Quan Thành Quân khoanh tay đứng bên cạnh xem hai người tranh cãi, mặc dù ông không thích đùa giỡn nhưng những lúc thích hợp cũng rất dễ dãi với cấp dưới. Theo ông ta, đây cũng là cách tốt để giảm bớt căng thẳng trong những lúc áp lực quá lớn.
Quan Thành Quân cơ bản đồng tình với ý kiến của Doãn Hồng Yến và Hướng Bình Sơn, không suy xét tới cùng việc tại sao Tống Triều Dương lại quen thân với người của ngân hàng này tới vậy.
Ông ta căn bản không ngờ rằng tất cả những điều này đều do nguyên Bộ trưởng Lý Tứ Hải ngấm ngầm thao túng. Không chỉ những tin tức và tình báo mà Lý Tứ Hải biết được đều nhiều hơn ông ta, có rất nhiều việc có thể phòng bị trước, tiến hành có tuần tự. Cho dù ở cùng một vạch xuất phát, Quan Thành Quân cũng không chắc có thể vượt qua được Lý Tứ Hải. Bất luận là kinh nghiệm đấu tranh hay là tầm cao chức vụ, Quan Thành Quân đều kém xa Lý Tứ Hải, Quan Thành Quân so với Lý Tứ Hải, điểm rõ rệt nhất vẫn là tầm nhìn tổng quan và triển vọng tương lai. Phong cách làm việc của Lý Tứ Hải hiện giờ đã có thể được gọi là đứng trên cao nhìn ra xa.
“Bị anh làm cho suýt quên mất việc chính!” Doãn Hồng Yến trừng mắt nhìn Hướng Bình Sơn, đưa tài liệu trong tay cho Quan Thành Quân, nói tiếp: “Phát hiện ra một điểm bất thường!”
“Có gì bất thường?” Quan Thành Quân mở cặp tài liệu ra, nhân tiện hỏi luôn.
“Nhân viên lễ tân xinh đẹp của ngân hàng bị điều chuyển rồi!” Doãn Hồng Yến trả lời: “Lúc sáng xem camera giám sát, tôi phát hiện cô ta không đi làm, cũng không để ý, còn tưởng là nghỉ phép!”
“Sao cô lại phát hiện ra vậy?” Quan Thành Quân lại hỏi.
Doãn Hồng Yến chẳng mấy khi đỏ mặt, nhìn thấy ánh mắt thắc mắc của Quan Thành Quân liền lập tức nghiêm mặt nói: “Tôi cử người đưa tài liệu về cục, cử nhân viên kĩ thuật đi giám định. Khi vào lại đại sảnh của tòa nhà liền gặp người đàn ông lôi thôi ở lỳ tại tầng mười hai.”
“Sau đó thì sao?” Quan Thành Quân buột miệng hỏi.
Doãn Hồng Yến ngẩng đầu lên, cảm giác có chút kỳ lạ, quan sát biểu cảm trên mặt của Quan Thành Quân, Quan Thành Quân vẫn cúi đầu nhìn tài liệu trong cặp tài liệu, không hề phát hiện ra có gì kì lạ. Nhưng Doãn Hồng Yến cảm thấy khẩu khí của Quan Thành Quân khi hỏi lại có chút kì quái, như thể đang cười trên sự đau khổ của người khác.
Có điều Doãn Hồng Yến đâu biết được rằng, Quan Thành Quân lúc này đang nghiến chặt răng, khổ sở nhịn cười. Từ biểu hiện của Doãn Hồng Yến, Quan Thành Quân tuyệt đối có thể dám chắc rằng, Doãn Hồng Yến đã bị Tư Hình trêu ghẹo.
“Gã đàn ông đó hỏi tôi có phải là nhân viên lễ tân của ngân hàng mới tới không? Nói rằng cô gái người nước ngoài bị thuyên chuyển rồi, chẳng phải sẽ cử tiếp một cô gái nước ngoài tới thay hay sao? Sao lại cử người trong nước, đẳng cấp thụt lùi quá…”
“Phụt…” Hướng Bình Sơn ngồi bên cạnh không nhịn được, bật cười một tiếng.
Quan Thành Quân liền thu lại suy nghĩ đùa giỡn, Tư Hình không thể nào vô duyên vô cớ đi trêu ghẹo Doãn Hồng Yến, là muốn thông qua Doãn Hồng Yến để truyền tin cho mình.
“Chuyến bay tối qua sao?” Quan Thành Quân nhìn tài liệu trong tay, khen ngợi một câu, “Hành động nhanh gớm!”
Khoảng thời gian trước và sau khi Doãn Hồng Yến rời đi không quá lâu, nhưng sau khi cô nghe được ám thị của Tư Hình liền có thể nghĩ ngay tới việc lấy hành tung của lễ tân ngân hàng, chứ không phải báo cáo mình xong mới xin chỉ thị. Đây là điểm mạnh của cô ấy so với những người khác.
“Chắc vẫn còn điểm nào đó bị bỏ sót?’ Quan Thành Quân ngẫm nghĩ nói, nếu như chỉ là điều chuyển một nhân viên lễ tân thì Tư Hình cũng không cần phải mạo hiểm có thể bị Doãn Hồng Yến phát hiện để báo tin cho mình.
“Cho người điều tra xem, lễ tân của ngân hàng này có phải rời đi một mình không?” Quan Thành Quân nói với Doãn Hồng Yến.
Doãn Hồng Yến sững người, sau đó lại mau chóng lấy điện thoại, gọi điện cho nhân viên trinh sát ở sân bay quốc tế Kinh Thành hạ mệnh lệnh.
Sau vài phút liền có kết quả, Doãn Hồng Yến nhận điện thoại vệ tinh, sau đó sắc mặt có chút không tự nhiên.
“Còn có hai người nữa cùng bị điều chuyển với nhân viên lễ tân, một người là giám đốc phụ trách hồ sơ nội bộ ngân hàng, người còn lại là nhân viên bảo vệ nội bộ của ngân hàng!” Doãn Hồng Yến cúi đầu nói: “Tôi không nghĩ tới hai người kia, đây là sơ suất của tôi!”
“Không cần phải tự trách!” Quan Thành Quân nói, “Đừng nói chỉ có cô mới không nghĩ ra, cho dù là tôi cũng không ngờ được rằng nội bộ ngân hàng lại bất ngờ hành động nhanh tới vậy!”
“Tại sao ngân hàng lại điều chuyển ba người này đột ngột như vậy? Giữa họ có mối liên hệ gì sao?” Quan Thành Quân lẩm bẩm tự nói một mình.
“Hửm?” Quan Thành Quân lập tức phát hiện ra một điểm không đúng, ông ta liền nói với Hướng Bình Sơn: “Mở cho tôi video nội bộ ngân hàng ngày xx.”
Hướng Bình Sơn lập tức thao tác, trên màn hình máy tính xuất hiện kỹ sư Tăng do Mèo Rừng cải trang, đang sửa đường dây điện dưới sự chỉ dẫn của bảo vệ nội bộ ngân hàng và Giám đốc phòng hồ sơ.
“Có phải hai người này không?” Quan Thành Quân chỉ vào hình ảnh trong video giám sát.
“Không sai, chính là hai người này!” Nhìn hình của Giám đốc ngân hàng và nhân viên bảo vệ nội bộ, Doãn Hồng Yến và Hướng Bình Sơn đều đồng loạt gật đầu.
Hai người họ đều đã đọc qua hồ sơ của nhân viên ngân hàng, đương nhiên biết được cụ thể là hai người nào.
Quan Thành Quân suy nghĩ một lát liền nghĩ ra được điểm chung giữa ba người này.
Ngày Tư Hình bị gài bẫy, ba người này đã tiếp xúc với Mèo Rừng cải trang thành kỹ sư Tăng.
“Vẫn chậm mất một bước!” Quan Thành Quân bóp cằm, giọng nói cảm khái.
Bắt gặp ánh mắt không hiểu của hai cấp dưới, Quan Thành Quân chậm rãi giải thích: “Tôi vốn tưởng rằng, nếu như người trong ngân hàng đúng là có vấn đề, tùy tiện tiếp xúc với nhân viên nội bộ ngân hàng chắc chắn sẽ đánh rắn động cỏ. Vì thế ý định của tôi là tiến hành tuần tự, để trinh sát của chúng ta hóa trang, thông qua cơ hội thích hợp, dần dần bắt đầu tiếp xúc với nhân viên nội bộ, cho dù không phát hiện ra được mục tiêu khả nghi, chí ít cũng có thể làm rõ gián điệp trước đây cải trang thành kỹ sư Tăng tới ngân hàng rốt cuộc đã âm thầm làm những gì?”
Hai người lặng lẽ lắng nghe, Quan Thành Quân nói tiếp: “Nhưng đáng tiếc, đối phương không cho chúng ta cơ hội như vậy! Thực hiện luôn kế rút củi dưới đáy nồi, điều chuyển toàn bộ mọi nhân vật chủ chốt!”
“Để tôi nghĩ cách điều tra thử hướng đi cụ thể hiện giờ của họ!” Doãn Hồng Yến vừa nói vừa lấy điện thoại vệ tinh ra thông báo cho các đơn vị liên quan.
Quan Thành Quân không lên tiếng, đợi sau khi Doãn Hồng Yến gọi điện xong mới nói: “Chắc không mấy tác dụng. Chuyến bay 8 giờ hơn tối qua, tới điểm đến cùng lắm mất sáu bảy tiếng đồng hồ, tới thời điểm hiện tại đã kéo dài thêm tám tiếng nữa, nếu như muốn trốn, có thể tới được tám mươi phần trăm địa điểm trên toàn cầu rồi. Chỉ cần ra khỏi đất nước, cho dù là người của chúng ta cũng không thể làm gì được.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT