Edit: Jess93
Nhiệm vụ lần này, làm cô gần như cho là chính mình không về được.
Chỉ kém một chút nữa.
Về sau Lâm Tịch cẩn thận nhớ lại những quá trình kia, tà tu trong pho tượng thật sự là quá tham lam, vừa muốn lấy nguyên âm và số mệnh của Aka, vừa muốn lấy Hồng Mông Tử Khí ẩn chứa trong linh hồn Lâm Tịch, hơn nữa lòng tin đối với chính mình quá lớn dẫn đến cuối cùng được cái này mất cái kia, thất bại trong gang tấc.
Nếu ban đầu ông ta ở bên trong pho tượng kia vận dụng toàn bộ pháp lực trực tiếp công kích thần thức chính mình, Lâm Tịch đã chết về trong không gian từ lâu rồi.
Ngẫm lại đều nghĩ mà sợ!
Xem ra nhiệm vụ khai hoang tinh thật đúng là không thể tính toán theo lẽ thường.
Nghĩ đến điều này, Lâm Tịch trở mình một cái ngồi dậy, quyết định trước vào trong không gian nhìn xem.
Nếu hệ thống xã khu đã nhắc nhở cô là "Nhiệm vụ hoàn thành, có thể trở về xã khu," như vậy hẳn là lần này nhiệm vụ của cô xem như qua cửa, nhiều nhất chính là cho điểm tương đối kém mà thôi, không có gì đáng lo lắng.
Lâm Tịch vừa tiến vào không gian đã lâu không thấy, trong đầu lập tức chỉ có hai chữ --
Mẹ nó!
Phóng tầm mắt nhìn tới, Lâm Tịch suýt chút nữa khiến chính mình mắc phải chứng quáng tuyết*.
*chứng bệnh khi cường độ ánh sáng mãnh liệt phản chiếu lên mặt tuyết kích thích mắt làm cho mắt bị đau, sợ ánh sáng, chảy nước mắt, nghiêm trọng còn có thể bị mù.
Thế giới được bao phủ trong làn áo bạc ở khắp nơi.
Nghĩ đến thời gian lâu như vậy, không gian đã hoàn toàn luyện hóa thần hồn kia, tẩm bổ cho mảnh băng nguyên này.
Nhìn một mảnh trắng xóa này, Lâm Tịch cảm thấy chuyến này tuy rằng cô suýt chút nữa đã chết bên trong nhiệm vụ, nhưng cho dù bây giờ đánh giá nhiệm vụ cho đủ tiêu chuẩn chính là loại thấp nhất, cô cũng rất thỏa mãn.
Thần hồn này rất cường đại, nếu như không phải lôi điện của A Lạp Lôi thật sự là khắc tinh của linh hồn, với năng lực của người này, Lâm Tịch tuyệt đối không phải là đối thủ của ông ta.
Thật đúng là may mà có A Lạp Lôi.
Vừa nghĩ tới Sứa nhỏ kia, tuy rằng lúc đầu thường xuyên bị điện giật đến mức hình hượng trông vô cùng giống HKT, nhưng lại có thể xem như tiểu phúc tinh của cô, không có nó, nhiệm vụ lần này khẳng định là bi kịch.
Lâm Tịch thẫn thờ một hồi, cũng không biết sau này nó thế nào.
Nhìn > một chút, bây giờ sinh trưởng rất thích ý, những linh thực thích sinh trưởng ở nơi lạnh giá này trông tràn đầy sức sống, bây giờ đã không phân rõ rốt cuộc có bao nhiêu cây, chưa có đạt tới tình trạng cả bầu trời xanh ngắt, chẳng qua cũng rất hùng vĩ, chủ yếu tăng thêm cho mảnh băng nguyên lạnh cóng người này một chút màu xanh biếc.
> lại mọc ra hai chiếc lá nhỏ, một mặt đen một mặt trắng, hai mảnh như bàn tay nho nhỏ hơi lay động.
Lâm Tịch đứng trước >, nhỏ giọng thầm thì: "Con hàng này lớn lên cũng quá chậm đi.
"
Vài phiến lá đen trắng lượn quanh bay múa, dường như dương dương đắc ý nói: Ông đây cứ chậm như vậy đấy, ngươi có bản lĩnh thì nhổ đi!
Lâm Tịch mang theo hơi lạnh cả người trở về phòng.
Sanno trực tiếp chết trong địa lao, Lâm Tịch lưu hai người còn lại cho Aka tự mình xử lý, hi vọng Thượng đế Aka có thể nể tình chính mình tận tâm như thế, vẫn tận lực đánh giá cao một chút.
Ngâm mình thoải mái trong bồn tắm lớn, Lâm Tịch tiêu hao một chút công đức đi xem những chuyện sau khi Aka trở về, thật ra chủ yếu muốn biết A Lạp Lôi có tỉnh lại hay không.
Khiến người thất vọng chính là cũng không có bất cứ dấu vết nào về A Lạp Lôi.
Nó giống như hoàn toàn biến mất trong thế giới của Aka, mà Aka cũng không hề cảm thấy mất đi thứ gì đó hoặc là có gì không ổn, điều này khiến Lâm Tịch có chút khó hiểu.
Tại sao A Lạp Lôi lại biến mất?
Hoặc là nhóc con này cảm giác được Aka không phải là mị của chính mình, lặng lẽ đi rồi?
Nghĩ đến vật nhỏ rất có thể hiểu lầm chính mình đã vứt bỏ nó, Lâm Tịch cảm thấy có chút buồn bã.
Aka cũng không để ý tới hai người tương ái tương sát trong điện Vu thần, cô ấy có quá nhiều chuyện phải làm.
Quả nhiên cùng suy đoán của Lâm Tịch không khác là mấy, Aka đối với Rock cũng không phải là tình yêu sống chết có nhau, chẳng qua là cảm động với tình ý của anh ta mới có tâm nguyện kia.
Aka lập một mộ quần áo cho Rock.
Hàng năm đều sẽ đi bái tế một chút vào ngày giỗ.
Tương đối ngoài ý muốn chính là động đá vôi lúc trước thế mà biến thành động Thánh Mẫu.
Mỗi ngày đều có người lui tới hành hương, dâng hương cầu nguyện nối liền không dứt, sự tích thần kỳ Nữ Vương Tang Du thay trời hành đạo, cứu vớt vạn dân đã bị truyền đi, vậy mà cũng có người nặn tượng cúng bái tại quốc gia khác và các lãnh địa, mơ hồ có xu thế thay thế Vu thần.
Dưới sự ảnh hưởng của không khí, Aka muốn làm gì tiếng phản đối cũng nhỏ đi rất nhiều.
Cô ấy cũng không có vì vậy liền trở nên đắc chí, bảo thủ.
Tương phản, cô ấy rất có năng lực đảm nhiệm công việc Nữ Vương này, thậm chí bởi vì hiểu rõ tình huống ấn nô hơn, cũng biết khó khăn của người bình thường, rất nhiều chuyện cô ấy xử lý còn tốt hơn Lâm Tịch.
Tang Du nữ quốc thành công cổ vũ rất nhiều ấn nô và dân nghèo, vị diện này bắt đầu chậm rãi hoàn thành quá độ từ xã hội nô lệ đến xã hội phong kiến, hơn nữa Lâm Tịch nhìn ra được, dưới sự chung tay quản lý của Aka và Nahi cùng với Ara sau này tiếp nhận Hộ bộ Thượng Thư, quốc gia này dần dần có xu thế phát triển theo hướng nữ tôn quốc.
Chẳng qua cũng may, các cô ấy cũng không phải là loại đi từ một cái cực đoan này sang hướng một cái cực đoan khác, nam giới cũng không vì vậy mà bị chèn ép quá mức.
Lâm Tịch mỉm cười, như vậy rất tốt.
Mặc dù cô vô cùng chán ghét loại vị diện kỳ thị nữ giới này, nhưng nếu hoàn toàn đảo ngược, Lâm Tịch cũng chưa chắc đã thích.
Thế gian có âm có dương, có trời có đất, có lạnh có nóng, có nam có nữ, có đêm tối có ban ngày, bất kể mặt đơn lẻ nào, đều là không hoàn chỉnh.
Thì ra không có việc gì nhìn xem thế giới sau khi tự mình làm nhiệm vụ, vẫn cực kỳ có cảm giác thành công.
Hình ảnh dừng lại tại đại hôn của Aka và Qing, nam cao lớn rắn rỏi, nữ tư thế hiên ngang, nhìn nhau cười một tiếng.
.
Lâm Tịch cảm giác được thức ăn cho chó lạnh lùng đập vào mặt mình.
Tiện tay mở ra trị số cá nhân, có vài hình ảnh có độc, cố gắng xem càng ít càng tốt, người khác hạnh phúc là chuyện của họ, ông trời có an bài khác đối với dạng chó độc thân như chính mình.
Họ tên: Lâm Tịch
Số hiệu: 5687
Cấp bậc: 18 (người chấp hành trung cấp)
Tích phân: 13239
Huyền tinh: 15134+7320
Sinh mệnh: 52
Linh hồn: 70 (số liệu bị động)
Tinh thần: 106
Dung mạo: 37
Trí tuệ: 55
Vũ lực: 95
May mắn: 29+5 (số liệu bị động)
Mị lực: 12+1
Tư chất: 16 (số liệu bị động)
Công đức: 6345
Tín ngưỡng: 420+1760 (số liệu bị động)
Xây dựng: 10
Kỹ năng: Trung y cấp 2, hai mươi Đoạn Cẩm cấp 3, Ngưng Tâm Quyết, Nguyệt Chi Tôi Thể Thuật cấp 2, Tử Chú Thuật cấp 3, luyện đan sư cấp 1
Đánh giá nhiệm vụ: Ưu tú
Thanh trang bị: Ngọc Khấu
Cột huân chương: Xích Lão, Trĩ Tâm
Điểm thuộc tính :3
Vật phẩm: Chiến Giáp Ngưng Thần
Dọn dẹp tà đạo chi hồn: Không
Ban thưởng nhiệm vụ: Trò chơi 1+ linh dị 1+ tu tiên 2+ triệu hoán 1
Tích phân của xã khu: 1340
Đánh giá nhiệm vụ ban đầu Aka cho chính là hoàn mỹ, cô ấy cho rằng mặc dù tâm nguyện bảo hộ Rock không có hoàn thành, nhưng không phải lỗi của người chấp hành, ngoại trừ điều này thì người chấp hành làm rất tốt.
Mặc dù cuối cùng bị xã khu đánh giá là ưu tú, Lâm Tịch cũng đã hết sức cảm kích.
Về mặt lý thuyết, lần này cô đã làm tốt tinh thần chuẩn bị nhận phán định thất bại, cho dù cô hoàn thành đều là niềm vui ngoài ý muốn.
Thậm chí Lâm Tịch có chút suy nghĩ hèn hạ, cái cớ đả kích tốt như vậy, lần này tại sao Vân hồ ly lại không có thừa cơ gây sóng gió?
Có lẽ bởi vì là nhiệm vụ khai hoang tinh, cho nên vô luận là tích phân hay là huyền tinh đều cho không ít.
Giá trị may mắn tăng 5 điểm một lần, cô thật sự bất ngờ.
Sau khi kiểm tra phát hiện là bởi vì xử lý tà tu kia, mà con hàng này giả thần giả quỷ hấp thu khí vận với số lượng lớn, cho nên, Lâm Tịch vì dân trừ hại cũng nhận được một chút may mắn như vậy.
Cho nên mới nói, có đôi khi trừ ác đã là dương thiện*, người như vậy giết vài tên, cho dù có nhân quả, cũng là mặt tốt.
*đề cao cái thiện.
.