Thể loại: xuyên không Số chương: 108 + PN Nhân vật chính: Bạch Vân Tịch x Trì Quân Ngự Dịch: Phi Yên
Văn án:
Cô vốn là một người ở hiện đại, thế nhưng lại chết đi, sau đó xuyên không!
Là một tồn tại kinh người trong giới lính đánh thuê, đột nhiên không cần phải tranh đấu, phải gian nan làm nhiệm vụ, có thể trở thành một thiếu nữ vô tư ở cổ đại, lại còn là nữ nhi duy nhất của đại tướng quân Phượng Minh quốc.
Thân phận của thiếu nữ này thật sự rất cao quý, mặc dù từ nhỏ không còn mẫu thân, nhưng huynh trưởng và phụ thân hết mực thương yêu, cuộc sống trôi qua cực kì hạnh phúc.
Nhưng chỉ vì tình yêu sét đánh với một người đàn ông mà khiến cô nhà tan cửa nát, mãi mãi chẳng thể quay đầu.
*********
Nghe nói, tiểu thư của phủ tướng quân hai tuổi đã biết ngâm thơ, ba tuổi biết múa kiếm, cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, được tiên hoàng sắc phong danh hiệu “đệ nhất tài nữ”.
Tuy rằng tài năng của cô xuất chúng nhưng lại xấu xí không chịu nổi, lúc nào cũng đeo mặt nạ, không dám dùng gương mặt thật để gặp người khác.
Lần đầu gặp mặt, cô nhếch môi cười nhạt, ghé tai hắn nói nhỏ: “Vương gia, bình tĩnh nhé, đừng để mình tắc thở.”
Cô lợi dụng quyền thế xin hoàng thượng ban hôn, ép buộc một vương gia như hắn phải đến ở rể trong phủ tướng quân, nhưng không ngờ rằng, người vén khăn trùm đầu cho cô trong đêm tân hôn lại là hộ vệ của hắn.
Cô gái nào đó giận dữ: “Trì Quân Ngự, ngươi nói thẳng đi, rốt cuộc bao giờ ngươi mới viên phòng với ta?”
Người đàn ông nào đó cười nhẹ: “Viên phòng cũng được, trừ khi cô đẹp như tiên giáng trần, đẹp hơn Dạ Lan San.”
Cô gái nào đó tối sầm mặt, ngẩn ngơ, cạn lời!
**********
Hắn là Trì Quân Ngự, là vương gia khác họ duy nhất của nước Phượng Minh, thân phận và quá khứ của hắn là một ẩn số.
Nghe nói, tuy rằng hắn có một cái mã ngoài đẹp đẽ nhưng lại là kẻ cợt nhả bất cần, suốt ngày ăn chơi đàng điếm không quan tâm chính sự, thậm chí còn dây dưa với phi tử của hoàng thượng. Tuy hắn ở rể phủ tướng quân nhưng lại suốt ngày dính lấy Các chủ của Lan San các, đi cả đêm không về khiến con gái của đại tướng quân phải mòn mỏi đợi chờ, khóc hết nước mắt.
Không có ai ngờ, ngay trong lần đầu gặp gỡ, cô đã giống như rễ cây ăn sâu vào lòng hắn, rồi dần dần đâm chồi nảy lộc.
Ngoài mặt hắn tỏ ra ghét cô, nói cô phiền phức, lúc ở cạnh cô luôn như nước với lửa. Nhưng hắn lại luôn âm thần giúp đỡ cô, cứu cô hết lần này đến lần khác, hắn tìm đường lui cho cô, giải quyết mọi rắc rối mà cô gây ra.
**********
Ngày hôm đó tuyết rơi trắng xóa, trên pháp trường đỏ rực cao ba thước là xác của cha và anh trai cô, người giám sát hành hình là hắn.
Ở giới hạn cuối cùng của sự tuyệt tình, hắn đâm thanh kiếm sắc nhọn vào bụng cô, biến đứa con còn chưa thành hình của cô thành một vũng máu.
Đôi mắt xinh đẹp của cô tràn đầy sự quyết liệt, mặt nạ trên mặt cô rơi xuống đất: “Trì Quân Ngự, chúng ta đoạn tuyệt từ đây, mạng ta nợ ngươi nay ta trả thành hai. Món nợ máu của cha và huynh trưởng, một ngày nào đó Bạch Vân Tịch ta sẽ bắt ngươi trả lại gấp bội.”
Sau đó, cô tỏa sáng trong thân phận công chúa hòa thân, khiến hắn kinh ngạc, khiến hắn tan nát cõi lòng…