Lúc này, một tướng lĩnh gõ cửa tiến vào, là tâm phúc của Dương Xuyên Nam, hắn lạnh lùng quét mắt nhìn các quan viên, đưa mật thư cho Dương Xuyên Nam, xoay người lui ra ngoài.
Dương Xuyên Nam mở ra phong thư xem xong, trên khuôn mặt nghiêm túc lặng lẽ nở rộ tươi cười, thu hồi phong thư, cười ha ha nói:
"Bản quan cũng ủng hộ Tuần phủ đại nhân, nhất định phải nghiêm túc tra xét, không thể nuông chiều. Tuần Phủ đại nhân có nhiều thuộc hạ tài ba xuất chúng, chắc là rất nhanh sẽ thành công tra ra manh mối."
Trương Tuần Phủ nhíu nhíu mày, ánh mắt dừng ở bức thư trong tay Dương Xuyên Nam, các quan viên còn lại cũng là như thế, đều đoán xem trong thư viết cái gì mà giúp Dương Xuyên Nam đang lo lắng bỗng nhiên tự tin như vậy.
Trên đường quay về thành Bạch Đế, Trương Tuần phủ vén rèm xe lên, dùng sức ho khan một tiếng.
Khương Luật Trung ở đằng trước quay đầu nhìn lại, ăn ý giảm chậm tốc độ cưỡi ngựa, đi song song với xe ngựa.
"Ta bỗng nhiên có dự cảm không lành..." Trương Tuần Phủ nhìn Kim la không có cống hiến gì với tra án trước mặt.
"Là vì Dương Xuyên Nam bỗng nhiên lộ vẻ mặt kiêu ngạo sao?" Khương Luật Trung giật mình gật đầu.
Trương Tuần phủ "ừm" một tiếng, lần này tuần tra là một lần thử nghiệm của hắn, mục đích là chia rẽ quan trường Vân Châu, chuẩn bị trước cho việc hắn truy bắt Dương Xuyên Nam.
Nếu quan trường Vân Châu một lòng đối địch, vậy hắn cần thận trọng suy nghĩ kế hoạch. Nếu không đồng lòng, vậy liền nghĩ biện pháp cô lập Dương Xuyên Nam, cũng chiếm được sự ủng hộ của quan trường Vân Châu.
Đối với cái này, Trương Tuần phủ có nắm chắc thật lớn, bởi vì trong tiệc tối lúc mới tới Vân Châu, Tống Bố Chính Sứ đã mịt mờ để lộ tin tức.
Tất cả đều tiến triển phi thường thuận lợi, Trương Tuần Phủ cùng Tống Bố Chính Sứ phối hợp với nhau, lộ ra một tin tức ngầm "Chúng ta chuẩn bị sắp làm thịt Dương Xuyên Nam" cho các quan viên khác, ép buộc bọn hắn đứng thành hàng.
Nhưng sau khi thu được lá thư này, Dương Xuyên Nam lập tức giống như không còn lo lắng, cũng không còn giữ im lặng, cuối cùng còn lớn tiếng cười trêu chọc.
Không biết đối phương dựa vào đâu.... Trương Tuần phủ xoa xoa trán.
"Mặc kệ là chuyện gì xảy ra, Tuần Phủ đại nhân chỉ cần giải quyết vấn đề quan hệ với các quan viên khác, mặt vũ lực đã có ta, tra án thì có Hứa Thất An." Khương Luật Trung nắm dây cương ngựa, trấn an nói.
Trương Tuần phủ trầm ngâm gật đầu: "Chỉ có thể ký thác hy vọng lên người Trữ Yến, hy vọng hắn có thể nhanh chóng phá giải câu đố, tìm được manh mối mà Chu Mân lưu lại."
"Ám hiệu cái rắm gì, Chu Mân đúng là đồ điên." Khương Luật Trung mắng mỏ.
Đội ngũ trở lại thành Bạch Đế trước khi trời tối, trong ánh chiều tà màu vàng, Trương Tuần Phủ mang theo đội ngũ nhân mã rất lớn trở về dịch trạm.
Lúc này vừa tiêu cấm không lâu, ngã tư đường đã trống không, vốn nên không thể ra vào, nhưng nơi này không phải kinh thành, Tuần Phủ là quan lớn nhất Vân Châu, tiêu cấm không thể hạn chế hắn.
Đám dịch tốt dịch trạm là người thu được tin tức đầu tiên, biết được Tuần Phủ đại nhân hôm nay trở về, thế là khí thế ngất trời làm một bữa tối thật ngon.
Xe ngựa ngừng ở cửa dịch trạm, Trương Tuần Phủ bước trên ván gỗ tùy tùng đã sớm đặt ra để xuống xe, vài tên Đồng la lưu lại tại dịch trạm đều đứng đợi ở trong sân, bao gồm ba người Hứa Thất An.
Trương Tuần Phủ đang lo lắng vì phản ứng của Dương Xuyên Nam, nhìn thấy Hứa Thất An đột nhiên bị dọa giật mình: "Ngươi làm sao vậy?"
Hai mắt Hứa Thất An giăng kín tơ máu, đôi mắt không phải đen, mà là nửa xanh nửa đen, hơi có chút sưng. Cho người ta cảm giác giống như tùy thời đều có thể chết toi, cát bụi lại về với cát bụi.
Khương Luật Trung chạy nhanh tới, yên lặng nhìn kỹ Hứa Thất An: "Bao nhiêu ngày rồi?"
Hứa Thất An buồn bực đáp: "Mười lăm ngày."
"..." Lão Khương không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh: "Hiện tại trạng thái như thế nào?"
"Ta nghĩ chắc tùy thời đều có thể vĩnh biệt cuộc đời." Hứa Thất An uể oải nói.
Vậy là còn chưa tới cực hạn, tiềm lực Nguyên thần của tiểu tử này lớn như vậy? Chờ hắn tấn thăng Luyện Thần Cảnh, Nguyên thần sẽ đột nhiên tăng mạnh đến mức độ nào?
Võ giả Luyện Thần Cảnh, tinh thần lực sẽ trở nên cực kỳ sâu sắc, bất kể gió thổi cỏ lay gì xung quanh cũng không thể gạt được cảm giác, nhất là mang theo địch ý.
Bởi vậy, võ giả Luyện Thần Cảnh rất ít khi bị mai phục. Đồng thời, tinh khí thần giao hòa với nhau, hỗ trợ lẫn nhau, lực chiến đấu sẽ tăng thêm một cấp bậc.
Chờ hai người chấm dứt trò chuyện, Trương Tuần Phủ không nhịn được hỏi: "Trữ Yến, chuyện điều tra ám hiệu của Chu Mân có tiến triển gì không?"
"Đã tìm được sổ sách." Hứa Thất An dùng giọng điệu bình tĩnh trả lời.
Trương Tuần phủ nghe xong cũng rất bình tĩnh, gật đầu nói: "Đừng nản chí, sớm muộn cũng có thể giải ra ám hiệu..."
Hắn bỗng nhiên dừng lại, im lặng nhìn Hứa Thất An.
Đã giải ra ám hiệu?!
Giờ khắc này, Trương Tuần Phủ thậm chí muốn xoa xoa lỗ tai, xác nhận lỗ tai có phải mới nghe nhầm không.
Trong kế hoạch của Tuần Phủ đại nhân, vụ án của Chu Mân vô cùng gian nan, quá ít manh mối, trừ ám hiệu ra thì không còn manh mối khác, muốn tra xét sẽ gặp khó khăn trùng trùng, cho nên hắn đã làm tốt chuẩn bị tâm lý đánh lâu dài, cho dù không thể ở trước đầu xuân trở về kinh thành, cũng phải tra xét vụ án đến cùng.
Nhưng mà thật không nghĩ tới còn chưa kịp bắt đầu đánh lâu dài, chứng cớ đã tới tay, cái này mang ý nghĩa vụ án của Chu Mân chấm dứt, và chuyến đi tới Vân Châu lần này cũng sắp kết thúc.
Cũng nghĩa là Dương Xuyên Nam xong đời rồi.
Trương Tuần phủ hít sâu một hơi, ánh mắt đánh giá lại Hứa Thất An một phen từ trên xuống dưới, như là lần đầu tiên quen biết hắn.
Không thể không thừa nhận, mình vẫn còn khinh thường Đồng la trẻ tuổi này, bởi vì Ngụy Công thưởng thức và Hứa Thất An biểu hiện ra năng lực, hắn đã nâng cao lòng tin tưởng, nhưng lúc này mới phát hiện, chung quy vẫn là không đủ hiểu hắn.
Kẻ này tất thành ngọc quý.
Đại khái là vì hành động vĩ đại 15 ngày chưa ngủ mà vẫn không đột phá cực hạn, đối với tiến triển của vụ án, Khương Luật Trung chỉ cảm thấy vui mừng, cũng cho rằng đây là thành tựu phù hợp với năng lực của Hứa Thất An, nên không có phản ứng cảm xúc quá mức. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ:
Hứa Thất An có phong thái của Kim la tương lai.
Chuẩn xác mà nói, phong thái Kim la tương lai của hắn càng thêm củng cố. Nếu nói trước đó vẫn là 5/10 cơ hội, hiện tại đã là 7/10.
Trương Tuần Phủ bình phục sự ngạc nhiên lẫn vui mừng cùng kích động trong lòng, lộ vẻ mặt trầm ổn gật đầu: "Ngươi đi theo ta."
Dẫn đầu rời khỏi mọi người, tiến vào đại đường, lên lầu trở lại căn phòng bản thân.
Trừ Hứa Thất An cùng Khương Luật Trung, những người khác đều không bước theo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT