúc trước Lý Thấm Tuyết bị
cô chèn ép đến nóng nảy lại đang cần tiền dùng gấp, Âu Dương Phong lại
không phải đứa ngốc, làm sao sẽ thích những người phụ nữ tham tiền, cuối cùng khẳng định sẽ ghét cô ta...
Sao, dù sao cô chỉ cần xem diễn là tốt rồi ~
Quả nhiên, Lý Thấm Tuyết bắt được tin tức quan trọng trong lời nói Lam Bối
Nhi, lập tức vội vàng rời đi, đối với chỗ khiến cô mất mặt này, một phút cô cũng không muốn ở lại. Cô chỉ muốn hồi phục lại rồi mới quay trở về
báo thù.
“Âu Bằng, em đói bụng!”
“Vừa vặn cơm mới nấu xong, rửa tay đi rồi chúng ta ăn cơm!”
“Dạ!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT