Ánh mặt trời ấm áp, Ngụy Uyên mặc áo xanh dựa vào bàn xem sổ sách, sáu vị Kim la Nam Cung Thiến Nhu, Trương Khai Thái,... thì cúi đầu, đứng ở một bên, không nói một lời.
Ngụy Uyên cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Xem ra kinh thành vẫn tương đối an nhàn, mười hai phần mật báo từ đông bắc truyền đến lại bị người Vu thần giáo diệt mất.
"Đám người Kim la các dạy bảo cấp dưới kiểu gì vậy? Nếu như ở kinh thành quá nhàn, vậy ta thấy biên giới rất thích hợp với các ngươi."
Đại hoạn quan cho dù trong lúc thịnh nộ, tư thái cũng như gió nhẹ mây bay, giống như trên đời không có chuyện gì có thể làm hắn tức giận.
Sáu vị Kim la cúi đầu không nói, ở trước mắt Ngụy Uyên mà tựa như đứa nhỏ làm sai, không dám biện giải, không dám nói lời nào.
"Bịch bịch bịch..."
Cầu thang truyền đến tiếng bước chân, một gã lại viên mặc đồ đen nâng hai tay cầm tín hàm, vội vã tiến vào, dừng lại cách đó không xa, khom người nói:
"Ngụy Công, có mật thư truyền tới từ Vân Châu."
Đại Phụng đã phát triển rất tốt chuyện làm đường, trừ ngựa chạy bình thường, còn có một loại thú lạ tên là Hỏa Vũ thú, giống loài này gốc gác ở bên Nam Cương, thuộc về Yêu tộc, tính tình dịu ngoan, giỏi chạy nhanh.
Có thể dễ dàng ngày đi ngàn dặm.
Nhưng mà năng lực sinh sản không mạnh, đào tạo cực kỳ đắt đỏ, bởi vậy không thể thông dụng, chỉ dùng truyền tin gấp.
Ngụy Uyên nhận lấy tờ giấy, đặt lên bàn, trải rộng ra, im lặng xem xét.
Mật thư là do Khương Luật Trung gửi tới, trong thư nói với Ngụy Uyên đội ngũ Tuần Phủ đã đến biên cảnh Vân Châu. Ngoài ra còn nhắc tới lúc bọn họ mới vào Vân Châu không lâu, nhờ cơ duyên xảo hợp cứu được Dương Oanh Oanh là một người vợ không chính quy của Chu Mân, chiếm được manh mối quan trọng.
Sau đó, ở cuối thư nhắc tới một sự kiện:
"Hứa Thất An đã ở đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh, không ngủ nhiều ngày. Nhưng ty chức phát hiện hắn lại đồng thời tu hành hai loại quan tưởng đồ, một loại trong đó đến từ nha môn, không biết có phải Ngụy Công cho không? Một loại quan tưởng đồ khác thuộc Phật môn, tên nó là Sư Tử Hống, cả hai loại đều đã đăng đường nhập thất.
"Ty chức có một chuyện khó hiểu, xin Ngụy Công giải thích nghi hoặc. Ty chức nhớ rõ, vũ phu Luyện Khí Cảnh ở trước khi tấn thăng Luyện Thần Cảnh chỉ xem một loại quan tưởng đồ đã phải cố hết sức lực. Cái này là vì cường độ Nguyên thần có hạn, thứ hai là cùng tu nhiều loại quan tưởng đồ, sẽ sinh ra lẫn lộn, làm cho tinh thần xuất hiện hỗn loạn.
"Ty chức năm đó cũng là bước vào Luyện Thần Cảnh hồi lâu, mới có thể đồng thời xem nhiều loại quan tưởng đồ. Những Kim la còn lại trong nha môn cũng như thế, nhưng vì sao Hứa Thất An lại có thể ở Luyện Khí Cảnh xem hai quan tưởng đồ khác biệt, ty chức khó có thể tin tưởng, bỏ thời gian quan sát hồi lâu, cho nên bây giờ mới truyền tin việc này."
Hứa Thất An đang đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh.... Hứa Thất An luyện hai bức quan tưởng đồ...Vẻ bình tĩnh dù trời sập xuống cũng không biến sắc của Ngụy Uyên đột nhiên có chút biến động.
Sáu vị Kim la đã nhận ra vẻ mặt Ngụy Uyên biến hóa, đều ngẩng đầu, trong lòng rùng mình, như gặp đại địch.
Phần mật thư này, chỉ sợ đề cập đến tin tức trọng đại nào đó, hơn nữa không phải chuyện tốt.
Nếu không, vì sao Ngụy Công lại có chút thất thố?
Lúc này, bọn họ nghe được Ngụy Uyên thở dài một hơi, giống như cảm khái lại giống như bất ngờ:
"Còn chưa đến hai tháng...."
Chưa đến hai tháng?
Các Kim la không một tiếng động trao đổi ánh mắt, âm thầm đoán ý tứ ẩn sau những lời này —— chưa đến hai tháng!
Hiển nhiên đây là một loại hạn chế thời gian nào đó, hoặc là thời gian vượt qua chừng mực.
Nhưng, "chưa đến hai tháng" trong chuyện gì mới là điều quan trọng.
Các Kim la dùng ánh mắt trao đổi với nhau, giật giây đối phương đến hỏi, nhưng cũng biết Ngụy Công lúc này đang nổi nóng, không ai dám đi ra gánh rủi ro. Nếu là chuyện xấu, vậy chẳng phải tự nhiên tự lành cho Ngụy Công cơ hội phát tiết?
Tốt nhất là nhận điều đến biên cảnh đi, càng thêm an nhàn....
Ngụy Uyên nhớ tới mình năm đó tu hành võ đạo, cho dù được Giám Chính ca ngợi là thiên tài tuyệt thế có hi vọng đột phá nhất phẩm nhất trong năm trăm năm qua của Đại Phụng, năm đó cũng phải dùng một tháng rưỡi mới từ Luyện Khí Cảnh trở thành Luyện Thần Cảnh.
Chưa đến hai tháng đã hoàn thành hành động vĩ đại này, thiên phú Hứa Thất An so với hắn dự đoán càng mạnh hơn, trước đây Ngụy Uyên thưởng thức Hứa Thất An là thưởng thức tâm tính hắn.
Tâm tính cũng là một loại thiên phú.
Về phần tốc độ tu hành của Hứa Thất An, Ngụy Uyên trước đó nghe hắn nói lấp đầy xong khí cơ trong đan điền, thì đã có cái nhìn khác xưa với Hứa Thất An.
Nghĩ thầm sang mùa xuân năm sau, chắc tiểu tử này sẽ tấn thăng Luyện Thần Cảnh, năm tháng tấn thăng một phẩm chất, phần thiên phú đã ngang hàng Kim la.
Hơn nữa hắn trời sinh có tâm tính thích hợp đi con đường vũ phu, tương lai có lẽ sẽ trở thành Trấn Bắc vương thứ hai —— tam phẩm võ giả.
Ai ngờ, thiên phú Hứa Thất An so với hắn dự đoán lại càng cường đại hơn.
Quan trọng nhất là, Hứa Thất An bất tri bất giác đã làm được một chuyện có thể nói kinh thế hãi tục:
Luyện Khí Cảnh luyện hai bức quan tưởng đồ.
Phật môn Sư Tử Hống là tuyệt học, nhưng cần phối hợp quan tưởng đồ lục, loại đồ lục này không thể sánh với quan tưởng đồ lục chân chính, dù sao hình ảnh kim sư rít gào chỉ phụ trợ cho tuyệt học "Sư Tử Hống".
Thuộc về một bộ phận nguyên bộ của tuyệt học.
Nhưng dù vậy, Hứa Thất An có thể ở Luyện Khí Cảnh quan tưởng hai bên, vẫn có thể nói là kinh thế hãi tục.
Ngụy Uyên đầy bụng học thức không gì không biết, rất nhanh liền nghĩ tới ba loại khả năng:
Một, nhất thể song hồn.
Ở phật quốc Tây Vực từng có ghi chép, sau khi cao tăng đắc đạo chết đi, sẽ sống lại trong cơ thể một đứa nhỏ, chẳng những có được đầy đủ ký ức, còn trời sinh tinh thông phật pháp.
Cái này là vì tàn hồn cao tăng đã dung hợp với đứa nhỏ vừa sinh ra. Loại Nguyên thần này vốn đã mạnh hơn người bình thường nhiều, có các loại đặc điểm thần kỳ, có thể luyện hai loại quan tưởng. Bởi vì Nguyên thần bọn họ đủ mạnh.
Hai, người có đại khí vận.
Loại người này cực kỳ hiếm thấy, phàm là người có đại khí vận, đều là cường giả danh chấn một phương. Như Đạo Thủ đạo môn, Giám Chính Ti Thiên Giám, Vu Thần Vu thần giáo.
Ba, trưởng bối cao nhân gia trì.
Loại người này không có gì để nói, thiên chi kiêu tử, từ lúc xuất phát đã khác với người thường.
"Khụ khụ..." Nam Cung Thiến Nhu ho khan một tiếng.
Hắn bị các Kim la đẩy ra làm đại biểu, Dương Nghiễn không có mặt, con trai nuôi Ngụy Công chỉ còn hắn, chắc hẳn Ngụy Công sẽ không nỡ đuổi con trai nuôi tới biên quan chịu khổ.
"Nghĩa phụ, có chuyện gì cần con cống hiến sức lực không?" Nam Cung Thiến Nhu kiên trì nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT