Tần phụ thân một câu kinh người, khách làng chơi trong đại sảnh nhất thời choáng váng A, hắn cải tà quy chánh hay là điên rồi? Lãnh Hoa là cây rụng tiền, Di Hồng Viện chưa ép khô hắn thanh xuân cư nhiên bỏ được thả người?

Thanh quan hoa khôi, phải ra bao nhiêu tiền mới chuộc được hắn thân?

“Tần phụ thân, ngươi là bị choáng váng đầu sao? Nói là bán đêm đầu sao lại thành chuộc thân?” Ta to mặt lớn, đầy người là mỡ Điền phú hào lớn tiếng ồn ào, nàng bên cạnh hồ bằng cẩu hữu cũng ồn ào theo

“ Điền đại tỷ, Lãnh Hoa như vậy tốt đẹp thiên hạ, ngươi bỏ được để cho mọi người âu yếm? Muốn ta là nữ nhân nhất định đem hắn nhốt tại trong phòng một mình hưởng thụ. Ta chỉ là nói, nếu có người muốn vì hắn chuộc thân, nếu không có, hắn vẫn là bán đêm đầu” Tần phụ thân vẩy khăn tay hướng nàng mãnh liệt liếc mắt đưa tình.

Hắn tuy rằng rất nhiều năm trước sẽ không tiếp khách, nhưng lão tường xuất mã, bị mê hoặc Điền phú hào mãnh liệt nuốt nước miếng

Phương Nghi Vân một trận ghê tởm, đại ca như tiên nhân của nàng không thể bị một đầu heo chà đạp

“Mau ra giá đi, đêm đầu bao nhiêu? Chuộc thân bảo nhiêu?” Lấm la lấm lét Lâm thái thú gấp hỏi

“Ba năm trước Tuyết Hoa công tử đêm đầu đã lên giá một trăm lượng, Lãnh Hoa thắng hắn một bậc, cho nên ta quyết định là hai trăm lượng. Nếu có người nguyện vì hắn chuộc thân giá quy định là ba vạn hai”

Nam nhân, vài năm thanh xuân thôi, hoa mấy vạn lượng bạc không đáng, mọi người đầu tiên nghĩ là mua đêm đầu

“Năm trăm lượng” Phòng tỷ dẫn đầu báo giá

“Sáu trăm lượng” Lâm thái thú

“Hai ngàn hai” Điền phú hào tiền nhiều, nhất thời doạ lui Phòng tỷ

“Hai ngàn một trăm lượng” Chỉ có Lâm thái thú có thể cùng nàng tranh

“Hai ngàn năm trăm lượng”

“Hai ngàn sáu trăm lượng” …

Lãnh Hoa đêm đầu ở hai người có tiền có quyền phụ nhân liên tiếp bị kéo giá lên, Tần phụ thân nhìn phía dưới toàn trường cười, không ngừng châm ngòi các nàng

Cuối cùng Lâm thái thú không thế ra nữa, Điền phú hào lấy năm ngàn lượng bạc mua xuống Lãnh Hoa đêm đầu

“Đợi chút, ta muốn vì Lãnh Hoa công tử chuộc thân, ba vạn hai” Một cái kiên định giọng nữ theo góc khuất truyền đến, mọi người quay đầu nhìn, nguyên lại là người quen

Vài năm nay, các nàng khách lang chơi đều nhìn đến nàng, Lãnh Hoa công tử muội muội, Phương Nghi Vân

“ ha ha ha, nghèo kiết xác nha đầu đến xem náo nhiệt sao, ngươi có bạc không?” Điền phú hào cười mỉa nói, vẻ mặt dữ tợn run rẩy

“Ta có chút” Phương Nghi Vân nhịn xuống ghê tởm, mềm nhẹ hỏi nna2g: “Điền phu nhân, công tử nhà ngài mấy tuổi?”

Có ý tứ gì?

“Ta nghe nói quý công tử ít nhất cũng mười tám tuổi, cùng tuổi với đại ca ta” Phương Nghi Vân cầu xin mắt nhìn chăm chú nàng, chờ đợi nàng có thể phát thiện tâm buông tha đại ca

Điền phú hào bộ mặt già nua đỏ lên, đảo mắt nhìn chung quanh bốn phía, quả nhiên không ít nữ nhân mất tự nhiên đứng dậy

Dám đâm sau lưng ta!

Nàng hướng Phương Nghi vân nổi giận nói : « Chuyện của lão nương, ngươi quản được sao ? Bốn vạn lượng, lão nương chơi chán lại đem bán ! »

Không xong, ta này lỡ miệng nói sai rồi, sách lược đáng thương không thể dùng với háo sắc không nhân tính người

« Điền phu nhân, ta biết ngươi nhiều tiền, nhưng cầu xin ngươi nhìn ở chúng ta huynh muội tình thăm buông tha đại ca ta đi được không ? » Phương Nghi Vân không để ý tôn nghiêm, trước mặt mọi người quỳ gối xuống trước mặt phú hào

« Nghi Vân, đủ rồi, trở về đi ! » Lãnh Hoa rốt cuộc nhịn không được, lớn tiếng quát muội muội, nữ nhân dưới đầu gối có hoàng kim, ta không đáng để ngươi hướng người khác quỳ xuống

Nghi Vân tiền đồ vô lượng, hắn không thể để trong nhân sinh của nàng có vết nhơ

« Nghèo kiết xác chính là nghèo kiết xác, nơi này là Di Hồng Viện không phải nơi từ thiện, không có tiền thì cút đi » Điền phú hào cao ngạo nói : « Bốn vạn lượng » Đối nàng mà nói, bốn vạn lượng chính là số tiền nhỏ thôi

« Năm vạn lượng » Thái Thú lại chạy ra

« Sáu vạn lượng » Xa lạ thanh âm từ phía hậu phương truyền đến, mọi người tò mò quay đầu nhìn, ai có thể cùng thái phú và phú hào tranh ??

Nguyên lai là một vị bốn mươi tuổi phu nhân, nàng luôn im lặng ngồi ở một góc, không người chú ý tới

« bảy vạn » Điền phú hào không lui bước

« Tám vạn » Phu nhân cũng không lùi bước

« Chín vạn » Điền phú hào đánh không ngừng

« Mười vạn » ….

Chuộc thân giá đến mười lăm vạn, Phương Nghi Vân không đợi được nữa nói : « Xin đợi chút, ta so với các ngươi không được, nhưng ta là cây rụng tiền, tương lai kiếm được so với đại ca ta còn nhiều. Đêm nay người lam ăn rất nhiều, ai muốn mua ta ? Ta cả đời tài hoa về người đó sở hữu »

« Đợi chút Phương cô nương, ta là phú thương ở kinh thành, ta chuộc ca ca người là vì nạp hắn làm sườn phu, ngươi sẽ không cần quấy rối » Phu nhân vội vàng đứng lên ngăn cản

Sườn phu, người này có bệnh nan y hay là háo sắc đến điên rồi ? Mọi người giương mắt nhìn

Trong sạch hộ gia thiên kim cũng không nhất định có thể trở thành phú quy thê chủ tiểu phu lang, thanh lâu kỹ tử có thể sao ? Tổ tông hội tức chết !

Không, người rất già đi. Phương Nghi Vân thật sự không thể chịu được đại ca đi phụng dưỡng tuổi lớn đến có thể làm hắn mẫu thân

« Phu nhân, cảm ơn của ngươi ân tình, chính là ta hy vọng có thể vì đại ca chuộc thân, đây là ta hồi nhỏ thề qua »

Phương Nghi Vân hướng nàng thật sâu thi lễ, chuyển hướng mọi người : « Ta là Đinh Đang, các ngươi không tin có thể hướng Xuân Tình Phường Hà chưỡng quỹ chứng thực. Xuân cung đồ cùng diễm văn chính là ta vì muốn kiếm đến nhiều ngân lượng mà tuỳ ý vẽ cùng viết văn. Diễm văn ta có càng kích thích văn, vô luận là khuê phòng diễm tình, vẫn là sách truyền đi đời sau ta cũng đều có thể viết. Ai mua ta, ta cam đoan nàng có thể trở thành Phượng Tường quốc, không, Thiên Hoà thất quốc lớn nhất phú thương »

Nàng hạ nhẫn tâm, muốn theo đường đạo văn tiếp tục

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play