Diệp Phi Linh yên phận ở trong nhà, nếu không phải có thư từ học viện gửi đến, nàng cũng không bước ra ngoài nửa bước. Mỗi ngày đều là luyện tập cách làm tiểu thư đài các, nàng cũng có chút phiền lòng rồi. Trừ bỏ tu luyện, thời gian còn lại chỉ là luyện tập. Thậm chí ngay cả ăn uống cũng biến thành cách luyện tập sử dụng dao nĩa.
Vẫn may, nàng bỏ qua một vài cái, lại tỏ ra rằng mình còn thiếu sót, ánh mắt Ngân Ngọc phu nhân mới không quá chú ý về phía nàng.
Diệp Phi Linh nhận thư, phân phó hai hầu gái chuẩn bị đồ đạc, sau đó lễ phép tới xin phép Ngân Ngọc phu nhân ra ngoài một chuyến.
Phất Lan Đức không nói rõ ràng lắm trong thư, chỉ là mời nàng ghé qua học viện tham dự sự kiện. Cố nhiên là hắn đã biết được một chút chuyện ở đây, hoặc là có vấn đề gì đó thật sự nghiêm trọng.
Hai tuần đứa con gái này ở đây, Ngân Ngọc phu nhân có cảm giác giống như Trần Phi sống lại, mặc kệ là Diệp Phi Linh làm cái gì, bà ta đều mơ hồ thấy bóng dáng Trần Phi ở ngay bên cạnh đứa trẻ đó.
Bộ dáng Diệp Phi Linh làm rơi muỗng giống y đúc Trần Phi.
Ngoại trừ màu tóc và màu mắt, thật sự là giống đến cực điểm!!!
*********************
Phất Lan Đức đã hai tuần không có nhận được tin tức gì từ phía Diệp Phi Linh, trong lòng thoáng chút bất an.
Mẹ nó, tên sư phụ bất lương của nàng ném lại một đống vấn đề cho hắn, chính mình bảo cùng với Liễu Nhị Long đi nghiên cứu cái gì đó không biết???
Thư mời của Thủy gia báo tới hắn gặp mặt, Phất Lan Đức trong lòng nghi hoặc, không biết có nên đi hay không. Chủ ý cũng là từ nha đầu kia mà ra, không bằng để nàng tới giải quyết.
Còn cái gì mà... giao lưu cùng học viện Marie Curie? Đó chẳng phải là học viện nghi lễ quý tộc sao? Học viện Sử Lai Khắc từ khi nào mà lại trở thành đích đến của nhiều đại nhân vật như vậy? Mỗi lần xã giao như vậy đều tốn rất nhiều tiền đó, lòng của hắn sắp bị găm đến chảy máu rồi! Tiền của ta a!!
********************
Diệp Tát Khắc ngồi ở trên ghế bành, nghe người báo lại Diệp Phi Linh đã rời khỏi nhà, sắc mặt có chút trầm xuống.
- Sư phụ, có chuyện gì khiến ngài không vui sao?
Tuyết Thanh Vân tinh ý liếc mắt, sư phụ rất hiếm khi để ý tới thứ gì, sắc mặt như thế này, hiển nhiên là có chuyện xấu.
- Không, ta không sao. Điện hạ, chúng ta tiếp tục nói tiếp!
- Sẽ không sao chứ? Sư phụ, không bằng trước tiên chúng ta gác lại chuyện đó xem sao? Con thấy ngài tâm tình không tốt?
Diệp Tát Khắc cầm lấy chén trà, trong lòng toát ra nồng đậm ưu thương.
Diệp Linh Linh là con gái của hắn, Diệp Phi Linh cũng là con gái hắn. Hắn đối với Diệp Phi Linh bỏ lỡ quá nhiều, cho nên lần này muốn giới thiệu với tất cả mọi người, Diệp Phi Linh là con gái hắn.
Nhưng hắn nhìn ra được, trong mắt Diệp Linh Linh có chút buồn. Giống như vì hắn quan tâm tới Diệp Phi Linh nhiều hơn một chút, Diệp Linh Linh giống như một đứa bé bị bỏ qua, buồn bã đầy ưu thương.
Đáng tiếc, hai đứa con gái này, sớm muộn rồi cũng phải gả đi. Không chỉ có việc đem các nàng lựa chọn lấy một mối hôn sự thật tốt, ngược lại gia thế đối phương cũng nhất định phải thật phù hợp, vừa vặn bảo lưu Cửu Tâm Hải Đường một mạng.
Diệp Linh Linh tính cách có chút trầm, ngược lại Diệp Phi Linh tính cách lại có phần hoạt bát. Hắn không sợ hai đứa bé này không gả được, chỉ sợ là gả nhầm thế lực.
Ngân Quyết đối với hắn có ơn, hắn cũng không thể phủ nhận chuyện bên phủ Bá Tước, mặc kệ là vấn đề gì, đó cũng là nhà vợ hắn, chuyện gả Diệp Linh Linh đi, cố nhiên phải lựa chọn một mối hôn sự thật tốt.
Mà.. ý tứ của phủ Bá Tước, chính là đem Diệp Linh Linh gả tới Võ Hồn Điện. Diệp Tát Khắc vẫn luôn đau đầu về vấn đề này mấy ngày nay, bởi vì nếu làm như vậy, Diệp Linh Linh là phụ trợ hệ hồn sư, nàng cố nhiên sẽ không có việc gì, nhưng như vậy chính là có một chân cùng Võ Hồn Điện, ngược lại sẽ bị Thiên Đấu Đế Quốc gắn cho ý tứ phản quốc.
Mà... cách để giải quyết việc này, chính là đem Diệp Phi Linh gả vào hoàng thất Thiên Đấu hoặc một thế lực tương đương, trong cùng một nhà cân bằng hai thế lực, điều này cũng khiến cho người khác không thể nói gì.
Thật may... đó là đã tìm thấy đứa con gái thứ hai, bằng không hắn cũng không biết phải làm thế nào.
Kể từ sau khi hắn trở thành gia chủ Cửu Tâm Hải Đường nhất mạch, mọi chuyện đều một đường thông thuận, không nghĩ tới có một ngày sẽ phải đặt toàn bộ gia tộc vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế này. Nếu như.. hoặc nếu như Tuyết Thanh Vân có thể trở thành Đại Đế, vậy thì bọn họ có khả năng thoát khỏi chuyện này không?
- Thanh Vân, ngươi đoán... cuộc chiến này, chúng ta có phần thắng nào không?
Tuyết Thanh Vân nhíu mày, từ trên suy nghĩ của hắn, ý tứ của sư phụ là việc tranh đoạt vương vị cùng Tuyết Thanh Hà sẽ không có nửa phần thắng.
Hai bên đối đầu nhau đã rất lâu rồi, bởi vì bảo trì cho bản thân đoạt được đế vị, Tuyết Thanh Vân đã lợi dụng tất cả các mối quan hệ, nhưng so với Tuyết Thanh Hà vẫn là kém chút đỉnh. Thế lực của Cửu Tâm Hải Đường không thể so bì với Thất Bảo Lưu Ly tông, bởi vì bọn họ có tận hai vị Phong Hào Đấu La bảo hộ.
Mời một vị Phong Hào Đấu La, đối với Tuyết Thanh Vân hắn mà nói, chuyện này còn khó hơn cả lên trời. Trong thế lực có được ba vị Hồn Đấu La ủng hộ, chuyện này đã nằm ngoài khả năng kiểm soát của hắn.
Hơn nữa...
Ngoại trừ Thái Tử, lão tam cũng có ý tứ phân tranh một chút. Việc này khiến hắn khá buồn bực, thế lực đằng sau nhà lão tam là toàn bộ quân đội chủ chốt của Thiên Đấu Đế Quốc. Ngoại trừ lão tứ không có ý nghĩ này, mải mê cùng với Tuyết Tinh Thân Vương ở bên ngoài vui vẻ, hắn cảm thấy thập phần lo lắng về trận tuyến của bản thân.
- Con tin tưởng trí tuệ của ngài, sư phụ!
Tuyết Thanh Vân cuối cùng gạt bỏ đi bản thân, đem ra lý trí của chính mình tự tin đáp. Bất luận là chuyện gì, hắn cũng sẽ không thua bọn họ. Vị trí Đại Đế Thiên Đấu Đế Quốc phải là của hắn, bởi vì như vậy, hắn mới có khả năng thay đổi tất cả.
Hơn nữa... nhị tiểu thư của Diệp gia, nàng ta hẳn là đã biết được một chút chuyện gì đó rồi? Năm đó nhờ vào ba vị Hồn Đấu La chú ý, hắn may mắn tránh thoát được một lần hung hiểm, ba vị đó nói là nhờ nàng chỉ điểm. Diệp Linh Linh mặc dù có giá trị trong gia tộc hơn... nhưng biết đâu, đứa con gái thứ hai này lại có thể xoay chuyển tình thế. Năng lực nàng ta không thuộc về phạm trù của Cửu Tâm Hải Đường, hơn nữa khả năng cận chiến nghe nói là không kém gì so với khống chế hay cường công hệ hồn sư.
- Được rồi, nói đến hôn sự của con, hẳn là Tuyết Dạ Đại Đế đã có ý định?
Tuyết Thanh Vân gật đầu. Một tuần nữa, Thiên Đấu Đế Quốc sẽ tổ chức một buổi yến tiệc kỷ niệm ngàn năm Đế Quốc lớn mạnh. Đây là dịp tốt cho tất cả mọi người, bởi vì nơi này tập trung toàn bộ giới thượng lưu trong buổi dạ tiệc này. Có thể trong hôm đó người sẽ có ý định dành cho toàn bộ các Hoàng Tử của Thiên Đấu Đế Quốc.
Về lý mà nói, ý tứ của Tuyết Dạ Đại Đế chính là nhìn trên sắc mặt của các vị hoàng tử. Bọn họ nhìn trúng ai liền ban hôn là được, thế lực luôn là thứ mà các vị Hoàng Tử chào đón, cho nên hẳn các vị công nương được lựa chọn thế lực cũng đều không kém cạnh.
**********
- Tiểu thư, người không thể đi mà không có chúng tôi!
Hai hầu gái ánh mắt lo lắng nhìn về phía Diệp Phi Linh. Việc để nàng ở riêng tránh khỏi tầm nhìn của bọn họ là việc mà phu nhân bận tâm.
Diệp Phi Linh trưng ra vẻ mặt bán manh.
- Thật ư, nhưng mà lát nữa ta sẽ phải gặp ca ca ta đó, hai người chẳng lẽ lại muốn theo ta đi gặp ca ca? Ngài ấy là quý tộc chân chính, các ngươi không định ngăn cản một vị quý tộc bởi vì thân phận của mình chứ? Sẽ rất là khó xử nếu như ngài ấy mất hứng đấy?
Hai hầu gái trong lòng đổ mồ hôi lạnh. Bọn họ chỉ là nữ hầu, thật đúng là không thể lên được mặt bàn với giới quý tộc.
Diệp Phi Linh thần sắc lo lắng nhìn về hai nữ hầu, cuối cùng phân phó bọn họ ở yên trên xe ngựa. Cứ việc đợi ở bên ngoài này, đối với tính mạng của bọn họ cũng tốt, mà nàng cũng không cần phải xuống tay.
Mã Hồng Tuấn đích xác là một Bá Tước hàng thật giá thật, lát nữa hắn sẽ đến, cho nên bọn họ không có lý do gì để nghi ngờ chuyện nàng nói đúng hay sai.... chỉ có điều..
Diệp Phi Linh không có ý tứ dụng độc lên đám người này, Ngân Ngọc phu nhân cũng vậy, mà dinh thự Diệp gia cũng thế. Bọn họ là y sư, không nên đánh rắn động cỏ mới tốt.
*******************
- Ngươi tới sớm đó, hôm nay học viện chúng ta không có tiết học! Nga, còn mấy việc nữa, nha đầu ngươi nhất định phải thật tốt giải thích cho ta biết, chuyện của Marie Curie học viện là như thế nào????
Phất Lan Đức sờ sờ gọng kính bóng loáng, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phi Linh.
Diệp Phi Linh mở to đôi mắt vô tội, hì hì cười trừ. Trước mắt đánh tiếng cho viện trưởng đi mời Mã Hồng Tuấn, sau lại cẩn thận cùng ba vị sư phụ bàn bạc, để xem ai là người phải chịu thua.
- Viện trưởng kính mến, Thủy gia hẳn là phái người tới tìm hiểu ngài rồi phải không?
Phất Lan Đức gật đầu. Vốn là muốn đem chuyện của hắn thương lượng với hai người Đại Sư cùng Liễu Nhị Long, nhưng bọn họ đang bận, lại đành phải phó thác tới Diệp Phi Linh. Tần Minh là một cái thanh niên chưa vợ, hỏi hắn cũng vô dụng.
Quỷ nha đầu này nhiều chủ ý, hẳn là nàng có cách giải quyết việc nội bộ.
- Tài liệu của sư phụ nói cho con biết, Thủy gia là một cái mẫu tộc hệ, việc liên hôn lần này, hẳn là bọn họ sẽ hỏi ngài muốn nằm ở vị trí nào. Một là ở rể, hai là gả vị kia đi. Vị trí nào đối với Sử Lai Khắc học viện chúng ta cũng đều tốt. Ngài có thân phận là sư phụ của Bá Tước, bọn họ sẽ không đối với thân phận của ngài quá làm khó. Nhưng mà.. trọng yếu nhất chính là thái độ của Thủy Vân Vũ. Bọn họ là cầu người trợ giúp, viện trưởng, ngài nhất định phải để cho bọn họ thấy được "" tình thâm "" vạn trượng với vị kia! Có rất nhiều cách để lấy lòng một cô gái, tỷ như...
Diệp Phi Linh trong lòng một bụng đen tối, đem một ít phương pháp tán gái hiện đại truyền thụ cho Phất Lan Đức.
- Thật sự... làm cách này thì bọn họ sẽ đồng ý chuyện giả vờ liên hôn này ư?
Diệp Phi Linh chắc chắn gật đầu. Sau đó bọn họ đi tới khu vực sâu trong rừng, Đại Sư cùng Liễu Nhị Long đang tập huấn cho đám trẻ mà Diệp Phi Linh nhặt về.
- Tư Nhã tỷ tỷ?
Tiểu Nhất vui mừng reo lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT