Tính năng thực tế ảo này, Tử Hàm không dám đảm bảo được ổn định như PC hay không, nhưng kết nối với một cái PC đem thử nghiệm, trước mắt điều khiển được nhân vật đám tù nhân này sử dụng, cũng là theo dõi thử nghiệm.
Trò chơi bắt đầu.
Không khác so với tựa game thực tế ảo khác, nhân vật đều là đăng nhập trò chơi, xuất hiện trong một cái thế giới đầy màu sắc, bắt đầu tự mình làm việc.
Tính năng đăng nhập coi như là ổn định, không có phát sinh cái gì ngoài ý muốn. Nhiệt độ, nhịp tim của người chơi cũng bình thường.
Hơn nữa quá trình người chơi tham gia trò chơi còn có thêm một nhóm người xem xét.
Nhân vật ở đây không còn môn phái không có gì trong tay, hoàn toàn là trò chơi bản năng dã ngoại sinh tồn, đột nhiên rơi vào một cái thế giới ảo giữa vô số nguy hiểm rình rập, lập tức liền khiến người chơi cảm nhận được những gì?
Cảm giác chân thực.
Vô số khoang trò chơi phát ra tiếng kêu thảm thiết, những tên tù nhân không hiểu gì về trò chơi, cũng không hiểu gì về sinh tồn lập tức bị hồn thú nhìn trúng, cấp gặm đứt thân thể.
Đau đến chết!
Tử Hàm kinh hãi nhìn nhịp tim của những tên tù nhân đó bỗng chốc tăng vọt vì sợ hãi, sau đó lại kéo thành một đường chỉ ngang.
Chết.
Tên tù nhân đó đã chết. Đột quỵ chết.
Trương Thần nhìn vào số liệu màn hình báo cáo, đứng qua khung cửa kính bên cạnh tấm gương, chậm rãi nhấp một tách trà.
- Ngươi nói đúng là sự thật! Người chơi có thể chết trong cảm xúc như ngoài hiện thực!
Tấm gương bên cạnh hắn đang trong veo không một bóng dáng, lập tức chậm rãi hiện lên một cái bóng màu lam nhàn nhạt.
- Dĩ nhiên, trò chơi này, hiện giờ không phải trò chơi nữa rồi, nó chính là một cái thế giới thực tế khác!
Thế giới thực tế khác?
Trương Thần nhíu mày.
Tổ tiên hắn viết ra truyền kỳ tiểu thuyết, nhưng bởi vì một mảnh vỡ tinh không, Đường Tam thật sự xuất hiện, thủ hộ gia tộc đã ba đời liên tiếp.
Đến hắn là đời thứ tư.
Bằng vào sức mạnh kỳ bí trong cái mảnh vỡ này, gia tộc hắn từng bước thâu tóm được một phần quyền lực, cũng là nắm trong tay một cái sức mạnh.
Một cái lại một cái, khiến cho '' Đấu La Đại Lục '' vĩnh viễn không bao giờ bị lãng quên.
Nhưng hiện tại Đường Tam nói, hắn cảm nhận được hơi thở của Tiểu Vũ, hắn muốn đi tìm Tiểu Vũ.
Mà mảnh vỡ tinh không này, thật sự có thể dựng lên được thế giới trong tiểu thuyết, đem thế giới này sống lại.
Đường Tam nói sẽ giúp hắn ổn định cơ nghiệp, sau đó mới rời đi.
Mà hết thảy, đều là vì trò chơi này bắt đầu.
******
Tử Hàm cùng Tiêu Vân nhìn khoang trò chơi liên tiếp kéo xác người đi ra, trong lòng có cảm giác muốn ói mửa.
Đám nam nhân còn tốt hơn một chút, nhưng sắc mặt cũng vô cùng tồi tệ.
Bọn họ làm game để người chơi trải nghiệm được thư giãn vui vẻ, không phải để nhìn thấy án mạng như thế này.
Thế nhưng sau khi lôi đám người chết ra, lớp người mới thay vào lập tức có một điểm khác biệt.
Số liệu thay đổi rồi!
Gradi là một gã tội phạm được phép tham gia trò chơi này, gã đối với trò chơi vốn dĩ không am hiểu nhưng từ lúc đăng nhập trò chơi, bằng bản năng nhanh nhẹn cùng với thông thạo thủ pháp giết người, ngay lập tức gã giết được một con hồn thú nhỏ, tự nhiên tăng cường sức mạnh bản thân.
Sự cường đại đến từ sức mạnh mang lại cho gã một cảm giác mỹ diệu đến không ngờ, sau khi đọc hết hướng dẫn tân thủ, gã nhanh chóng nắm bắt được mấu chốt trò chơi, không ngừng vượt ải cùng phó bản, làm nhiệm vụ liên tiếp săn giết hồn thú, đạt được một cái thực lực siêu cường.
Sau khi Gradi dẫn dầu thay đổi số liệu, lập tức quá nửa số tội phạm thành công du nhập trò chơi cùng tiến cấp, dùng chính thủ pháp quen thuộc mà giết hồn thú.
Mà những thứ này liền giúp đám tù nhân kích thích bản năng của chúng. Sát khí liên tục bao phủ, kèm theo một mảnh khói đen lượn lờ toàn thân, đốt lên ý chí hủy diệt của đám tù nhân giết người man rợ.
Chính lúc này, một cái bóng màu xanh xuất hiện.
Hư ảnh Đường Tam xuất hiện giữa không trung, mạnh mẽ đem thần quang của hắn phủ xuống đám người này. Lập tức khói đen liền tiêu tán, ánh mắt đám người chơi trở nên si ngốc, trong chốc lát liền biến thành trong suốt.
- Ta đang làm cái gì?
Gradi ngây ngốc, hắn chỉ nhớ được bản thân đang chơi một trò chơi, nhưng tại sao những gì đã trải qua hắn đều không nhớ được?? Không chỉ có thế, hắn...
Đã quên mất bản thân là ai.
Hắn đã từng làm cái gì, tại sao, vì sao...
Một cái cũng không nhớ được.
Tử Hàm nhìn màn hình chuyển động, cùng với Tô Minh trợn mắt nhìn nhau.
Cái này... không có trong dữ liệu.
Thế này là thế nào!!!
- Tử Hàm, mau nhìn!
Số liệu trên màn hình máy tính ngay lập tức thay đổi, liên tục những con số chạy theo một vòng tròn mã hóa không ngừng, liên tục hơn hai phút chạy dài.
Code tự tách khỏi mã nguồn.
Điên à, thế này sao có thể??
Hư ảnh Đường Tam thậm chí còn không biến mất, lại từ từ chậm rãi ngưng thực.
Trương Thần ngồi trước màn hình máy tính, nhìn xem hình ảnh chuyển động, bàn tay thoăn thoắt viết lên giấy.
Hơn nữa sau khi Đường Tam xuất hiện, trên bầu trời trò chơi liền giáng xuống liên tiếp những đồ án hình tròn với chú ngữ quái dị.
'' Ta nguyện ý dùng toàn bộ sức mạnh của mảnh vỡ, đem lại linh hồn của những người ta trân trọng trở lại..
Thức dậy đi... Đấu La Đại Lục!!!! ''
Trương Thần vừa dừng bút, toàn bộ màn hình trò chơi lập tức liền trắng xóa.
******
Tử Hàm - Tô Minh - Lâm Siêu - Tiêu Vân - Thanh Huy năm người nhìn nhau.
Những gì vừa xảy ra trong trò chơi, bọn họ một mực đều thấy hết.
Bất quá... ngoại trừ một nhóm tù nhân chết đi, những kẻ còn lại thần trí đều không rõ ràng lắm, luôn miệng hỏi nhân viên rằng chính mình là ai.
Kết quả này, khiến cho một nhóm người kinh ngạc.
Trò chơi này thật sự làm được, đem những tên tội phạm khét tiếng hung danh này một cái đánh bay ký ức.
Mà những cái này, đều không phải bọn họ làm.
- Chúng ta... rút cục đều không có làm! Cái này là... chuyện gì xảy ra?!
Tô Minh đánh vỡ bầu không khí, nhưng kết quả cũng không ai nói gì. Sắc mặt cả năm người đều trầm xuống. Bọn họ thiết kế cấu tạo nhân vật là dựa trên hình thức, NPC là một chuỗi dữ liệu thiết lập, không thể nào giống như vừa rồi tự ý hành động.
- Trò chơi này thật sự là có ma mà!
Tử Hàm bàn tay run rẩy, cả người toát ra mồ hôi lạnh. Trò chơi có người chết, trò chơi tự động điều khiển, cái này không nằm trong tầm kiểm soát của nàng nữa rồi.
- Lão đại, hay là có người nhúng tay vào?
Thanh Huy trong lòng nổi gai ốc, nhưng vẫn bình tĩnh đưa ra một phương án khác.
Tô Minh lập tức gạt đi.
- Ta cùng Tử Hàm đồng thời khóa dữ liệu, code cùng dữ liệu đều là chúng ta bảo quản trong hộp tài liệu mật, không kết nối internet, thế nào có người xâm nhập? Hơn nữa cục bộ đều là do ta và nàng bảo trì thiết lập, bình thường chạy trên PC rất mượt, nhưng... vào khoang trò chơi, ảnh hưởng thực sự là quá khủng bố!
- Đám người chết kia, như vậy chúng ta phải chịu trách nhiệm sao?
Tiêu Vân run rẩy cắn môi. Không được, cô ta nhất định phải thoát ra khỏi chuyện này. Quá mức đáng sợ rồi. Cô ta còn cả nửa đời tươi đẹp phía trước, sao có thể chôn vùi cùng đám người này được.
- Ta không biết nữa!
Lâm Siêu lắc đầu, sau lưng cũng toát ra mồ hôi lạnh. Tâm tình hắn có điểm lo lắng một phần, chỉ sợ chính mình sai sót, gia đình đều phải chịu tội.
Bất quá giữa lúc năm người hoang mang, có người chợt mở cửa phòng mang theo tin tức đến.
- Trương gia muốn gặp các người, mau đi theo ta!
Người dẫn đường là một cái mỹ nữ cosplay trang phục thỏ tím, giọng điệu mặc dù mềm nhẹ, nhưng hiển nhiên nghe ra là đang tức giận.
Đến nơi liền thấy Trương Thần ngồi trên ghế cao, bên dưới bày một cái bàn, hơn nữa còn có rót sẵn rượu nhẹ.
Tô Minh trong lòng trầm xuống, cảm giác giống như Hồng Môn Yến đang chờ đợi hắn vậy.
- Uống đi!
Trương Thần nhàn nhạt nói, lời của hắn giống như là mệnh lệnh, tuyệt đối khiến cho cả năm người đều cảm thấy giật mình.
Rượu nhẹ này... không phải có độc chứ?
Tử Hàm trong lòng có điểm run, nhưng so với việc chính mình làm chết người, nàng nghĩ chết theo cách này cũng không tệ.
- Làm tốt lắm, về sau trò chơi còn phải dựa vào các ngươi hoàn thiện thêm, bản thử nghiệm này ta rất vừa ý, nhưng tỷ lệ cảm xúc liền phải dựa vào các ngươi cùng mấy vị giáo sư xem xét, để trò chơi sớm ngay hoàn toàn ra mắt người chơi!
Không phải uống rượu độc thủ tiêu sao?
Tử Hàm đánh mắt nhìn Tô Minh, có chút rùng mình.
- Cảm tạ Trương gia hậu ái, chúng ta sẽ cố gắng hết sức mình để hoàn thiện trò chơi này!
Tô Minh cúi đầu, uống một ngụm.
Phòng game của hắn trước giờ vẫn luôn lấy kiếm hiệp làm nguyên mẫu, đối người khác tôn kính như trong phim, chưa từng thay đổi.
Cũng là nói lòng trung thành của hắn đối với Trương gia đồng nhất.
Những người còn lại lục tục cầm rượu uống, cũng đối Trương Thần kính chúc một ly.
Trương Thần tương đối vừa ý, năm cái người này vốn là nhân tài trọng điểm để bồi dưỡng trong công ty, hắn đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ, chỉ là...
- Trò chơi ổn định như vậy, thật sự quá tốt rồi!
Tử Hàm trong đầu mường tượng lại lúc nãy, chỉ nhớ được người chơi tham gia trò chơi rất vui sướng, hơn nữa còn hô lên cảm ơn trời đất đã tạo ra trò chơi này.
Tô Minh ha hả nhe răng cười, ba người còn lại đồng loạt vui mừng.