Ngay khi hoàn thành, nó như thỏa mãn, sung sướng ngửa đầu mở rộng miệng như hét lớn, hai đao vung vẩy như thỏa mãn liền biến nhỏ lại, trở về trên vai.
- Tộc trưởng! Mau tiến vào trong.
Bỗng Cẩn Trù kia hô lên một tiếng, không kịp nghĩ nhiều, hắn lập tức được Cẩn Ương đẩy vào. Ngay sau đó, hắn thấy con hầu tử kia của Cẩn Trù toàn thân bốc hỏa, lông mao trên thân như bốc cháy, phần đuôi cũng có một quả cầu lửa vung vẩy, thân thể nó cũng biến lớn như đường lang vừa rồi.
Hầu tử nhảy lên trên cao, hai má phình lớn, như muốn phun ra thứ gì đó. Kỷ Linh ở bên dưới cái thớt lớn này lại chẳng thể nhìn thấy, hắn chỉ thấy hầu tử khác lông mao toàn thân là màu lam của người nào đó trong đội cũng biến lớn, nhưng chiều cao chỉ vừa chạm cái thớt liền nằm xuống cát, hai má phồng lên.
Cùng một lúc hai con hầu tử phun ra hai loại khí, một là hỏa diễm bên trên, một là làn sương lạnh chạy dọc cái thớt.
Không quá lâu, quá trình kết thúc, hắn lập tức được ra bên ngoài, nhìn lấy hai con hầu tử dần biến nhỏ. Trở lại với chủ nhân, Kỷ Linh nhìn lên từng miếng thịt kia đều đã chín, không có miếng nào còn sống hay bị cháy, mà nó vẫn giữ được nguyên dạng là một khối thịt cực lớn vuông vức, không ngả nghiêng.
Kỷ Linh nhìn lấy một màn vừa rồi cũng vô cùng rung động, không ngờ chưa quá một tiếng đã hoàn thành nướng xong một khối lớn, đủ cho hắn ăn vài tuần.
Ngay sau đó, bọn hắn đem thịt này đến quảng trường tạm thời tập trung lúc sáng gọi người tới ăn. Hắn tự nhiên là được ăn trước mới tới những người khác.
Kỷ Linh lập tức đi làm việc của mình chính là kiểm tra hơn ba trăm hộ gia đình tiến vào bên trong ăn trưa.
- Ngươi vào đội Cẩn Lực.
- Ngươi vào đội Cẩn Lương.
- Ngươi vào đội Cẩn Qua.
...
Nhìn từng người như vậy thực tế chính là để hắn đem sáu trăm người này phân vào từng đội. Sau khi toàn bộ ăn xong, hắn cũng đã kiểm kê toàn bộ, mười ba đội của hắn đã lên mười bốn đội.
Đội huấn luyện, đội dạy học, đội làm nông, đội may mặc, đội ngư nghiệp, đội bếp núc, đội điêu khắc, đội kiến trúc,...
Số lượng nam nhân khoảng hai trăm, nữ nhân khoảng ba trăm, hài tử tầm một trăm nữa. Lão thành cơ bản đều đã lựa chọn ở lại nên hắn cũng không có phát hiện ra trong đợt này.
Kỷ Linh sau khi hoàn thành xong liền không còn việc gì làm, toàn bộ đều đã có những người kia xử lý. Hắn nhanh chóng quay đi tìm Cẩn Lực xem những hài tử mới tới cùng với những người cũ kia đã luyện tập được đến đâu.
Hắn vô cùng chờ mong những người có thể chất đặc biệt kia sẽ có thành tựu thế nào.
Ngay khi tới nơi, hắn lập tức thấy Đại Minh Phù Đô thể kia đứng hạng ba, hạng hai là Cẩn Vương, thể lực đã vượt bảy trăm, thiên phú quả nhiên cường đại. Đứng hạng nhất chính là Đả Hổ Phục Tượng thể, thể lực cũng đã gần chín trăm.
Cẩn Lực đang chỉ đạo đám hài tử mới luyện tập đứng tấn trước để rèn luyện thể lực.
Còn đám tiểu tử cũ có lực hồi phục rất tốt, không quá lâu đều đã khôi phục lại toàn bộ, có thể tiếp tục luyện tập. Kỷ Linh nhìn thấy từng người chân chìm trong cát, tạo thành vòng tròn liên tục di chuyển, hai tay liên tục đâm, chặt, chém, đấm vào cát.
Thân pháp, thể lực cùng sức mạnh mỗi người đều tăng lên nhanh chóng.
Nhìn lấy trí lực từng người đều đang tăng trưởng mỗi giờ trôi qua lại thêm một điểm. Kỷ Linh nhìn lấy từng điểm nhảy lên, cảm giác khó tả nổi lên trong lòng, hắn lập tức điều ra bảng thông tin nhìn thiên phú của mình.
Sức mạnh: ++
Thân pháp: +++
Thể lực: +++
Trí lực: ++
Chỉ số thiên phú của hắn cũng xem như cân bằng, nhưng so với những người có thể chất đặc thù kia thì có chút không đủ. Chính vì nhìn thấy đám tiểu tử này chuẩn bị vượt mặt mình, hắn cũng bắt đầu sốt ruột, tuy chỉ số sức mạnh của chúng hiện cao nhất chỉ hơn hai trăm nhưng chẳng quá bao lâu, bọn chúng nhất định vượt qua hắn.
Kỷ Linh cũng nhanh chóng gia nhập vào luyện tập, vừa vặn nghĩ đến điều gì, liền hô lên một tiếng:
- Người đâu?!
- Có! - Ngay lập tức, từ phía sau như toát ra lôi điện cùng mùi khét nhàn nhạt, nhìn lấy phần mắt lộ ra, hắn nhìn thấy phần da hai tên này như sạm tối đi một phần, thân thể cũng tản ra lôi điện nhàn nhạt. Sự xuất hiện của hai người cũng thu hút chú ý của đám tiểu tử, cả đám mang ánh mắt ngưỡng mộ.
Nhìn lấy hai người Cẩn Lôi tới, hắn nhanh chóng ra lệnh:
- Đi tìm Cẩn Ương, bảo hắn nhanh chóng nhờ Cẩn Lương viết ra phương pháp tu luyện linh hồn tới phân phối cho đám hài tử này để tối chúng có thể tu luyện, nhanh chóng phát triển.
Lệnh vừa ra, Cẩn Lôi hai người lập tức tuân lệnh rời đi.
Tham gia tu luyện cùng đám tiểu tử này, trong lúc luyện tập, hắn bỗng nghĩ đến điều gì, hô một tiếng:
- Cẩn Lực!
- Tộc trưởng! - Cẩn Lực nhanh chóng chạy tới.
- Bây giờ các ngươi sẽ thêm một trọng trách nữa chính là tổ chức một trận tiểu đấu sau mỗi hai ngày luyện tập. Qua một lần Phong Bạo sẽ tổ chức đại đấu chia làm ba vòng, vòng đầu chính là hỗn chiến, vòng hai là đội chiến, vòng ba là đơn chiến,...
Cách thức thi đấu chẳng khác nào Phong gia, hắn cũng không có ngại lấy nguyên vào, phương thức ban thưởng cũng đồng dạng như vậy.
Vừa mới luyện tập được một khoảng thời gian, một người trong đội Cẩn Hồng tới báo:
- Bẩm tộc trưởng, thi thể Sa Trùng đã xử lý xong, xin ngài chỉ đạo việc kế tiếp.
Ngay khi nghe được điều này, hắn cũng nhanh chóng di chuyển về phía đội Cẩn Hồng tập trung, nhìn lấy bên trong đều đã xử lý sạch sẽ, kỳ lạ là hắn không thấy nội tạng của Sa Trùng này ở đâu. Hoặc cũng có thể là do đặc điểm chủng loài, ngay khi chết thì nội tạng hóa thành trứng.
Chỉ tiếc là hệ thống này cũng không có khả năng quan sát được thông tin giới thiệu chủng loài của Sa Trùng này.
- Cẩn Hồng! Ngươi cùng mọi người kéo đoạn xương Sa Trùng xuyên qua phần đuôi đến khi hai lớp giáp xác chạm vào nhau đi.
- Hệ thống bắt đầu nâng cấp! Xin túc chủ chờ trong giây lát!
Hệ thống lại lên tiếng nhắc nhở khiến hắn có chút khó chịu, nâng cấp quả thực hấp dẫn nhưng nâng cấp thường xuyên như vậy khiến hắn cũng khó mà có thể chịu đựng được.
- Quả nhiên là bản thử nghiệm.
Bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một hơi, hắn chỉ mong hệ thống này tắt đi cái thông báo nâng cấp giúp hắn là hắn đã vô cùng vui mừng rồi.
- Đinh! Hệ thống sẽ thỏa mãn ước nguyện của túc chủ! Tất cả thông báo nâng cấp hệ thống đều đã tắt. Túc chủ muốn bật lại sau bao lâu?
Hệ thống như đọc suy nghĩ của hắn khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, nhưng nghĩ tới ở Địa Cầu hắn cũng có hệ thống trí tuệ nhân tạo thông qua biểu cảm cơ mặt mà phán đoán tâm trạng chủ nhân, nên không quá lâu liền khôi phục như thường.
- Tắt cho đến khi ta muốn bật lại.
- Thành công!
Ngay khi Kỷ Linh vừa mới nói xong, hệ thống liền vang lên thanh âm báo hiệu thành công, sau đó thì hắn cũng không biết hệ thống đã nâng cấp xong hay chưa, hắn nhìn vào bảng thông tin về Sa Trùng trước mặt liền thấy thêm được chiều dài cùng chiều rộng của Sa Trùng này.
Sa Trùng này dài khoảng ngàn trượng, đường kính khoảng ba trượng, đủ để tạo thành một lớp phòng hộ vững trãi cho bộ lạc. Bỗng hắn bất ngờ phát hiện ra một điều đặc biệt chính là phía trên bảng thông tin của Sa Trùng có thêm một hàng chữ.
‘Siêu Cấp Vô Địch Đế Vương hệ thống’
Cái tên này nghe vô cùng cường đại, cường tới hắn làm chủ cũng vô cùng tự hào vì có cái hệ thống này.
Như vậy, hắn chính là bước lên con đường vô địch, chỉ là vô địch bằng cách nào thì vẫn là một ẩn số.
Nhìn thấy cái tên này, hắn cũng biết số mệnh bản thân sau này sẽ ra sao, nhưng trong quá trình vô địch thì hắn cũng không biết phải trải qua bao nhiêu khó khăn, hoặc là không chút trắc trở nào.
Kỷ Linh cũng không còn để ý nó nữa, bản thân có thể thân mang hệ thống thật nhưng hắn là người thật, hắn cũng sẽ chết nên xây dựng bộ lạc của bản thân cường đại là giúp hắn thêm một lớp giáp bảo mạng.
Thực lực tự thân của hắn cũng là một loại phòng thủ bảo mạng, thậm chí hắn phải đề phòng người trong bộ lạc âm thầm ám toán, đâm sau lưng hắn một dao cướp đoạt chức vị này.
Tuy lực lượng thể chất của hắn không tồi nhưng đám hài tử này càng ngày càng trở lên mạnh hơn tạo thêm cho hắn không ít động lực tiếp tục tiến tới.
- Tộc trưởng! Đã xong!
Không quá lâu, Cẩn Hồng lại báo về một tin.
- Được rồi! Dẫn người theo ta qua hướng Đông tạo cửa vào, đêm nay tạm thời ngủ lại tại trong thi thể Sa Trùng, hi vọng các ngươi không ngại hoàn cảnh. – Kỷ Linh cũng vô cùng không mong muốn vì một đêm này mà lòng tin của hắn lại giảm xuống một bậc.
- Tộc trưởng ngài nói đùa. Những người chúng tôi di cư tới từng màn trời chiếu cát, làm sao lại sợ. Chúng tôi được ngủ trong một nơi an toàn như vậy cũng đã là điều vô cùng tốt, nào dám chê hoàn cảnh xấu.
Đám người nghe thấy đối thoại giữa Cẩn Hồng cùng Kỷ Linh liền đồng thanh đáp lại, đúng là người trong cùng một bộ lạc với nhau, ngay cả lời nói đều ăn ý như vậy.
- Nếu mọi người đã không chê vậy liền bắt đầu đem đồ vật của mình tiến vào và lựa chọn chỗ cho mình đi, dự là sẽ phải ở lại bên trong lâu dài đó.
Kỷ Linh thiện tâm nhắc nhở một câu, vừa nói xong, mọi người có mặt tại bên trong lập tức tiến vào, hắn cũng là như vậy.
Ngay khi vừa mới tiến vào trong, hắn lập tức thấy không gian trong này cũng không đến nỗi quá chật chội. Vẫn còn rất thoáng đãng và rộng rãi cho mọi người ở chung một chỗ.
Kỷ Linh nhìn mọi người đều bận rộn chuẩn bị chỗ nghỉ chân tạm thời cho mình hoặc cả gia đình mình.
- Này! Chỗ này của tôi trước mà! Anh đến sau sao lại tranh chỗ với tôi?
- Hừ! Chỗ của anh sao?! Đừng nhảm nhí! Rõ ràng là tôi đến trước!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT