Buổi chiều, Hạ Tiểu Húc gọi điện thoại cho Kỳ Túy.

Cú điện thoại đầu tiên không ai tiếp, đến lần thứ hai phải qua một hồi mới thấy Kỳ Túy tiếp.

Kỳ Túy nhẹ nhàng hít thở, không quá bình tĩnh hỏi: “Có việc?”

Hạ Tiểu Húc ngẩn ra, nghi ngờ: “Không phải cậu về nhà à? Đang làm gì đấy?!”

Kỳ Túy cau mày: “Nói vấn đề chính.”

Chuông cảnh báo trong lòng Hạ Tiểu Húc vang to, nghiêm mặt hỏi: “Kỳ Túy, cậu đang ở chỗ nào vậy?”

Kỳ Túy bật cười: “Nói để cậu đến hử? Cậu đã quên rồi? Tôi đã giải nghệ, Hạ quản lý.”

“Giải nghệ chứ đâu phải lui team đúng chứ?” Hạ Tiểu Húc cảnh giác nói, “Thật khó mới có một kỳ nghỉ, không ở nhà cùng cha mẹ, mà đi làm cái gì?!”

Kỳ Túy nói: “Có việc thì nói, không có gì thì tôi cúp.”

Hạ Tiểu Húc dính chặt: “Mở video, tôi muốn nhìn thử xem có phải cậu đang làm chuyện có lỗi với Dương thần không.”

Kỳ Túy cúp luôn điện thoại.

Hạ Tiểu Húc tức giận xì khói, lại gọi tới, cũng may là, lần này Kỳ Túy tiếp ngay.

Hạ Tiểu Húc bất đắc dĩ, nói: “Muốn hỏi cậu là khi nào cậu trở về, phim phóng sự về cậu còn thiếu ít tư liệu sống, cần quay chụp ít nữa, mà cậu lại không cho chụp trong nhà, nên chỉ có thể quay chụp hằng ngày ở team.”

“Thứ hai hoặc thứ ba đi, tầm đó.” Kỳ Túy nghĩ một hồi nói, “Thôi, thứ ba đi.”

Hạ Tiểu Húc vẫn chưa yên tâm: “Tôi nghe giọng cậu không đúng lắm đâu nhá, cậu đi tìm công chúa tiểu thư gì đó đúng không?”

Kỳ Túy bị tức mà cười: “Tìm công chúa… Tôi nghẹn thế hả?”

“Cái này cũng đúng mà.” Hạ Tiểu Húc nhíu mày, “Tìm vịt con? Không phải chứ… Nào đẹp mắt bằng đội trưởng mới của chúng ta.”

Kỳ Túy buồn bực: “Cậu nói xong chưa?”

“Chưa.” Hạ Tiểu Húc vẫn nói liên miên, “Tôi thay chú dì nói cậu hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng có giải nghệ xong rồi ra ngoài rong chơi, uống ít rượu, đừng đến bar, rồi xong cái thứ ba là về sớm một chút! Căn cứ là nhà cậu, chúng ta đều yêu nó! Nhớ về Youth, nhớ về bàn phím, còn có Banana…”

Kỳ Túy cúp luôn điện thoại.

Hạ Tiểu Húc cất điện thoại, đi lên lầu ba tìm Vu Dương.

Tám giờ tối, đội 1 không phải là đang chọn đồ ăn ngoài thì cũng là đang ăn đồ ăn ngoài, nếu không thì cũng xuống lầu 1 nói chuyện đùa giỡn, chỉ mình Vu Dương còn ngồi ở trước máy tính, vừa ăn vừa ở sever custom luyện súng.[1]

[1] Sever custom (SC), nói lại về sever này, đó là một sever có thể điều chỉnh một lượt game/hay nhiều theo ý mình, như tỉ lệ súng xuất hiện, máu nước, trang bị, v.v.v. Quan trọng nhất là không phải ai cũng có SC này, nó được bên NPH giao cho các streamer hay các team chuyên thi đấu giải..

Ngày nghỉ cũng không khác gì ngày thường.

“Giải quốc tế invitational còn chưa tới, có phải là cậu hơi liều mạng quá rồi không?” Hạ Tiểu Húc rót cho Vu Dương một cốc nước, “Nghỉ một lát, đi nói chuyện chơi với bọn họ đi.”

[*] Giải quốc tế/ thế giới đều giống nhau, mình sẽ tùy theo mà edit nhé.

Vu Dương ngước mắt nhìn Hạ Tiểu Húc.

Hạ Tiểu Húc lúng túng: “Được rồi, quả là cậu không thích nói chuyện.”

Vu Dương cảm ơn hắn vì cốc nước, uống nửa cốc vào bụng, vừa ăn vừa hỏi, “Có việc gì thế?”

“Há, đúng rồi, nói cho cậu một tiếng, trước khi chụp hằng ngày trong team, cậu cũng được quay một số cảnh, trang chủ club sẽ phát ra, nên cậu nhớ lưu rồi phát lại.” Hạ Tiểu Húc không nhịn được lại lải nhải, “Cậu cũng nên học Bốc Na Na một ít, rảnh rỗi thì chia sẻ mấy cái status trên weibo, mà từ khi cậu vào team cũng chỉ phát mấy tin từ weibo team thôi đúng không?”

Vu Dương ăn sạch đồ ăn, giật khăn tay lau miệng, lau tay rồi vứt vào trong hộp đồ ăn sau đó bỏ vào túi đóng gói cột lại, lắc đầu, “Còn share của đội trưởng.”

Hạ Tiểu Húc một lòng bồi dưỡng Vu Dương thành một ngôi sao tuyển thủ, sao có thể để cậu không tranh với đời như thế, khuyên nhủ: “Chia sẻ cái gì tự chụp cũng được, con đường doanh tiêu của chúng ta tốt như vậy, kết hợp với Trực tiếp, cùng với biểu hiện của cậu lúc ở Châu Á, là chúng ta tạo thế…”

Vu Dương lắc đầu: “Không cần, làm lỡ thời gian.”

Hạ Tiểu Húc không còn cách nào, chỉ đành cười trừ: “Được rồi, cậu chú ý nghỉ ngơi, đừng để quá mệt… Nhớ chia sẻ weibo đó.”

Vu Dương bằng lòng rồi.

Luyện súng chủ yếu là muốn luyện thành ký ức bắp thịt, cách đơn giản hữu hiệu nhất chính là không ngừng lặp lại một động tác từng lần một, nhưng nó cũng rất gây nhàm chán.

Nhưng Vu Dương lại có thể kiên trì đến mấy tiếng, thậm chí là mười mấy tiếng, với cường độ tập luyện lớn này, làm loại hình tuyển thủ lười như Lão Khải phải kinh ngạc.

Vu Dương cũng chẳng cảm thấy gì, cậu luôn luôn như vậy, giống như trời sinh có thể chịu được cực khổ hơn người khác vậy.

Lão Khải ăn xong cơm tối chạy tới tìm, nhìn Vu Dương lắc đầu một cái, điều đáng sợ nhất trong vòng thể thao điện tử chính là người như vậy – – năng khiếu không chỉ cao hơn bạn, còn nỗ lực hơn cả bạn.

Càng khiến người ta tuyệt vọng hơn là, người này mới chỉ 19 tuổi.

Lão Khải thở dài, ngồi lại vị trí của mình, đeo tai nghe lên luyện súng một mình.

Đến 9 giờ Hạ Tiểu Húc lại tới nữa, Vu Dương mới nhớ cậu còn chưa chia sẻ weibo, nên vội vàng vào chia sẻ.

Vu Dương ít khi quản lí weibo, chẳng biết từ lúc nào mà lượt theo dõi đã tăng thêm trăm ngàn người, mới chia sẻ một tin, bình luận đã nhảy lên hơn một nghìn.

Vu Dương cũng không xem video, chia sẻ xong thì đóng website, tiếp tục mở game client.

10 giờ, weibo Vu Dương đột nhiên nổ tung, trong vòng nửa giờ bình luận đã nhảy lên hơn vạn.

Tầm 11 giờ, Bốc Na Na đánh trong một trận game, mở weibo ra lướt, lẩm bẩm: “Bé ngoan tôi ơi…đây là cái gì?”

Vu Dương còn đang trong sever custom, nhiều lần thay đổi linh kiện, nhằm tăng cảm giác quen thuộc.

Lão Khải cũng tháo tai nghe xuống, trượt tới bên cạnh Bốc Na Na: “Sao vậy?”

Mấy phút sau, Lão Khải ngẩng đầu, khàn giọng hỏi: “Youth… Cậu xăm hình?”

Vu Dương ngẩng đầu, cau mày: “Làm sao anh biết?”

Bốc Na Na lúng túng chỉ điện thoại: “Video cậu phát… Có cảnh cậu mặc áo ba lỗ, chính là lúc chụp cậu mới vừa rời giường, cũng có mấy tránh đi, trong phòng còn tối, cái gì cũng không thấy rõ, thế nhưng fans của cậu…”

Lão Khải nuốt nước miếng: “Fans cậu, cắt lại ảnh cảnh đó, gia tăng chỉnh sửa lại độ sáng, thấy rõ… chữ cái trên vai phải cậu…”

Vu Dương cụp mắt, bất cẩn rồi.

Vu Dương thoát game, mở weibo ra, tỉ mỉ xem kĩ video lại một lần, không nhìn ra cái gì cả, mới mở bình luận ra đọc, hình ảnh trong bình luận tuy có hơi mờ ảo, thế nhưng ai cũng đều thấy rõ, trên vai phải Vu Dương xăm tên ID game Kỳ Túy.

Nghe được tin này Hạ Tiểu Húc vội vội vàng vàng chạy đến lầu ba, oán giận, “Mấy người này sao mà rảnh rỗi đến thế? Còn cắt lại phân tích… Nếu là tôi, tôi có xem xong cũng chẳng để ý tới.”

Tân Ba ngẩng đầu, dường như hiểu rõ vỗ vỗ cánh tay, líu lưỡi: “Cái này đau lắm không?”

Tân Ba cười ha ha hai tiếng, sắc mặt nhìn Hạ Tiểu Húc ngưng trọng, không rõ lắm hỏi: “Cho em hỏi… Chuyện này sẽ ra sao? Không được hình xăm hả?”

“Cũng không phải là không thể.” Hạ Tiểu Húc đau đầu, “Cũng tại tôi, mới vừa đi làm chuyện khác, lại không ngờ loại weibo này còn chưa điều khiển bình luận[2], nãy giờ không trông, sợ là trên diễn đàn cái gì cũng nói hết rồi.”

[2] Điều khiển bình luận dạng như bên facebook cho top cmt hay lên đầu, cmt xấu thì ẩn hoặc cho xuống cuối cùng.

Vu Dương chau mày, lên diễn đàn.

Được lợi từ giải dự tuyển trong nước kia, Vu Dương lướt diễn đàn.

“Má ơi! Có người xem video mới từ trang chủ HOG chưa? Tôi thấy một tấm ảnh ghê gớm trong bình luận!”

“Hình xăm trên vai Youth, nếu như nhìn không sai… Đó là Drunk chuẩn chứ?”

“Trên người Dương thần có hình xăm ID Kỳ thần, đây là chuyện quái gì?”

“Bùng cháy!!! Tui rất thích hai nam thần như đùa là thật!!!”

“Moe điên rồi, tui biết ngay mà, cái lão lưu manh không nhân tính Kỳ Túy kia đột nhiên đối tốt với khác như vậy thật không bình thường!”

Một giờ trước, trên diễn đàn đều đang cuồng hoan.

Nhưng từ một cái post nào đó hiện lên, hướng thảo luận cũng đột nhiên thay đổi.

“Tin tức ngầm, Youth thật ra chính là vợ nuôi từ bé của Kỳ thần.”

“Nói ra thì, quả thật Youth chưa từng đề cập tới chuyện nhà mình? Từ nhỏ đã chơi game, người nhà chưa từng ngăn cản hay sao? Hay là… Không dám nghĩ tới.”

“Vợ nuôi từ bé có quá lắm không?Cho dù vậy, là có thể xăm trên người Youth? Còn có nhiều người nghĩ thế là moe, vậy không ai cảm thấy chuyện này là ngược đãi hay sao?”

“Nếu là đúng, thì chắc chắn đó là ngược đãi rồi, Dương thần năm nay vừa mới 19 tuổi phải không? Không biết hình xăm được xăm từ lúc nào, xăm cho người chưa trưởng thành… Không thể nào chấp nhận được.”

“Đột nhiên cảm thấy HOG có hơi nước sâu.”

“Kích thích, vòng thể thao điện tử chúng ta thế mà cũng có vòng chữ nối tiếp đường ray.”

“Tâm cơ Kỳ thần có hơi nặng không? Trước đây tôi còn không hiểu gì về Youth, đột nhiên thay cho Du Thiển Hề thì thôi, giờ lại kế nhiệm chức đội trưởng, nếu theo tư chất sắp xếp thì phải là Bốc Na Na mới đúng chứ? Còn đây thì sao? Vợ nuôi từ bé dễ khống chế tốt hơn?”

“Đương nhiên khống chế tốt, ID chính mình còn xăm lên.”

“Nhìn Bốc Na Na giống như không muốn làm đội trưởng mới đúng đó? Không nhớ rõ nữa, nhưng chuyện hình xăm chuyện này rất là vi diệu.”

“Kỳ thần có hơi quá lắm không? Vốn vẫn tin anh ta là một thân sĩ, uôi … Buồn nôn.”

Vu Dương cắn răng, suýt chút nữa bóp nát di động.

“Chính tôi tự xăm… Sau đó anh ấy mới biết.” Vu Dương giải thích, “Tôi viết weibo.”

“Đừng!” Hạ Tiểu Húc xử lý những việc này có kinh nghiệm hơn, “Cậu nói rồi có hữu dụng hơn không? Có chứng cứ sao?”

Vu Dương dừng lại tay, trong lòng bị đè nén muốn nổ tung.

Vợ nuôi từ bé rõ chỉ là đùa giỡn! Hình xăm là do cậu trộm xăm, những việc này thì liên quan gì tới Kỳ Túy?!

Kỳ Túy nhiều fan mà cũng nhiều antifan, bản thân cậu không có vết nhơ gì, vì vậy mỗi lần có vài việc gì đó với antifan thì cãi nhau rất lợi hại, Vu Dương quét mới lại diễn đàn, những người này đã bịa đặt thêm nhiều điều, mình bị Kỳ Túy thi bạo.

Vu Dương thấp giọng mắng: “Tao fuck mẹ mày…”

Bốc Na Na cũng đang xem diễn đàn, tức giận nện bàn: “Những người này có bị bệnh không? Antifan nói cái gì cũng đều tin!”

Bốc Na Na nghĩ một hồi: “Vậy tôi phải viết weibo thế nào? Tôi sẽ giải thích.”

Hạ Tiểu Húc lắc đầu: “Những người này sẽ nói cậu cũng bị Kỳ Túy khống chế, cậu ấy buộc cậu viết như vậy… Quên đi, đừng tiếp tục tăng lượt xem cho họ, nhiều nhất thì họ cũng chỉ thảo luận hai ngày, hàng xóm LOL đã bắt đầu giải mùa xuân rồi, đến lúc đó họ có chuyện để chém gió, sẽ quên mất việc này.”

Vu Dương nơi nào nhịn được: “Đội trưởng…”

“Giờ cậu nói cái gì cũng vô dụng, không chừng họ cũng nói weibo của cậu là Kỳ Túy viết.” Hạ Tiểu Húc bất đắc dĩ, nắm tóc nói, “Quên đi, tôi mới vừa gọi cho Kỳ Túy, cậu ấy cũng đã tắt máy ngủ rồi, cậu ấy còn chưa xem. Nếu mai mà biết, thì độ hot chắc cũng bớt, nên cũng không kịp tức đâu.”

Hạ Tiểu Húc cười khổ, lúc cơm tối hắn còn cảm thấy Vu Dương quá mức biết điều, lần này thì hay rồi, trong lúc nhất thời tăng cao cảm giác tồn tại.

“Đều đừng hồi đáp, hai ngày tới tốt nhất đừng ai Trực tiếp, nếu phải Trực tiếp, đừng nói chuyện này.” Hạ Tiểu Húc không còn cách nào khác, chỉ có thể xử lý lạnh, hắn nhìn Vu Dương đang tức giận tới trắng bệch mặt, thở dài, “Quen dần là được, không sai ở cậu, bên ban đại diện còn có tôi đều có trách nhiệm.”

Bốc Na Na biết tâm tư Vu Dương nặng nề, cũng vội vàng khuyên theo: “Đúng vậy, liên quan gì tới cậu, cậu cùng đội trưởng thế nào chúng ta đều biết rõ, để ý đến họ làm gì.”

Lão Khải cùng Tân Ba cũng an ủi Vu Dương, Vu Dương lắc đầu một cái, cậu luyện suốt đêm rồi, giờ trở về phòng trước.

Lão Khải thở dài: “Không phải tức người đó nói xấu về cậu ấy, mà là cậu ấy không chịu được những người đó hắc Kỳ Túy, cái này không nói được đâu, bỏ đi.”

Suốt một đêm Vu Dương chưa chợp mắt.

Sau khi trời sáng Vu Dương gọi điện thoại cho bệnh viện gần đó, nhờ tư vấn chuyện xóa hình xăm.

Vu Dương nghĩ cả một đêm, cách tốt nhất chính là xóa sạch hình xăm này, sau đó trong lúc Trực tiếp lộ vai một lần, làm sáng tỏ mọi chuyện, rồi nói lần trước cũng không phải hình xăm, mà dùng bút Mac vẽ lên, hoặc là thứ gì đó khác, nói chung chỉ là chuyện đùa, không liên quan gì tới Kỳ Túy.

Chờ chuyện này qua, lại xăm lên là được.

Bác sĩ cảnh cáo Vu Dương, xóa hình xăm còn đau hơn lúc xăm, Vu Dương cũng không để ý, nhưng vấn đề lại tới nữa rồi.

Muốn xóa sạch sẽ mấy chữ này, ít nhất cũng phải xóa bằng laser năm lần.

Mỗi lần xóa là một lần phải đợi huyết già hoàn toàn bóc ra rồi mới có thể tiến hành tiếp, muốn xóa sạch không còn gì, thì phải mất tới nửa năm.

Vu Dương nào chờ đến được nửa năm?!

Vu Dương cầm điện thoại, mấy lần muốn gọi cho Kỳ Túy, nhưng đều không ấn gọi.

Vu Dương không biết nên giải thích với Kỳ Túy thế nào.

Kỳ Túy ở nhà.

Hôm qua Kỳ Túy uống thuốc giảm đau, ăn cơm tối xong thì mệt tới không mở nổi mắt, chưa tới chín giờ đã ngủ, ngủ sớm, dậy cũng sớm, sáng sớm sau khi dậy thì anh sạc pin cho điện thoại đã tháy đáy, lúc rửa mặt xong về mở lên nhìn thì không khỏi sửng sốt, rồi phì cười.

“Chuyện này thật đúng là đúng lúc đúng dịp.”

Kỳ Túy mỉm cười, kéo dãn chun quần thể thao ra, rồi kéo xuống tầm hai tấc, lộ ra mấy miếng băng gạc thấm máu.

Kỳ Túy lột băng gạc ra, tự chụp một tấm, gửi cho Vu Dương.

Căn cứ HOG, điện thoại Vu Dương rung lên, Vu Dương mở ra…

Kỳ Túy: Chỉ có em hình xăm, đó là ngược đãi, vậy nếu như anh cũng có thì sao? Em cũng ngược đãi anh?

Kỳ Túy: Có qua có lại ngươi tình ta nguyện, thì liên quan gì tới người khác?

Kỳ Túy gửi tới hình ảnh đang load——

Vu Dương choáng váng, trên bụng Kỳ Túy bất ngờ có thêm một hình xăm mới được xăm: Youth.

Điện thoại Vu Dương không ngừng rung.

Kỳ Túy: Nên tập luyện thì cứ luyện, hai ngày nữa vết thương ổn hơn rồi, anh sẽ phát weibo hình ảnh làm sáng tỏ.

Kỳ Túy: Vốn cũng muốn xăm trên vai, nhưng nghĩ mãi một hồi, xăm chỗ đó anh cũng không nhìn thấy, nên thôi.

Kỳ Túy: Hình xăm đẹp không?

Kỳ Túy: Thích chỗ này không?

Kỳ Túy: Xì…

Kỳ Túy: Đi ăn cơm đi, buổi trưa chờ em tỉnh rồi sẽ gọi cho em.

_______________

Thì ra là đại ca đi xăm hình. kakaka

tuyet-dia-cau-sinh-40-0

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play