Đời trước Cố Ngôn Tử viết qua không ít kịch bản, nhưng giải thưởng biên kịch xuất sắc nhất, hắn chưa bao giờ hy vọng xa vời.

Dù sao lúc trước trên lưng hắn có danh tiếng sao chép, cho dù sau đó tòa án đã phán tội cho Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê, nhưng kịch bản cũng bán không tốt, mà kịch bản đã bán không tốt, hiệu quả đương nhiên cũng kém, cứ tuần hoàn như vậy…. đương nhiên ngay cả cửa của giải thưởng Hồng Diệp đều không sờ tới.

Nhưng hiện tại, hắn có được đề cử biên kịch xuất sắc nhất.

Cố Ngôn Tử ngắt điện thoại, hít sâu một hơi, sau đó lập tức gọi điện cho Trịnh Gia Hòa.

“Em được đề cử là biên kịch xuất sắc nhất cho giải thưởng Hồng Diệp!” thanh âm của Cố Ngôn Tử cũng hơi phát run giống như sản xuất Điền.

“Chúc mừng.” thanh âm của Trịnh Gia Hòa vang lên: “Em giỏi quá, anh tin tưởng em sẽ càng ngày càng xuất sắc.”

“Sẽ mà!” Cố Ngôn Tử cưới nói, hắn tin tưởng mình.

Người chịu trách nhiệm của giải thưởng Hồng Diệp là người xuất bản tin tức của tổng cục điện ảnh, vài năm này ở một ít giải thưởng xảy ra vấn đề, giải thưởng Hồng Diệp lại hoàn toàn không xảy ra vấn đề gì, quyền uy của nó rất đáng tin.

Có thể được để cứ ở giải thưởng Hồng Diệp, đối với Cố Ngôn Tử mà nói tuyệt đối là một kinh hỉ.

Nơi trao giải của giải thưởng Hồng Diệp là ở ngay tại thành phố B, Cố Ngôn Tử thật ra cũng không cần chạy khắp nơi, thế nhưng, hắn vẫn có nhiều việc cần phải hoàn thành, ví dụ như chuẩn bị lễ phục cho mình.

Đoàn phim <Giang Sơn> muốn nổi bật ở trên thảm đỏ, đến lúc đó hắn cũng phải đi thảm đỏ, nếu như thế, đương nhiên phải thiết kế cho mình một hình tượng không tồi.

Điện ảnh và truyền hình Gia Thành đã sắp xếp người hóa trang và người tạo hình cho người trong đoàn phim, nhưng Trịnh Gia Hòa sau khi biết chuyện này, liền giới thiệu cho Cố Ngôn Tử một người, mà Cố Ngôn Tử suy xét qua, cũng hiểu được người Trịnh Gia Hòa giới thiệu thích hợp hơn, cũng liền uyển chuyển từ chối lời mời của điện ảnh và truyền hình Gia Thành.

Chờ Cố Ngôn Tử chuẩn bị tốt quần áo của mình ngày hôm đó phải mặc, nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp đã ngày càng gần, mà lúc này, nhiệt độ của <Giang Sơn> đã giảm xuống, lại nóng lên.

Cùng lúc là bởi vì người của đài truyền hình bắt đầu chiếu lại bộ phim truyền hình này, về phương diện khác, còn là bởi vì có người dùng hình ảnh của <Giang Sơn> tạo ra rất nhiều biểu tượng icon.

Hình ảnh nữ chính phẫn nam trang đùa giỡn anh đẹp trai, hình ảnh nữ chính trợn mắt, hình ảnh nam chính đùa giỡn lưu manh, hình ảnh nam chính nghẹn cười… tất cả những cái này, đều bị làm thành icon.

Người biết bộ phim truyền hình này càng ngày càng nhiều, mà lúc này, tin tức <Giang Sơn> tham gia giải thưởng Hồng Diệp đã được thả ra.

« Tôi cảm thấy những phim truyền hình trong năm nay, quả thật Giang Sơn là tốt nhất. »

« Không phải đâu ! những phim truyền hình khác cũng không tồi… thế nhưng Giang Sơn xem rất hay. »

« Giang Sơn được vài cái đề cử ! không nghĩ tới biên kịch lúc trước bị mắng lợi hại như vậy, thế nhưng cũng được đề cử. »

….

Người thảo luận bộ phim truyền hình <Giang Sơn> này càng ngày càng nhiều.

Chủ tịch của điện ảnh và truyền hình Gia Thành cười toe toét, trái ngược với hắn, chính là cha Bành vẻ mặt khó coi.

<Nhà của ngươi> một để cử cũng không tóm được !

Một bộ phim đầu tư cả trăm triệu, <Nhà của ngươi> không chỉ bị lỗ vốn, còn làm cho giải trí Tinh Duyệt bị mắng không ngẩng mặt lên được….

Cha Bành bị chọc tức, nhìn thấy Cố Ngôn Tử thế nhưng còn được để cử là biên kịch xuất sắc nhất, liền càng tức giận hơn.

Lúc công ty mở cuộc họp, hắn nhịn không được túm nhân viên chửi một trận, tiếp theo, hắn lại liên lạc với một giám khảo giải thưởng Hồng Diệp mà mình quen biết.

Năm nay giải trí Tinh Duyệt không nhận được đề cử phim truyền hình, nhưng quan hệ với giám khảo thì vẫn phải duy trì. Cha Bành thật vất vả mới tạo quan hệ thân thiết với vị giám khảo của giải thưởng Hồng Diệp này, mặc kệ giải trí Tinh Duyệt có thể thu hoạch về giải thưởng gì hay không, hắn cũng phải tạo quan hệ gần với đối phương.

Thậm chí vừa may bởi vì năm nay giải trí Tinh Duyệt không hề có một cái đề cử nào, cha Bành mới thoải mái mời người đến nhà ăn cơm.

Tuy rằng ở nhà ăn cơm, nhưng thức ăn trên bàn, đều là đầu bếp ở khách sạn năm sao bên cạnh làm xong lập tức mang  tới, mỗi một món đều có sắc hương vị đầy đủ, chay  mặn đều có đủ.

Vị giám khảo kia ăn rất vui vẻ, còn uống một chút rượu sau đó lộ ra một ít tin tức : « giải thưởng năm nay, là muốn tuyên truyền mục tiêu của quốc gia một chút. »

Kết quả bình chọn của giải thưởng Hồng Diệp, các công ty giải trí không có khả năng thay đổi, nhưng người trong giới nếu muốn hỏi thăm cũng không khó.

Ví như bây giờ, vị giám khảo này tuy nói không rõ ràng, nhưng cha Bành cũng đã hiểu.

Phim điện ảnh xuất sắc nhất của giải thưởng Hồng Diệp lần này, chỉ sợ cũng là bộ phim truyền hình mang để tài phản hủ kia cầm.

Mà như vậy cũng không kỳ quái, bộ phim truyền hình này là do đạo diễn nổi tiếng quay, được quốc gia mạnh mẽ chống đỡ, lượt xem của nó cũng vượt qua cả <Giang Sơn>, trở thành phim truyền hình xuất sắc nhất cũng là bình thường.

Trên thực tế, người trên mạng tuy rằng coi trọng <Giang Sơn>, nhưng càng có người coi trọng, bộ phim truyền hình này hơn.

Biết được <Giang Sơn> không đoạt được giải thưởng phim truyền hình xuất sắc nhất, cha Bành thoải mái hơn rất nhiều, nhưng rất nhanh hắn lại nghĩ tới, bộ phim truyền hình phản hủ này… có thể nói là không có nữ chính.

Tương phản, nữ chính của <Giang Sơn> lại rất có thực lực.

Nữ chính xuất sắc nhất, chỉ sợ cũng bị đoàn phim<Giang Sơn> cầm.

Cha Bành cơ bản đã xác định được điểm này, nhưng không hỏi lại, ngược lại hỏi cái khác : «  lần này có một người khoảng hơn hai mươi tuổi được đề cử là biên kịch xuất sắc nhất, còn khiến cho người ta rất kinh ngạc. »

« Đúng vậy, vận khí của hắn thật tốt. » Vị giảm khảo kia cảm thán nói.

Kịch bản của bộ phim phản hủ kia kỳ thật rất tốt, nhưng nó có nguyên tác, cho nên kịch bản kia được đề danh là kịch bản cải biên tốt nhất.

Cha Bành nhìn thấy giám khảo kia cảm thản, trong lòng « lộp bộp » một chút, nhìn thái độ của giảm khảo này…. Không phải Cố Ngôn Tử có khả năng nhận thưởng chứ ?

« người trẻ tuổi như vậy, sợ là có rất nhiều người trong giới có ý kiến. »

« Ai biểu nhà người ta có bản lĩnh ? » giám khảo kia cười nói : « Người phía trên rất thích hắn. »

Cha Bành vừa nghe, liền biết được, Cố Ngôn Tử hẳn là có hậu thuẫn !

Hay là có bút tích của Trịnh Gia Hòa ?

Cha Bành không hiểu Trịnh Gia Hòa, chỉ là một tình nhân, lại còn là người không thể nối dõi tông đường, việc gì phải đối sử với hắn tốt như vậy ?

Trong lòng cha Bành khinh thường, còn muốn hỏi thêm, nhưng vị giám khảo này không muốn nhiều lời.

Chờ khi tiễn vị giám khảo này đi, cha Bành tức giận đầy mình không có chỗ phát, liền trực tiếp phát tiết lên người con mình, mắng Bành Tĩnh Hoằng một chút.

Từ sau khi ý thức được Bành Tĩnh Hoằng không thể sinh cháu cho mình, hắn đã chuẩn bị con đường thứ hai, hiện giờ, một tình nhân bên ngoài của hắn đã có thai, hắn đối với Bành Tĩnh Hoằng, đương nhiên là cũng không coi trọng như lúc trước.

Ngay từ đầu Bành Tĩnh Hoằng trầm mặc, sau đó lại đi ra ngoài, uống rượu.

Hắn uống say không biết gì, sau đó lại đi chỗ Hạ Duy Thu.

« Tĩnh Hoằng, anh sao lại uống nhiều rượu như vậy ? » Hạ Duy Thu quan tâm nhìn Bành Tĩnh Hoằng, tửu  lượng của Bành Tĩnh Hoằng cũng không phải quá tốt, sau khi cùng hắn ở bên nhau tuy rằng cũng uống rượu, nhưng cũng không uống thành như vậy.

« Ngôn Tử, em hiện tại khẳng định qua rất khá ? » Bành Tĩnh Hoằng đột nhiên hỏi.

Động tác của Hạ Duy Thu cứng đờ.

« Trịnh Gia Hòa đối với em rất tốt, giải thưởng như vậy cũng đồng ý lấy về cho em… anh quả nhiên so ra kém hơn. » Bành Tĩnh Hoằng châm chọc cười.

Vẻ mặt Hạ Duy Thu càng khó nhìn.

Bành Tĩnh Hoằng lại liên miên cằn nhằn, sau đó mới ngã đầu ngủ, Hạ Duy Thu nhìn hắn ngủ, cũng liên hệ Đàm Trăn : « Anh không phải nói sẽ đối phó với Cố Ngôn Tử sao ? rốt  cuộc khi nào ra tay ? »

Mấy ngày nay Đàm Trăn mất ngủ nghiêm trọng, đều là rạng sáng còn chưa ngủ, đều tập trung xử lý công việc.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, đã nên sớm bắt đầu đối phó Cố Ngôn Tử, nhưng có chuyện tình lúc trước, khiến cho hắn có nhiều cố kỵ.

Trịnh Gia Hòa không phải là người dễ đối phó, bọn họ lại còn coi trọng Cố Ngôn Tử, hắn nếu đối phó Cố Ngôn Tử, nói không chừng Trịnh Gia Hòa sẽ đối phó hắn.

Đúng là như vậy, hắn phải kiềm chế, coi như là hiện tại, hắn cũng không tính toán làm gì.

Tuy rằng hiện tại hắn ở công ty qua không tốt, còn sắp bị phái đi Nam Á, cha lại muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn, nhưng hắn còn chưa tới thời điểm được ăn cả ngả về không.

Thế nhưng, mình không làm được, có thể cổ vũ người khác đi làm.

Đàm Trăn từ chối đề nghị của Hạ Duy Thu, luôn mồm nói Cố Ngôn Tử quá lợi hại, mình không dám ra tay, còn khuyên Hạ Duy Thu chớ chọc Cố Ngôn Tử.

Hạ Duy Thu nghe Đàm Trăn nói như vậy, trong lòng càng tức giận.

Mà Đàm Trăn, nhận thấy cảm xúc của đối phương thay đổi, mới cảm thấy mĩ mãn ngắt điện thoại.

Ngày trao giải giải thường Hồng Diệp sắp tới, đúng lúc này, trên mạng đột nhiên xuất hiện rất nhiều ảnh chụp của Cố Ngôn Tử.

Là một biên kịch, Cố Ngôn Tử mặc dù nổi tiếng, nhưng người chú ý hắn kỳ thật không nhiều, lúc trước trên mạng không có ảnh chụp của hắn, hiện tại đột nhiên có rất nhiều….

« Cố biên kịch thật đẹp  trai ! »

« Tuy rằng biết biên kịch trẻ tuổi, nhưng không nghĩ tới lại trẻ tuổi như vậy ! »

« Tôi còn nghĩ là một  người mập mạp, ha ha ! »

…..

Hình ảnh Cố Ngôn Tử vẫn thực khiến người khác tò mò, trong lúc nhất thời, trên mạng có rất nhiều  người khen hắn đẹp trai, hắn thậm chí tăng không ít fan, trong đó phần lớn đều là nhan phấn.

Cố Ngôn Tử nhìn thấy có người ở trên QQ mình đòi ảnh chụp, mơ màng cảm giác có chuyện không đúng, lập tức cho người đi điều tra, nhưng mà kết quả điều tra còn chưa nhận được, trên mạng đột nhiên xuất hiện rất nhiều ảnh chụp của hắn và Bành Tĩnh Hoằng.

Đó là hình lúc bọn họ còn yêu nhau đã chụp, tư thế thân mật, vừa thấy chính là một đôi.

Cố Ngôn Tử đã sớm ở trên mạng xuất quỹ, cũng không sợ bị người tung ảnh chụp ra, hắn chỉ là khó hiểu mà thôi.

Mặc kệ là Bành Tĩnh Hoằng hay là cha Bành, đối với chuyện Bành Tĩnh Hoằng thích nam nhân, đều là chuyện xấu, tuyệt đối không muốn cho người khác biết, hắn thậm chí còn dựa vào cái này, uy hiếp cha Bành.

Nếu như thế, những ảnh chụp này là như thế nào ?

Những ảnh chụp ở chỗ hắn đã xóa hết rồi, hắn có thể khẳng định, những ảnh chụp này không có quan hệ gì với hắn, hẳn là từ chỗ Bành Tĩnh Hoằng.

Cố Ngôn Tử đang cảm thấy kỳ quái, liền nhận được điện thoại của luật sư Chu, nói cha  Bành gọi điện cho cô, hỏi ảnh chụp trên mạng là có chuyện gì.

« Ảnh chụp không phải từ chỗ tôi phát tán ra, hắn hẳn là nên hỏi con trai hắn ! » Cố Ngôn Tử nói.

Cố Ngôn Tử trả lời luật sư Chu như vậy, nhưng vẫn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.

Hắn sao cảm thấy được…. việc này hình như là nhằm vào hắn ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play