Nhìn ác ma biến thái này dục cầu bất mãn, tư thế kia như còn muốn đến thêm một phát. Lữ Thành Tài lập tức nhận túng.

Thần thiếp không chịu được, cầu khoan hồng.

Còn có thể làm sao, Tống Khuyết lúc này mới đành tiếc nuối nhẫn nhịn tính tình nghe hắn đầu đuôi khai báo.

.....

Lữ Thành Tài, trước kia tại trong Linh Giang Quận làm một văn chức không thu hút. Sống đến gần 60 hắn đã nghĩ cuộc đời mình rồi cuối cùng cũng vậy, ngày ngày tỏa tinh bế khí, chờ đợi khí huyết dần dần trôi qua cho đến khi chết.

Nhưng có một lần chỉnh sửa lại hồ sơ án kiện cũ tại Trấn Phủ Ti, một ít thông tin ghi trong đó khiến hắn rung động rất sâu.

Huyết Ma Giáo.

Những người này vậy mà có cách đem trên thân người khác khí huyết thu về cho mình dùng, từ đó lớn mạnh khí huyết đột phá tu vi, kéo dài sự sống.

Từ ngày đó lão Lữ như nhập ma vậy, không ngừng trong đầu suy nghĩ về thứ này.

Tuổi già, không có hậu đại Lữ Thành Tài đối với mọi thứ đều không quan tâm, duy độc cái mạng mình lại đặc biệt trân trọng, từ ban đầu hắn cũng chỉ là tò mò cách kéo dài sự sống mà thôi vì vậy liền xung quanh tìm hiểu nghe ngóng tin tức.

Việc này không dấu được hữu tâm nhân, rất nhanh hắn được một vị Huyết Ma Giáo nhân tìm tới cửa. Có lẽ cũng là ông trời tác hợp, Lữ Thành Tài không những không bị diệt khẩu mà như nguyện được gia nhập ma phái này, từ đó đi lên nhân sinh đỉnh phong.

Trở thành một Trấn trưởng, thực lực đột phá Tam giai, sinh mệnh được kéo dài. Trả giá của hắn chỉ là nhỏ bé không đáng kể. Thay người ta đi tìm máu tươi nuôi dưỡng Luyện Thần Đỉnh, thuận tiện luyện chế một chút huyết đan.

Chiếc đỉnh quái dị mà Tống lão gia chém nứt chính là Luyện Thần Đỉnh, nó cần máu người hàng ngày tẩm dưỡng, người trước khi chết oán khí càng cao hiệu quả càng tốt. Vì thế Lữ Thành Tài mới phải treo nạn nhân lên tra tấn từ từ như vậy.

Từ khi về nơi này, để tiện bề cho mình thực hiện tội ác, ngoài việc mua lại phía sau Trấn trưởng phủ viện một gian viện tử âm thầm thuê người xây dựng mật đạo, lão Lữ còn không thiếu tiếp tay cổ vũ cho Hoàng Liên Sơn đám sơn tặc lộng hành, quyết tâm đem nơi này ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

Đám kia thợ xây hẳn sẽ là những nạn nhân đầu tiên của Lữ Thành Tài, sau đó mấy năm, số nhân mạng chết trên tay hắn có lẽ phải đến con số trăm mà tính, khiến người ghê rợn.

Những ngày gần đây hắn còn nhận nhiệm vụ luyện chế Âm Dương Cửu Chuyển Phản Thiên Đan, cần 9 cặp đồng nam đồng nữ trái tim tươi mới làm nguyên liệu, vì vậy khi nãy Tống Khuyết 2 người mới thấy cảnh tượng nhẫn tâm như vậy.

Lão cẩu này đã gom được 5 đôi, còn phải tiếp tục gây án, không biết còn gây họa bao cặp gia đình. May mắn đến hôm nay việc này là có thể dừng lại.

“Huyết Ma Giáo ngoài ngươi ra còn có những ai? Tất cả cho ta nói rõ ràng.”

“Ta.... ta không biết a.”

Tống, Ngô 2 người trợ tròn mắt, Tống Khuyết tức giận quát:

“Còn dám giấu giếm, xem ra tiểu gia ta dạy dỗ còn chưa đủ.”

“Không... không, thực sự là lão hủ không biết. Chỉ biết ma nhân gọi Huyết Y Tôn Giả, mỗi lần đều là hắn tìm tới ta giao nhiệm vụ.”

Nhìn lão đầu này một bộ vãi cả linh hồn dáng vẻ xem ra không giả, 2 người cau mày khó làm.

“Bao nhiêu năm như vậy mà ngươi không biết một chút thông tin gì của hắn?”

“Thật sự, Tống thiếu hiệp. Đối phương võ công cao cường, mặc áo choàng kín mít, mỗi lần đều là trong đêm đến tìm ta, ta cũng không có cách nào điều tra a.”

Xem ra Lữ lão cẩu này lúc trước cũng là mạnh miệng dọa mình, hắn ngay cả mình cấp trên là ai cũng không biết đây, còn nói gì đến việc hứa hẹn hão huyền.

Đón lấy ánh mắt bất thiện của 2 người, lão Lữ vội vàng hô:

“Đừng giết ta, những gì biết ta đều đã nói. Lão hủ cũng là bị dùng tính mệnh ép buộc, ta cũng không có tâm hại người.”

Tống gia mới không nghe hắn chuyện ma quỷ, cười lạnh lùng:

“Ngươi không muốn làm ai có thể ép được ngươi? Trời đất bao la nếu ngươi một lòng muốn trốn Huyết Ma Giáo người bản lĩnh bằng trời cũng không thể bắt ngươi về hại người được đi?”

“Tống thiếu hiệp, thật sự ta bị ép buộc nha.”

Lữ Thành Tài hốt hoảng.

“Ma nhân bắt ta ăn độc đan, định kỳ không phục dụng giải dược sẽ bị dằn vặt tra tấn mà chết. Hơn nữa ma giáo thủ đoạn quỷ dị khó lường, thật sự là không chạy trốn được a.”

Nhìn bên cạnh Ngô Diệc còn có điều muốn hỏi, Tống Khuyết nhường vị trí cho hắn, chính mình tiếp tục nhìn ngó xung quanh, cuối cùng ánh mắt tập trung về Luyện Thần Đỉnh.

Nãy ra hắn tìm xung quanh còn chưa thấy con ác quỷ đã làm thương Ngô Diệc đâu. Bây giờ nghe lão cẩu này giải thích, hơn nữa lúc nãy cùng Huyền Thiết đao va chạm nó còn phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, tuy rất nhỏ nhưng Tống gia nắm chắc mình không có lầm.

Đồ vật này có quái, quỷ quái kia chắc hẳn trốn ở trong này.

Đưa tay cầm lên nghiên cứu, nơi tay tiếp xúc với đỉnh cảm giác thấy lạnh tê tái, dường như không phải cầm vào khối kim loại mà đang cầm một tảng băng vậy, hơn nữa Tống Khuyết còn cảm nhận được một cỗ khí tức tàn ác bạo ngược.

Rất quen thuộc nhé.

Tống lão gia mỉm cười, theo tiếng lách tách vang lên, từ lòng bàn tay hắn bỗng lóe sáng một dòng điện màu cam sau đó nhanh chóng chạy thẳng vào trong đỉnh.

Kiiittt.....

Tiếng kêu the thé chói tai lập tức vang lên, nghe giống như người điên cuồng cào vào mặt kính khiến người ghê sợ.

Quả nhiên là núp ở đây, vậy mà còn biết lẩn trốn, xem ra trí tuệ không thấp nha.

Đối với hàng này Tống Bán tiên hắn chính là có kinh nghiệm, trên tay dòng điện tăng mạnh, tỏa ra giống như một tấm lưới đen trọn vẹn Luyện thần Đỉnh bao vây.

Kèm theo những tiếng nổ lách tách xuất hiện là tiếng thét chói tai càng lúc càng dồn dập, táo bạo.

“Dừng tay!”

Lữ Thành Tài quá sợ hãi muốn tiến lên ngăn cản, nhưng một bên Ngô Diệc mặc dù kinh ngạc vẫn luôn âm thầm chú ý hắn, lập tức đem lão đầu này đánh úp sấp xuống.

“Tống Khuyết, ngươi điên rồi, dừng tay!”

Ăn đau nhưng lão Lữ dường như không quan tâm, nổi điên hướng Tống Khuyết hò hét.

Tống gia làm sao điểu hắn, việc mình mình cứ làm, theo dòng điện không ngừng tăng cao, bên trong quỷ quái giãy giụa càng lợi hại, dường như muốn phá đỉnh mà ra đập lên những tiếng bong bong vang dội. Nhưng hết thảy đều là phí công.

Lôi điện lưới càng lúc càng thu hẹp, ác quỷ cũng không còn chỗ trốn, rất nhanh nó chỉ kịp gào thét không cam lòng rồi bị Tesseract nuốt trọn.

“Không!”

“Không.....!”

Lữ Thành Tài cả người như bị rút đi linh hồn vậy xụi lơ xuống dưới, Tống Khuyết cũng không để ý hắn, tập trung quan sát Tesseract biến hóa trong đầu.

Đáng tiếc, con này ác quỷ cung cấp năng lượng không thể nói không lớn, không kém gì một gốc sâm Ngọc Linh lần trước hắn phục dụng. Nhưng dù là như thế cũng không đủ để Tesesract tiến giai, chỉ là làm cho nhan sắc của nó trở nên đậm hơn một chút.

Không sao, ít ra cũng thu được lượng lớn năng lượng, Tống gia đã đủ hài lòng.

“Tống Khuyết! Ngươi điên rồi, thứ đó ngươi cũng dám phá hủy. Chết chắc rồi, các ngươi chết chắc rồi, ai cũng không cứu được các ngươi. Ha ha ha”

Đờ đẫn hồi lâu, Lữ Thành Tài dường như phát điên cười nói.

“Ta chờ các ngươi, Huyết Y Tôn Giả sẽ tìm đến các ngươi, ha ha ha...”

Lão đầu này ngứa da, Tống lão gia giận dữ định tìm hắn tính sổ. Nhưng lúc nhìn sang đã thấy hắn thất khiếu tràn máu, cả người như bông gòn mềm oặt ngã xuống.

Tống Khuyết biến sắc vội tiến lên kiểm tra, đáng tiếc lúc này chỉ thấy thể nội hắn tâm mạch vỡ tan, não cũng xuất huyết ngập tràn, thần tiên khó cứu.

“Chết rồi.” – Thấy Diệc ca ánh mắt dò hỏi, Tống Khuyết lắc đầu.

“Khi nãy chiếc đỉnh kia là chuyện gì xảy ra?”

“Bên trong đó nhốt một quỷ hồn, hẳn chính là con đã tấn công Diệc ca ngươi, ta vừa rồi đã đem nó cho diệt.”

“Nuôi nhốt quỷ hồn? Mẹ nó đám ma nhân này thủ đoạn thật sự quỷ bí khó lường.” – Ngô Diệc không nhịn được mắng.

Càu nhàu mấy câu, lão Ngô liền ngồi xuống kiểm tra thi thể Lữ Thành Tài, hồi lâu mới ngạc nhiên.

“Không có dấu hiệu trúng độc, hình như là dùng bí pháp tự tổn tâm mạch. Không ngờ lão cẩu này cũng có chút tâm huyết nhé.”

Lão đầu này khi nãy một loạt biểu hiện không có chút nào cho thấy mình là một kẻ liều mạng, Tống Khuyết cũng không tin thằng chó này dám tự vẫn, chỉ khinh thường nói.

“Có thể Huyết Y Tôn Giả đối với hắn quá đáng sợ, còn hơn xa cái chết.Hoặc cũng không loại trừ trong Luyện Thần Đỉnh quỷ hồn này cùng hắn có mối liên hệ nào đấy mà khi nó bị phá hủy hắn cũng không sống được. Xem ra chúng ta quá chủ quan rồi.”

Tuy phần sau là do Tống đại quan nhân trước kia đọc nhiều tiểu thuyết tự não bổ ra, nhưng cũng không phải không có đạo lý. Ngô Diệc nghe vào cũng cảm thấy khá đáng tin.

“Diệc ca, chuyện hôm nay xử lý thế nào?”

Xoắn suýt hồi lâu lão Ngô mới cắn răng:

“Để ta trình báo lên trên, tin rằng việc này rất nhanh sẽ kinh động Lục Phiến Môn tổng bộ. Ta cũng không tin bọn chúng ma giáo còn dám ra đường nhảy nhót, hơn nữa Lữ Thành Tài này nói chuyện có điều giữ lại, chúng ta cũng không thể hoàn toàn tin.”

Tống Khuyết cũng không phải người sợ chuyện, đã Ngô Diệc muốn làm, làm huynh đệ hắn tất nhiên hết mình ủng hộ.

“Vậy Diệc ca, ngươi trước đi triệu tập nhân thủ kiểm kê chỗ này, chúng ta cũng cần điều tra kẻ nào cho lão già này tiếp tay. Một mình hắn là không thể nào âm thầm làm được nhiều việc như vậy đấy.”

“Ngươi nói đúng, lão ca ta cũng là nghĩ như thế. A Khuyết ngươi trước bảo vệ chỗ này, ta đi gọi người.”

“Không vấn đề, Diệc ca ngươi yên tâm!”

Đợi Ngô Diệc rời đi, Tống Khuyết mới ung dung đi vòng quanh đem những thứ có giá trị hết thảy thu thập vào không gian. Hắn cũng không sợ lão Ngô nghi ngờ, dù sao nãy giờ Ngô Diệc còn chưa xem qua, hơn nữa miệng Diệc ca hắn còn tin được.

Dược liệu một đống lớn, Lữ Thành Tài cho người luyện đan, tự thân chuẩn bị dược liệu tất nhiên phong phú, không thiếu lâu năm bổ vật. Tống lão gia không khách khí nhận.

Vàng bạc linh tinh không kém 2 vạn lượng. Lão Lữ không mấy hứng thú với hưởng thụ, trong nhà lại neo người không ai tiêu tiền, bao nhiêu năm tích góp hắn không thèm để ý vứt vào một đống trống góc, cuối cùng tiện nghi Tống Khuyết.

Trên giá còn mấy quyển thư tịch về hành y luyện dược, nhìn thoáng qua có chút giá trị Tống đại quan nhân cũng mang về nghiên cứu.

Đem những thứ có tác dụng cất hết về sau, Tống Khuyết mới chuyên tâm để ý cuốn sách mỏng trên tay.

Âm Dương Cửu Chuyển Phản Thiên Đan phương pháp luyện chế.

Lật qua mấy trang, quả nhiên dùng tâm tạng hài nhi làm thuốc dẫn luyện đan. Có thể tăng cường công lực, kéo dài thọ nguyên.

“Ầm!”

Tống Khuyết ghét bỏ đem đan phương bóp nát. Đừng nói thứ này công hiệu với hắn gân gà, dù cho nó có giúp người đột phá tiên thiên tông sư hắn cũng đồng dạng không chút do dự phá hủy.

Có những điều có thể bỏ qua, nhưng có những ranh giới không được phép chạm vào. Vô tội bách tính cùng vô tri đứa nhỏ, tất cả đều là trong lòng hắn lôi khu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play