Hoàn thành nhiệm vụ căn bản của xã khu, liền có thể lựa chọn nhiều loại nhiệm vụ, có nhiệm vụ thế giới, nhiệm vụ đặc biệt, tất nhiên cũng có nhiệm vụ chiến đội.

Tìm kiếm một chiến đội tốt cũng là chuyện hết sức quan trọng.

Khúc Cửu Tiêu mỉm cười giới thiệu: "Đội trưởng chiến đội chính là kẻ hèn này, tôi nghĩ hai người cũng coi như có sự hiểu biết nhất định đối với tôi, người tu hành sáu sao, phàm là nhiệm vụ chiến đội nhận, vật phẩm trên cơ bản đều phân phối theo nhu cầu, tích phân và huyền tinh cũng chia đều. Tôi đã gửi thư mời, hai người có thể suy tính một chút, không cần vội trả lời. Lời mời này có hiệu lực trong vòng mười ngày."

Mặc dù Khúc Cửu Tiêu vẫn luôn chiếu cố Lâm Tịch rất nhiều, hơn nữa đã từng dạy hai mươi Đoạn Cẩm và y thuật cho cô, có thể nói là ân nhân đầu tiên sau khi cô tiến vào xã khu, nhưng việc gia nhập chiến đội này rất lớn, còn liên lụy đến A Lê, cho nên Lâm Tịch mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ sẽ cùng A Lê suy tính.

"Nhóc con, nhiệm vụ lần này tích phân của con cao nhất, cầu nguyện một chút lúc kết toán nhiệm vụ có thể được chút đồ tốt đi." Khúc Cửu Tiêu khẽ cười nói.

Lâm Tịch vẫn chưa khiêm nhượng cái gì, đây là cô nên được, mặc dù nói ngoại trừ hai người cản trở kia, người khác đều dùng hết sức, nhưng Lâm Tịch vẫn cảm thấy, cô và A Lê cống hiến quả thật là lớn nhất.

Lâm Tịch hỏi Khúc Cửu Tiêu: "Sư phụ, lúc nãy ở xã khu, Vân Mộng La nói Thẩm Kiều là người tu hành hai sao, nói A Lê là bốn sao, vừa rồi người còn nói mình là sáu sao, đây là ý gì? Vì sao con không có?"

"Điều này à, chính là một loại đánh giá của xã khu đối với người đã mở ra hình thức tu hành, chẳng qua người chấp hành nhất định phải đạt tới cao cấp hoặc là gia nhập chiến đội mới có thể hiện ra đánh giá tu hành, ta đoán con kém cỏi nhất cũng là hai sao, cao nhất không cao hơn ba sao." Khúc Cửu Tiêu trả lời.

Nghĩ nghĩ, Khúc Cửu Tiêu còn nói thêm: "Thật ra ta rất tiếc nuối, lần này vốn dĩ có thể lấy việc A Lê bị tiết lộ thân phận làm ầm ĩ một chút, nhưng sau này ta nghĩ lại, bất kể thế nào chúng ta đều là người khu thứ năm, nếu thật sự báo lên, về sau sợ là Ngũ thúc khẩu Phật tâm xà kia ngáng đường chúng ta, cho nên cũng không có lại truy cứu."

Anh ta xin lỗi nhìn hai người Lâm Tịch một chút, tiếp tục nhắc nhở: "Chẳng qua việc này cũng là lời cảnh tỉnh cho hai người, về sau nhiệm vụ xã khu bình thường ngược lại cũng dễ nói, lại tới nhiệm vụ thế giới và nhiệm vụ đặc biệt, A Lê không cần báo danh trước thời hạn, nếu như hai người lựa chọn chiến đội của tôi, chúng ta dùng danh nghĩa chiến đội thống nhất xin, Vân Mộng La sẽ rất khó truy xét đến cùng hai người đi làm nhiệm vụ nào."

Lâm Tịch nghe được như lọt vào sương mù, vẫn là A Lê giải thích cho cô một chút mới hiểu được.

Bản thân có thực lực lấy được nhiệm vụ thế giới hoặc là phó bản đoàn đội, nhiệm vụ đặc biệt, có thể trực tiếp nhận lấy nhiều nhiệm vụ trong một lần, sau đó tự tiến hành phân công.

Như vậy coi như Vân Mộng La có con đường đặc biệt có thể thăm dò được chiến đội nhận lấy nhiệm vụ nào, bởi vì là đoàn đội tự mình làm, cô ta muốn nhúng tay cũng là có lòng không đủ lực.

Người chấp hành trong đoàn đội nhận nhiệm vụ trên cơ bản cũng có thể yên tâm giao phía sau lưng cho đối phương, là người trong nhà bình thường sẽ không xuất hiện loại tình huống đấu tranh nội bộ này.

Hơn nữa nhiệm vụ là nội bộ phân công, người ngoài cũng rất khó biết cụ thể ai đi làm nhiệm vụ nào, chỉ số bảo mật cao hơn rất nhiều so với xã khu phân công.

Lúc Khúc Cửu Tiêu rời đi nghiêm túc nói với hai người: "Người phụ nữ này thù rất dai, bây giờ chẳng những tập hợp đoàn đội La xã đạo, còn ôm đùi Ngũ thúc, hiện giờ cực kì càn rỡ. Nếu như không muốn gia nhập chiến đội của tôi, tôi đề nghị hai người nắm chặt gia nhập chiến đội đỉnh cấp, cố gắng tìm loại đoàn đội có Giới chủ làm lão đại, Giới chủ là một cỗ thế lực khác có thể khiêu chiến với xã khu, bàn tay Ngũ thúc không với đến chỗ bọn họ được."

Không ngờ A Lê rất sảng khoái nói: "Chiến đội đỉnh cấp và Giới chủ làm sao vừa mắt chúng tôi, tôi và Lâm Tịch cất bước tương đối trễ, nếu << Chiến đội Cửu Tiêu >> thật sự xem chúng tôi là người một nhà, vậy hai người chúng tôi liền gia nhập chiến đội các người!"

Khúc Cửu Tiêu gật đầu: "Đây là điều đương nhiên. Hai người quả thật cất bước muộn, nhưng thắng ở tâm tính kiên định, làm việc có nắm chắc, trong đội ngũ của tôi không thu cặn bã. Hơn nữa.." Tương lai nói không chừng sự thành tựu của hai người còn có thể vượt qua tôi!

Đằng sau Khúc Cửu Tiêu cũng không có nói, anh ta cảm thấy Vân Mộng La đối nghịch với cây đinh ba tấc trước mắt này, quả thực là đang tìm đường chết.

Vũ khí của đinh ba tấc, là Hồng Liên Nghiệp Hỏa đấy!

Mà Ngũ thúc có thể bị một người phụ nữ như vậy chi phối, đoán chừng cũng chỉ có thể dừng bước làm lão Đại một cái phân khu nho nhỏ rồi.

Khúc Cửu Tiêu châm chọc, thế giới xã khu này, đến nay anh ta cũng chưa hiểu rõ.

Anh ta cũng bắt đầu từ một người chấp hành sơ cấp nho nhỏ, sau đó từng bước một đi đến bây giờ.

Suốt mấy đêm, anh ta ngước nhìn bầu trời đầy sao, cảm thấy dưới biển sao mênh mông chính mình lại nhỏ bé như vậy.

Xuyên qua vị diện hiện đại, vị diện khoa học kỹ thuật, để anh ta biết được vũ trụ này rộng lớn vô ngần đến cỡ nào.

Anh ta dần dần phát giác, Diệu Huyền xã khu thật ra là một tinh hệ khổng lồ có được tối thiểu sáu chiều không gian, rốt cuộc có bao nhiêu thứ ngay cả xã khu cũng còn không có nắm giữ, anh ta cũng không rõ ràng, nhưng Khúc Cửu Tiêu biết, Diệu Huyền, tuyệt đối không phải duy nhất.

Cho nên mãi mãi cũng đừng tưởng rằng ở tại Diệu Huyền, liền thật có thể sống yên phận.

Chỉ có chân chính trở thành chúa tể khống chế một giới có lực lượng có thể phá vỡ hư không, đột phá trói buộc không gian ba chiều đối với thân thể, mới có thể xem như chân chính "Nhìn" được, "Cảm giác" được thế giới này.

An nhàn trốn ở xã khu làm một người phụ trách nho nhỏ, đợi đến lúc có một ngày xuất hiện tình huống bất ngờ gì đó, tin rằng Ngũ thúc an tâm với tình trạng hiện nay và Vân Mộng La thích giẫm lên người khác trèo lên trên mới có thể rõ ràng, đáng tin cậy nhất mãi mãi cũng chỉ là bản thân mình!

Tiểu đồ đệ của anh ta, không phải người thông minh, nhưng cũng không phải người trong lòng còn có may mắn dựa vào người khác, nhiệm vụ lần này anh ta đã rõ ràng tỏ vẻ mình có thể bảo vệ con bé, nhưng con nhóc này lại thà rằng chịu đựng thống khổ to lớn bởi vì thần thức phân liệt, vẫn như cũ muốn tìm cách bảo vệ bản thân.

Con bé cũng không phải là không tin anh ta, mà là đã quen dựa vào chính mình.

Trên thực tế, nhiệm vụ lần này có thể thuận lợi hoàn thành, thật đúng là may mắn con bé có thói quen tốt này.

Khúc Cửu Tiêu cảm thấy, nhiệm vụ lần này thu hoạch lớn nhất chính là tìm được tiểu đồ đệ của anh ta hơn nữa thu nạp con bé và A Lê vào chiến đội của mình.

Nếu đã đạt được mục đích, Khúc Cửu Tiêu liền đứng dậy cáo từ, đồng thời dặn dò Lâm Tịch thần hồn bị hao tổn, tận lực làm nhiệm vụ bình thường tại vị diện bình thường, để tránh tổn thương căn cơ.

Lâm Tịch đem thần hồn Thẩm Kiều phong ấn tốt giao cho Khúc Cửu Tiêu, để anh ta đưa đi << Tẩy Hồn Trì >> về không, về phần có thể liên tục vượt qua ba lần nhiệm vụ thí luyện trở thành người chấp hành lần nữa hay không, vậy phải xem tạo hóa của cô ta.

Đã có ý muốn hại người, thì phải gánh chịu hậu quả tùy theo mà đến, Lâm Tịch không có trực tiếp giết chết cô ta đã coi như rất nhân từ rồi.

Đưa tiễn Khúc Cửu Tiêu, Lâm Tịch lại nói kỹ càng cho A Lê về chuyện tia sáng bên trong thức hải kia.

A Lê trầm tư thật lâu, mới từ từ thở dài: "Tôi không có cách nào nhìn thấy, nhưng dựa vào sự miêu tả của cô và một ít tư liệu tôi tra được ở thế giới kia, tôi cảm thấy tia sáng này rất có thể là một đồ vật rất kinh khủng, cô tuyệt đối không nên có hành động thiếu suy nghĩ đối với nó."

Lâm Tịch nhìn vẻ mặt A Lê, đột nhiên cũng có chút hoang mang, chẳng lẽ sau này quả bom này định cư trong đầu mình?

Cô lần nữa xác định mỹ nam Thần mặt trời trông dạng chó hình người kia, chính là lấy oán trả ơn đối với mình.

Apollo nói, phải có ánh sáng, thế là trong đầu Lâm Tịch có ánh sáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play