Nhân viên đoàn phim thấy Hà Hoài cười như vậy thì không ít
người tò mò, sôi nổi hỏi thăm: “Chuyện gì thế nhỉ? Sao Hà lão sư lại
cười vui vẻ như vậy chứ?”
Hà Hoài xua tay, cười nói: “Không thể nói cho mọi người biết đâu, mau làm việc đi.”
Dù như thế nhưng vẫn không đánh tan được sự tò mò của họ, Lâm
Đế đi qua, mặt không biểu cảm khom lưng cầm lấy điện thoại, trước khi
rời đi, anh còn nhàn nhạt nói với Triệu Lí: “Cẩu độc thân.”
Triệu Lí: “…….” Mẹ nó chứ!
Hà Hoài: “Ặc!”
Lâm Đế mặc nhiên không nói nữa, mở WeChat ra.
Đã gửi hai tin nhắn.
【 Lâm: Bà xã. 】
【 Lâm: Bà xã. 】
【 Lưu Tử Đồng: Xin hãy gọi em là Lưu tiểu thư, em không phải người dễ theo đuổi như vậy đâu nha. 】
【 Lâm:……..】
Tiếp theo là cảnh quay tình cảm giữa Lâm Đế và nhị tiểu thư Hầu gia, từ khi bắt đầu giờ làm việc đã trôi qua đã mấy tiếng nhưng nữ
chính vẫn chưa xuất hiện, đạo diễn thấy Lâm Đế cũng đã thay đồ xong, ông rất tức giận, đập bàn nói: “Người đâu? Diễn viên vai nhị tiểu thư đâu?”
Vừa nói xong thì một chiếc xe bảo mẫu dừng ngay trước phim
trường, cửa xe mở ra, người vừa mới lấy giải ảnh hậu năm ngoái – Trần Tư Đồng – mặc một thân trang phục diễn bước xuống, cười nói: “Ai nha, tôi
đến đúng giờ chứ? Ồ vừa vặn luôn, đạo diễn đừng giận, tôi đã xem kỹ kịch bản rồi.”
Đạo diễn quăng lại cái nhìn xem thường: “Ảnh hậu bận rộn, mọi người chỉ chờ cô thôi.”
“Không dám không dám.” Bận một thân sườn xám, Trần Tư Đồng tiến bước về phía bên này, duỗi tay với Lâm Đế: “A, rốt cuộc chúng ta có thể hợp tác với nhau rồi.”
Lâm Đế chỉ gật đầu đáp lại, đó đơn giản là sự lễ phép, còn tâm
tư anh bây giờ chỉ đặt trên điện thoại, tay Trần Tư Đồng trống không
giữa không trung, cô ta hơi xấu hổ, cười nói: “Từ lâu đã nghe Lâm ảnh
đến mặt lạnh, tâm cũng lạnh…bộ dạng này đúng là không giống như trên
Weibo chút nào.”
Triệu Lí vội vàng tiếp lời: “Ngại quá, tính cách Lâm Lâm đó giờ vẫn như thế.”
Trần Tư Đồng cười nói: “Không có gì, trên mạng anh ấy rất dễ thương nhaaa….”
Lâm Đế vẫn điềm nhiên không lên tiếng, tiếp tục nhắn tin cho Lưu Tử Đồng.
【 Lâm: Bà xã, có người khen anh dễ thương kìa. 】
【 Lưu Tử Đồng: À, Lâm tiên sinh, anh rất dễ thương. 】
Lâm Đế: “…….” Anh đem điện thoại nhét về trong tay Triệu Lí, mắt không nhìn thêm nữa.
Đạo diễn thấy người đã có mặt đầy đủ, bắt đầu chỉ đạo diễn, Lâm Đế cũng nghiêm túc lên, Trần Tư Đồng đứng đối diện, ý cười luôn trên
mặt nhìn anh, chờ đạo diện nói xong hai người đi về phía máy quay, Trần
Tư Đồng cười hỏi: “Anh đang theo đuổi chị gái nhỏ kia đúng không? Đã có
hành động gì chưa?”
Lâm Đế chỉ nhìn cô ta một cái, không đáp.
Trần Tư Đồng cười: “Fans của anh đều đang chờ anh phát trực tiếp quá trình theo đuổi người ta đó…”
Lâm Đế không phản ứng cô ta, hai người bắt đầu diễn, Trần Tư
Đồng quả không hổ danh năm ngoái vừa đoạt được giải ảnh hậu, chỉ cần một giây đã nhập vai, Lâm Đế cũng vậy, hai người cùng nhau phối hợp, đoàn
phim đều im lặng theo dõi. Cảnh diễn tình cảm ngay từ đầu đã là ánh mắt
va phải nhau của công tử và giai nhân, tại tửu lầu kia, công tử Tần gia
ngồi trên ghế thảnh thơi, giai nhân từ trên lầu bước xuống, chỉ cần một
cái liếc mắt, cả hai đều ngây ngẩn….
Phảng phất tửu lầu không còn vẻ náo nhiệt, bóng người chỉ là phù phiếm.
Hình ảnh giống như được dừng lại, trợ lý Trần Tư Đồng nhanh
chóng cầm điện thoại chụp lấy cảnh này, mục đích là tuyên truyền cho
Trần Tư Đồng…
Trước máy quay hai người đóng phim, bên ngoài trợ lý nhanh tay
chỉnh sửa ảnh, điều chỉnh ánh sáng, còn có thêm một video ngắn, chỉ một
lát sau, tất cả đều trầm rộ trên Weibo…
……
Lưu Tử Đồng cắn bút ngồi trong phòng vẽ tranh, chống cằm nhìn bàn vẽ trước mắt. Weibo náo nhiệt, Weibo bát nháo.
【 Ảnh hậu ảnh đế gặp nhau, một ánh mắt phảng phất nghìn năm 】
Ảnh hậu tất nhiên là Trần Tư Đồng, ảnh đế là Lâm Đế, ảnh hậu
trường vừa được tung ra, fans cả hai đều nháo nhào, hai người quả thật
là cặp đôi xứng nhất màn ảnh, không gì sánh nổi.
Lúc còn trẻ khi Trần Tư Đồng xuất đạo, bởi vì ngoại hình có khí chất tiên nên được khen là Tiểu Long Nữ.
Sau đó cô ta nghỉ ngơi ba năm đi bồi dưỡng bản thân, quay lại
chỉ sau hai năm đã lấy được giải ảnh hậu, là một diễn viên phái thực
lực. Thời điểm biết cô ta sẽ đóng phim >, tất
cả mọi người đều suy đoán ai sẽ là cặp đôi với cô ta, nhưng đoàn làm
phim vẫn giữ lại bí mật nho nhỏ này, không tiết lộ thân phận Trần Tư
Đồng nhanh như vậy.
Lần này đùng một cái truyền ra.
Thì ra là bạn diễn của Lâm Đế, bạn diễn thì không tính, nhưng
khi nhìn vào bức ảnh này, người xem như lạc vào dòng thời gian, quay trở về thời kỳ dân quốc chuyển mình, một cái liếc mắt của công tử và giai
nhân…..
“Lâm của mị…….cùng với Trần Tư Đồng thích hợp quá đi chứ.”
“Tui….tui bị ánh mắt của bọn họ làm tắt thở rồi, cầu hai người ở bên nhau nha.”
“Hình quá đẹp điiiii, tui có một ngàn niềm tin.”
“@ Thiển Nguyệt.”
“Cảm thấy Thiển Nguyệt thật đáng thương, mấy chế gợi ý thêm tình tiết đi, tui có thể viết thành tiểu thuyết đó.”
Nhiều năm nay Lâm Đế đã không có scandal nào, đã từng không ít
hợp tác với nữ diễn viên, nhưng không ai có thể bì kịp với khí chất của
anh chứ đừng nói gì đến xứng đôi, cho dù là diễn viên có thực lực như
thế nào đi chăng nữa, kết quả…hôm nay…hình ảnh của hai người này, chỉ
cần một cái liếc mắt.
Làm cho bao người say mê.
Toàn bộ đoàn làm phim > lập tức nhận được sự chú ý lớn.
Lưu Tử Đồng cẩn thận đọc hết những bình luận tag cô, còn có
những video được gửi tới toàn bộ xem qua một lần, thật sự có chút ăn
chua rồi.
Cái tên Trần Tư Đồng này khá giống cô, có chung một từ “Đồng”. (1)
(1) Lưu Tử Đồng (刘紫彤) ; Trần Tư Đồng (陈思彤) ; từ “Đồng” chung là “彤”
Nhưng nói thật, không biết là do chụp quá tốt hay do tướng mạo
hai người quá hợp, đến cô cũng nhìn ra được đây là một câu chuyện tình
yêu.
Lưu Tử Đồng yên lặng like một cái.
Cái like này của cô làm fans náo loạn.
“@ Lâm Đế, Lâm Lâm à, em cảm thấy con đường anh theo đuổi Thiển Nguyện sẽ còn dài lắm đấy….”
“@ Lâm Đế, Lâm Lâm, chị gái nhỏ Thiển Nguyệt cũng cảm thấy anh và Trần Tư Đồng rất xứng đôi kìa!”
“@ Lâm Đế, anh nghiêm túc muốn theo đuổi chị gái nhỏ sao?”
Trên Weibo lại nổi lên sóng gió.
Lưu Tử Đồng nhìn ảnh chụp xong thì đột nhiên có linh cảm, cô
bắt đầu vẽ trên lên bàn vẽ, từ ban ngày đến đêm khuya, ước chừng kéo dài khoảng mười hai tiếng đồng hồ.
Điện thoại tắt âm nhận được vô số cuộc gọi cô cũng không đáp.
Tới khoảng 5 giờ sáng, Chu Tố Mẫn che tay ngáp, mặc áo khoác, lại gõ cửa: “Đồng Đồng!”
Lưu Tử Đồng mới đứng dậy đi mở cửa, hốc mắt đầy quầng thâm, cô cười nói: “Mẹ, đã lâu con không có vẽ vui như vậy.”
Chu Tố Mẫn nhìn thấy rất đau lòng: “Bức tranh này đem đi thi đấu sao?”
“Con chuẩn bị nhiều tranh lắm ạ.” Lưu Tử Đồng xoay người, cầm
điện thoại, nhìn bàn vẽ trước mắt, ở đó đúng là đường phố Thượng Hải
thời dân quốc, rạp hát lớn, xe đạp, người qua đường, học sinh, còn có cô gái bán hoa, cậu nhóc giao báo, ở đầu đường có cuộc gặp gỡ giữa người
con gái mặc sườn xám và người đàn ông khoác áo quân phục….
Bọn họ đang nhìn nhau, nhưng bởi vì Lưu Tử Đồng đặt trong hoàn cảnh nhìn xa, nên không thấy rõ gương mặt.
Cô hừ một tiếng, chụp một tấm.
Dùng Weibo Thiển Nguyệt V đăng lên.
Thiển Nguyệt V: Cảm ơn mọi người đã cho tôi linh cảm, có phải
rất xứng đôi không? @ Lâm Đế, Lâm tiên sinh, anh có muốn mua bức tranh
này không?
Hình ảnh.
Cô đăng xong thì trực tiếp đi ngủ.
WeChat đầy những tin nhắn của Lâm Đế, còn có cả gọi điện video.
Lâm Đế cũng đang lúc thức đêm để quay phim, quay xong mới nhìn
thấy được tin tức trên mạng, phát hiện bị Lưu Tử Đồng tag, anh….ngủ
không được.
【 Triệu Lí: Tôi cũng xem Weibo rồi, tôi cảm thấy tai vạ sắp đụng mặt cậu rồi đấy. 】
【 Lâm: Im đi. 】
【 Triệu Lí: Tôi vừa mới xuống máy bay thôi. Hay để tôi tìm Lưu tiểu thư giúp cậu xin lỗi nhé? 】
【 Lâm:…… Không cần, hai ngày nữa tôi tự về. 】
Lưu Tử Đồng đăng xong tin trên Weibo thì những fans follow cô đều rục rịch.
“A a a a a, chị gái nhỏ vẽ siêu đẹp luônnnnn.”
“Nhìn là biết Thiển Nguyệt không thích Lâm Đế rồi.”
“Cô ấy dùng một bức tranh để trói buộc Lâm Lâm và Trần Tư Đồng kìa.”
“…… Cho nên Lâm Lâm thất tình rồi sao?”
“Không sao đâu, haha, ít nhất còn có Trần Tư Đồng mà.”
Lâm Đế V: Tức thành cá nóc.
“Hả?”
“Nhìn thấy tranh thì tức sao anh?”
“Ha ha ha ha ha cái quỷ gì đây chời.”
“….tôi khuyên mấy cô đừng cố gán ghép Lâm Lâm và Trần Tư Đồng với nhau nữa, rõ ràng Lâm Lâm thích Thiển Nguyệt cơ mà.”
“Thật đáng thương, người thì chưa đuổi kịp tới tay thì đã bị từ chối.”
“Người ta dùng một bức tranh nói cho anh biết, chúc anh với Trần Tư Đồng bách niên hảo hợp (2) đó nha.”
(2) Bách niên hảo hợp: Thường dùng làm lời chúc tụng vợ chồng mới cưới, cầu mong tình cảm tốt đẹp lâu dài.
“Ha ha ha, vòng giải trí quá loạn đi, Thiển Nguyệt tỏ vẻ không muốn xem náo nhiệt nữa rồi nè.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT