Ngồi ở bàn của Sauniere, trung uý Collet áp chặt điiện thoại vào tai,
bán tín bán nghi. Mình có nghe đúng ý Fache không nhỉ? "Một bánh xà
phòng? Nhưng làm thế nào mà Langdon có thể biết được về thiết bị GPS".
"Sophie Neveu" Fache đáp, "Cô ta đã nói cho ông ta".
"Cái gì? Tại sao?".
"Câu hỏi hay đấy, nhưng tôi vừa mới nghe một đoạn ghi âm chứng tỏ cô ta đã mách nước cho ông ta".
Collet im lặng. Neveu nghĩ gì mà hành động kì thế nhỉ? Fache đã có bằng chứng
rằng Sophie đã can thiệp vào một đặc vụ của DCPJ? Sophie Neveu sẽ không
chỉ bị sa thải, cô ta sẽ phải vào tù. "Nhưng thưa đại uý… vậy thì
Langdon bây giờ ở đâu?".
"Có chuông báo động nào ở đó kêu không?".
"Không. Thưa đại uý".
"Và không có ai đi ra từ dưới cổng Hành Lang Lớn?".
"Không. Chúng tôi đã cử một nhân viên an ninh của bảo tàng Louvre giám sát ở cổng chính như sếp yêu cầu".
"Được Langdon chắc vẫn còn ở trong Hành Lang Lớn".
"Trong đó ạ? Những ông ta đang làm gì?".
"Cậu nhân viên bảo vệ bảo tàng Lourve có được trang bị vũ khí không đấy?".
"Có, thưa ngài. Anh ta là đội trưởng đội bảo vệ".
"Cử anh ta vào trong đó", Fache ra lệnh. "Tôi không thể đưa quân đến đó
trong vài phút được, và tôi không muốn Langdon mở được một đường ra".
Fache ngừng lại. "Và anh nên nói với cậu bảo vệ là nhân viên Neveu có lẽ vẫn còn ở trong đó với ông ta".
"Tôi nghĩ nhân viên Neveu đã rời khỏi đó rồi".
"Anh thật sự trông thấy cô ta đi khỏi hả?".
"Không, thưa đại uý, nhưng…".
"Vậy đó cũng không ai ở đó nhìn thấy cô ta đi khỏi. Họ chỉ nhìn thấy cô ta đi vào thôi".
Sự táo tợn của Sophie làm cho Collet sửng sốt. Cô ấy vẫn còn ở trong tòa nhà này ư?
"Giải quyết chuyện đó đi", Fache ra lệnh. "Tôi muốn Langdon và Neveu bị bắt khi tôi quay trở lại".
Khi chiếc xe tải Trailor chuyển bánh đi khỏi, Đại uý Fache tập hợp quân.
Robert Langdon tối nay đã chứng tỏ mình là một con mồi thoắt ẩn thoắt
hiện, và với sự giúp đỡ của nhân viên Neveu, ông ta sẽ càng khó dồn bắt
hơn dự kiến.
Fache quyết định sẽ không khinh suất.
Bắt cá hai
tay, ông ta ra lệnh cho nửa số quân quay lại khu vực của bảo tàng
Louvre. Nửa còn lại đi đến nơi duy nhất của Paris mà Robert Langdon có
thể tìm thấy chỗ trú chân an toàn.
Chương 28Trong Sall des Etats, Langdon kinh ngạc nhìn chằm chằm vào dòng
chữ(1) phát sáng trên mặt kính Plexiglas. Dòng chữ như rập rờn trong
không gian, hắt một vệt bóng lô xô cắt ngang nụ cười bí ẩn của Mona
Lisa.
"Tu viện Sion", Langdon thì thầm. "Điều này chứng tỏ ông cô là một thành viên của hội này!".
Sophie nhìn ông hoang mang: "Ông hiểu điều này?".
"Bằng chứng rõ ràng", Langdon nói, gật đầu trong khi những ý nghĩ chộn rộn
trong đầu ông. "Đây là tuyên ngôn của một trong những triết lý cơ bản
nhất của Tu viện Sion!".
Sophie nom bối rối ra mặt trong ánh phát quang của lời nhắn nguệch ngoạc ngang mặt Mona Lisa.
TRÒ LỪA BỊP ĐEN TỐI CỦA CON NGƯỜI
"Sophie", Langdon nói, "truyền thống duy trì sự tôn thờ các nữ thần của Tu viện
Sion dựa trên lòng tin là những người có thế lực của Nhà Thờ Thiên chúa
giáo thời xa xưa đã "lừa bịp" cả thế giới, bằng cách truyền bá những lời nói dối hạ phẩm giá của nữ giới, khiến cán cân nghiêng về phía nam
giới".
Sophie vẫn đứng im lặng, nhìn chằm chằm vào dòng chữ.
"Tu viện Sion tin rằng Constantine và những người nam kế tục ông ta đã cải
giáo thành công thế giới từ chế độ mẫu hệ ngoại giáo sang chế độ Cơ đốc
giáo phụ hệ bằng cách phát động một chiến dịch tuyên truyền, biến những
tính nữ linh thiêng thành ma quỷ, xoá sạch vĩnh viễn những nữ thần khỏi
tôn giáo hiện đại".
Sophie phân vân ra mặt: "Ông tôi bảo tôi đến đây để tìm kiếm thứ này. Hẳn là ông tôi đang cố nói với tôi hơn thế!".
Langdon hiểu cô muốn nói gì. Cô nghĩ rằng đây là một mật mã khác. Liệu có một ý nghĩa ẩn giấu hay không, Langdon không thể ngay lập tức trả lời câu hỏi đó. Đầu óc ông vẫn đang đánh vật với sự rõ ràng táo tợn nơi bề ngoài
lời nhắn của ông Saunière.
Trò bịp đen tối của con người, ông nghĩ. Quả thật là đen tối.
Không ai có thể phủ nhận điều tốt lành lớn lao mà Nhà Thờ hiện đại đã làm
được trong thế giới hỗn độn ngày nay, nhưng chính Nhà Thờ ấy lại có một
lịch sử đầy bạo lực và dối trá.
Cuộc thập tự chinh tàn bạo của họ để "cải tạo"những ngoại giáo và những tôn giáo thờ nữ thần đã xuyên qua ba thế kỉ, sử dụng những phương pháp đầy sáng tạo nhưng không kém phần Tòa án Dị giáo Cơ đốc đã xuất bản một cuốn sách có thể gọi là ấn phẩm đẫm
máu nhất trong lịch sử loài người. "Malleus maleficarum hay Búa của bọn
nữ thù thuỷ thuyết giáo thế giới về "những mối nguy hiểm của đám phụ nữ
tự do tư tưởng và chỉ thị cho giới tu sĩ phải tìm cho ra, tra tấn và
tiêu diệt họ. Những người bị Nhà Thờ coi là "phù thuỷ" bao gồm tất cả
các nữ học giả, các nữ tu, đám di-gan, đám thần bí, những kẻ tôn thờ
thiên nhiên, tìm hái dược thảo và bất kỳ phụ nữ nào "hoà hợp một cách
đáng ngờ với thế giới tự nhiên". Các bà đỡ cũng bị giết vì tội thực hành dị giáo khi sử dụng những hiểu biết y học để làm dịu những cơn đau đớn
khi sinh nở một sự đau đớn mà Nhà Thờ khẳng định là hình phạt thích đáng của Chúa về việc Eva ăn vụng trái cấm, sinh ra ý niệm Tội Tổ Tông
Truyền. Trong suốt ba trăm năm săn tìm phù thuỷ, Nhà Thờ đã xử trên dàn
thiêu một con số kinh hoàng là năm triệu phụ nữ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT