Liễu Nhị Long hai ngày này có chút nóng nảy. Nhìn Tiểu Cương vất vả như vậy, nàng cũng muốn làm chút gì đó cho hắn.
- A, Giáng Châu tỷ tỷ, ngươi làm gì vậy? Không được!
Tiểu Vũ kinh hãi nhìn Giáng Châu đang dùng hồn lực dẫn dắt hồn hoàn vạn niên kia.
- Sao vậy? Có chuyện gì không ổn sao Tiểu Vũ tỷ?
Diệp Phi Linh nhìn biểu cảm lo lắng sợ hãi trên mặt Tiểu Vũ, hỏi lại. Tiểu Vũ chỉ vào cái hồn hoàn, lắc đầu liên tục:
- Không, đừng để cho nàng hấp thu hồn hoàn vạn niên! Tu vi hồn thú đã đột phá một vạn năm, cùng với hồn thú ngàn năm là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Từ trăm năm đến ngàn năm là chất biến, từ ngàn năm lên vạn năm đồng dạng cũng là chất biến. Ngươi cho rằng vạn năm hồn hoàn có thể dễ dàng hấp thu đến như vậy sao? Không nói đên năng lượng khổng lồ đánh sâu vào, chỉ cần sau khi nó chết lưu lại linh hồn chấn động cũng đủ khiến nàng thành kẻ ngốc rồi!
- Không, ta chính là muốn hấp thu cái hồn hoàn này!
Giáng Châu trong lòng kiên định. Mặc dù trên đoạn đường này nàng không có biểu lộ gì, nhưng chính là bởi vì nhìn thực lực Sử Lai Khắc mới khiến cho nàng đưa ra quyết định này. Bọn họ toàn là những anh tài, ngay cả Áo Tư Tạp phụ trợ hệ cũng có hồn kỹ nghịch thiên đến vậy, nếu nàng không liều mạng, không chỉ là thiên phú, mà chính là năng lực cũng thụt lùi, không thể trợ giúp mọi người trong Tinh Anh Đại Hội.
- Giáng Châu tỷ, ngươi đừng ngốc như vậy, đó là hồn thú vạn năm! Hồn lực khổng lồ sẽ khiến tỷ phải chịu đựng thống khổ gấp 3 lần bình thường đấy, phải đến cấp hồn vương mới có thể chịu đựng được, bởi khi đó gân cốt cùng tinh thần lực của ngươi đã đủ sức chịu đựng! Mặc dù như vậy nhưng khi hấp thu vạn năm hồn hoàn cũng phải cực kỳ cẩn thận, ngoại trừ năng lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong hồn hoàn, còn có nguy hiểm của linh hồn chấn động. Đối với người trưởng thành, hơn nữa là hồn sư hơn năm mươi cấp mà nói, thân thể cùng với tinh thần lực hoàn toàn thành thục khiến cho tác hại của loại linh hồn chấn động giảm xuống rất nhiều, bình thường hồn sư cũng không chịu thương tổn gì!
- À, cái này tỷ không cần lo!
Diệp Phi Linh chính là không hề lo lắng về vấn đề gân cốt. Độ tuổi của Giáng Châu hiện tại là 17, đủ thành thục, nàng trưởng thành sớm hơn nhóm người Sử Lai Khắc, cũng không đến mức yếu đuối không chịu được.
Còn về phần hồn hoàn, xem nó có nguyện ý để Giáng Châu hấp thu hay không thôi. Ban nãy trong khi chém nó, nàng đã dùng uy áp hồn hoàn cùng Tử Cực Ma Đồng áp chế, nếu như không xảy ra sai sót gì, thứ này rất dễ hấp thu. Hơn nữa vừa rồi Giáng Châu cũng không có chém giết nó, mà chỉ hỏi Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng có nguyện ý làm hồn hoàn của nàng không.
- Phi Linh, ngươi không được cản Tiểu Vũ, đó là nàng vì muốn tốt cho Giáng Châu!
Đại Sư đứng thẳng dậy, tâm tình hơi kích động mà quát nhẹ.
- Sư phụ, người chém giết Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng là ta cùng Tần học trưởng, đương nhiên theo như lý luận, oán niệm của Thiên Thanh Bích Đằng sẽ ám lên người ta cùng học trưởng. Hơn nữa Giáng Châu tỷ cũng không có đem Thiên Thanh Bích Đằng hạ sát, nàng chỉ hỏi nó có nguyện ý thành hồn hoàn của nàng không! Các vị sư phụ, mọi người thấy đó, hồn hoàn hiện lên rồi, là nó tự nguyện, cho nên ta dám tin tưởng rằng Giáng Châu tỷ tỷ có thể hấp thu thứ này, chỉ là ta không biết, nàng có thể chịu đựng nổi luồng hồn lực khổng lồ do Vạn Niên hồn hoàn mang đến không thôi!
Diệp Phi Linh cẩn thận nhìn. Đúng vậy, xác hồn thú vẫn nguyên vẹn ở bên dưới, gốc rễ chính của nó không tổn thương, chỉ có đám dây leo bên cạnh thích tái sinh liên tục để trói người, mới bị nàng chém đứt như băm rau lợn.
- Ngươi, ngươi dùng phương thức này để hồn thú tự nguyện?
- Vâng, sư phụ!
Diệp Phi Linh gật đầu. Đại Sư từng dạy hai huynh muội, rằng có hai chủng loại hồn thú mà sau khi tử vong bị hấp thụ hồn hoàn là có lợi nhất đối với hồn sư. Một loại chính là hồn thú tràn ngập oán niệm cực đoan, ở dưới loại tình huống này, tỷ lệ có được hồn cốt cũng sẽ gia tăng mạnh. Một loại tình huống khác, chính là hồn thú tự nguyện bị giết chết. Tự nguyện trở thành hồn hoàn của hồn sư thì cơ hồ có tỷ lệ đến gần trăm phần trăm có được hồn cốt, hơn nữa hồn hoàn lại được hấp thu một cách hoàn mỹ, không bị hạn chế bởi niên hạn.
- Nha đầu ngươi, lần trước ngươi hạ sát Nhân Diện Ma Chu cũng là vì đã đổ xuống hai cái thứ đồ gì đó? Ngươi là muốn cho hồn thú vì sợ mà tự nguyện trở thành hồn hoàn?
Phất Lan Đức lúc này mới hiểu ra vì sao Diệp Phi Linh có thể vượt cấp hấp thu.
- Ta kì thực hi vọng hồn thú có thể tình nguyện hơn, nhưng đối với những hồn thú như Nhân Diện Ma Chu khí tức tà ác, không thể có chuyện chúng tự nguyện cho ta hấp thu được! Sư phụ, mọi người, đây là phương thức mà ta nghĩ ra để hồn thú tự nguyện hấp thu! Rất độc ác, nhưng ta thật sự không nghĩ ra cách nào khác!
Diệp Phi Linh cắn cắn môi bày tỏ. Đại Sư ánh mắt thập phần kinh ngạc. Nhị đồ đệ này, cách làm của nàng có thể khiến tỷ lệ hồn hoàn hấp thu vượt cấp gia tăng, nhưng là phương thức dã man như vậy, hắn chưa từng nghĩ tới qua.
- Phi Linh, ngươi xấu quá, đối xử với hồn thú như vậy là không được!
Tiểu Vũ giận dỗi hét lên, Diệp Phi Linh hiểu rõ, nàng trong lòng đã có đề phòng với mình, nhưng không sao, Diệp Phi Linh nàng đến thế giới này không phải vì Tiểu Vũ.
- Tiểu Vũ, linh hồn chấn động là cái gì? Sao ta chưa từng nghe muội nói tới vấn đề này?
Đường Tam nghiền ngẫm từng điều mà Tiểu Vũ nói, phát hiện một điểm kỳ lạ.
- Ca, linh hồn chấn động sinh ra sau khi hồn thú bị chết, linh hồn chưa hoàn toàn biến mất sinh ra năng lực đặc thù. Chỉ có hồn thú trên một vạn năm mới có năng lực này. Bình thường mà nói, muốn hấp thu hồn hoàn của một con hồn thú trên một vạn năm phải là hồn sư ít nhất đã đạt tới trình độ năm mươi cấp hồn lực. Sau khi đạt tới năm mươi cấp, toàn bộ gân cốt cũng như tinh thần lực đã đạt tới một trình độ nhất định. Mặc dù như vậy nhưng khi hấp thu vạn năm hồn hoàn cũng phải cực kỳ cẩn thận, ngoại trừ năng lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong hồn hoàn, còn có nguy hiểm của linh hồn chấn động. Đối với người trưởng thành, hơn nữa là hồn sư hơn năm mươi cấp mà nói, thân thể cùng với tinh thần lực hoàn toàn thành thục khiến cho tác hại của loại linh hồn chấn động giảm xuống rất nhiều, bình thường hồn sư cũng không chịu thương tổn gì!
Nghe Tiểu Vũ nói xong, Đại Sư không khỏi hít vào một hơi:
- Tiểu Vũ, ngươi làm thế nào mà biết được điều này?
Tiểu Vũ hơi giật mình, cúi đầu nói:
- Là... Là mụ mụ nói cho ta biết!
- Linh hồn chấn động, linh hồn chấn động...? - Trong mắt Đường Tam lưu chuyển quang mang suy nghĩ. Bởi vì lời của Tiểu Vũ nói đã thực sự mở ra trong tri thức của hắn một điều hoàn toàn mới.
- Ta xin lỗi mọi người, nhưng thực sự là ta muốn chọn hồn hoàn này!
Giáng Châu lúc này bất ngờ đứng dậy, từ trong ánh mắt nàng ánh lên sự kiên định. Nàng không phải không hiểu lời Tiểu Vũ nói, cũng biết rằng nàng vì muốn tốt cho mình.
- Tại sao? Giáng Châu, đừng quên ngươi chỉ là phụ trợ hệ? Sức lực của ngươi không bằng các hệ khác đó!
Phất Lan Đức có chút nghiêm khắc mà nhìn. Giáng Châu cẩn thận cúi đầu, trầm mặc nói:
- Viện trưởng, ngài cũng biết Tinh Anh Đại Hội sắp đến, nếu như, nếu như mà nói ta hấp thu cái hồn hoàn này thành công, như vậy đại biểu cho thực lực của Sử Lai Khắc học viện là đứng vào một trong 4 vị trí đầu. Theo ta được biết, ngoại trừ Thiên Đấu Hoàng Gia học viện là có phụ trợ hệ Cửu Tâm Hải Đường mạnh hơn, còn lại số đông rất ít trường có phụ trợ hệ thực lực bằng như ta hay Áo Tư Tạp! Viện trưởng, xin ngài hãy để học sinh hấp thu cái hồn hoàn này!
- Ngươi.. thì ra ngươi...!
Tần Minh ánh mắt lóe lên kinh ngạc. Giáng Châu nữ hài này, nàng vậy mà đem thân mình ra làm bia ngắm?
- Để nàng hấp thu đi! Viện trưởng, sư phụ, hồn hoàn này nàng sẽ hấp thu được!
Đường Tam trong đầu đã nghĩ tới kết quả chính xác. Giáng Châu xác thực cần cái hồn hoàn này, hơn nữa sư muội đã dùng thủ đoạn đặc thù đó, khiến cho nó không bị giết, mà tự nguyện trở thành hồn hoàn. Như vậy, tỷ lệ nàng hấp thu được là vô cùng lớn, ít nhất, sẽ không có trở ngại như khi hắn hấp thu vượt cấp hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu.
Giáng Châu nghe được Đường Tam tán đồng, lập tức ngồi xuống, tiếp tục dẫn động hồn lực để hấp thu hồn hoàn. Hơn ai hết, lời nói của Đường Tam là có trọng lượng nhất trong số các học viên, nếu hắn đã nói được, thì tức là được.
Tiểu Vũ ánh mắt trống rỗng nhìn về phía hồn hoàn vạn niên đang trôi nổi trên đầu Giáng Châu, sau đó lại liếc mắt nhìn Đường Tam. Ở cùng hắn bao nhiêu lâu như vậy, nàng không cần nói cũng biết hắn đã sớm nghĩ tới cái gì.
Ban nãy khi Đại Sư tận tình lựa chọn hồn thú có nhắc tới một con Nhân Diện Ma Chu 6300 năm. Thế nhưng ánh mắt Đường Tam lại hướng đến tìm kiếm một bóng dáng hồn thú vạn năm. Vốn chỉ là mượn lời nói với Giáng Châu để ám chỉ hắn, nhưng tên ngốc này, sao ngươi lại cứng đầu như vậy chứ?
- Kì thực Nhân Diện Ma Chu 6300 năm đã rất không tệ, sư huynh, ngươi có muốn thử điên cuồng một lần không?
- Sư muội, ngươi lại có chủ ý gì?
- Sư huynh, muốn Nhân Diện Ma Chu thăng cấp cũng không khó, một trong số cách nuôi trồng động vật, đó chính là nuôi nhốt. Ví dụ, huynh giết một đầu hồn thú vạn năm khác, sau đó để Nhân Diện Ma Chu ăn xác chúng, như vậy Nhân Diện Ma Chu sẽ hấp thu được niên hạn của đầu hồn thú đó, tấn cấp mà trở thành vạn niên!
Tiểu Vũ sợ hãi nhìn Diệp Phi Linh. Tại sao, tại sao nàng ta lại biết được bí mật thượng cổ này của hồn thú chứ?
- Hoặc là, ngươi có thể hấp thu một đầu hồn thú vạn niên, sau đó lại sử dụng Bát Chu Mâu hấp thu Nhân Diện Ma Chu!
- Cái gì? Phi Linh, ngươi nói đó là thật?
- Đương nhiên là thật, ta chính là dùng cách này để hồn hoàn thăng cấp ở trên mà hấp thu vượt cấp. Đáng tiếc là ta tính sai thời gian, cho nên hồn hoàn chỉ đạt tới 9999 năm cấp bậc, chưa triệt để tiến hóa thành vạn năm!
Đại Sư cùng Phất Lan Đức, Tần Minh nhìn Diệp Phi Linh với ánh mắt đầy kinh sợ.
Hài tử còn nhỏ như vậy, nhưng trong đầu nàng đã có những ý nghĩ gì vậy chứ? Thật điên cuồng! Nuôi nhốt hồn thú? Tăng cấp niên hạn cho hồn hoàn!
- Được, chúng ta đi tìm hồn hoàn khác thích hợp!
Đường Tam rũ mắt, tiêu trừ ý định hấp thu hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu 6300 năm.
- Tiểu Tam, em phải suy nghĩ kỹ, Nhân Diện Ma Chu là hồn thú rất khó gặp, không chỉ sẽ tăng cấp hồn lực, mà chính là bởi vì nó sẽ tăng cường độc tố ở Bát Chu Mâu của em!
Đại Sư cầm bó Tiên Thảo, khàn giọng nói. Mấy hài tử này, một đứa lại một đứa, sao không để hắn bớt lo?
Uỳnh...
Không đợi Đại Sư nói hết câu, một bóng dáng khổng lồ đã vọt từ dưới lòng đất lên trên. Tốc độ của nó quá nhanh khiến Đại Sư chưa kịp định thần.
Tiểu Vũ ngay lập tức phát động đệ tam hồn kỹ Dịch Chuyển của nàng đẩy nàng tới chắn trước mặt Đại Sư.
Soẹt một tiếng, hai người ngã lăn ra đất. Đường Tam cùng Liễu Nhị Long cảm thấy trong lòng dâng lên sợ hãi chưa bao giờ có.
- Không, súc sinh, ta giết chết ngươi!!!
Liễu Nhị Long hai mắt cay cay, đứng bật dậy. Xích Long Chân Thân lập tức hiện lên, điên cuồng mà tấn công.
Làm sao có thể? Làm sao có thể? Ta chỉ vừa mới gặp chàng, làm sao có thể để cho con súc sinh này chia cách đôi ta? Tiểu Cương, chờ ta giết nó, sau đó ta sẽ đến tìm ngươi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT