Tự
khi Phượng Tường khai chiến, Nam Hoa đã trãi qua một năm gian nan.
Vào Tháng
năm, Cẩm Hoa thành phồn hoa nhất thành thị đột nhiên mở lớn cửa thành, Phi Phượng
đại quân đang cùng Trường Hưng đại quân hỗ chiến một phương yên lặng tiến đóng
vào.
Cẩm
Hoa thành vài toà trấn nhỏ xung quanh hết thảy bình tĩnh, không có thương nhân chạy
trốn, sở hữu sản nghiệp hoàn hảo không tổn hao gì.
Vài
ngày sau, Phượng Tường Nữ Hoàng truyên chỉ thông báo Phượng Tường thống trị Nam
Hoa buôn bán cùng với giảm phân nữa thuế suất hàng năm, Trấn Quốc vương phi thế
tử cùng Cẩm Hoa thành chủ ký kết hôn thư..
Lời đồn
về thành chủ bị sắc đẹp mê tâm thần; vì lợi nhuận tài phú mà vô sỉ bán nước. Hết
thảy tin đồn xấu xa đã theo Nam Hoa cùng Trường Hưng truyền ra.
Chim
khôn chọn cành mà đậu, trước giờ chúng ta đã phải chịu thuế nặng nộp cho ba nước.
Vậy tại sao không nhân cơ hội này lựa chọn một nước mạnh để dựa vào để khỏi phải
cứ phải khúm núm nịnh bợ mà sống?
Phượng
Tường Nữ Hoàng cùng Trấn Quốc vương phi đều nhận lời, chính là để Phượng Tường
thống trị mà thôi, quyền lợi của thương nhân vẫn như cũ..
Nam
Hoa triều đình địa phương cần cai quản vẫn cai quản, những thương nhân giàu có
vẫn theo dõi tình hình đã di dời đến Nam Hoa đô thành lập nghiệp.
Một bên
là Phượng Tường đưa đến lợi ít cùng hoà bình, Một bên là Nam Hoa đem đứa nhỏ của
mình cướp đi làm con tin rồi áp bức các nàng nhiều năm nộp sưu cao thuế nặng, vì
vậy Nam Hoa thế lực thương nhân lớn nhất sắp đưa ra lựa chọn.
Đầu tháng
sáu, Phương Nghi Dung đội ngũ xuất giá cuối cùng đi đến ngoài thành Cẩm Hoa.
.
Nhận
được tin tức hắn đã đến, Phương Nghi Vân vẫn đợi chờ mòn mỏi liền vội vã đi gặp
đại ca.
“Đại
ca, sao lại chậm như vậy? Lại trễ vài ngày nói không chừng đứa nhỏ sẽ sinh.” Ân
cần thăm hỏi qua huynh trưởng sau, nàng vội vàng oán trách hắn.
Lấy
máu nhận thân phải là trong nữa canh giờ lúc trẻ con mới sinh ra, nếu qua giờ
thì có lấy máu cũng vô dụng, đứa nhỏ cũng không có đồng thân vết máu, cô gái là
không sao cả, nhưng việc này sẽ nghiêm trọng ảnh hưởng đến tương lai việc hôn
nhân của nam hài.
Cho
lui tuỳ thân tiểu thị, Phương Nghi Dung một thân hồng y nhàn nhạt hỏi: “Tiểu muội,
muội làm sao có thể xác định đứa nhỏ nhất định là của đại ca?"
Hôn lễ
cuối cùng ở hai bên đàm phán sau hai tháng định xuống..
Thời
gian tính kế vừa vặn, đuổi kịp nghi thức đứa nhỏ lấy máu nhận thân.
Nghe
nội dung các nàng đàm phán , hắn đã theo hưng phấn lúc ban đầu khôi phục đến bây
giờ bình tĩnh. Bởi vì mặc kệ đứa nhỏ có phải hay không của hắn, từ đây về sau,
đứa nhỏ nhất định chỉ có thể thuộc về hắn.
“Đại
ca, huynh không nhớ rõ đại tẩu sao? Nàng không bộ dạng xinh đẹp, mà còn là một cao
thủ tuyệt thế đó.”
Nàng
chà xát hai tay kích động nói: “Đứa nhỏ nhất định là của huynh, bởi vì muội
không có nhìn thấy một thị tử nào bên người của nàng, nhưng thị nữ thì có hai
cái. Nghe Lâm phu nhân mợ của nàng nói, đại tẩu thuở nhỏ đã cùng thế ngoại cao
nhân học nghệ, ngay cả lễ cập kê năm mười bốn tuổi cũng chưa cử hành qua.”
Đó là
sự thật, bởi vì hắn biết hắn là nàng người đàn ông đầu tiên. Bên người không có
thị tử, kia đứa nhỏ thật là của hắn sao?
Phương
Nghi Dung tay run nhè nhẹ, không có một người nam nhân nào không muốn trở thành
người đàn ông đầu tiên của thê chủ , không có một người nam nhân nào không muốn
có được chính mình đứa nhỏ.
“
nàng, có khỏe không?" ngượng ngùng đã lâu, hắn nhẹ nhàng hỏi.
“Tinh
thần thật sự tốt. Chỉ là nghe nói phụ nữ có thai rất lợi hại, muội còn là lần đầu
tiên nhìn đến giống nàng như vậy lợi hại. Mang thai mỗi ngày rất bận rộn, cư
nhiên còn có tinh lực bay lên mái hiên giết thích khách. Muội thật lo lắng nhảy
lên nhảy xuống sẽ làm đứa nhỏ rớt ra.”
Cùng
Phượng Tường thế tử đám hỏi Tề Giai Ngọc là Cẩm Hoa thành chủ, dì họ của nàng lại
là hội trưởng thương hội, sau sự kiện hiến thành, nàng trở thành người rất nổi
tiếng, Nam Hoa muốn nhất giết chính là nàng.
“Sắp
sinh còn không nghỉ ngơi, Đan Phong không có phái người bảo hộ nàng sao?"
Phương Nghi Dung lo lắng.
Từ
khi gặp nàng giống tiên nữ bay xuống ở trước mặt hắn, hắn liền biết võ công của
nàng rất lợi hại. Mang thai sau nàng hẳn là lợi hại hơn, nhưng trước khi sinh sản
là không thể kịch liệt vận động.
Hắn suy
nghĩ, ở trường hợp bình thường, nàng còn có năm sáu ngày nữa sẽ sinh.
“Đại
ca.” Phương Nghi Vân tiến lên nắm giữ tay hắn an ủi nói: “Không quan hệ, đại tẩu
nàng vẫn tốt. Đan Phong đã tăng số người bảo vệ, thành chủ phủ đệ hiện tại ngay
cả một con chim đều bay không đi vào.”
Tiểu
muội vẫn là tiểu muội, nhưng hắn nhận ra chính mình không có cảm giác rung động
như trước.
Nhẹ
nhàng rút về chính mình tay, hắn bộ dạng phục tùng thầm nghĩ: Rốt cuộc nơi nào
không đúng? Từ đêm đó về sau, trong mộng tiểu muội biến thành diện mạo tuyệt mỹ,
ánh mắt dị thường sáng ngời cao gầy nữ tử.
Lời của
nàng cường ngạnh bá đạo, tay nàng kiên định ôn nhu, thân thể của nàng mạn diệu
nóng cháy, của nàng......
“Đại
ca, huynh làm sao vậy, mặt thế nào như vậy hồng, huynh bị sốt sao ?"
Phương Nghi Vân nhìn đến mặt hắn đột nhiên đỏ lên, sợ tới mức đi sờ trán của hắn.
Phương
Nghi Dung vội vàng nói," tiểu muội, huynh không sao.”
Ai,
tiểu muội, ngươi cũng là có phụ nữ đã có chồng, thế nào cho tới bây giờ liền
không có nghĩ tới đại ca tinh kì?
Nam tử
tinh kì nếu cùng nữ tử tiếp xúc mà nói sẽ rất khổ sở, nhất là từng có quan hệ nam
tử.
“Tiểu
muội, huynh muốn nghỉ ngơi, ngày mai hôn lễ sẽ rất rườm rà, đại ca muốn dưỡng
tinh thần.”
“
Nga, muội đã biết, đại ca muốn cho đại tẩu nhìn đến chú rể mặt đẹp nhất đi.”
Phương Nghi Vân ha ha nở nụ cười, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Đại
ca cuối cùng chú ý tới nữ tử khác ngoài nàng. Đại ca, chúc huynh vĩnh viễn hạnh
phúc.
Hôn lễ,
ấn Cẩm Hoa thành truyền thống cử hành, long trọng long trọng.
Duy
nhất không hài hòa là, không khí có chút khẩn trương. Bởi vì Nam Hoa sát thủ vẫn
như cũ ẩn núp ở người khác không biết địa phương, bởi vì mãn thành toàn là cảnh
giới Phi Phượng binh lính.
Dựa
theo Nam Hoa hôn tục, phu lang là muốn cùng tân nương cùng nhau tiếp rượu khách
nhân, nhưng vì thê chủ hàng năm bên ngoài bôn ba, trong nhà sinh ý thường thường
cần chính phu thay chưởng quản, cho nên chính phu phải nhận thức thê chủ tộc
nhân cùng bạn bè làm ăn..
Mặc
dù đang mang thai, nhưng tân nương vẫn hành động nhanh nhẹn như cũ, ở hỉ đường
bế chú rể, vạch khoan đỏ ra, những khách nhân đều sợ ngây người.
Đây
là thành chủ muốn cưới nam tử mà bỏ qua Phượng Tường chân chính thiên kim quý
công tử?
Giá
trị, đáng giá!
Chú rể
mặt như quan ngọc, ngượng ngùng xấu hổ, mắt sáng như sao, mũi như huyền đảm,
môi đỏ mọng, dáng người cao gầy, ngọc thụ lâm phong. Hỉ phục của thế tử làm hắn
cao quý lịch sự tao nhã, so với ngồi ở hỉ đường thượng chân chính hoàng tộc thế
tử còn có thế tử phong phạm.
Có một
không hai mĩ nam a, khuynh thành cũng cam thâm!
Nhìn bộ
dáng những khách nhân si mê ngẩn người hiển nhiên đã làm cho tân nương mất hứng,
nàng hướng phía sau thị nữ phân phó một câu, liền bắt đầu mang chú rể hướng
khách nhân kính rượu.
Chú rể
đi theo nàng nhận thức người thân cùng khách nhân, của hắn ôn lương khiêm tốn,
lập tức chiếm được tộc nhân tán thành.
Kính
hai bàn rượu sau, đi ra ngoài thị nữ đã trở lại, nàng đưa cho tân nương một bức
màu đỏ khăn lụa mỏng.
“Nghi
Dung, không có cho phép của ta, chàng không thể làm cho nữ nhân khác ngoài ta
nhìn đến chàng khuôn mặt.” Tân nương bá đạo dùng màu đỏ khăn lụa mỏng đem chú rể
diện mạo toàn bộ che khuất.
Kiến
thức rộng rãi thương hội khách nhân đều choáng váng, này khăn trùm đầu không phải
là của nam tử tộc nhân trên Núi Kol chuyên dùng sao? Nam Hoa không có loại này
tập tục.
“Vâng,
thê chủ đại nhân.” Phương Nghi Dung không sao, tuyệt sắc dung mạo làm cho tiểu
muội cùng thê chủ bên ngoài nữ tử nhìn đến, hắn ngược lại cảm thấy ghê tởm.
“Thật
bá đạo ham muốn chiếm hữu.” Phương Nghi Vân lẩm bẩm nói: “Đại tẩu tuy rằng võ
nghệ siêu tuyệt nhưng ta thấy nàng hào hoa phong nhã bình dị gần gũi, lại không
nghĩ rằng nàng cư nhiên bá đạo như vậy, muốn đại ca vĩnh viễn đội một cái khăn
ra ngoài.”
Thiên Đan Phong liếc nàng một cái, trong lòng yên lặng nói: Ta cũng muốn
đem nàng giấu đi, vĩnh viễn nhốt tại Phương phủ. Đáng tiếc, ta là nam tử, nàng
là nữ tử, nàng nhất định không phải của ta một người
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT