"Đương nhiên, nghiên cứu nền tảng đã hao tốn chín mươi tỷ tệ ở hai mươi lĩnh vực, gặt hái được hàng ngàn đột phá kỹ thuật công trình trong thời gian hơn mười hai năm trước, chính là vì toàn bộ những thứ cô nhìn thấy.” Diệp tướng quân có phần xúc động.
“Tôi rất hổ thẹn, thực ra chúng tôi vẫn còn rất nhiều vấn đề.” Kỹ sư Lỗ tự nói một mình.
“Ồ, không, anh là anh hùng của dự án này, tôi chắc chắn cũng là người có trí tuệ nhất dân tộc chúng ta, anh giải quyết việc điều chỉnh laser, mục tiêu nhắm chuẩn, nghiên cứu phép tính phần mềm liên động hệ thống.” Tướng quân kích động mặt đỏ bừng.
“Khó khăn lớn nhất ảnh hưởng tới tiến độ tới từ đâu?” Doãn Hồng Yên vào vai nhân vật chuyên gia tình báo.
“Công suất phóng laser tăng lên là lúc chúng tôi gặp phải rào cản đầu tiên.” Tướng quân giành trả lời trước.
“Đúng vậy. Hai người trẻ tuổi của chúng tôi cung cấp cách tăng đường kính thiết bị chỉnh sóng rỗng lòng laser. Tuy nhiên yêu cầu cơ bản nhất vẫn là tìm ra được phương pháp khống chế nam châm cực tốt hơn.” Tướng quân tiếp tục nói.
Kỹ sư Lỗ gật đầu tán thành. Laser điện tử tự do mà họ nỗ lực làm việc, toàn bộ điểm mấu chốt là: Mọi người cần phải “điều chỉnh hài hòa” nó giống như điện vô tuyến, lựa chọn ngẫu nhiên quang tần truyền dẫn mong muốn – hoặc là nói, trên lý thuyết là vậy. Còn trong thực tiễn của họ, công suất truyền xuất cao nhất của quang năng thường nằm trong cùng một phạm vi tần suất, và cũng bất thường. Nếu như lựa chọn tần suất linh hoạt hơn, vậy thì có thể giảm thiểu “hiện tượng quang nhiệt” do động năng biến thành nhiệt năng, nhưng điều đó có nghĩa là có thể điều tiết nam châm siêu dẫn tốt hơn. Chúng được gọi là động cơ xoay, là vì chúng thông qua điện tự nhiễm điện trong chỉnh sóng rỗng lòng laser hình thành từ trường dao động. Đáng tiếc là thành tựu kĩ thuật giúp thiết bị chỉnh sóng rỗng lòng laser tăng lên đồng thời cũng khiến năng lực điều tiết thông lực từ trường sản sinh ra ảnh hưởng không ngờ tới. Điều này vẫn chưa có lý luận làm rõ. Ý kiến của các nhà khoa học là: Có vấn đề kỹ thuật thứ yếu, chưa bị phát hiện, tồn tại trong thiết kế Magneton. Đương nhiên các kỹ sư kỹ thuật kia nói rằng: “Đối với tình huống đang phát sinh, lý giải của các nhà lý luận có phần không đúng, vì họ biết Magneton vận hành bình thường. Tranh luận vang dội khắp phòng họp, vô cùng mãnh liệt, nhưng cũng rất nhiệt thành. Rất nhiều người thông minh đang cố gắng tìm ra chân lý… Chân lý khoa học không chuyển đổi bằng ý chí con người.
Doãn Hồng Yến khi viết ghi chép nhanh, tư duy cũng bị các tình tiết nhỏ quấy rầy. Cô cho rằng mình giống như một đứa trẻ mới chập chững biết đi trong phòng thí nghiệm đại học, cảm thấy tò mò trước những thứ sáng lấp lánh đáng yêu. Cô viết rằng: Đột phá chủ yếu là thiết kế của thiết bị chỉnh sóng rỗng lòng laser, nó giúp tăng mạnh lượng phát công suất, điều này được thực hiện ở bàn ăn nhà ăn, một kỹ sư và một nhà vật lý học tình cờ phát hiện ra chân lý. Thiết kế được lý luận hoàn toàn mới hỗ trợ, có thể tăng công suất phóng của hệ thống cũ 100 lần, tương lai có hi vọng đạt được một bệ thiết bị phóng laser một lần sản sinh 100 triệu Jun hoặc động năng đáng kinh ngạc hơn.
“Thực ra thì hạn chế thực sự vẫn là vấn đề ngắm chuẩn này.” Kỹ sư Lỗ nói xen vào.
“Anh là người có thành tựu đáng kinh ngạc về hệ thống ngắm chuẩn mục tiêu. Anh tìm ra cách làm thế nào để chùm sáng tập trung chính xác.” Tướng quân quay người về phía kỹ sư Lỗ.
“Chúng tôi gọi phép tính này là “quạt giấy”, hãy tưởng tượng, một chiếc quạt dốc ngược xòe ra, bất luận là mặt quạt xòe ra thế nào, cuối cùng vẫn tập trung ở một điểm trên cán quạt, điều này được quyết định bởi nguyên tắc vật lý học, trọng tâm của nó do hơn mười hàm số trapdoor tổ thành, cần thời gian dài để tính toán, cũng may, chúng tôi có máy tính siêu cấp của mình, chúng nằm trong một hang động dưới lòng đất ở một chỗ nào đó, đây là để thuận tiện tản nhiệt.”
“Mọi người không biết đâu, cách đây 150km, có một nhà máy điện hạt nhân, chuyên cung cấp điện cho công trình của chúng ta.” Tướng quân đắc ý bổ sung một câu.
“Được rồi các chiến hữu, nghỉ ngơi một lát, biểu diễn sắp bắt đầu rồi.” Tướng quân tinh quái nói.
Hôm nay là lần thứ hai Craig làm ca đêm, đêm sa mạc nội địa châu Úc vô cùng lạnh, là một kỹ sư kính viễn vọng của “mạng lưới giám sát không gian quốc gia”, anh ghét những nơi hoang vắng cực độ thế này, nhưng là một người yêu thích nhiếp ảnh thiên văn, anh cũng vô cùng yêu nơi này.
Kính viễn vọng khúc xạ đường kính ba mét là “Kính hoàn mỹ” mà tất cả những người yêu thích nhiếp ảnh trên thế giới đều mơ ước. Trạm giám sát này gần đây rất bận, việc này là vì đang giám sát thứ rác rưởi thật sự “Tàu vũ trụ Mặt Trăng mã hiệu Đảo Quốc Thiên Chiếu”, nghe nói đặt tên như vậy là để tưởng nhớ tới tổ tiên thần linh vĩ đại của bọn họ - Thiên Chiếu đại thần, đáng tiếc đây là “Tàu vũ trụ không người” nặng tới sáu tấn, trong khi nhập vào quỹ đạo di chuyển của mặt trăng, một thùng nhiên liệu bị rò rỉ, điều này có nghĩa là nó đã trở thành “rác thải không gian” lớn nhất, mấy tháng qua, quỹ đạo của nó càng lúc càng thấp, hiện giờ thấp ở mức chừng 560km, không biết lúc nào sẽ rơi xuống trái đất, trên bề mặt có lò phản ứng hạt nhân vi mô do đảo quốc tự chế tạo, nếu như rơi xuống thành phố lớn sẽ là một hiểm họa đáng sợ, vì vậy cần giám sát chặt chẽ, cung cấp cảnh báo khi cần thiết.
“Hôm nay mọi người làm rất tốt, quỹ đạo đã ổn định!” Kỹ sư làm ca trước nói với Craig.
“Ồ, đúng vậy.” Nhìn đống rác biến hình xấu xí trên thiết bị hiển thị, lại quan sát tham số giám sát quỹ đạo, Craig cho rằng tối nay lại là “thời gian hình ảnh địa lý quốc gia” của ông.
…
“Mục tiêu tối nay của chúng ta chính là tàu vũ trụ Mặt Trăng đảo quốc phóng thất bại, có mã hiệu nội bộ “J0001”, tướng quân ngồi ở phòng điều khiển nói với Doãn Hồng Yến.
“Kiểm tra lại.” Trong tai nghe vọng tới tiếng dặn dò của kỹ sư cao cấp.
Các kỹ sư dùng gương phản chiếu theo dõi một ngôi sao ở phía xa để kiểm tra mức độ chính xác của cả hệ thống. Không quan trọng là ngôi sao nào, mỗi lần khi họ kiểm tra đều chọn bừa một ngôi sao.
“Đây là kính viễn vọng tốt nhất, đúng không nào?” Kỹ sư Lỗ vừa nhắc nhở vừa nhìn vào màn hình của mình.
Ở đầu bên kia của căn phòng, người của nhóm điều khiển laser đang bận rộn, đi tới đi lui, một nhóm người mặc quân phục thì thầm trao đổi ở phía sau. Thời gian dần trôi… còn 63 phút là bắt đầu thí nghiệm. Các kỹ thuật viên đều tới phòng nghỉ. Tổ trưởng cho rằng không cần thiết, cuối cùng ông tuyên bố rất hài lòng với hệ thống của mình, để mọi việc đều tiến vào trạng thái chuẩn bị.
“Tăng công suất!” Kỹ sư Lỗ nói trong thiết bị liên lạc nội bộ, “Kiểm tra lần cuối các hệ thống.”
“Máy quay theo dõi tiến vào trạng thái làm việc.” Một kỹ thuật viên báo cáo, máy tăng âm trên tường phát ra âm thanh vang vọng khắp phòng, “Lực lưu động của dung dịch làm lạnh bình thường.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT