*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Con trai Khởi Vinh Bân? Tôi chỉ biết có một người tên Khởi Hằng, là một tên Beta bất tài vô dụng chỉ biết bao nuôi mấy cô nàng người mẫu trên mạng.”

Hứa Dật vẫy tay với người phục vụ đứng cách đó không xa, lúc quay đầu lại thì trên mặt là ba phần kinh ngạc, bảy phần là đang cười trên nỗi đau khổ của kẻ khác: “Cậu muốn kết hôn với tên đấy à?”

“Không phải cậu ta, là con trai út của Khởi Vinh Bân.”

Age đúng là hộp đêm nổi tiếng của Vân Thành, chỉ vừa mới hơn 11 giờ thôi mà trong quán đã kín người. Giữa ánh sáng chuyển động, là âm nhạc đinh tai nhức óc, Thịnh Tịch Niên thấy có chút nóng, liền đưa tay lên cởi một nút áo sơ mi, hơi để lộ ra vòng cổ ức chế tin tức tố.

Anh vừa mới tan tầm không lâu, còn chưa kịp thay âu phục, áo khoác vắt ở sofa bên kia, chiếc quần tây màu đen ôm lấy tôn lên đôi chân thon dài của anh. Trang phục như vậy mà lại ở trong quán bar huyên náo thì có phần không hợp nhau, nhưng không thể không thừa nhận, Thịnh Tịch Niên là một Alpha có tướng mạo xuất chúng. Dung mạo tuấn lãng, ngũ quan rõ rệt lại trưởng thành, những điều ấy chẳng những không làm anh trở thành khác loài, trái lại lúc vừa ngồi xuống đã nhận được không ít ánh mắt của cả Beta và Omega.

Nhưng Thịnh Tịch Niên làm như không thấy, anh vừa giơ tay lên cởi khuy ở tay áo, vừa trả lời vấn đề của Hứa Dật.

“Hình như tên là Khởi Tinh, tôi còn chưa từng gặp qua.”

Hứa Dật cau mày suy nghĩ một lúc: “À, là bên Chúc gia. Đã từng nghe nói qua, thế nhưng tôi chưa từng chơi với cậu ta.”

Hứa Dật cũng không phải người địa phương, cho tới tận lúc Thịnh Tịch Niên về nước, hai người mới cùng đi tới Vân Thành. Nhưng trong giới có tới tới lui lui mấy nhà, hắn chơi nổi nên cũng được yêu thích, quen biết được không ít bạn bè.

Hứa Dật uống một ngụm rượu, lại cười rộ lên: “Cũng đúng, về khoản gia nghiệp thì của Khởi Vinh Bân còn chưa đủ để lọt vào mắt ông nội cậu, Chúc gia thì còn tạm được.”

Lời này không có xíu lễ độ nào, nhưng Thịnh Tịch Niên cũng chỉ hơi nhíu mày một chút, cũng không phản bác. Khi đang nói chuyện thì một người phục mặc bộ đồ đen đã tới trước bàn của họ, cúi người xuống hỏi: “Hai vị muốn dùng gì?”

Người phục vụ là một Beta nam, dáng dấp mi thanh mục tú (*), đôi mắt có màu hổ phách nhàn nhạt. Hứa Dật ngay lập tức thu lại bộ dạng cà lơ phất phơ của mình, gọi một ly Manhattan (1). Hắn ngước mắt nhìn người phục vụ, nhướn mày tán thưởng: “Ánh mắt của cậu rất đẹp.”

(*) Mi thanh mục tú ‘眉清目秀’: Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ.

Khi Hứa Dật đứng đắn lại thì cũng vẫn rất có khả năng hù người, khuôn mặt của người phục vụ đó đỏ lên mà mắt thường có thể thấy được, đáp một tiếng ‘Cảm ơn’, rồi quay đầu sang nhìn Thịnh Tịch Niên. Anh khẽ gật đầu với người phục vụ: “Mojito.” (2)

“…” Chờ người ta đi rồi, Hứa Dật cạn lời bảo: “Giờ ngay cả Omega vào hộp đêm cũng không gọi Mojito, đấy chỉ là đồ uống thôi.”

“10% độ cồn thì cũng là rượu, hơn nữa ngày mai còn phải đi làm.” Thịnh Tịch Niên nói rất có nề nếp, “Cái cô bạn gái Omega người nước ngoài của cậu đâu?”

Hứa Dật nhún vai: “Chia tay rồi, cho nên bây giờ tôi đang cần gấp một người khác tới trị liệu cho vết thương của tôi đây.”

Thịnh Tịch Niên cười khẩy một tiếng: “Cậu còn không biết xấu hổ mà đi nói người ta chỉ biết bao nuôi mấy cô nàng người mẫu mạng à.”

Hứa Dật liền vội vàng kêu oan: “Sao tôi lại có thể giống bọn đấy được, tôi mỗi lần yêu đương đều là toàn tâm toàn ý, tuyệt đối không ngoại tình,” Hắn thở dài, mang vẻ mặt bị thương tổn, “Chỉ là thời gian cho mỗi lần đều quá ngắn ___”

Còn chưa nói hết, người phục vụ đã bưng rượu tới, Hứa Dật lập tức ngừng câu chuyện, nở một nụ cười tươi, đẹp đẽ với cậu trai đó.

Mojito, là loại cocktail lấy Rhum làm rượu nền, thêm Soda để phụ trợ cho rượu. Hỗn hợp Bạc Hà thanh mát cùng với chút chua đắng của chanh, lại thêm vào chút hương vị mãnh liệt của Rhum, kết hợp với một lượng đá lớn, pha trộn vào nhau tạo thành sự kỳ diệu, vị rất sướng miệng.

Thịnh Tịch Niên bưng ly rượu lên uống một ngụm, vị tươi mát mang theo bọt khí chảy xuống yết hầu, kích thích vị giác của anh. Hứa Dật ở đối diện nhìn, nhất thời hứng khởi, có đôi chút hiếu kỳ hỏi: “Không biết Omega có hương Mojito thì thế nào nhỉ?”

Thấy Thịnh Tịch Niên liếc mắt nhìn mình, Hứa Dật cười nói: “Dù sao vị của Mojito vẫn luôn được gọi là hương vị của mối tình đầu, tin tức tố của Omega này thì phỏng chừng cũng không kém cạnh đâu.”

“Phải không?” Thịnh Tịch Niên hờ hững nói, “Sao tôi lại nghe nói Mojito là rượu của hải tặc. Là do hải tặc người Anh Francis Drake sáng tạo ra.”

Hứa Dật bị nghẹn, hắn không chịu thua vẫn tiếp tục nói: “Nghe nói tiểu thiếu gia kia không muốn vào công ty của ba và ông ngoại, tự mình mở một cửa hàng bán hoa ____ một Omega yêu thích hoa, không chừng lại là một người dễ thương khiến người khác muốn nâng niu đó.”

Thịnh Tịch Niên mới về nước chưa lâu, chỉ biết tên cậu là Khởi Tinh, đây đúng là lần đầu tiên biết được nghề nghiệp của cậu, qua loa đáp một câu ‘Có lẽ thế’. Hứa Dật thấy anh không hứng thú lắm, liền thức thời chuyển trọng tâm câu chuyện tới một thứ khác.

Thực ra, chỉ cần Thịnh Tịch Niên đã từng gặp qua Khởi Tinh thì sẽ phát hiện ra, đánh mắt sang phía Tây Nam, ở phía quầy bar cách anh chưa tới 20m, Khởi Tinh đang ngồi ở đó.

Đối tượng kết hôn của anh, là cái người ‘mang hương vị mối tình đầu’, ‘là một người dễ thương khiến người khác muốn nâng niu’, hức, đang ngồi đó uống rượu.

Whisky không với 43 độ cồn, cộng thêm hai viên đá và một lá Bạc hà, Khởi Tinh uống một hơi cạn sạch, sung sướng nheo mắt lại. Trác Trừng Dương ngồi bên cạnh lập tức rót một ly nữa cho cậu, vừa nói: “Tôi đối với cậu tốt chưa, cậu nhắn tin cho tôi một cái là tôi tức khắc lái xe đi đón cậu.”

“Cảm ơn.” Giọng nói của Khởi Tinh chỉ có lệ, tay trái cậu chống cằm, nhìn lá Bạc hà ở trong ly rượu chìm chìm nổi nổi. Trác Trừng Dương gõ một cái vào mặt quầy bar, vẻ mặt tủi thân nói: “Tôi đối tốt với cậu như thế, kết quả lại muốn kết hôn với người khác!”

Khởi Tinh không tập trung diễn trò với cậu ta, mở miệng bảo: “Được, giờ cậu cắt đứt hết với mấy Omega bé nhỏ ở bên ngoài, sau đó đi tìm ông ngoại tôi, tôi sẽ lập tức nói với ông rằng đôi ta bây giờ chính là Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, nếu như không thể ở bên cậu, tôi sẽ hóa thành bướm ngay tại đó.”

Trác Trừng Dương vừa nghe thế thì hoảng sợ ngay tức khắc, đáp: “Quên đi, nhà cậu chỉ muốn tìm cho cậu một Alpha thôi, tôi chỉ là một Beta với cái vé tàu rách chẳng lên nổi du thuyền nhà cậu, sang tới kiếp sau tới lúc phân hóa (*) tôi sẽ cố gắng hơn một chút.”

(*) Là phân hóa thành O, A, B.

Nói xong cậu ta lại dí cái khuôn mặt bát quái lại gần: “Tuy rằng thanh mai trúc mã chúng ta sẽ bị chia rẽ, nhưng tôi lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, tôi đã giúp cậu hỏi thăm một chút về vị Mã Văn Tài kia rồi đấy.”

Khởi Tinh liếc mắt nhìn cậu ta: “Đừng có bởi vì đó là tình địch mà bôi đen người ta, người ta tên là Thịnh Tịch Niên.”

…. Không phải cậu là người đã sử dụng cái trò so sánh đó trước à. Trác Trừng Dương nhẫn nhịn nói tiếp: “Nghe bảo hương tin tức tố của Thịnh Tịch Niên là hương trà.”

Đầu của Khởi Tinh bị tiếng nhạc trong quán bar này dội vào có hơi đau, nhất thời máu chưa kịp lên não, hỏi: “Trà gì, trà sữa? Long Island Iced Tea (3)?”

Trác Trừng Dương khinh bỉ: “Hồng trà, cái loại dùng nước sôi đổ vào để ngâm ý. Chánh Sơn Tiểu Chủng, Kim Tuấn Mi (*), từng nghe nói qua chưa?”

(*) Đây là tên hai loại hồng trà nổi tiếng của Trung Quốc.

Khởi Tinh: “….”

Đương nhiên là cậu từng nghe qua rồi, ông ngoại cậu – Chúc Phong Nhậm cũng rất thích uống trà, trước đây Khởi Vinh Bân thường xuyên chiều theo ý thích của ông, Khởi Tinh cũng vì thế mà mưa dầm thấm đất, thậm chí đối với việc pha trà còn có thể nói ra vài ba câu hù dọa dân thường. Thế nhưng đối tượng kết hôn tương lai lại có tin tức tố hương hồng trà, cậu quả thật là không ngờ tới.

Ập vào mặt chính là khí tức dưỡng sinh của một ông lão trung niên, Thịnh Tịch Niên anh ta đúng là 26, chứ không phải 62 đó chứ?

Trác Trừng Dương vỗ vỗ vai cậu, ngữ khí rất chân thành: “Rất tốt. Nâng cao tinh thần, trường thọ, giá trị dinh dưỡng lại cao.”

“….”

Hiện giờ Khởi Tinh thật sự có chút tò mò với Thịnh Tịch Niên, đang muốn hỏi thêm về những thứ khác, đột nhiên ở đằng sau có người đặt tay lên bên hông cậu, còn đi xuống một đoạn, không nặng không nhẹ mà nhéo một cái.

Khởi Tinh lập tức quay đầu lại. Phía dưới quầy bar là sàn nhảy, ngư long hỗn tạp, Khởi Tinh quét mắt một vòng, cuối cùng rơi vào một người con trai mặc áo phông trắng.

Đối phương là một Alpha, người không cao, da hơi ngăm đen. Đầu đội một cái mũ lưỡi trai, vành mũ được kéo xuống rất thấp. Thấy Khởi Tinh nhìn, mặt tên đó đầy khinh thường, khẽ nhếch môi cười một cái.

Bây giờ đồ để dùng ức chế tin tức tố càng ngày càng đơn giản mà hiệu suất lại cao, trừ lúc đang trong kỳ phát tình, còn muốn tránh phiền toái thì chỉ cần đeo công cụ ức chế thì có thể ngăn chặn 100% mùi hương tin tức tố, cũng loại bỏ việc tin tức tố gây ảnh hưởng tới sinh lý, giúp tất cả mọi người có thể sống an toàn thoải mái giữa xã hội ABO hỗn tạp.

Nhưng rất rõ ràng là ở trong mắt một số người, Omega là đồng nghĩa với từ yếu ớt. Không phải không có sự ảnh hưởng từ tin tức tố, thì một số thành phần ngu ngốc thích chọc ghẹo người khác sẽ biến mất.

Khởi Tinh chỉ nhìn tên đó một thoáng, rồi mặt không đổi sắc quay đầu rời đi. Cậu thả thêm một viên đá nữa vào ly của mình, viên đá va chạm với thành ly tạo nên âm thanh trong trẻo, cùng lúc đó, cái tay kia lại một lần nữa xoa hông cậu.

Từ lúc nhận được tin nhắn của Khởi Vinh Bân thì trong lòng Khởi Tinh đã bùng lên lửa giận, nín nhịn suốt cả một ngày cuối cùng cũng có chỗ để trút ra. Cậu uống ực một cái cạn sạch chỗ rượu còn sót lại trong ly, rồi quay đầu nói với Trác Trừng Dương: “Tôi ra ngoài một lát.”

Trác Trừng Dương đang trò chuyện thân mật với anh trai bartender ở trong quầy, nên không thấy được một màn vừa nãy, cậu ta nghe thế thì nghi hoặc hỏi: “Sao thế?”

“Nhận điện thoại.”

Khởi Tinh đút tay vào trong túi, xoay người đi ra ngoài cửa, cậu đi ngang qua tên Alpha mặc áo phông trắng kia, đối phương lập tức đi theo phía sau, còn cố tình dựa vào người cậu, ánh mắt làm càn đảo qua chiếc vòng ức chế tin tức tố trên cổ cậu, mang theo sự hưng phấn và thích thú.

Khởi Tinh quay lại, nở một nụ cười với gã.

Hết chương 2.

(1) Cocktail Manhattan – Là một loại cocktail mang đủ các hương vị bao gồm cả đắng và ngọt.

Manhattan được pha chế bằng Bourbon Whiskey hoặc Rye Whiskey, cùng với Sweet Vermouth tạo độ ngọt và một vài giọt Angostura Bitter để tạo vị đắng nhàn nhạt.

Manhattan có thể sử dụng hai cách pha là Shake và Khuấy. Thưởng thức Manhattan cùng với đá lạnh, cùng một quả cherry hoặc hương cam nhè nhẹ từ vỏ cam trang trí giữa ngày hè nóng nực là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời.

64dc066bdbb1d0a76613239909527e25

(2) Cocktail Mojito – Mojito xuất xứ từ Cuba và cũng là loại cocktail mà Min thấy dễ uống nhất cho người mới bắt đầu tập uống rượu.

Các nguyên liệu của Mojito cũng rất đơn giản, có rượu Rhum (chuẩn vị nhất thì nên dùng Rhum trắng), nước cốt chanh, lá bạc hà, soda và chút nước đường.

Vị cay nồng của Rhum hòa cùng chút chua chua của chanh, ngòn ngọt của nước đường, thêm mùi hương thanh mát của bạc hà và sự sảng khoái của soda tạo nên một Mojito rất bình dị, lại khoan khoái. Min cũng rất thích cách tác giả miêu tả hương vị Mojito như hương vị của Mối tình đầu – Vừa ngọt, chua, lại hăng giống như Mối tình đầu của tuổi trẻ nồng nhiệt, sục sôi mà buồn man mác.

Biến thể của Mojito thì có rất nhiều, nhưng loại classic Min nghĩ vẫn là tuyệt hảo nhất.

Về nguồn gốc sự ra đời của Mojito: Nhiều giả thuyết cho rằng cái tên Mojito hình thành là do một thuyền trưởng người Anh là Francis Drake đến hòn đảo Havana (Cuba) để thực hiện một vụ cướp lớn nhưng lại phải rời đi ngay chỉ sau vài ngày đặt chân đến vì các thủy thủ của ông mắc phải các bệnh như kiết lị, scobat… Lúc đó, ông đã tìm ra một phương thuốc có tác dụng chữa trị cho các loại bệnh này là dùng nước được lên men từ cây mía kết hợp với lá bạc hà, chanh và nước ép mía. Đây cũng được xem là công thức pha Mojito đầu tiên trên thế giới.

mojito-la-cocktail-noi-tieng

(3) Long Island Iced Tea – được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola thêm vài viên đá trong veo và một lát chanh vàng. Khi thưởng thức loại cocktail này, bạn phải ngậm vài giây rồi mới từ từ nuốt xuống để thong thả cảm nhận các vị cay, đắng, chua, ngọt của nó. Chính vì vậy mà thưởng thức Long Island Iced Tea được xem là một nghệ thuật.

cocktail-long-island-iced-tea

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play