Sáu cảnh sát phân tán sang hai bên cửa, khom người dựa sát tường, một cảnh sát lấy ra một bộ thiết bị trắc thính, nhẹ nhàng móc lên cửa chống trộm của tầng hầm.

Một cảnh sát đeo tai nghe lắng nghe vài giây sau đó bất ngờ trợn tròn mắt, rõ ràng đang rất sợ hãi.

Sao vậy? Đội trưởng đội hình sự ở bên cạnh dùng khẩu hình lặng lẽ hỏi.

Cảnh sát đeo tai nghe chỉ vào vị trí vuông góc với đội trưởng đội hình sự, lại chỉ phía trong tầng hầm, dùng khẩu hình nói: “Người ở vị trí dựa cửa!”

Đội trưởng đội hình sự giật mình kinh hãi, giơ tay trái lên trên làm động tác nở hoa, lại dùng ngón tay chọc vào mắt, một cảnh sát ở đối diện lấy ra một quả bom khói trong túi trang bị ra, ném cho đội trưởng đội hình sự. Toàn bộ cảnh sát đều đeo kính bảo vệ mắt.

Đội trưởng đội hình sự vạch mấy động tác tay. Cảnh sát đeo tai nghe gỡ thiết bị trắc thính xuống, một cảnh sát khác khom lưng nhẹ nhàng đi tới, lấy ra một bộ dụng cụ bắt đầu cạy khóa. Những cảnh sát còn lại đứng hai bên thì nhanh chóng lùi lại sau mấy bước, chỉ có đội trưởng đội hình sự tay cầm bom khói, ngồi xổm ở bên cạnh cửa. Chủ yếu là sợ khi phá cửa, tội phạm bắn bừa bãi ra ngoài, đạn bắn lên tường xi măng, thuận theo góc độ văng ra.

Tư Hình nấp sau cánh cửa, nhìn thấy cửa chống trộm dần bị đẩy vào một chút, rõ ràng là có người đang ép sát ngoài cửa. Sau đó khóa cửa lại vang lên mấy tiếng động nhỏ, Tư Hình biết rằng người bên ngoài đang dùng dụng cụ đặc biệt để mở khóa.

Tư Hình lấy một dụng cụ nhỏ giống như que ngoáy tai trong túi quần ra, nhanh chóng cắm vào ổ khóa bên trong. Cảnh sát dùng dụng cụ đặc biệt ở bên ngoài dùng mọi cách cũng không mở được cửa.

“Đội trưởng, người bên trong đã động vào ổ khóa, không mở được khóa!” Cảnh sát mở khóa thì thầm nói.

“Đội trưởng!”

Tư Hình đứng sau cửa nghe thấy hai từ này liền nhíu mày. Cảnh sát mở khóa mặc dù nói rất nhỏ nhưng Tư Hình được huấn luyện chuyên nghiệp, thính lực tốt hơn người thường rất nhiều.

Đám khốn này cũng thật ngông cuồng, điều động cả đội tới hoạt động ở Kinh Thành, không xem cơ quan phụ trách an ninh ra gì. Tư Hình nghĩ thầm.

“Phá bằng thuốc nổ!” Đội trưởng đội hình sự nhíu mày khẽ nói.

“Này, đừng làm bừa!” Tư Hình co người trong góc, gọi ra ngoài: “Tao có gài bom hạng nặng trên cửa, đừng nói mày dùng thuốc nổ, cho dù chỉ dùng lực lắc mạnh cũng có thể nổ đấy, sau đó người trong cả tòa nhà này sẽ tiêu đời!”

“Ha ha ha...” Đội trưởng đội hình sự ở ngoài cửa tức tối bật cười, không phải ông chưa từng gặp tội phạm ngông cuồng, nhưng kẻ bình tĩnh thế này thì đúng là mới gặp lần đầu. Khẩu khí của Tư Hình giống như đang nói: Mày đừng vào! Mày vào tao sẽ phì nước miếng vào mày đấy!

“Anh là ai?” Đội trưởng đội hình sự hướng vào trong hỏi, đồng thời cũng đưa mắt ra hiệu cho cảnh sát phụ trách mở cửa, ý là bảo anh ta tiếp tục. Anh ta không tin những điều Tư Hình nói, lại còn bom hạng nặng? Thứ này anh ta cũng chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Nghe thấy tiếng mở cửa vẫn tiếp tục vọng vào, Tư Hình ngớ người. Xem ra người bên ngoài không bị mình dọa nạt. Bây giờ chỉ là đang tiến hành trinh sát giai đoạn đầu, hơn nữa lại là ở Kinh Thành, ông cho rằng mức độ nguy hiểm không quá cao, vì thế Tư Hình căn bản không dự liệu tới cục diện như hiện giờ, trên người ngoài một khẩu súng ngắn và một con dao găm ra thì không hề có vũ khí nào khác.

“Ông đây còn chưa hỏi bọn mày là ai!” Tư Hình lớn tiếng nói, “Ông đây đã báo cảnh sát rồi, bọn mày cứ ngồi đợi bị nã súng đi!”

“Báo cảnh sát!” Cảnh sát bên ngoài giống như nghe được chuyện cười, đội trưởng đội hình sự nhíu mày, lạnh lùng nói: “Không cần báo cảnh sát, anh hãy mở cửa ra, chúng tôi chính là cảnh sát!”

“Ha ha ha!” Tư Hình cười rất khoa trương, vừa cười vừa chửi: “Dám mạo danh cảnh sát trước mặt ông? Bố chúng mày chứ, ông cũng là cảnh sát đây, hơn nữa còn thuộc diện cấp cao, mày có tin không?” Nói xong liền lấy điện thoại liên lạc đặc biệt trong ngực ra, nhập một dãy mật mã, điện thoại vệ tinh bắt đầu chương trình tự hủy.

Lần đầu tiên tiếp xúc với điện thoại vệ tinh, mọi nhân viên đều được đào tạo. Điện thoại vệ tinh có chương trình tự hủy, nhập mật mã khác nhau sẽ có cách tự hủy khác nhau, Tư Hình dùng loại cực đoan nhất, phát nổ!

Khi đào tạo, thầy đã từng giảng, uy lực của điện thoại vệ tinh khi phát nổ không hể nhỏ, nhưng Tư Hình chưa thử qua bao giờ, đây là lần đầu tiên, vì thế bây giờ ông ta đang thầm cầu nguyện, tốt nhất động tĩnh mạnh một chút, có thể dọa được đám khốn ở ngoài cửa.

“Biết rằng bọn mày không tin tao có bom, để bọn mày nghe bom nổ trước!” Trên màn hình điện thoại liên lạc đặc biệt trong tay Tư Hình xuất hiện đếm ngược, ông ném điện thoại vào trong góc sau lưng cánh cửa, sau đó nhanh chóng chạy vào trong vài bước, nằm xuống đất.

Mấy giây sau, sau cánh cửa lóe lên một luồng ánh sáng, chỉ nghe thấy rầm một tiếng, một luồng khói nghi ngút bay ra, cả mặt sàn lắc lư một lúc, mặt sàn sau cánh cửa cũng bị nổ thành một cái hố to bằng một quả bóng.

Trên đầu bụi đất rơi xuống loạt soạt, mấy cảnh sát bên ngoài đều lộ vẻ sợ hãi, cảnh sát mở khóa dừng hành động lại, tên khốn này có bom!

“Có phải là ngòi nổ không?” Một cảnh sát khẽ nói.

“Ngòi nổ đâu có mạnh thế được?” Đội trưởng đội hình sự lườm cảnh sát lên tiếng một cái.

Uy lực của thứ này rất mạnh! Tư Hình ở trong cửa trố mắt, nhưng nhanh chóng xót ruột nghiến răng. Thứ này đắt muốn chết, giá thấp nhất cũng có thể mua được chục căn hộ ở Kinh Thành, hơn nữa có tiền cũng không mua được. Theo quy định, sau khi ông theo nguyên Bộ trưởng nghỉ hưu thì không có quyền hạn dùng thứ này nữa, nhưng trước khi làm nhiệm vụ này, nguyên Bộ trưởng đã thông qua quan hệ đặc biệt kiếm được hai chiếc, bây giờ bị mình dùng để làm bom cảnh báo.

Sự việc làm lớn rồi, nhiệm vụ mình làm muốn che giấu cũng không thể che giấu được nữa, cũng không biết ông già và chú hai phải giải quyết hậu quả ra sao, mình chết không đáng ngại, tuyệt đối không được liên lụy tới hai người này! Tư Hình lại ẩn lại vào góc sau cửa, trong lòng nghĩ thầm.

Ông lão không ngừng đi qua đi lại trong thư phòng, mặc dù tố chất tổng hợp của Tư Hình rất mạnh, nhưng trên người chỉ có một khẩu súng. Đối phương chí ít có tới năm sáu người, theo như phán đoán của Tư Hình, đối phương chuyên nghiệp và rất mạnh, trang bị vũ khí cũng rất đầy đủ, hơn nữa có chuẩn bị từ trước, Tư Hình bị chặn ở bên trong tầng hầm, không có không gian thi triển, hiện giờ ông đang rất lo lắng.

Ông lão sau khi đi lại một vòng liền bước tới bên bàn sách, cầm một chiếc điện thoại liên lạc đặc biệt, gọi vào số điện thoại vệ tinh của Tư Hình. Điện thoại không kết nối, ông lão lấy điện thoại di động ra, nhập một dãy số, điện thoại vệ tinh có tính năng kiểm tra điện thoại vệ tinh đang gọi điện của đối phương,chính là cái ông lão đang sử dụng. Sau vài giây, trên màn hình điện thoại vệ tinh của ông lão hiển thị rõ ràng mấy chữ: Thiết bị của đối phương đã bị phá hủy.

Ông lão giật mình, một luồng máu nóng xộc lên não, lập tức cảm thấy mắt tối sầm, có chút choáng váng. Ông giơ tay ra vịn bàn mới miễn cưỡng không bị ngã.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play