Toàn bộ Đấu La Đại Lục thế giới đều biết, Độc Cô Bác tú sủng một cái người chơi phu nhân.
Vì phu nhân, hắn bổ chết một cái người chơi khác.
Vì phu nhân, hắn đem sự kiện giữ lại.
Vì phu nhân, hắn không quản thời gian bồi dưỡng vật phẩm, trực tiếp đưa người kéo đến Hải Thần Đảo quấy rầy nhân ngư khóc.
Đường Tam nghe tới tin tức, trong lòng hoài nghi.
Độc Cô Bác cũng sẽ quan tâm quá nữ nhân khác sao?
Vốn dĩ mục đích của bọn họ tồn tại là trải nghiệm trò chơi này mang lại, chỉ cần đợi đến lúc Tiểu Vũ hoàn tất hồi sinh, hắn sẽ mang theo Đấu La thế giới rời đi.
Ông ta nghĩ cái gì, lại đem một cái người chơi coi trọng như vậy.
Đến lúc rời đi, chẳng phải tất cả đều rất... đau khổ sao?
Đường Tam nghi hoặc nhìn tới bóng dáng Tiểu Vũ. Xa nàng một khắc hắn đã không chịu đựng được, nếu như rời xa người mình thích nửa quãng đời còn lại, Độc Cô Bác sẽ thế nào?
********
Diệp Phi Linh thật sự chìm đắm trong ngọt ngào. Từ trò chơi bắt đầu tìm kiếm vui vẻ, nàng bây giờ cảm giác chính mình hoàn toàn vui vẻ.
Bất quá thời gian này cũng chỉ kéo dài năm ngày, sau đó nàng liền nhận được tọa độ quản lý nhóm người bên quân đội, cuối cùng vẫn là làm việc trước, chuyện nhà để phía sau.
Độc Cô Bác không quên đưa phu nhân tới đúng tọa độ, sau đó còn cẩn thận dặn dò nàng, chỉ cần nàng gọi, hắn sẽ theo Chỉ Tình Duyên tới ngay lập tức.
Diệp Phi Linh gật đầu. Nàng chuẩn bị xem xét công việc ở nơi này, chính ra cũng không khó khăn lắm, nếu coi trò chơi như một cái sân tập, đám người này sẽ tiến bộ cực kỳ nhanh.
Bên ngoài thế giới thực luôn tồn tại một cái hạn chế mạng sống, nhưng trong trò chơi thì không. Bọn họ có thể thẳng tay chém giết lẫn nhau bao nhiêu lần tùy thích, miễn là đúng mục đích luyện tập.
Giá thuê mặt bằng cũng rẻ, bọn họ có thể đưa cả một đống người chơi vào tham gia, công ty vừa bán được mấy cái khoang trò chơi, bọn họ vừa có một nơi bí mật làm việc.
Cái chính là phía quân đội có được lòng tin từ chuyện Diệp Phi Linh biểu diễn. Vì tin, bọn họ tham gia, cho nên Diệp Phi Linh phải đem năng lực đè ép đám người này xuống.
Một đám nam nhân, thế nào có thể đứng dưới bóng một cái nữ nhân trói gà không chặt?!
*********
Lâm Mộc Mộc tiếp cận trò chơi.
Hệ thống nói cho nàng biết, trong trò chơi này có một cái hệ thống khác, nhưng hệ thống này không phải '' Mảnh Chính '' giống như nó, dữ liệu thiếu hụt rất nhiều, còn phải bổ sung năng lượng từ người chơi.
Hơn nữa hệ thống khác này đang bị một cái quỷ gì đó rút đi dữ liệu mà nó không có cách nào tra cứu được. Còn có một cái người chơi dùng data lỗi tham dự, nó tra cách nào cũng không ra.
- Hẳn là cô ta rồi!
Lâm Mộc Mộc nhìn tới tư liệu nữ tù nhân, chép miệng. Cô ta hẳn cũng phát hiện trò chơi có hệ thống, nếu như hệ thống sơ khai của cô ta cắn nuốt được cái hệ thống này mà nói, thật sự rất nguy hiểm.
[Hệ Thống]: Ký chủ, ngươi có muốn giết cô ta trước không?
Lâm Mộc Mộc lắc đầu. Bắt trộm phải bắt tận tay, nữ tù nhân này đánh cắp ba cỗ thi thể, còn đảo lộn lịch sử.
Cô ta phải chịu sự trừng phạt trước tòa án hội đồng thẩm định. Tới đó là chuyện của đám người kia, nàng không quản.
- Chúng ta có đạo cụ gì?
Hệ Thống liệt kê một loạt đạo cụ, bùa bắt ma, hòm ướp xác....
Lâm Mộc Mộc nghĩ tới nữ tù nhân kia cướp được hệ thống sắc dục, cuối cùng lựa chọn thuốc biến thân.
Lâm Mặc xuất hiện trong trò chơi, đối với toàn thiên hạ lập tức vung tiền tìm tin tức người chơi nữ thứ hạng cao kết hôn.
Rất nhanh hệ thống liền báo về thông tin nhân vật Diễm Ngưng.
Diễm Ngưng? Diễm Tình Tình?
Lâm Mộc Mộc nhếch môi cười. Cùng là một người, phải không?
Dù sao tới đây cũng không có gì quá khó khăn, cho nên cô ta tính ở trong trò chơi tiêu dao như vậy sao?
Lâm Mộc Mộc không cho là vậy. Diễm Tình Tình là một nữ nhân ranh ma, bằng không cô ta cũng không thể cướp lấy hệ thống sơ khai rồi bỏ trốn như vậy.
*****
Diễm Ngưng cơ hồ muốn phát điên.
Cô ta yêu cầu hệ thống 1066 phá hủy trò chơi.
Thế nhưng hệ thống không những không để ý cô ta, còn không quan tâm Diễm Ngưng lên cơn.
Cái nó cần là thế giới giống như trò chơi này, có thể ăn cắp được càng nhiều dữ liệu càng tốt.
[Hệ Thống 1066]: Có một cái phú nhị đại muốn kết hôn trong trò chơi, cô thử hay không?
Diễm Ngưng vùng vằng không đồng ý, hệ thống lập tức tự động điều khiển nhân vật cô ta đến hẹn hò cùng Lâm Mặc
Vừa mới gặp, Lâm Mặc liền tỏ ra rất vui mừng, nói là muốn kiếm một cái lão bà cao cấp trong trò chơi làm nhiệm vụ, có thể thanh toán chi phí hỗ trợ, nếu quen lâu liền có thể tiến ra bên ngoài gặp mặt.
- Ta không đồng ý! Lỡ hắn là một lão già thì sao?
Diễm Ngưng vùng vằng không chịu, trên người quấn lấy ba cái nam nhân vẫn không quên hướng về trò chơi nhìn trộm người khác.
Hệ thống 1066 thấy kí chủ không chịu hợp tác, cuối cùng trộm cắp kết nối camera thu về hình ảnh người chơi Lâm Mặc.
Diễm Ngưng vừa thấy, một cái liền cười lên thích thú.
Bởi vì trò chơi dựa trên IDSC, cho nên nhân vật đều là nhân vật thật. Chỉ duy nhất có mấy cái NPC là hình ảnh hoạt hình, vậy nên một cái người thật nam nhân cao phú soái liền ăn đứt.
Độc Cô Bác liền bị nàng ta ném lên chín tầng mây, tuy vậy trong lòng vẫn không quên mục đích.
Kiếm một cái phú nhị đại kết hôn, sau đó hung hăng dẫm nát Diệp Phi Linh dưới chân, giống như cách Diệp Phi Linh đã làm với nàng ta.
******
Một lượng lớn người chơi đổ bộ vào trong trò chơi khiến cho năng lượng Đấu La Thế Giới lập tức duy trì vượt mức.
Khác với người chơi thông thường khác, người trong quân đội cực kỳ chăm chỉ làm nhiệm vụ. Dựa vào tiến độ hoàn thành cả nhiệm vụ chính lẫn nhiệm vụ nhánh, Diệp Phi Linh phải thừa nhận nếu không phải nàng chơi trước một cái phiên bản kiếm hiệp, nàng thật sự không sánh bằng bọn họ.
- Tiếp đến là săn hồn hoàn để tăng cấp, cái này các ngươi có thể lựa chọn tự mình săn giết, phạm vi là ở trong bể chứa!
Diệp Phi Linh đem tài liệu đọc lên. Đây là những gì mà quân đội yêu cầu cấp phát, Trương Thần cùng phòng game đã gấp rút chuẩn bị. Bể chứa này chứa một đống lớn hồn thú theo trình tự phù hợp, còn dựa vào thể chất thân thể đám quân nhân này thiết kế ra.
Đại đa số đều là hồn hoàn của Ám Kim Khủng Trảo Hùng và Tà Mâu Bạch Hổ là chính, bởi vì phía quân đội không chú trọng lắm đến vấn đề chơi trò chơi Đấu La Đại Lục, cái bọn họ hướng đến là mượn nơi này để tăng cường các chỉ số trên đặc công, cho nên Trương Thần nghĩ tới phương diện này hơi muộn, nhưng cân nhắc lại thì hai cái võ hồn này lại hoàn toàn phù hợp.
- Quản lý Diệp!
Một cái trung niên nam nhân từ bên ngoài hướng tới. Hắn tên Trương Đình, là người trong Trương gia đại tộc.
Diệp Phi Linh gật đầu một cái, nhìn tới tư liệu xem xét tiến độ, hỏi hắn một câu.
- Ngài nghĩ sao? Bọn họ ngoại trừ không giống chúng ta, cái khác đều nắm được rất nhanh!
Trương Đình không cho là đúng, lắc đầu.
- Bọn họ nhanh đến đâu cũng không thể bằng chúng ta được! Huống chi là '' thứ đó '' không phải ai cũng có thể tu luyện được!
Diệp Phi Linh mỉm cười.
- Tất nhiên, thiên phú và ngộ tính là điều không thể bàn cãi, cái mà ta lo là bọn họ tiến triển quá nhanh, sợ rằng ngay cả người của chúng ta đều không tiến triển nhanh như bọn họ về mặt số lượng lẫn chất lượng, đến khi đó, người thiệt chính là chúng ta!
Trương Đình gật gù, đàn bà hay lo xa phiền phức, nhưng ý nghĩ này cũng đúng. Người thiệt lúc nào cũng sẽ là Trương gia, nếu như tốc độ bọn họ không đủ nhanh, sợ rằng quân đội sẽ là người nắm đầu tất cả.
Thế nhưng đây là điều mà cả hai đều đã lo xa, bởi vì...
Tiểu Vũ chớp lên nụ cười tinh nghịch, hướng ánh mắt hiền dịu nhìn về phía Đường Tam.
- Ca!
Choang một tiếng, tách trà trong tay hắn rơi xuống mặt đất, lập tức bể nát.
- Tiểu Vũ!
Đường Tam thất thanh, âm thanh tràn đầy kích động hô lên. Người hắn yêu nhất cả cuộc đời này, vợ hắn, mẹ của con hắn, nàng sống lại rồi!
Tiểu Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng '' Dịch Chuyển '' tới bên cạnh hắn. Bóng hồng ngọt ngào, suối tóc nâu dài chợt ôm lấy Đường Tam. Đôi mắt đỏ của nàng in lên bóng dáng hắn, vẫn là đôi mắt ấy, đầy yêu thương cùng chứa chan hạnh phúc.
- Ta tỉnh lại quá muộn phải không? Để lỡ mất bao nhiêu chuyện vui mất rồi!
Tiểu Vũ hào hứng nhìn tới Đường Tam, một mực ôm chặt lấy hắn, dụi đầu vào ngực hắn, nhưng mà tâm tình bát quái vẫn không có giảm bớt.
Đường Tam tham lam hít vào một hơi thật sâu, nghe mùi hương của Tiểu Vũ quanh quẩn bên cạnh hắn, yên lặng ôm nàng trong lòng một lúc.
- Ca, huynh ngủ rồi sao?
Tiểu Vũ ngước mặt lên nhìn. Đường Tam hai mắt nhắm nghiền, đối với Tiểu Vũ thực sự muốn ôm lấy mãi mãi.
Thế nhưng một lát, lão bà véo cái eo, Đường Tam không khỏi buông ra.
Chỉ thấy Tiểu Vũ tủm tỉm cười một cái, trái tim hắn liền như nhảy múa không ngừng.
- Huynh không ngủ, còn tính ôm ta đến bao giờ nữa a? Mau đưa ta đi ra ngoài dạo chơi mau! Tối ngày nằm trong cái bọc đó, thật sự là chán muốn chết!
Tiểu Vũ hưng phấn tràn đầy năng lượng nắm lấy tay hắn. Nhân lúc còn chưa kiến tạo Thần giới, nàng muốn cùng hắn đi thăm thú khắp thế giới này.
- Được!
Đường Tam mỉm cười.
Chỉ cần là Tiểu Vũ muốn, hết thảy hắn đều sẽ theo ý nàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT