Trịnh Gia Hòa rất nhanh ăn xong bữa sáng của mình.
Cố Ngôn Tử đưa chén bát bỏ vào trong máy rửa chén, lấy ra di động mở QQ xem người ta chửi rủa Khương Tú, còn đặc biệt chia sẻ lên tường của mình.
Hắn theo bản năng nhìn về phía Trịnh Gia Hòa, nhìn thấy Trịnh Gia Hòa mặc tây trang, bộ dáng cẩn thận tỉ mỉ, vốn muốn nói chuyện, nhưng thật ra hơi ngượng ngùng.
“Cậu có thể nói ra suy nghĩ của mình?” Trịnh Gia Hòa chú ý tới Cố Ngôn Tử khác thường.
“Là có lời muốn nói… chú Trịnh, ngày mai cháu muốn về thành phố S, vài ngày kế tiếp sẽ không nấu cơm cho chú.” Cố Ngôn Tử nói.
“Cậu phải đi về?” Trịnh Gia Hòa sửng sốt.
“Đúng vậy, cháu về gặp ông bà nội và ông bà ngoại của cháu.” Cố Ngôn Tử nói. cha mẹ hắn là thanh mai trúc mã, lúc mười bảy mười tám tuổi liền yêu nhau, sau đó kết hôn cũng sớm, thế cho nên lúc sinh ra hắn, ông bà nội và ông bà ngoại còn đang phấn đấu trên cương vị công tác.
Hắn từ nhỏ không thân thiết với cha mẹ, cũng quan hệ rất bình thường với trưởng bối, khi đó chăm sóc hắn, chủ yếu là bảo mẫu.
Cũng là bởi vì như vậy, trước kia hắn mới rúc vào trong sừng trâu, cảm thấy không ai thương hắn, cuối cùng bỏ nhà ra đi.
Mà sau khi hắn về nhà, hắn không chỉ quan hệ rất tốt với ba mẹ, cùng ông bà nội và ông bà ngoại cũng thân thiết hơn…. Lúc trước hắn bận rộn hoàn thành kịch bản <Giang Sơn>, mới không cùng cha mẹ quay về thành phố S, hiện tại đã bận rộn xong, khẳng định phải về nhìn xem.
“Là nên đi xem, ngày mai tôi kêu trợ lý Chu đưa cậu ra sân bay.” Trịnh Gia Hòa nói.
“Cảm ơn chú Trịnh!” Cố Ngôn Tử cười nói.
Sau khi Trịnh Gia Hòa tới công ty, liền kêu trợ lý Chu tới, kêu hắn ngày mai đưa Cố Ngôn Tử ra sân bay, lại kêu hắn đi mua giúp mình ít thứ đưa cho Cố Ngôn Tử mang về cho ông bà nội và ông bà ngoại, đến lúc đó gửi vận chuyển tới.
Sau khi trợ lý Chu đồng ý, lại nói: “Trịnh tổng, nơi này có chút chuyện liên quan tới Cố thiếu….”
“Chuyện gì?” Trịnh Gia Hòa nhìn qua.
“Trịnh tổng ngài lên QQ nhìn xem sẽ biết.” Trợ lý Chu đưa di động của mình qua.
Trợ lý Chu mở QQ ra, kéo tới trang của cẩu tử kia, Trịnh Gia Hòa nhìn nhìn, lại mở video ra xem.
“Video này hẳn là ngày hôm qua Cố thiếu đã quay.” Trợ lý Chu nói.
“thật ra hắn cũng không chịu ủy khuất gì.” Trịnh Gia Hòa cười cười: “Cậu để ý một chút, đừng đẻ cho người khác đem lửa đến thiêu trên người hắn.”
Trợ lý Chu muốn đồng ý, nhưng mà…. “Trịnh tổng, bộ phận quan hệ xã hội của công ty chúng ta…. Chỉ sợ không ứng đối được những thứ này.”
Bọn họ làm thương nghiệp, tuy rằng công ty cũng có bộ phận quan hệ xã hội, nhưng tuyệt đối không ứng phó được chuyện trong giới giải trí.
“Vậy cậu để ý một chút là được.” Trịnh Gia Hòa chỉ có thể nói.
Tập đoàn Minh Lợi từng đầu tư qua rạp chiếu phim, hắn cũng quen một ít người trong giới giải trí, nhưng trước kia chưa từng tiếp xúc với cái giới này, hiện tại…. hắn có lẽ nên chú ý nhiều một chút?
Lúc Trịnh Gia Hòa có hứng thú với giới giải trí, vậy giải trí Tinh Duyệt hiện tại đã nhanh chóng nổ tung.
Đêm qua khi cẩu tử đăng bài viết đầu tiên kia, Tinh Duyệt bên này liền chú ý, nhưng cũng không coi trọng, chỉ là có lệ liên hệ với cẩu tử kia.
Nhưng cẩu tử kia cũng không để ý tới bọn họ, không bao lâu bài đăng thứ hai liền xuất hiện trên QQ.
Chờ bài đăng thứ hai được đăng lên… người bên Tinh Duyệt, tất cả đều bị hoảng sợ.
Bọn họ liên hệ với Bành Tĩnh Hoằng cùng Khương Tú trước, lại tìm thủy quân tẩy sạch cho Khương Tú, nhưng cũng không có hiệu quả gì.
Bọn họ cả đêm không ngủ, lại chỉ có thể trơ mặt nhìn Khương Tú bị mắng càng ngày càng kịch liệt.
“Bành ca, Cố Ngôn Tử sao có thể như vậy….” Nước mặt trên mặt Khương Tú một giọt một giọt từ trên mặt rơi xuống, xem ra cực kỳ đáng thương.
Bành Tĩnh Hoằng cũng không liếc nhìn cô ta một cái, nghiêm mặt xem bình luận trên mạng.
Hắn đã nghe qua ghi âm đầy đủ, nghe xong rất tức giận, tức Cố Ngôn Tử tuyệt tình, nhưng lúc ấy không cảm thấy lời nói của Khương Tú có vấn đề.
Hiện tại nhìn thấy trên mạng đều đánh giá Khương Tú giả vờ trong sáng, mới phát hiện…. giọng nói Khương Tú nói chuyện có vấn đề.
Đương nhiên, hiện tại quan trọng hơn, không phải nghĩ tới những thứ này, mà là… việc của hắn cùng Khương Tú, phải giải quyết như thế nào?
Chỗ Khương Tú có ghi âm đầy đủ, nếu đưa ra có thể dụ dỗ Cố Ngôn Tử, nói Cố Ngôn Tử cùng hắn cãi nhau, cũng có thể làm cho Khương Tú có một chút đồng tình… nhưng ghi âm đầy đủ, là quyết không thể thả ra ngoài!
Nếu đoạn ghi âm kia nếu thả ra ngoài, vậy hắn liền xong rồi!
“Tĩnh Hoằng, hiện tại mọi người đang mắng em… anh nhất định phải giúp em….” Khương Tú còn đang khóc.
“Khương Tú, chuyện này là cô tự mình gây ra!” Cha Bành sáng sớm đã tới công ty liền nghiêm mặt nhìn Khương Tú đang khóc sướt mướt.
“Ba….” Khương Tú từ từ nhìn Cha Bành.
“Các người đừng đáp lại, sau đó để cho Tịch Trạch An công bố chuyện tình yêu, áp chế nhiệt độ của chuyện này xuống.” Cha Bành lại nói; “Khương Tú cô gần đây thông báo với mọi người muốn nghỉ ngơi không tham gia bất cứ chương trình hoặc bộ phim nào, sau đó nghỉ ngơi một thời gian, chờ chuyện này qua đi thì lại nói sau!”
“Ba!” Khương Tú sốt ruột, dưới tình huống bọn họ không có cách nào, làm như vậy đúng là cách tốt nhất, nhưng nếu làm như vậy…. sự nghiệp của cô ta nhất định sẽ xong đời.
Ban đầu cô ta còn muốn Bành Tĩnh Hoằng giải thích một chút với công chúng.
“Nếu cô không đi tìm Cố Ngôn Tử, còn nói những lời như vậy, sẽ không có chuyện này?” cha Bành hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Hắn cùng mẹ Bành, sau khi xem video, mới biết được con mình cùng Khương Tú thì ra là hợp đồng kết hôn.
Hắn tức giận muốn chết, hiện tại sao có thể hòa nhã với Khương Tú được chứ?
Nước mắt của Khương Tú rơi còn nhanh hơn.
Bành Tĩnh Hoằng cùng Khương Tú là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, vẫn xem Khương Tú như em gái, đối với Khương Tú rất tốt, trước kia Khương Tú khóc như vậy, hắn nhất định đau lòng, nhưng hiện tại….
Bành Tĩnh Hoằng cũng không muốn để ý tới cô ta.
Hắn còn đang xem bình luận trên mạng, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.
Tịch Trạch An là một đại bài của giải trí Tinh Duyệt, hắn yêu đương đã một khoảng thời gian, lúc trước giải trí Tinh Duyệt cũng không hề công bố chuyện tình cảm của hắn, nhưng hiện tại lại để cho hắn chủ động công bố.
Mà khi chuyện yêu đương của Tịch Trạch An được công bố, quả nhiên không có bao nhiêu người để ý đến chuyện của Khương Tú và Bành Tĩnh Hoằng.
Người trên mạng đều dễ quên, qua mấy tháng, Khương Tú cứ theo lẽ thường mà tham gia đóng phim chụp quảng cáo….
Nhưng cho dù như vậy, chuyện này ảnh hưởng tới Khương Tú cũng thật lớn.
Fan của cô ta giảm rất nhiều, cô ta không thể ở trên mạng tú ân tú ái không nói, thanh danh cũng bị hủy, ban đầu vài thương hiệu đã bàn tốt, liền bị bay mất vài cái.
Cô ta thậm chí còn không dám ra ngoài.
Những bạn bè của cô ta sau khi biết chuyện trên mạng, các cô cũng gọi điện hoặc nhắn tin an ủi cô ta đồng thời chê cười ở sau lưng.
Trước kia Khương Tú khóc với Bành Tĩnh Hoằng, ít nhiều cũng có vài phần diễn trò, nhưng lúc này, cô ta khóc thật, còn càng khóc càng thương tâm.
Đồng thời cũng rất hận Cố Ngôn Tử.
Cô ta ghi âm, chỉ là muốn cho Bành Tĩnh Hoằng áy náy với cô ta, Cố Ngôn Tử thì sao? Thế nhưng hắn dám quay video hại mình!
Cô ta nhất định sẽ cho Cố Ngôn Tử đẹp mặt!
Cố Ngôn Tử bị Khương Tú nhớ thương, lúc này đang dùng QQ nói chuyện phiếm với Điền Thinh Đông.
Ngày hôm qua hắn để lại phương thức liên lạc cho Điền Thịnh Đông, hôm nay Điền Thịnh Đông liền gọi điện tới đây.
Cố Ngôn Tử không quá quen dùng điện thoại bàn công việc, kêu Điền Thịnh Đông dùng QQ mà nói, sau đó… Điền Thịnh Đông liền phát một chuỗi giọng nói tới, làm cho hắn có chút không biết làm sao.
Điền Thịnh Đông giống như đời trước, tìm tới hắn là viết kịch bản, hơn nữa tỏ vẻ mình quay phim điện ảnh rất có triển vọng, Cố Ngôn Tử nếu cảm thấy hứng thú, hoan nghênh đầu tư.
Cố Ngôn Tử không tính toán đầu tư bộ phim điện ảnh hắn đang quay.
Hiện tại Điền Thịnh Đông đang quay một bộ phim kinh dị, Cố Ngôn Tử đối với bộ phim này một chút ấn tượng cũng không có, biết nó hơn phân nửa không kiếm được tiền, đương nhiên không muốn đầu tư…. Nhưng hắn muốn hợp tác cùng Điền Thịnh Đông quay một bộ phim điện ảnh chiếu mạng.
Đời trước hắn viết kịch bản phim chiếu mạng cho Điền Thịnh Đông, đời này có thể viết ra như trước, hắn còn có thể sửa một chút, viết còn tốt hơn.
Đồng thời, hắn còn có thể đầu tư một ít cho Điền Thịnh Đông, khiến cho Điền Thịnh Đông quay bộ phim này tốt hơn.
Ở trong trí nhớ của hắn, bộ phim chiếu mạng kia đầu tư chỉ có ba trăm vạn, vì thế diễn viên Điền Thịnh Đông tìm toàn bộ là người mới, cuối cùng hiệu quả… ngoại trừ hai diễn viên chính quy, đóng vai chính, khả năng diễn xuất còn chấp nhận được, còn những người phối hợp diễn thì một lời khó nói hết.
Thế nhưng cho dù như vậy, bộ phim chiếu mạng này bởi vì đề tài mới mẻ độc đáo, lượng xem ở trên mạng cũng không tồi lắm.
Đầu tư vào bộ phim này, chỉ sợ không thể kiếm lời giống như <Giang Sơn>, nhưng hẳn cũng sẽ không lỗ.
Cố Ngôn Tử rất nhanh cùng Điền Thịnh Động xác định các loại chi tiết.
Điền Thịnh Đông bên kia có thể cho tài chính tới ba trăm vạn, hắn đầu tư thêm hai trăm vạn cộng thêm kịch bản, cuối cùng lấy tiền lời của bộ phim này là 40%.
Đương nhiên, đây chỉ là bước đầu đạt thành nhận thức chung, tình huống cụ thể phải chờ phần mở đầu của kịch bản thì mới nói được.
“Cậu đem đại cương cùng phần mở đầu của kịch bản viết ra, tôi lập tức tìm diễn viên cho cậu.” Điền Thịnh Đông làm việc, rất là mạnh mẽ vang dội.
“Được.” Cố Ngôn Tử cũng sảng khoái đồng ý, lại nói: “Không nói chuyện nữa, tôi đi nấu cơm.”
“Nấu cơm?” Điền Thịnh Đông hơi giật mình, lúc hắn gặp Cố Ngôn Tử, quần áo trên người Cố Ngôn Tử không sai biệt lắm thì hơn mười đến hai mươi vạn, hắn còn tự mình nấu cơm sao?
Nhìn hắn, căn bản không giống người sẽ nấu cơm.
Cố Ngôn Tử không trả lời hắn.
Buối tối hôm nay lúc ăn cơm, Trịnh Gia Hòa hỏi chuyện Khương Tú: “Chuyện trên mạng tôi xem rồi… cậu thực chán ghét người tên Khương Tú kia sao?”
“Đúng vậy.” Cố Ngôn Tử không chút do dự gật đầu: “Cháu thực chán ghét cô ta.”
Nói xong, hắn cẩn thận nhìn Trịnh Gia Hòa, e sợ Trịnh Gia Hòa cảm thấy mình làm không tốt, cố tình nói với hắn.
“Bởi vì Bành Tĩnh Hoằng sao?” Trịnh Gia Hòa lại hỏi.
“Không phải, cháu chỉ là thuần túy chán ghét cô ta.” Cố Ngôn Tử nói, hắn chán ghét Khương Tú, cũng không có quan hệ gì với Bành Tĩnh Hoằng.
TrịnhGia Hòa yên lòng, tỏ vẻ đồng ý: “Cô ta quả thật thật đáng ghét.” Cố Ngôn Tử cùng Bành Tĩnh Hoằng đã không còn quan hệ gì, cô ta còn tìm tới cửa…
Lời này của Trịnh Gia Hòa, Cố Ngôn Tử nghe xong rất vui vẻ, nhịn không được liền đem những chuyện mình đã làm khoe ra, lại nói; “Đúng rồi chú Trịnh, cái video ngày hôm qua cháu bán được mười vạn đồng, buốn bán lời một khoản tiền!”
Video như vậy nếu để cẩu tử chụp được, bán cho Khương Tú hoặc là giải trí Tinh Duyệt, ước chừng mấy trặm vạn đều có thể bán, nhưng hắn đem video bán cho cẩu tử cũng không có đồng ý sẽ bán độc quyền, mười vạn đã là không tồi rồi.
Dáng vẻ Cố Ngôn Tử đắc ý, làm cho khóe miệng Trịnh Gia Hòa nhịn không được cong lên: “Thật lợi hại.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT