Diệp Phi Linh đem thông tin mạng xã hội của mình cắt đi, điện thoại cũng đổi một số sim khác, chính mình giống như hoàn toàn không còn liên quan hết thảy.
Trương gia đưa nàng nhiệm vụ, cho nàng năng lực, hiện tại Diệp Phi Linh liền biết, số phận mình liền là kẻ làm thay, phải tận lực làm được cái tốt nhất.
Chợ đen buôn người, hiện tại đã có chút manh mối.
Trên mạng báo chí viết có hai cái nữ sinh mất tích, mà hai cái này, nàng còn nhìn thấy khỏe mạnh bình thường tiến vào đây một lần.
Đây không phải là trùng hợp.
- Chính mình cẩn thận!
Trương Thần nghĩ tới nàng lần đầu làm việc, tự nhiên nhắc nhở một câu.
Cô gái này không ngốc, tâm tư đơn thuần, nếu bồi dưỡng được lòng trung thành đối với mình vẫn tốt hơn đám người bên ngoài.
Hơn nữa ngộ tính của nàng mới là cái hắn quan tâm. Hắn từ nhỏ luyện Huyền Thiên Công, tính đến nay cũng ngót nghét gần ba mươi năm ròng, nhưng trải qua ngưng khí định hình cũng là phải hơn hai năm mới có.
Nàng ở tại trò chơi tu luyện một tháng, tốc độ bằng mình tu luyện hai năm.
Công pháp này... là do do Tô Minh nghĩ ra, tên này, không sớm thì muộn cũng phải đưa hắn vào công ty.
Cầm trong tay một khối lục giác nhỏ, bên trong lấp lánh quang mang bảy màu, Trương Thần đối với phương hướng chợ đen nhìn tới.
Đem một chút nước ngâm khối lục giác này bỏ xuống khoang trò chơi, năng lượng truyền vào cơ thể người không có phản ứng khác biệt.
Hắn thử nghiệm mười sáu người, nhưng chỉ có Diệp Phi Linh là xuất hiện năng lực có giá trị. Những người khác năng lực không rõ, hiện tại cũng đều được mời chào làm việc trong công ty.
Chủ yếu là xem phản ứng bọn họ, nhưng những báo cáo gần đây có chút lạ.
Một cái béo phì nam nhân bỗng nhiên dung nhan biến đổi. Không chỉ bớt mập, tóc hắn còn đổi màu tương tự nhân vật trong trò chơi.
Một cái nữ nhân bàn tay bị tai nạn mất một ngón tay, trong quá trình cô ta nằm khoang trò chơi, ngón tay đã mọc trở lại.
Mặc dù đem nàng lừa đảo là phúc lợi trò chơi, nhưng cuối cùng công ty vẫn đem nàng giữ lại, trở thành một cái nhân viên phúc lợi công tác.
Một số người khác đều có biến hóa nhỏ, giống như tròng mắt đổi màu, hoặc là móng tay móng chân đổi màu.
Diệp Phi Linh là cái duy nhất bộ dáng không có biến hóa, cho nên hắn mới nghĩ tới nàng có nội lực.
******
Tử Hàm lo lắng muốn chết, trong đầu đã có dự định báo cảnh sát tìm người.
Nhưng là chuyện này chưa kịp làm, Trương Thần xem báo cáo số liệu, phát hiện có chút lạ.
Bình thường đều là Tử Hàm cầm báo cáo đem tới, thế nào hôm nay lại là Tiêu Vân?
- Trương gia, ngài xem báo cáo này số liệu có thuận mắt không ạ?
Tiêu Vân cung kính đưa tài liệu. Đối với vị Trương gia thần bí này, chỉ có thuận mắt hay không thuận mắt, thông thường đều là Tử Hàm cầm tài liệu, nhưng tháng này chính mình làm hoàn thiện, sao phải dâng cơ hội này cho cô ta?
Tự mình đề cử đem lại thiện cảm trong mắt Trương gia mới là.
Đáng tiếc Tiêu Vân trên người xức nước hoa quá nồng, Trương Thần cực độ không thích, lạnh nhạt nói để tài liệu xuống bàn.
Tiêu Vân trong lòng lộp bộp lo lắng.
Cô ta làm sai chỗ nào?
Nhìn tới số liệu báo cáo trình bày không theo phương thức quen thuộc, hắn liền gõ phím một cái, Tử Hàm lập tức từ phòng tài liệu chạy lên.
Tháng này nàng số liệu không hoàn chỉnh, cho nên để Tiêu Vân đem tài liệu lên, không rõ vì sao cuối cùng Trương gia gọi tới.
******
- Tháng này tại sao lại chậm số liệu?
Trương Thần ngả người trên ghế, nhìn tới Tử Hàm tác phong mỏi mệt, trực tiếp hỏi.
- Trương gia, ta tháng này có chút chuyện, thật sự là làm chậm tiến độ, mong ngài giơ cao đánh khẽ!
Tử Hàm cẩn thận thưa, cũng không dám nói ra lý do.
Bạn tốt mất tích có vẻ thật sự bị Trịnh gia nhúng tay, nàng trong tay không có thế lực dựa dẫm, muốn trả thù cho bạn tốt, hiện tại phát hiện chính mình thật sự quá nhỏ bé.
Trong thời gian này, tinh lực đều là tìm cách đối phó Trịnh gia, cho nên công việc nghiễm nhiên không hoàn thành.
Trương Thần không vừa lòng, nhưng nghĩ tới đây là cái nhân viên có năng lực hiểu ý suy nghĩ chính mình, cuối cùng không có trực tiếp phạt, chỉ đem nàng sắp xếp vào dự án tân tiến.
Cái dự án này đã bắt đầu từ mấy chục năm trở về trước, khi tổ tiên hắn nắm trong tay khối lục giác này, hơn nữa còn phát hiện ra một cái cổ vật kỳ bí.
Phía quân đội mấy lần đoán ra hắn có cái gì đó, nhưng bởi vì khối lục giác này lúc đó đều nằm trong tay Đường Tam, hắn lại nằm ẩn trong gương, cho nên bọn họ tới nhà tra xét đều không có tìm được.
Bọn họ đối với chính mình chú ý, cho nên... khối lục giác này, là ai cầm thì tốt đây?
Trương Thần nghĩ tới chính mình có năng lực chạy thoát quân đội, nhưng khối lục giác này không giấu không được.
Vì vậy cuối cùng hắn quyết định đem khối đá ghép vào trò chơi này, nơi nguy hiểm nhất mới chính là nơi an toàn nhất.
*******
Ngõ vắng không người.
Xóm đồ cổ về đêm phi thường nhộn nhịp. Nơi này tụ tập những thứ có giá trị, rất nhiều người ở các nơi khác tìm đến mong một lần thử vận may đổi đời.
Diệp Phi Linh từ chiều đã tới, nghe bà chủ nhà trọ nói hôm nay có tổ chức cái gì đó về đồ cổ, hơn nữa còn là nhiều hàng lâu năm.
Diệp Phi Linh dự định thử vận may một lần, nhưng đồng thời cũng chú ý động tĩnh.
Đồ cổ nào có thể được bày bán như hàng chợ thế này, có thể lẫn trong đó là đồ giả hoặc đào mộ, đây là hoạt động phi pháp, nếu như đem cái này tìm tới, có thể phát hiện được cái khác.
Cả người mặc đồ đen đeo khẩu trang trùm kín, Diệp Phi Linh lướt qua một vòng xóm đồ cổ bày bán những gì.
Ánh mắt chợt phát hiện ra một thứ kỳ lạ.
Một cái địch cốt.
Ở trong gia đình nghệ thuật, nàng sớm đã làm quen với đủ các nhạc cụ, cũng rất ưa thích xem tài liệu về nhạc cụ.
Trên sạp hàng của một ông già có một thanh địch cốt cũ mèm, mặc dù năm tháng đã trôi đi lâu lắm, nhưng hình dạng nguyên bản vẫn còn.
- Cô gái, mua giúp tôi mấy thứ này đi, toàn là đồ cổ, nhất định sẽ giúp cô đổi đời!
Âm thanh già nua của ông ta khiến Diệp Phi Linh có chút rùng mình. Toàn là lừa đảo, mua đám này về có mà rác nhà thì có.
Diệp Phi Linh toan định rời đi, nhưng mà nghĩ tới chính mình chưa mua được quạt, không bằng thử xem giá trị, nếu rẻ có thể mua về thử.
- Ông muốn bán bao nhiêu?
Nhìn ánh mắt ngập ngừng của cô gái trẻ, ông già chớp mắt, lại bấm ba đốt ngón tay, trừng lớn mắt.
Sao có thể?
Hung tỵ vận khí, trời ơi, người này là hung tỵ vận khí!!!!!
- Cô gái, trên người cô còn bao nhiêu tiền?
Diệp Phi Linh ngẩn người nghe ông ta hỏi tới, đối với ví tiền sờ một cái, đếm đếm khoảng ba nghìn.
- Cháu còn có ba nghìn, có thể mua được món gì không vậy?
Diệp Phi Linh tâm lý may rủi, trong ví còn có bằng đó tiền, nếu mua được cái địch cốt về xem cũng được, dù sao nàng chủ đích là mạo mua đồ cổ, chưa có món đồ cổ nào cũng là do nàng thiếu sót.
Đồng tử trong mắt ông lão co rút lại.
Ba nghìn.
Ba nghìn, mệnh hung tỵ, tam cát thốn, vận hung tỵ trên cô gái trẻ này chưa từng mất đi, lý ra cô ta phải chết từ lâu rồi, là cái gì kéo mệnh cô ta trở lại??
Mà thôi, bán cho cô ta cầm đi, cầm đi đi, trên sạp hàng toàn là đồ mai táng, cô ta mua một món mở sạp cũng được, muốn lấy đi mấy món cũng được, lão không quản.
Ít nhất cô ta chưa chết, nếu chết rồi mới đáng lo.
Diệp Phi Linh nhìn ông già không phản ứng, đưa tiền mặt đối với địch cốt chỉ tay, ông ta lập tức lấy một cái khăn vàng gói lại, còn bỏ vào túi vải một cách cẩn thận.
Cuối cùng cũng có thể tìm được một món đồ có chút giá trị tham khảo.
Diệp Phi Linh vui vẻ đi xem tiếp các sạp hàng khác, ông già ngồi cẩn thận ngẫm nghĩ.
Mệnh hung tỵ, tam cát thốn một nhà ba người, nếu ông ta đoán không sai, cha mẹ cô gái trẻ này đều đã chết, xem cái bóng cô ta không có hai bàn tay, trời nửa đêm không có người chống đỡ, nhất định chết liền biến thành quỷ cốt đột.
Người như vậy, lẽ ra những năm này đều là bị quỷ ám hút đi dưỡng khí mới đúng, nhưng cô ta hoàn hảo không tổn hao gì.
Có cái gì chống??
Ông già nhìn bóng lưng Diệp Phi Linh xem tới cái quạt, lại bấm đốt tay tính toán.
Hà, hà ha.
Thì ra là hắn, thì ra là hắn, kẻ có cái địch mệnh khí vận, Trương gia đúng không??
Trên người nhà Trương gia vận khí đều rất mạnh, đáng tiếc bọn họ đều không thích chiêm đạo, bằng không có thể diệt quỷ trừ tà cứu giúp người đời mới tốt.
Cô gái này năm nay đã hai mươi sáu tuổi rồi, thập tam nhân đôi, lẽ ra cuối năm nay đều không thể sống quá, hẳn là đã nhận được mệnh vận Trương gia lây dính.
Đáng tiếc ông ta không biết, chính mình cả đời chiêm đạo, thật sự liền đoán sai lệch.
Diệp Phi Linh vận mệnh không chỉ là hung tỵ.
Cũng không phải là Trương gia lây dính cải biến vận mệnh.
Căn nhà của Diệp Phi Linh được người mua lại, lúc này xảy ra một cái biến cố cực lớn.
Trịnh Vi cho người mua lại, hiện tại sống ở đây, còn muốn cùng Lâm Siêu kết hôn xong chuyển tới đây sống chung.
Cô ta nghĩ đến đắc ý, thật muốn cho con tiện nhân kia cái giáo huấn kỷ niệm.
Trịnh Vi đang nằm trên sô pha nghiễm nhiên ngửi thấy mùi chua chua không rõ từ đâu phát ra.
||||| Truyện đề cử:
Boss Là Nữ Phụ |||||
Tự nhiên cô ta giật thót mình, trước cửa kính hiện rõ lên một cái đầu người.
Cái đầu người đó có cái lưỡi rất dài, nó thè lưỡi liếm quanh cửa kính, sau đó trừng lớn đôi mắt nhìn cô ta.
Trịnh Vi hét lên sợ hãi, sau đó liền ngất lịm.