Công ty thương mại Viễn Hoa là công ty con thuộc tập đoàn Lăng Vân nằm trọn tầng 12, 13, 14 của tòa nhà văn phòng. Ở Đồng Giang, chi phí thuê tòa nhà văn phòng thế này rất cao, tiền thuê ba tầng này, một năm không dưới một triệu năm trăm nghìn tệ, không phải những công ty nhỏ thông thường có thể chấp nhận được, vì thế có thể thấy rằng công ty thương mại Viễn Hoa hiện tại phát triển khá tốt.
Đối với công ty con, có được quy mô như thế này, đích thực đáng để Trần Tú Như kiêu ngạo, có thể phát triển một công ty nhỏ lên tới mức này, những khó khăn vất vả cô phải trải qua chỉ mình cô mới biết.
Bảy rưỡi, vẫn chưa tới giờ làm, cô đã ngồi trong văn phòng tầng 14, Trần Tú Như đang chăm chú chỉnh sửa kế hoạch phát triển công ty làm trong mấy ngày tết, năm mới, cô càng có hùng tâm lớn hơn, đủ để khiến công ty thương mại Viễn Hoa phát triển hơn một bước nữa.
Bận rộn một giờ, Trần Tú Như nhìn thời gian, nhấc điện thoại của phòng nhân sự, người nghe là trưởng phòng nhân sự Cao Chí Đông, có quan hệ với một lãnh đạo của công ty tập đoàn, mặc dù không có năng lực nhưng ở đây, Trần Tú Như vẫn phải để lại cho anh ta chức vị trưởng phòng nhân sự.
Mặc dù cô là tổng giám đốc của Viễn Hoa, nhưng bên trên vẫn còn tổng tập đoàn, vì thế rất nhiều việc cô đều cần phải báo cáo lên công ty tập đoàn, và điều khiến cô bực bội nhất chính là bên trên thường sắp xếp một số người cho công ty con ở bên dưới, những người này năng lực không ra gì nhưng vẫn phải sắp xếp chức vụ, Trần Tú Như lại không thể từ chối.
“Chào Trần tổng.” Giọng Cao Chí Dương vọng ra từ trong ống nghe, ngữ khí rất cung kính, điều này xem như có thể khiến Trần Tú Như được an ủi đôi chút, những người này rốt cuộc cũng có chút kính nể sếp tổng là cô, nếu không công ty này sẽ càng khó quản lý.
Trần Tú Như dứt khoát nói: “Trưởng phòng Cao, lát nữa có một người tên là Tống Triều Dương tới chỗ anh, anh hãy sắp xếp cho cậu ta vào phòng hành chính.”
“Được thôi, còn bên đó sắp xếp ra sao, Trần tổng có yêu cầu gì không?”
“Không, để trưởng phòng Trịnh của phòng hành chính tự sắp xếp.”
Cao Chí Đông năm nay ba lăm tuổi, cao một mét bảy, bụng hơi bự, tai to mặt lớn, năng lực làm việc tuy không giỏi nhưng là một người rất khôn khéo, vì thế làm việc dưới quyền Trần Tú Như cũng coi như không bị dị nghị nhiều.
Bố trí nhân sự trong công ty trước giờ đều là tuyển dụng công khai, cho dù là sắp đặt đặc biệt thì cũng đều là phía tổng tập đoàn sắp xếp, gã Tống Triều Dương này trực tiếp thông qua Trần Tú Như, vậy thì hoặc là người của bên tập đoàn, hoặc là người thân của Trần Tú Như.
Trước giờ vẫn chưa có cơ hội để bợ đỡ Trần Tú Như, đây đúng là một cơ hội, Tống Triều Dương vẫn chưa tới, Cao Chí Đông đã nghĩ xem làm thế nào để kết giao với Tống Triều Dương.
Đang nghĩ thì có tiếng gõ cửa phòng, Cao Chí Đông lập tức ngồi thẳng người dậy nói: “Mời vào!”
Người vào chính là Tống Triều Dương, trên người mặc một chiếc áo jacket màu xám, bên dưới là một chiếc quần bò, không giống với người sắp làm nhân viên văn phòng cần chuyển sang mặc đồ tây, vừa vào liền tươi cười nói với Cao Chí Đông: “Chào trưởng phòng Cao, tôi là Tống Triều Dương.”
Cao Chí Đông nhìn Tống Triều Dương, cảm thấy khá quen, nhưng không nhớ ngay ra được liền do dự hỏi: “Có phải chúng ta đã từng gặp ở đâu rồi không?”
Tống Triều Dương vội vàng nói: “Trưởng phòng Cao, tôi vốn là bảo vệ của tòa nhà, ngày ngày đều có thể nhìn thấy bộ trưởng Cao.”
Cao Chí Đông lại tỉ mỉ nhìn Tống Triều Dương, đúng là có chút ấn tượng, trong lòng lúc này lập tức băn khoăn, lẽ nào tên Tống Triều Dương này có quan hệ gì đó với Trần Tú Như, nếu không trước đây sao có thể làm bảo vệ của tòa nhà được?
“Tiểu Tống, sao cậu lại tới công ty của chúng tôi?” Cao Chí Đông hỏi dò.
“Ha ha, nhờ có Trần tống thấy tôi làm việc nghiêm túc, vì thế mới đặc biệt để tôi tới công ty làm việc, tôi thực sự cần cám ơn Trần tổng khen ngợi!”
Cao Chí Đông nghe nói vậy liền hiểu ra, Trần Tú Như và Tống Triều Dương không có quan hệ gì cả, vì từ trước tới giờ Trần Tú Như bổ nhiệm nhân sự trong công ty đều là dựa vào năng lực, chỉ cần có năng lực, ở chỗ Trần Tú Như, chắc chắn sẽ có khả năng thăng chức tăng lương.
Ngửa người ra sau, Cao Chí Đông lập tức ra vẻ trưởng phòng, nói: “Tiểu Tống, Trần tổng đã nói với tôi rồi, sau này hãy chăm chỉ làm việc trong công ty.”
“Cám ơn trưởng phòng, vậy công việc của tôi…”
“Tiểu Vương!” Trưởng phòng Hứa gọi một tiếng, một lát sau một người đàn ông trẻ tuổi chừng hai sáu, hai bảy tuổi bước vào: “Tiểu Vương, cậu dẫn Tiểu Tống đi làm thủ tục, sau đó dẫn Tiểu Tống tới phòng hành chính, tôi sẽ nói với trưởng phòng Trịnh.”
Tiểu Vương đáp một tiếng rồi dẫn Tống Triều Dương đi, mỉm cười nói: “Chào cậu, tôi là Vương Đào.”
“Chào anh, tôi là Tống Triều Dương, sau này mong anh Vương giúp đỡ!”
“Cậu khách sáo rồi, trong công ty chúng ta, chỉ cần cố gắng làm việc sẽ có rất nhiều cơ hội, Trần tổng của chúng ta mắt rất tinh tường.”
Nghe Vương Đào nói vậy, Tống Triều Dương cũng không thể không phục năng lực của Trần Tú Như, một sếp tổng có sức hấp dẫn, cần có lực ngưng tụ mạnh, rõ ràng Trần Tú Như đã làm được.
Hai người tới phòng nhân sự làm thủ tục, sau đó Vương Đào lại dẫn Tống Triều Dương tới phòng hành chính, phòng hành chính nằm ở trong cùng của tầng 13, chiếm ba phòng làm việc, trong cùng là phòng của trưởng phòng, tiếp theo đó là phòng làm việc của phó phòng, phó phòng có ba người, có một người là dựa vào thực lực, hai người còn lại là người do bên trên cử xuống, bình thường cũng không làm việc đàng hoàng, phòng còn lại là phòng làm việc của nhân viên hành chính, bên trong có mười ngăn nhỏ, phong cách trang trí văn phòng công ty điển hình, không ai làm phiền ai.
Tống Triều Dương theo Vương Đào đi thẳng tới phòng làm việc của trưởng phòng phía trong.
Trưởng phòng Trịnh là một người phụ nữ ngoài ba mươi tuổi, tên là Trịnh Lệ Tú, hơi béo, tuy không quá xinh đẹp nhưng nhìn rất chuyên nghiệp. Vương Đào hình như rất sợ trưởng phòng Trịnh này, bỏ mặc Tống Triều Dương, quay người bước đi.
Trịnh Lệ Tú đầu tiên là đọc cẩn thận sơ yếu lý lịch mà Tống Triều Dương vừa điền, sau khi xem xong mới ngẩng đầu lên quan sát Tống Triều Dương, chỉ vào ghế trước bàn làm việc, nói: “Ngồi đi.”
Tống Triều Dương liền mỉm cười ngồi xuống nói: “Cám ơn trưởng phòng Trịnh, sau này tôi sẽ làm việc dưới quyền trưởng phòng Trịnh, mong trưởng phòng Trịnh chỉ bảo!”
Trưởng phòng Trịnh không cười, nhìn vào mắt Tống Triều Dương nói: “Trần tổng nói rằng cậu là một nhân tài không tệ, bảo tôi cẩn thận hướng dẫn cậu, hi vọng cậu không khiến tôi thất vọng, cũng đừng để Trần tổng thất vọng.”
Tống Triều Dương lập tức đứng thẳng người dậy, nói: “Tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, không phụ kỳ vọng của trưởng phòng và Trần tổng.”
Trịnh Lệ Tú gật đầu, cúi đầu nói: “Xem sơ yếu lý lịch của cậu, cậu chưa có kinh nghiệm làm việc, vì thế bây giờ tôi không thể bố trí công việc quan trọng cho cậu được, hiện giờ cậu hãy làm việc hỗ trợ trong phòng, đợi một thời gian nữa sau khi hiểu về cậu, tôi sẽ bố trí chuyển công việc cho cậu.”
“Được thôi!” Tống Triều Dương dứt khoát đáp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT