"Tốt rồi, có việc cần các ngươi đi làm." Hứa Thất An mang danh sách để xuống bàn:

"Đầu nhi, ngươi dẫn người đi thăm dò những người trong danh sách, quan hệ các nàng và yêu nữ có vẻ chặt chẽ. Mặt khác, tra xét những cô gái khoảng bốn năm trước gia nhập Giáo Phường Ti, hoặc là thanh danh lên cao.

"Lữ Bộ đầu, ngươi dẫn người lùng bắt từng nhà tìm Hằng Tuệ, nhớ rõ nhất định phải cẩn thận."

Nói xong, Hứa Thất An ngồi xuống uống chén nước, định bẩm báo với Ngụy Uyên chuyện phát sinh ở Giáo Phường Ti.

Cảm giác tim đập nhanh truyền đến, hắn lúc này ra khỏi phòng, tiến vào nhà vệ sinh, thuận tay lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, group chat hồi lâu không có động tĩnh trong Địa Thư rốt cuộc có người login.

【 5: Ta muốn tìm số 3, ừm, chúng ta thăm dò xong Cực Uyên, phát hiện một bí mật lớn. 】

Đối phương cố ý nhắc tới mình, Hứa Thất An không thể im lặng, hỏi lại: 【Bí mật gì? 】

【 5: Các ngươi đâu rồi, quyết định xong thù lao trả cho ta chưa? 】

【 2: Nói nghe thử trước. 】

【 4: Không thành vấn đề. 】

【 5: Số 1 thế nào? 】

【 1: Có thể. 】

Chương 148: Chuyện xưa (1a)

Mọi người đều tỏ thái độ xong, số 5 truyền thư: 【 Bảy bộ lạc cổ tộc đồng tâm hiệp lực, trải qua trùng trùng khó khăn cùng nguy hiểm tính mạng, rốt cuộc tham dò được Cực Uyên.... 】

【 2: Nói lời thừa nhiều như vậy làm gì, trực tiếp nêu ý chính. 】

【 5:.... Ở Cực Uyên chúng ta phát hiện pho tượng Thánh nhân nho gia, hắn ở dưới vực sâu. 】

Thánh nhân nho gia? Thành viên Thiên Địa hội đầu tiên là kinh ngạc, sau đó không hẹn mà cùng nghĩ tới số 3, thân là học sinh kiệt xuất của thư viện Vân Lộc, hắn có lẽ sẽ biết chút gì đó.

Nhưng đại khái là sẽ không nói cho bọn họ.... Hơn nữa, khiếm hắn trái còn không có còn.... Khó hiểu liền mắc nợ mệt mệt mỏi....

【 5: Số 3, ngươi là học sinh thư viện Vân Lộc, ngươi biết chút gì đó, đúng không? 】

Các thành viên Thiên Địa hội đều thực vui vẻ, số 5 hỏi thật hay.

Sao ta biết được, ta cũng thực kinh ngạc có được không... Hứa Thất An không có trực tiếp trả lời, hỏi tin tức khác: 【Trong Cực Uyên trừ tượng Thánh nhân, còn có cái gì? Mặt khác, ngươi miêu tả lại hình dáng Thánh nhân cho ta xem. 】

Đây đều là lời thừa không có dinh dưỡng, thuần túy là muốn moi thêm càng nhiều tin tức.

【 5: Trong Cực Uyên trừ bỏ cổ thần cùng các loại cổ trùng, chỉ có bức tượng Thánh nhân, a, ta nghĩ ra rồi, mi tâm của bức tượng đã nứt ra, trưởng bối trong tộc hình như rất lo lắng. 】

Mi tâm bức tượng Thánh nhân nứt ra.... Trưởng bối cổ tộc rất lo lắng..... Số 2 giật mình: 【 Các ngươi nói xem, bức tượng Thánh nhân có khi nào là dùng để trấn áp cổ thần không? Nếu không, vì sao trong Cực Uyên lại xuất hiện bức tượng Thánh nhân. 】

【 4: Không thể loại trừ khả năng này, lấy pho tượng, đồng tố, đồng khí làm môi giới tạo thành trận pháp phong ấn, đây là chuyện cực kỳ thông thường. Thời đại viễn cổ, Nhân Hoàng dùng cửu đỉnh, trấn áp núi sông Cửu Châu, cô đọng khí vật Nhân tộc, đây chính là ví dụ tốt nhất. 】

【 1: Vậy mi tâm bức tượng Thánh nhân rạn nứt, có phải nghĩa là phong ấn bị hỏng không? Làm cổ thần bước đầu sống lại? 】

【 4: Có khả năng này. 】

Đề tài này rất nhanh trôi qua, dù sao đẳng cấp cổ thần, cùng khoảng cách của mọi người với Nam Cương quá mức xa xôi.

Hứa Thất An gửi tin: 【 Số 1, ngươi gần đây không hỏi ta tình huống án Tang Bạc, ngươi tìm đọc sách cổ có manh mối gì không? 】

【 1: Không có manh mối. 】

Nói xong, số 1 yên lặng lặn xuống làm tàu ngầm.

Số 1 có chút khác thường, trước đó rõ ràng thực chú ý án Tang Bạc.... Nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, hắn (nàng) lại chưa hỏi mình tiến triển vụ án.... Hứa Thất An gửi tin: 【 Số 2, có manh mối gì về hành tung của Chu Xích Hùng không? 】

【 2: Không có, ta sẽ giúp ngươi lưu ý. 】

Biển người mờ mịt, quả nhiên không thể dễ dàng tìm được, Hứa Thất An vừa thất vọng, vừa cảm thấy bình thường.

Lại thảo luận một lát, đám người số 4 biểu đạt muốn biết số 6 ở đâu, kêu gọi số 9 Kim Liên đạo trưởng, nhưng đạo trưởng không đáp lại.

.... Hôm nay ánh mặt trời tốt như vậy, Kim Liên đạo trưởng có khi nào đang lười biếng phơi nắng trên nóc nhà không?

Hứa Thất An oán thầm trong lòng, bỗng nhiên thấy Kim Liên đạo trưởng xuất hiện: 【9: Số 3, đi ra gặp ta. 】

"Hả?" Hứa Thất An sửng sốt một chút, nghe vậy liền thu dọn Ngọc Thạch tiểu kính, rời khỏi nhà vệ sinh, bước nhanh tới cửa nha môn.

Hắn đứng ở cửa nhìn xung quanh một hồi, thấy con mèo vàng đứng ở phố đối diện, cái đuôi cao cao dựng thẳng lên, im lặng nhìn cửa nha môn Đả Canh Nhân.

Hứa Thất An ra vẻ như thường đi tới, đến bên cạnh con mèo vàng, nhưng không nhìn nó, mà là nhìn ra chung quanh xa xa.

Mèo vàng trầm giọng nói: "Ta tìm được số 6 rồi."

"Tìm được rồi?" Hứa Thất An thốt ra, rốt cuộc nhịn không được, hưng phấn quay đầu, nhìn chằm chằm mèo vàng.

Mèo vàng cảnh giác nhìn chằm chằm nha môn Đả Canh Nhân, nói: "Ngay trước đây không lâu, ta cảm ứng được mảnh vỡ Địa Thư của số 6.... Nhưng trên đường ta chạy tới tìm ngươi, liên hệ với mảnh vỡ Địa Thư đã bị cắt mất."

"Vậy số 6...." Sắc mặt Hứa Thất An khẽ biến.

Mèo vàng lắc lắc đầu: "Không biết cụ thể tình huống, phán đoán lúc trước chính xác, hắn xác thực bị phong ấn, vừa rồi hẳn là vì nguyên nhân nào đó mà phong ấn được mở."

Nói tới đây, mèo vàng dừng một chút, không nói tiếp.

Vì sao đột nhiên giải trừ phong ấn? Không ngoài hai loại khả năng: một, số 6 bị mang đi nơi khác. Hai, số 6 đã mất mạng.

"Mau đi thông báo Ngụy Uyên." Mèo vàng thúc giục.

Mặt mèo khó biểu hiện vui buồn, rất khó xem xét, nhưng Hứa Thất An vẫn nghe ra sự lo âu từ trong giọng nói của đạo trưởng.

Đạo trưởng tuy tham tiền, nhưng thực sự để bụng với các thành viên trong Thiên Địa hội.... Với mình mà nói, đây là chuyện tốt, tương lai gặp được phiền toái có thể xin hắn giúp đỡ.... Hứa Thất An gật đầu, nói: "Ta lập tức rời đi."

Hắn nhanh chân chạy vào nha môn.

Chờ bóng lưng hắn biến mất không thấy đâu, mèo vàng nhẹ nhàng phát ra tiếng thở phì phì trong mũi, nội tâm suy tư:

Lạc Ngọc Hành rốt cục suy nghĩ cái gì, từ đầu tới đuôi đều không ra tay. Với tu vi cùng tuổi của nàng, kiếp số hẳn là còn chưa đến, không có đạo lý không ra tay.

Vừa muốn làm quốc sư, vừa không muốn song tu cùng Hoàng đế, không biết nàng rốt cục định làm gì. Ài, tìm cách cứu số 6 trước, nếu hắn còn chưa chết.

Đang nghĩ tới đây, Kim Liên đạo trưởng nghe thấy âm thanh mèo kêu, nghiêng đầu nhìn lại, một con mèo xám to lớn đi tới, vây quanh hắn, không ngừng ngửi tới ngửi lui.

Kim Liên đạo trưởng không để ý tới nó, tiếp tục nghĩ chính sự, đột nhiên, con mèo xám áp tới phía sau, sau đó muốn đè lên hắn....

Hả? Kim Liên đạo trưởng đầu tiên là sửng sốt, lập tức phản ứng lại, giận tím mặt, quay đầu tặng cho nó một bộ meo meo thần chưởng.

.....

Hứa Thất An dùng hết sức chạy, chạy như điên lao vào Hạo Khí Lâu, không lãng phí thời gian chờ đợi thông báo, lấy ra kim bài, quát lớn với thị vệ: "Cấp tốc, cút ngay."

Đi vào phòng, Ngụy Uyên khoanh tay nhìn ra xa xa, chủ động mở miệng: "Có chuyện gì?"

"Ngụy Công, có thể đã có tin tức Hằng Tuệ." Hứa Thất An đi thẳng vào vấn đề, không nói lời thừa.

"Sao ngươi tìm được?" Ngụy Uyên xoay người lại.

"Kim Liên đạo trưởng của Thiên Địa hội thông qua cảm ứng với mảnh vỡ Địa Thư, rốt cuộc không lâu trước đó tìm được vị trí của số 6." Hứa Thất An nói:

"Số 6 Thiên Địa hội là sư huynh của Hằng Tuệ, cũng là hòa thượng Thanh Long tự, pháp danh Hằng Viễn. Lúc đang điều tra hành tung của sư đệ đã vô cớ biến mất. Ta hoài nghi hắn bị Hằng Tuệ hoặc là Yêu tộc phong ấn."

Nói cách khác, ở chỗ số 6 hoặc là có Yêu tộc, hoặc là có Hằng Tuệ. Mặc kệ là loại nào, đều đáng để coi trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play