Cabin chiếc máy bay Hawker của Teabing, vốn sạch bong, giờ đầy phoi bào
thép và sực mùi khí nén và hydro cacbon. Bezu Fache đã ra lệnh cho mọi
người đi khỏi và ngồi một mình với ly rượu và chiếc hộp gỗ nặng tìm thấy trong két sắt của Teabing.
Xoa ngón tay trên hình khảm Hoa Hồng,
ông ta nhấc chiếc nắp được trang trí tỉ mỉ lên. Fache tìm thấy trong đó
một hình lăng trụ bằng đá với những đĩa có khắc chữ. Năm đĩa đó được sắp xếp thành từ SOFIA. Fache nhìn chằm chằm vào từ này hồi lâu rồi cầm
hình trụ lên khỏi miếng đệm và xem xét rất kĩ. Rồi, từ từ kéo cả hai đầu trụ, Fache rút một trong hai nắp tuột ra.
Hình trụ rỗng không.
Fache đặt lại hình trụ vào trong hộp và lơ đãng nhìn qua cửa sổ chiếc phản
lực vào hăng-ga, ngẫm ngợi về cuộc đàm thoại ngắn giữa ông ta và Sophie, cũng như những thông tin đã nhận được từ PTS ở Château Villette. Chuông điện thoại kéo ông ta ra khỏi sự suy tưởng mơ màng.
Đó là tổng đài
DCPJ. Người điều hành xin lỗi. Chủ tịch của Ngân hàng Ký thác Zurich đã
gọi liên tục, và mặc dù anh đã nhiều lần nói rằng Đại uý đang có công
chuyện ở London, ông ta vẫn cứ gọi, Fache bực bội bảo người trực tổng
đài chuyển máy.
"Ông Vernet", Fache nói, trước khi ông kia kịp cất
tiếng, "tôi rất tiếc là đã không gọi cho ông sớm hơn. Tôi rất bận. Như
đã hứa, tên Ngân hàng của ông sẽ không xuất hiện trên phương tiện thông
tin đại chúng. Vì vậy, cụ thể điều ông lo lắng là gì?".
Giọng Vernet rất lo âu khi ông ta kể cho Fache nghe đầu đuôi câu chuyện Langdon và
Sophie đã lấy được chiếc hộp gỗ nhỏ ra khỏi Ngân hàng như thế nào và sau đó, thuyết phục Vernet giúp họ trốn thoát ra sao. "Rồi khi tôi nghe đài nói rằng chúng là những tên tội phạm". Vernet nói, "tôi bèn dừng xe bên vệ đường và yêu cầu chúng trả lại chiếc hộp nhưng chúng đã tấn công tôi và đánh cắp cả xe chở hàng".
"Ông đang lo lắng về một chiếc hộp
gỗ", Fache nói, đưa mắt nhìn hình khảm Hoa Hồng trên mặt hộp và một lần
nữa nhẹ nhàng mở chiếc nắp để lộ ra hình trụ màu trắng."Ông có thể nói
cho tôi biết cái gì trong hộp đó được không?".
"Cái gì bên trong
không quan trọng", Vernet đáp trả, "tôi đang lo lắng cho uy tín của Ngân hàng của tôi. Chúng tôi chưa bao giờ có một vụ cướp nào. Chưa bao giờ.
Điều này sẽ làm cho chúng tôi lụn bại nếu tôi không thu hồi lại được tài sản này nhân danh thân chủ của tôi".
"Ông nói rằng nhân viên Neveu
và Robert Langdon có mật khẩu và chìa khóa. Thế thì điều gì khiến ông
lại nói rằng họ đã đánh cắp chiếc hộp?".
"Đêm nay chúng đã giết nhiều người. Trong đó có cả ông của Sophie Neveu. Hiển nhiên chìa khóa và mật khẩu đã bị cướp đoạt".
"Ông Vernet, người của tôi đã kiểm tra lai lịch cùng những quan tâm của ông. Ông thực sự là một người rất có văn hóa và lịch lãm. Tôi hình dung ông
là một người có danh dự. Cũng như tôi đây. Đã có lời như vậy rồi, tôi
xin hứa với tư cách một sĩ quan chỉ huy của Police Judiciare rằng chiếc
hộp cùng với uy tín Ngân hàng của ông đang nằm trong những bàn tay gìn
giữ an toàn nhất".
------------------------------------
Trên chiếc gác xép ở Château Villette, Collet kinh ngạc nhìn trân
trân vào màn hình máy vi tính: "Hệ thống này nghe lén tất cả các vị trí
này phải không?".
"Vâng", người nhân viên nói, "có vẻ như dữ liệu đã được tập hợp hơn một năm nay".
Collet đọc lại danh sách, không thốt nên lời.
COLBERT SOSTAQUE - Chủ tịch Hội đồng lập pháp JEAN CHAFÉE - Phụ trách Bảo tàng Jeu de Paume.
DOUARD DESROCHERS - Chuyên viên lưu trữ cấp cao, Thư viện Mitterand.
JACQUES SAUNIÈRE - Phụ trách Bảo tàng Louvre.
MICHEL BRETON - Đứng đầu DAS (Tình báo Pháp).
Người nhân viên chỉ trên màn hình: "Số bốn hiển nhiên được quan tâm".
Collet gật đầu, thẫn thờ. Anh đã chú ý tới nó ngay lập tức. Jacques Saunière
bị đặt rệp nghe trộm. Anh nhìn vào phần còn lại của danh sách lần nữa.
Làm sao có kẻ xoay sở đặt được rệp nghe trộm những người nổi tiếng? "Anh đã nghe cái nào trong số những file âm thanh này chưa?".
"Một số.
Đây là một trong những cái gần đây nhất", người nhân viên nhấn một vài
phím máy tính. Loa lạo xạo phát tiếng: "Đại úy, nhân viên của phòng mật
mã đã đến".
Collet không thể tin nổi vào tai mình nữa: "Đó là tôi.
Đó là giọng nói của tôi". Anh nhớ lại lúc ngồi bên bàn làm việc của
Saunère và gọi bộ đàm báo cho Fache đang ở Hành Lang Lớn là Sophie Neveu vừa đến.
Người nhân viên gật đầu: "Rất nhiều điều về cuộc điều tra
tối nay của chúng ta ở Louvre có thể bị nghe lén nếu có kẻ quan tâm làm
việc đó".
"Anh đã cử ai đến quét rệp chưa?".
"Không cần. Tôi
biết chính xác nó ở chỗ nào". Người nhân viên bước tới một chồng phác
thảo và giấy tờ ghi chép cũ trên bàn làm việc. Anh nhặt một tờ giấy đưa
cho Collet: "Trông có quen không?".
Collet rất kinh ngạc. Anh đang
cầm bản phôtôcopy một sơ đồ mô tả một cái máy thô sơ. Anh không đọc được những nhãn viết tay bằng tiếng ý, nhưng anh biết rõ mình đang nhìn vào
cái gì. Mô hình một hiệp sĩ Pháp thời trung cổ với đầy đủ các khớp tứ
chi.
Bức tượng hiệp sĩ trên bàn làm việc của Saunère!
Collet
nhìn lề tờ giấy, ai đó đã viết nguệch ngoạc lên bản photocopy những ghi
chú bằng bút dạ đỏ. Đây là những ghi chú bằng tiếng Pháp về ý tưởng đặt
một thiết bị nghe lén vào trong bức tượng hiệp sĩ này một cách tối ưu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT