Đường Môn thiết kế phiên bản game mô phỏng lại một cái độc giáo chí tôn, mang trong mình toàn bộ kịch độc, cũng là mang theo kỹ năng phóng ám khí không dứt.

So với tứ phái giang hồ, Đường Môn lại càng thêm một cái thiết kế tỉ mỉ, cũng là thêm một cái điểm mấu chốt cân nhắc trong tạo hình để phù hợp với bản gốc tiểu thuyết.

Ngũ phái hình thành.

Đệ nhất phái: Bách Hoa Cốc, thiết phiến lưu hương, đỉnh đỉnh thiên hạ nội công tinh diệu, ẩn tàng sát cơ cách không đoạt mệnh.

Đệ nhị phái: Thiên Huyền Môn, nhất phái kiếm đạo, kiếm pháp nhất lưu thiên biến vạn hóa, loạn chiến quần hùng đạo tâm vô địch.

Đệ tam phái: Cấm Vệ Phủ, phá thiên thương pháp, ngoại công tối cường phụng mệnh hành sự, đơn đấu ngự địch định đoạt thiên hạ.

Đệ tứ phái: Bái Hỏa Giáo, loan đao độc bộ, mang theo hỏa diễm thờ phụng Hỏa Thần, ngự thú bản sự vô địch thiên hạ.

Đệ ngũ phái: Đường Môn, ám khí độc môn, mang trên người kịch độc bản mệnh, ám khí quần công tối cường đệ nhất.

Thanh Huy, Ngụy Các, Tần Quý ba cái người phụ trách thiết kế nhân vật Đường Môn, đối với bộ dáng nhân vật hai màu xanh đen, cảm thấy vạn phần vừa lòng. Tô Minh chuyển duyệt thiết kế skill đem thử nghiệm vũ khí, đối với Đường Môn sở dụng thông thuộc chính là phi tiêu cùng ám tiễn.

Những người còn lại chịu trách nhiệm tu sửa hệ thống, thiết kế không gian mới cho Đường Môn môn phái, đúng nằm trên một cái đỉnh núi, đúng lối vào là bốn đạo dây xích, mức độ mô phỏng giống như trong truyện đến tám phần mới vừa lòng.

- Quá đẹp, lão Đại, không nghĩ tới chúng ta có thể thiết kế môn phái mới nhanh đến thế này!

Bằng vào tốc độ mười hai ngày cày thông đêm, bọn họ lập tức đem sản phẩm vào áp dụng hoàn tất.

Tô Minh đối với một đám thanh niên mắt gấu trúc đang vui mừng mong đợi, cũng không có nói thêm cái gì khen tặng. Còn chưa có được thông qua, lúc này có phải là vui mừng quá sớm không?

- Đợi phòng kế hoạch xét duyệt tổng bộ, chúng ta liền ăn mừng một bữa!

Hắn cũng chỉ nói lại một câu như vậy, nhưng đều khiến cho tâm tình đám lão đệ mừng đến phát cuồng.

- Vạn tuế, lão đại muôn năm!!!!

Cả phòng bốp bốp vỗ tay, hân hoan vui mừng.

Tô Minh rất ít khi hứa hẹn, nhưng một khi hắn đã hứa, liền nhất định sẽ làm được.

Cũng vì thế, vị trí của hắn tại công ty chưa bao giờ thay đổi, cho dù không thăng chức, nhưng lương thưởng hàng tháng vẫn đều đều tăng lên.

Là nói, hắn là một thành phần không thể thiếu của công ty, cũng là nói, có hắn, công nghiệp kỹ thuật game của Khải Thiên công ty chưa bao giờ thua kém bất kỳ công ty game nào khác.

******

Tử Hàm cùng phòng game cực kì nghiêm túc thử nghiệm lại một lượt game Đấu La, xác nhận không có sai sót gì mới chuẩn bị đóng bản thử nghiệm.

Về lỗi dị biến lần trước, cuối cùng nàng mất một ngày một đêm đọc lại cốt truyện, xác thực Bạch Cường không phải không hấp thu được hồn hoàn, mà là do... tên nhân vật của hắn.

Muốn võ hồn búa Hạo Thiên hấp thu hồn hoàn lam ngân thảo, nhất định tên nhân vật phải... họ Đường!!!

Tử Hàm đối với cái lỗi này vạn phần bất đắc dĩ, nhưng cũng cảm thấy bản game chính mình đang làm càng lúc càng ma quái.

Sao có thể như vậy chứ?

Nếu không phải nàng đang lái ô tô, còn cảm tưởng giống như Đường Hạo đang chưởng khống cả thiên hạ, ngoại trừ Đường gia nam nhân liền không ai có thể hấp thu Lam Ngân Thảo hồn thú!

Liên tiếp xảy ra mấy cái sự kiện từ lúc bắt đầu làm game tới bây giờ, Tử Hàm thậm chí hoài nghi có phải Đường Gia Tam Thiếu đổ cái ma thuật gì vào cốt truyện, hại nàng thiết kế gây ra lỗi liên tục??

*******

William đứng trên đỉnh tòa cao ốc, từ sau lớp kính cường lực nhìn thành phố ban đêm có điểm lung linh.

Trên tay nâng một ly rượu đỏ, hắn đối với chính mình có một điểm tự tin, cũng là một điểm kiêu ngạo.

Trương Thần mời hắn tới, không phải biên đạo múa, cũng không phải biên đạo kịch, mà là biên đạo một cái cốt truyện game.

Ba đời nhà hắn đều là kịch tác gia, nhà ngoại đều là diễn viên múa, hắn đối với biên kịch quen thuộc, đối với phiên âm cũng cố sức tìm hiểu.

Không nghĩ là Trương Thần đem cái tiểu thuyết của tổ tiên hắn đưa cho mình.

Đấu La Đại Lục tiểu thuyết lặng yên nằm trên mặt bàn, bên cạnh là phiên ngoại tài liệu về hai mảng game kiếm hiệp cùng Đấu La.

William đem ly rượu nhẹ nhàng nhấm nháp, ánh mắt hơi nhắm, dựa vào cảm giác lan tỏa của vị rượu ngấm vào thân thể, đối hai cái tài liệu bắt đầu đọc.

Kiếm hiệp cùng dị giới truyền kỳ, muốn kết nối cũng không khó, nhưng là phải để cho thiên hạ này chịu đựng được một cái lý do phù hợp.

Trương Thần nói với hắn.

- Game này, ta không muốn nó chỉ là để chơi chán vài năm rồi dừng lại, cái mà ta muốn, là truyền kỳ game vĩnh viễn khiến người ta khắc ghi cái cốt truyện Đấu La Đại Lục, vĩnh viễn không thể quên được bản nguyên của bộ truyện này!

William kết thúc hồi tưởng, đem thiết kế nhân vật nhìn kỹ. Trong đầu hắn xuất hiện muôn vàn ý tưởng, một cái lại một cái dung nhập không ngừng ý cảnh, dẫn dắt một cái kiếm hiệp chuyển sang dị giới sinh tồn.

Đấu La Đại Lục, hay cho một cái Đấu La Đại Lục!

*******

Diệp Phi Linh ở ghế công viên đối diện ngân hàng ngồi chờ đã ba mươi phút hơn.

Mua?

Không mua?

Từ đêm qua đến giờ, trong lòng nàng đắn đo suy nghĩ mấy lần, bạn tốt giới thiệu dàn máy đã qua chọn lọc kỹ lưỡng cho nàng, tuyệt đối lựa chọn loại máy có chỉ số tốt nhất, đảm bảo phù hợp với công việc của nàng, cũng thuận tiện rất nhiều cho việc lướt mạng.

Nhưng mà đắt quá a!

Diệp Phi Linh trong lòng khóc ròng, nếu chơi game này mà thực sự lỗ vốn, nhất định phải đem Tử Hàm biến thành bánh Taco!

Cắn răng một cái, Diệp Phi Linh bước qua bên đường, tại ngân hàng chuyển tiền từ sổ tiết kiệm sang thẻ cá nhân, lại đối với Tử Hàm nhắn tin một cái.

'' Ta mua dàn máy ở chỗ nào a? ''

Tử Hàm chưa có trả lời.

Diệp Phi Linh chậm rãi chuyển hướng sang chỗ văn phòng nội thất. Mua dàn máy, cũng đồng dạng phải sắm thêm bàn ghế tương thích. Cứ nhìn phòng của Tử Hàm, màn hình cong, tứ phía đều có loa đài, camera, micro các loại, trông thập phần tiện dụng cùng hiện đại.

Diệp Phi Linh dĩ nhiên không thể bày biện như Tử Hàm, nhưng tối thiểu cũng phải làm tới tươm tất, mua một cái bộ bàn ghế chuyên dụng, vừa tạo thoải mái cho chính mình, cũng là đem game trải nghiệm tốt nhất,

Nhưng sau khi nhìn giá, Diệp Phi Linh có điểm muốn mắng người.

Mười lăm nghìn!!!!

Má ơi, một bộ bàn ghế, cái bàn trống không hoàn toàn không có ngăn tủ chứa đồ, cái ghế ngoại trừ nhiều đệm hơn một chút, thật sự... thật sự là muốn tiền đến điên rồi.

Nhân viên tiếp thị đối với ánh mắt Diệp Phi Linh dò xét, cũng tận tình hướng dẫn nàng. Nhưng Diệp Phi Linh đối với bọn họ từ chối, bởi hiện tại nàng còn chưa mua được dàn máy, xem qua một vài nội thất trước mắt cũng chỉ là giết thời gian.

Diêu Tiểu Thiến đối với William yêu cầu lại cũng đang ở phía đối diện, tận lực lựa chọn bàn ghế phù hợp thông tin của hắn.

Haiya, làm trợ lý không có dễ chút nào!!

William liếc mắt, vừa vặn nhìn trúng bộ bàn ghế trước mặt Diệp Phi Linh.

- Bộ bàn ghế đó.. phù hợp đấy!

Diêu Tiểu Thiến quay hướng sang, thấy ở bên đó đang có người thương lượng cùng nhân viên, trong lòng không khỏi buồn bực một điểm.

Quý ngài, ngài là nhà văn, sao lại nhìn trúng một bộ bàn ghế chơi game chứ?????

Vừa lúc, Diệp Phi Linh nghe điện thoại, Tử Hàm gọi tới thông báo một cái tin tức tốt.

- Phi Linh, ngươi cấp thiết phải mua một bộ bàn ghế thật tốt đó nha, ta vì ngươi tranh đoạt mã giảm giá, chiếm được cho ngươi một cái phiếu giảm hai mươi lăm phần trăm!

Giảm hai mươi lăm phần trăm?

Diệp Phi Linh ánh mắt rực sáng, quay ngược lại nhìn tới bộ bàn ghế, quyết đoán giơ ra thẻ ngân hàng thanh toán.

- Được, ta thanh toán bộ bàn ghế này nha!

- Uy, khoan đã!

Diêu Tiểu Thiến tốc độ không chậm, đối với nhân viên trực tiếp đưa thẻ thanh toán.

Nhân viên cửa hàng dở khóc dở cười nhìn hai người. Vị tiểu thư bên cạnh tới trước, theo quy tắc chắc chắn sẽ bán cho nàng, nhưng vị bên cạnh này, trên người nàng là quần áo nhân viên cao cấp, hơn nữa còn có kí hiệu công ty Khải Thiên a!

- Cảm phiền vị tiểu thư này có thể nhường cho ta trước a, ta hiện tại có việc rất gấp dùng tới cái này bàn ghế!

Ánh mắt Diêu Tiểu Thiến có chút khó xử. Vị kia nhìn trúng đồ, nàng không thể không vì hắn tranh đoạt, nhưng cũng không thể đối với người khác ác liệt tranh đoạt.

Nữ nhân viên trong đầu lo lắng, một cái nhắn tin tìm quản lý. Mẫu ghế thì còn, nhưng mẫu bàn thì đã hết hàng, trước mắt vị nhân viên Khải Thiên công ty này đang cần, nếu hai người có thể tự thương lượng với nhau thì thực tốt, còn không thì thật sự ủy khuất vị tiểu thư tới trước này.

- Cho hỏi, nơi này còn mẫu nào tương tự như thế này không?

Diệp Phi Linh gật đầu, đối với ý tứ Diêu Khải Thiến trực tiếp đồng ý. Mười lăm ngàn, quá mắc, nàng tựa hồ không muốn phí công mua đắt như vậy.

- Có, có a!

Nữ nhân viên đối với Diệp Phi Linh lập tức gật đầu, dẫn nàng đi hướng khác xem thử các sản phẩm. Diệp Phi Linh nghĩ một chút, trực tiếp nói muốn một cái bàn văn phòng, tiện tay có thể thêm vài cái ngăn kéo đựng đồ.

Nhà của nàng không nhỏ, nhưng nếu thêm một bộ bàn ghế cùng dàn máy, sử dụng bàn ghế văn phòng vẫn thích hợp hơn. Trọng yếu nhất là có thêm ngăn tủ đựng đồ, nàng có thể để thêm được vài thứ khác.

Về phần bàn ghế chơi game như của Tử Hàm? Vẫn là quên đi, nàng đối với game không phải quá chấp nhất, mục đích vẫn chỉ là kiếm tiền cùng giải trí mà thôi.

- Vị tiểu thư này, xin dừng lại một chút!

William ở ngay gần đấy, mọi chuyện đều thu hết vào đáy mắt. Chuyện vừa rồi giữa nàng cùng Diêu Tiểu Thiến hắn đã biết, Diêu Tiểu Thiến có phần hơi quá, may là vị tiểu thư này không phải người khó tính, bằng không hắn cũng không muốn đoạt đồ người khác chọn.

- Ngươi nói ta?

Diệp Phi Linh kinh ngạc. Trước mắt nàng là một cái Tây phương nam nhân, bộ dáng mười phần lãng tử. Vừa rồi hình như hắn còn đi cùng nữ nhân viên kia.

Không phải nàng vô tình chọn trúng đồ hắn muốn rồi đấy chứ? Sao ngày hôm nay xui xẻo vậy? Một bộ bàn ghế mà chọn mãi không xong?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play