Edit: Jess93
Bàn tay trắng bệch kia, không có một tia huyết sắc, giống như một lớp da đầy nếp nhăn bao lấy bộ xương trắng kia, móng tay sắc nhọn dài hơn ba tấc.

Bàn tay kia cứ xòe ra đưa lên như vậy, móng tay cong màu đen từ từ chuyển động.

Dù Lâm Tịch đã xây dựng đầy đủ tâm lý, vẫn bị bàn tay này dọa cho nhảy một cái.

Thử nghĩ một chút, ngươi đang ngồi cầu, sau đó trong hố đột nhiên lặng yên không một tiếng động xuất hiện một bàn tay tái nhợt khô gầy như vuốt chim, muốn ngươi đưa đồ vật trong tay cho cô ta.

Ngươi có sợ không?
Thấy Lâm Tịch dường như bất động thật lâu, giọng nói kia có chút vội vàng: "Cho ta, nhanh lên, qua bên cạnh ngủ đi!"
Lâm Tịch lại cảm giác đầu óc của mình có chút choáng váng, mà giọng nói truyền đến, bên trong âm trầm còn mang theo chút mê hoặc.

"Được.

" Giọng nói trả lời của Lâm Tịch cũng trở nên có chút ngốc trệ, cô đờ đẫn đưa một miếng BVS mang theo vết máu cho bàn tay khô gầy kia, sau đó máy móc đứng dậy, mặc quần áo, chuẩn bị dựa theo chỉ thị của giọng nói kia xuyên qua "Lối đi nhỏ" đi qua bên cạnh nghỉ ngơi.

Cùng lúc đó, bàn tay khô gầy cầm lấy miếng BVS dính máu kia, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Không lâu lắm, dưới mặt đất lại truyền đến một tiếng kêu rên thê lương ngột ngạt.

Lâm Tịch vốn dĩ mặt không thay đổi lập tức mở rộng ra ngũ thức và tinh thần lực tìm kiếm.

Tìm được!
Ngay giữa nhà vệ sinh nam và nhà vệ sinh nữ, một đồ vật đen nhánh hình chữ nhật một đầu thô một đầu mảnh bị chôn dưới đất, đại khái khoảng ba mét.

Lâm Tịch miễn cưỡng vận dụng tinh thần lực cảm giác được, thứ này hẳn là một cái quan tài đen!
Càng quỷ dị hơn là, quan tài đen, chu sa đỏ, đầu dưới chân trên, dựa theo chữ "Táng" trong > có nói, hẳn là có ý chết mà tuyệt hậu, vĩnh viễn không siêu sinh.

Chu sa phong quan tài nói rõ quan tài này chính là một cái hung quan, mà đầu to hướng xuống, hai chân hướng lên thì là muốn người trong quan tài vĩnh đọa địa ngục, chân không có cách nào đạp lên con đường luân hồi ở Tây Thiên.

Lâm Tịch cũng chỉ có thể trông thấy những thứ này, sau đó.

.

Không có sau đó.

Sau một hồi dao động linh khí quỷ dị, Lâm Tịch muốn cẩn thận quan sát quan tài kia một lần nữa, lại phát hiện không còn gì nữa.

Giống như kết qua cô lặng lẽ tới đây dò xét sau khi Hàn Như xảy ra chuyện, chỉ có một cây hòe lớn âm khí âm u.

Dường như cảm giác được quan tài đen vừa rồi chẳng qua là ảo giác của cô.

Nhưng Lâm Tịch biết điều đó là không thể.

Đây cũng là một nơi có phong thuỷ cực xấu.

Nếu phán đoán với trình độ chỉ học một chút về chữ "Táng" trong > của Lâm Tịch, đây cũng là một tử cục tuần hoàn vô hạn.

Nếu bị chôn sâu theo hung quan như thế, vậy thì người ở trong quan tài sau khi chết tất nhiên sẽ có oán khí, mà quan tài đầu dưới chân trên, oán khí xuyên qua toàn bộ quan tài lại bị cây hòe trồng phía trên hấp thu, trên thực tế cây hòe này giờ có thể gọi là âm hòe.

Hòe người, mộc quỷ.

Cây hòe chính là cây mai táng, không thể vào dương trạch*, nếu không cực hung.

*đất dùng vào mục đích xây nhà cửa, đình, chừa, miếu, thôn, xóm, thị trấn, trường học.

Trong phạm vi bao phủ của gốc âm hòe này, dương vì đó ức, âm vì đó dương, mà bản thân âm hòe là không có cách nào hấp thu những âm khí này, ngược lại sẽ hấp thu toàn bộ tà khí của vật trong hung quan bị mai táng phía dưới.

Về sau hung vật sẽ sinh ra âm sát khí, mà quan tài đen chu sa đỏ, đầu dưới chân trên, những âm sát khí kia sẽ trở thành đồ tẩm bổ cho âm hòe, cho nên cho dù đạo pháp cao thâm đến đâu, dưới thủ thuật che mắt của âm hòe cũng sẽ không dễ dàng phát hiện được có gì kỳ lạ ở phí dưới.

Cứ như vậy, hung quan âm sát dưới mặt đất và âm hòe trên mặt đất, một sáng một tối, tạo thành một hung cư phong thuỷ tự tuần hoàn.

Cây hòe sinh trưởng chậm chạp, càng không nói đến đây là một gốc âm hòe, nhưng cho dù như thế, tán lá của cây hòe này thế mà cũng đã hơn hai mươi mét, có thể thấy được hẳn là khoảng trăm tuổi rồi, đoán chừng năm đó người thiết hạ hung cư này cũng là đạo hạnh cao thâm.

Chẳng qua chắc hẳn người đó sẽ không ngờ tới, nơi này sẽ bị cải tạo thành một trường trung học vào trăm năm sau.

Nếu như vẫn tiếp tục như vậy, chẳng qua là thành toàn một gốc âm hòe mà thôi, hung vật dưới mặt đất lợi hại đến đâu, cũng chính là một cái máy tạo ra âm sát khí cung cấp chất dinh dưỡng cho cây to này hấp thu, bản thân cũng không thể làm hại bất cứ ai.

Chẳng qua phương viên trong vòng trăm thước của âm hòe, không thích hợp làm dương trạch sử dụng mà thôi.

Năm đó, vị đại sư phong thủy kia tất nhiên cũng không thể dự đoán, nơi đây chẳng những bị xây dựng thành trường học, dưới tàng cây càng trở thành một nhà vệ sinh.

Đến tận đây, Lâm Tịch đã có thể đoán được, thứ ra ngoài làm yêu này, tất nhiên là một nữ quỷ ngậm oán mà chết.

Máu người là thứ tốt, trong hàng loạt phim cương thi thường xuyên dùng chỉ máu vẽ bùa, bao gồm Lâm Tịch cũng thế, đó là bởi vì trong máu ẩn chứa sinh cơ, chính là vật chí dương chuyên khắc âm tà.

Mà máu kinh của nữ giới, chính là dương trong âm, chuyên trị vật chí dương, thậm chí trong một số truyền thuyết tu tiên, tu đạo, trở thành lựa chọn ô uế pháp bảo của quân địch có một không hai.

Trong tiểu thuyết tiên hiệp nổi tiếng > cũng có miêu tả phương diện này, có thể thấy như vậy cũng là tự nhiên, tuyệt không phải tin đồn vô căn cứ.

Nữ quỷ bên trong quan tài đen này tất nhiên là cần máu kinh để khắc chế những vật chí dương trói buộc cô ta, mà các thiếu nữ có kinh lần đầu được gọi là "Kinh nguyệt" tiên thiên chí âm, phải nói hiệu quả cực kỳ tốt, cho nên Trương Tú Lệ đã chết và Hàn Như suýt chút nữa đã treo, đều là kinh nguyệt, tất nhiên là được nữ quỷ kia yêu thương.

Trên thực tế, thật đúng là bị Lâm Tịch đoán được.

Trương Tú Lệ quả thật là có dấu hiệu mất máu quá nhiều, nhưng bởi vì trên người cô ta cũng không vết thương nào, lại đang hành kinh, cộng thêm hơi thiếu dinh dưỡng, cho nên pháp y cũng không có quá lưu ý tới vấn đề này.

Nghĩ đến chủ nhân của bàn tay bị nhốt trong quan tài gỗ, cũng không biết kết thù với người ta lớn cỡ nào, làm cho người ta nghĩ trăm phương ngàn kế đối phó như thế, cho dù đã chết thì linh hồn cũng phải tiếp tục chịu đựng hành hạ, không có cách nào đầu thai chuyển thế.

Chẳng qua người khác hại ngươi, cũng không phải là lý do để ngươi có thể tùy ý làm bậy, đi hại người vô tội khác.

Tạm thời còn phải sử dụng nhà vệ sinh này, Lâm Tịch cũng không muốn làm ra động tĩnh quá lớn để người khác cảm thấy Diêm Đậu Đậu là một bà cốt, cho nên trước mắt thật đúng là không thể làm gì cô ta.

Trước tha cho ngươi một cái mạng, đợi đến kỳ nghỉ đông lại nói!
Nếu như đã xác định vị trí âm sát này, Lâm Tịch cũng không phải không có cách nào, tối thiểu tạm thời vẫn có thể khiến thứ này không thể ra ngoài hại người được.

Thừa dịp con hàng này thu "Đại lễ" của chính mình, không rảnh quan tâm chuyện khác, Lâm Tịch lấy ra kim may từ trong không gian đâm rách ngón giữa, bắt đầu vẽ chữ "Cấm" ở trên âm hòe.

Chẳng qua bởi vì muốn chữ "Cấm" này phong ấn lại toàn bộ khu vực âm hòe bao phủ, có thể nói độ khó lớn hơn rất nhiều so với cô thu linh hồn luyện thành hồn trùng.

* * * Chủ yếu là tốn máu!
Những hồn trùng cô thu ở vị diện trước, chỉ cần dùng chữ "Cấm" khống chế một khu vực nhỏ nơi linh hồn cần luyện chế là được, chỉ cần một chút máu là đủ rồi.

Lâm Tịch nhìn xem âm hòe gần như sắp che khuất bầu trời, chậc lưỡi.

Phía trên này cũng phong ấn, phía dưới cũng phong ấn, mẹ nó, vẽ xong chữ "Cấm," ông đây nhất định sẽ thiếu máu nghiêm trọng.

Lê bước chân nặng nề trở về phòng ngủ.

Trong bóng tối nghe thấy một tiếng hít không khí: "Diêm Đậu Đậu? Cậu.

.

Tại sao lại trở về nhanh như vậy?"
Đúng vậy, không có thể chết tại nhà vệ sinh nam thật sự là làm ngài thất vọng ha!
"Chẳng phải cậu đã ngủ sao?" Lâm Tịch cũng không trả lời vấn đề của cô ta.

Đàm Nhạc nghẹn lại, có chút ngượng ngập nói: "Chờ đến lúc tớ tỉnh lại, cậu cũng đã đi ra, cho nên tớ liền.

.

"
Trả lời cô ta, là tiếng ngáy nhỏ của Lâm Tịch và một phòng yên tĩnh.

Đàm Nhạc có chút xấu hổ, nghĩ cũng biết, Diêm Đậu Đậu sẽ không chìm vào giấc ngủ nhanh như thế, người ta rõ ràng là tức giận không muốn để ý đến cô ta.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play