Cửa sau lưng bị đóng chặt lại, Khương Khả Vọng còn cười đùa mà xoay người gõ gõ mấy lần: “Chị Comilla, cùng nhau đi chơi đi.”
“Chị không đi, chị muốn ngâm trong lộ thiên ấm áp cơ.” Lúc này
Comilla đã mang theo đồ bơi rồi, phải đền bù thật tốt cho những tiếc
nuối vì lần trước không được ngâm. Vợ chồng nhà người ta ngọt ngào hai
người một thế giới, chị ta cũng không muốn bám đuôi làm gì.
Không gọi được người, Khương Khả Vọng chỉ có thể kéo Bùi Úc đi, chưa
đi được mấy bước anh đã kéo cô trở lại: “Chân em không khỏe, để anh cõng em.”
Nói rồi hai tay của anh nâng lên, dễ dàng mà ôm lấy cô rồi để cô
xuống trên bậc thang trước cửa, cô còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã đằng không, rớt lại phía sau, đứng cao hơn anh cả một đoạn nhỏ. Anh
đứng ở bậc thang bên dưới, xoay người, để lại cho cô một bờ lưng rộng
lớn.
Khương Khả Vọng vốn muốn nói không sao cả, nhưng nhìn thấy thế này
thì vẫn duỗi hai tay ra, vòng lấy cổ anh, anh nắm chặt lấy hai cánh tay
cô, nâng cô lên một chút, vững vàng cõng cô trên lưng.
Lưng của Bùi Úc thật ấm áp, cơ thể cô lại kề sát bên anh, có thể cảm
giác rõ ràng được lúc anh đi, bắp thịt trên lưng cũng biến động theo. Cô ôm lấy anh thật chặt, ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh:
“Không đi chơi nữa, về phòng thôi.”
“Mệt à?” Anh đi trên đường đá cuội, khiến cho cô thấy hơi xóc nảy một chút, nhưng trong lòng lại rất an ổn.
“Ừm.” Khương Khả Vọng ngáp một cái thật to, giọng nói miễn cưỡng,
“Muốn ôm anh ngủ một lúc.” Kì lạ ở chỗ là mỗi lần đến đây là cô lại
không nhịn được mà thấy vô cùng buồn ngủ, có lẽ là vì ở nơi đây cách xa
với ống kính và cả internet nữa, có thể làm cho người ta cảm thấy hết
sức thả lỏng chăng.
Từ một tiểu viện này lại đến một tiểu viện khác, khoảng cách cũng
không xa bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến cho Khương Khả Vọng rơi vào
trạng thái mộng mị, ngủ gà ngủ gật. Bùi Úc đặt cô xuống giường, giúp cô
cởi quần áo ra, trong lúc mơ mơ màng màng, chân của cô không yên mà cựa
quậy: “Đau quá…”
“Một lúc là ổn.” Bùi Úc dịu dàng nói, lấy băng gạc ra. Cô cảm giác
trên đầu gối lành lạnh, là anh dùng nước thuốc giúp cô rửa qua vết
thương. Anh đổi thuốc xong rồi lại nhét cô vào trong chăn, đứng lên.
Cô hơi hé mắt ra nhìn xem anh định làm gì, hóa ra là đi kéo rèm cửa
lại, bên ngoài không nắng lắm, anh cẩn thận che đi ánh sáng ấy, làm cho
cả căn phòng tối đen lại mới lại gần cô cùng nằm ngủ.
Hết thảy đều xong xuôi rồi, cô lại không ngủ được, mắt mở thao láo, đảo qua đảo lại nhìn lên trần nhà.
“Nhắm mắt lại.” Bùi Úc đưa tay che lấy đôi mắt cô, gương mặt này quá
nhỏ nhắn, bàn tay to của anh che xuống, gần như là không còn thừa ra
chút nào, “Ngủ một giấc rồi dậy ăn cơm.”
Anh xem cô như con heo đấy à? Tới đây lúc nào cũng không thôi ăn ăn
ngủ ngủ. Khương Khả Vọng lấy tay của anh ra, trở mình sờ lấy điện thoại: “Em phải lướt Weibo đã, hình như trailer của chương trình được tung ra
rồi.”
Đoạn trailer đã được công bố chính thức trên Weibo, nhưng mà vì nộp
lại điện thoại rồi nên đến tận bây giờ Khương Khả Vọng mới có thể xem
được. Cô mở trang chính chủ ra, bài viết ở đầu kia đã trở thành tiêu
điểm nóng rồi.
Quả nhiên trailer đầu tiên của chương trình dùng việc họ tẩy trang để làm chủ đề chính, mùa này của bọn họ là mùa có nhiều con gái nhất, đoạn trailer được biên tập phóng đại lên phản ứng của mấy cô gái khi nghe
được chuyện phải tẩy trang, rồi lại đem gương mặt sau khi tẩy trang của
họ lên. Các bình luận bên dưới bài viết về cơ bản là như ong vỡ tổ, mấy
bình luận đầu còn bình thường: “Có Khương Khả Vọng à? Vậy thì nhất định
phải xem rồi.”, “Đội hình này tôi thích, theo theo.” Mấy bình luận phía
sau thì đều rất kì lạ.
“Hahaha, lại đến thời gian minh tinh nữ tẩy trang rồi.”
“Lần này lại có Ngô San Ny à, không phải đồn rằng cô ta trèo cao thất bại bị đóng băng hết rồi sao?”
“Oa, tôi muốn xem Ngô San Ny tẩy trang!”
Khương Khả Vọng nhìn qua một chút, không nhịn được cười lên, đầu
nghiêng sang bên cạnh, đụng phải thứ gì đó. Lúc này cô mới phát hiện ra
không biết từ lúc nào mà Bùi Úc cũng bu lại đây, cùng cô nhìn nhìn xem
xem.
Cô không khỏi sờ mặt mình, vứt di động qua một bên, giờ thì anh lại
chuyển qua nhìn cô, thấy cúi đầu xuống: “Lúc em không trang điểm có phải rất xấu không?”
Lại nói đến mấy tuần nay việc huấn luyện quả thực là tra tấn người
ta. Vì để hoàn thành nhiệm vụ mà cô ở trước ống kính từ vẻ mặt đến dáng
vẻ cử chỉ đều hoàn toàn không kiểm soát được, buông thả triệt để, đoán
chừng sau khi tung ra rồi hình tượng của cô sẽ rớt thê thảm lắm.
Khương Khả Vọng cầm điện thoại di động lên, dùng màn hình một màu đen làm gương, lúc này lại cảm thấy môi mình hơi tái nhợt, không trang điểm là không được mà.
“Sớm biết vậy thì đã đi tiêm botox* rồi.” Cô xoa xoa cằm tự nhủ.
Trước kia ỷ lại mình vẫn còn trẻ trung ngời ngời, đối với những chị gái
tiền bối say sưa nói chuyện làm đẹp vẫn luôn rất xem thường, bây giờ lại có cảm giác đúng là ‘năm tháng không tha người’.
*nguyên văn là 水光针的, theo mình search hoài thì đi đến kết luận là tiêm botox, ai biết thì nhắc lại nhé ~
“Đồ ngốc này.” Bùi Úc kéo cô lại gần, tay không có nơi nương tựa, bị anh đè ở trên giường, đối diện là mấy nụ hôn thân mật.
Một tuần sau, việc ghi hình với chương trình hoàn toàn kết thúc, tập
thứ nhất của chương trình cũng được đăng chiếu trên TV rồi. Trong lúc
này thì chủ đề làn da của các minh tinh nữ đã trở thành chuyện bát quái
sốt dẻo nhất trên các diễn đàn.
Trong đó thì Khương Khả Vọng là cái tên bị nhắc tới nhiều nhất.
“Khương Khả Vọng tẩy trang… emmm lúc đầu xem cứ tưởng sẽ tương phản lớn lắm, làn da này cũng đẹp quá rồi đấy.”
“Chẳng lẽ bà con không thấy “Mối tình đầu của chúng ta” à? Ở trong
chương trình đó cô ấy cũng trang điểm rất nhạt, gần như là không trang
điểm rồi.”
“Mọi người biết làm thế nào mới có thể đạt được đến cảnh giới làn da
này của Khương Khả Vọng không, làm sao mà cô ấy có thể không tiều tụy đi nhỉ?”
“Trời sinh đó, tôi có một cô bạn học cũng thế, người ta chỉ dùng nước sạch để rửa mặt, cùng lắm thì cũng chỉ dùng Đại Bảo, còn thức đêm nữa,
gen tốt mà biết sao giờ.”
“Ánh sáng tốt mà thôi.”
“Nói đến ánh sáng thì có thể nhìn Ngô San Ny ở bên cạnh không, sắc
mặt có cần phải chênh lệch thế không? Thuận tiện thì cầu vấn Ngô San Ny
khoản trang điểm mắt, đơn giản mà nói có thể so với chỉnh dung rồi.”
“Tiểu tỷ tỷ Khả Vọng rất kiên cường, sức chiến đấu đơn giản là max!”
Thứ năng lượng tràn đầy này thì lại chẳng có mấy người để ý, chìm nghỉm
trong một đống bình luận khác.
Tất cả mọi người chỉ quan tâm đến làn da của cô phải chăm sóc như thế nào, lại chỉ có mẹ là đau lòng muốn chết, về nhà vừa thấy mặt là kéo
lấy tay cô sờ này sờ nọ: “Ôi, khổ cho con rồi.”
Chương trình truyền hình thực tế tống nghệ dù sao vẫn khác so với
phim, mọi người đều biết phim là diễn xuất cả, nhưng chương trình thực
tế thì vẫn sẽ có cảm giác chân tình thực sự thay vào. Trước đây quay mấy bộ phim kia thì bà đều sẽ cười haha nói thật xinh đẹp, duy chỉ có lần
này là nhìn cô ở trước ống kính lăn qua lăn lại, suýt nữa rớt nước mắt:
“Sao lại nhận công việc gian khổ như thế hả?”
“Không khổ mà, đều là giả cả, diễn thôi ạ.” Khương Khả Vọng muốn lừa
bà, nhưng bà không nghe, dùng tay lau lau khóe mắt, nửa đau lòng còn nửa thì nghĩ, đứa nhỏ này gần một năm chưa về nhà rồi.
Mãi đến khi Bùi Úc ở sau lưng gọi một tiếng: “Mẹ.” Bà mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên ngạc nhiên đáp: “Ô.”
Già rồi nên cũng hồ đồ, suýt chút nữa đã vứt con rể lần đầu tiên sau
khi cưới mới về nhà này. Một tiếng “mẹ” này làm cho hốc mắt bà lại càng
nóng thêm, lúc này là do vui vẻ, vui vẻ đến độ không biết nên nói gì cho phải.
“Mau lại đây ngồi, mau.” Bà bắt lấy tay dẫn vào trong phòng khách.
Lâu rồi không đến, con mèo quýt trong nhà kia khi gặp Bùi Úc vẫn thân mật y nguyên như thế, tựa như đã quen lâu lắm rồi mà đi vòng quanh ống
quần của anh, tứ chi ưu nhã mà duỗi ra, cái đuôi dựng thẳng cao vót, anh một phát nâng nó lên ôm vào trong ngực, nâng cái mông béo mập của nó.
Có lẽ là ảo giác, nhưng Khương Khả Vọng luôn cảm thấy so với lần gặp
trước thì nó lại mập lên không ít rồi.
Không bao lâu sau, quần áo trên người Bùi Úc đã dính đầy lông của tiểu gia hỏa này.
Khương Khả Vọng không chút nặng nề trong lòng, ngồi ở bên cạnh anh,
vươn tay cào cào cái cằm béo của tiểu gia hỏa này: “Cơm nước tốt quá
nhỉ.” Mắt nó thoải mái mà híp lại thành một đường thẳng, kêu ra tiếng
càu nhàu líu ríu.
Mẹ đã sớm trải giường cho họ, trong đêm tắm rửa xong rồi, Bùi Úc cùng cô ở yên trong phòng. Đây là lần đầu tiên ở trong nhà của bà, đối với
Khương Khả Vọng mà nói cũng có ít nhiều ngượng ngùng, nhất là khi anh
mặc đồ ngủ đẩy cửa đi vào.
Gian phòng không lớn, lúc nằm ngủ, hai người họ dựa sát vào nhau
thành một khối, lại rất vừa vặn. Tắt đèn rồi, anh một mực hôn hôn cô,
hôn đến cô cũng bối rối, đẩy lồng ngực anh ra: “Anh đừng có mà càn quấy
nhé.”
Mẹ còn ở sát vách đấy.
“Không quấy.” Anh cắn lên mặt cô, “Là vui vẻ.”
“Vui vẻ cái gì?” Cô hỏi.
Anh không trả lời, tiếp tục nhẹ nhàng hôn cô, tay đặt trên lưng cô vuốt ve.
Anh vui vẻ cái gì, đương nhiên là cô cũng hiểu.
Buổi sáng khi rời giường, cô cầm áo sơmi của anh ra ban công đặt trên bàn ủi để ủi, ở đây không có ai hầu hạ cô lại rất tình nguyện làm
chuyện thế này, giống như lần đầu tiên trong đời cảm nhận được thú vui
của người làm vợ vậy.
Chỉ là chưa làm việc này bao giờ, ủi nửa ngày mà vẫn chẳng ra gì. Đến lúc Bùi Úc phát hiện ra, liền đến bên cạnh bàn ủi.
“Để anh, để anh làm cho.”
Khương Khả Vọng nài nỉ một lúc rồi vẫn đưa lại cho anh, anh hôn lên trên gò má của cô một cái: “Đi chơi đi.”
Nhưng mà cô nào có thể nhàn rỗi, Comilla để lại cho cô một công việc
làm lúc nghỉ đông. Trong “Anh hùng trở về”, cô lúc tẩy trang để lại cho
người xem một sự rúng động cực lớn, trên mạng thảo luận không ít, thế là Comilla để cho cô lúc về nhà phát sóng trực tiếp, cho người xem trình
tự dưỡng da thường ngày của cô.
Trình tự dưỡng da của Khương Khả Vọng nhàm chán cực kì. Lúc học trung học thì dùng đồ làm đẹp dởm cũng chỉ chịu đựng, sau khi có điều kiện
đổi sang thành nhãn hiệu của mấy phu nhân rồi thì cũng không cảm nhận
được sự khác biệt gì lắm. Cô không có tâm đắc gì trong việc dưỡng da,
dùng gậy selfie đặt ống kính trước của điện thoại di động, rửa mặt rồi
tát nước, mấy phút trực tiếp thế là kết thúc, chỉ sợ đây sẽ là blogger
phát sóng trực tiếp chăm sóc da ngắn nhất quá.
Comilla làm người xem, xem hết trực tiếp của cô rồi gọi điện thoại
đến, uyển chuyển nói: “Xem ra em không thích hợp đi theo con đường này
rồi, blogger dưỡng da không để em làm được rồi… Chị đi tìm người khác bố trí vậy, đúng rồi, chúc mừng năm mới em sớm ha.”
Khương Khả Vọng cũng không xem trọng gì, thế là chương trình phát
sóng trực tiếp cứ thế bỏ qua. Song, đến tối thì mấy bức ảnh chụp màn
hình lại chương trình trực tiếp của cô đã bị thảo luận sôi nổi.
“Mọi người nhìn thử xem, Khương Khả Vọng đã kết hôn rồi sao? Cô ấy đeo nhẫn ở ngón áp út của bàn tay trái (ngón đeo nhẫn cưới)!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT