Khi Lâm Tịch và A Lê chạy tới nhà hàng, hầu như tất cả mọi người đã đến.

Lâm Tịch trông thấy nam nhân viên quảng cáo Elmo hư hư thực thực bị Rosalyn công lược đã rất sốt ruột, trông thấy hai người bọn họ khoan thai tới chậm trực tiếp vứt ra hai ánh mắt như đao: "Người đều đến đông đủ, lãnh đạo, chúng ta mau xuất phát đi, nếu chậm trễ có thể Rosalyn sẽ xảy ra nguy hiểm."

Lâm Tịch ngóng nhìn đỉnh đầu nam nhân viên quảng cáo, mơ hồ trông thấy một chiếc mũ tha thứ đã xanh đến mức không thể xanh hơn.

Đây là tình huống gì? Cùng sư phụ nói có chút khác biệt.

Trông thấy ánh mắt hỏi thăm của Lâm Tịch, Khúc Cửu Tiêu nói: "Hai người tới muộn, hôm nay Rosalyn vừa tới quán bar, đã bị người trói đi."

Elmo nghe xong liền không vui: "Lãnh đạo, không phải bị trói đi, là cố ý bị trói đi, Rosalyn phát hiện tung tích những người kia, cô ấy nói rất có thể là Huyết tộc làm ra. Những người kia hẳn là rất lợi hại, nhất định phải tập hợp tất cả mọi người mới có thể chống lại."

Ồ, thật vĩ đại, Rosalyn của anh rốt cuộc chịu phát hiện tình huống.

Trông thấy vẻ mặt xem thường của Lâm Tịch, Elmo đừng nói sắc mặt, thậm chí đầu tóc xoăn màu nâu dường như cũng nổi giận đùng đùng: "Cô đây là vẻ mặt gì? Nếu như không phải Rosalyn thông minh nhạy bén, đến bây giờ mọi người còn mù mịt không có manh mối đâu! Các người cũng câu cá tại quán bar lâu như vậy, các người có thu hoạch gì sao? Dựa vào cái gì khinh thường cố gắng của người khác như vậy?"

Lâm Tịch gật đầu, một mặt trịnh trọng: "Là tôi không đúng, chủ yếu là tôi quá khó coi, chúng ta mau xuất phát đi tìm Rosalyn mang hi vọng đến cho mọi người đi, ngộ nhỡ bị cắn thành ma cà rồng.."

Elmo nghe xong sắc mặt lập tức không tốt, lần nữa thúc giục Khúc Cửu Tiêu nhanh chóng xuất phát.

Khúc Cửu Tiêu nhìn thoáng qua Elmo, cũng không nói thêm gì, chỉ dặn dò mọi người đến tòa nhà << Trang viên Hoàng Hôn >> ở ngoại ô phía tây kia, bây giờ Rosalyn đang ở đó, rất có thể sẽ xuất hiện số lượng lớn Huyết tộc, muốn mọi người có tinh thần chuẩn bị trước.

A Lê kéo cửa chiếc xe con bọ màu vỏ quýt của Lâm Tịch, Lysa đột nhiên mỉm cười mời A Lê: "Mary, cô không cảm thấy trên thân người đồng đội đó của mình tràn ngập mùi cà rốt và thịt tươi sao? Ngồi xe của tôi đi!"

A Lê ngẩng đầu nhìn chiếc xe trị giá hơn trăm vạn của đối phương, cười nhạt nói: "Thật xin lỗi, là người một nghèo hai trắng, ngồi xe sang sẽ choáng váng."

Lâm Tịch cảm thấy có vẻ như cô mãi mãi cũng ở vào vị trí bị diss, cô đây là trêu ai ghẹo ai.

Cảm giác chính mình sắp bị chọc tức thành cá nóc.

Lysa cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp khởi động xe, lao nhanh như chớp xa xa dẫn trước mà đi.

Con bọ của Lâm Tịch đến << Trang viên Hoàng Hôn >> cuối cùng, lúc xuống xe, Lysa đang trợn trắng mắt.

Chạy nhanh có làm được cái gì, chẳng phải vẫn chờ lão tử?

<< Trang viên Hoàng Hôn >> trông vô cùng khí phái, chủ thể kiến trúc năm tầng, đều theo kiểu mái nhọn và cổng vòm, tầng tầng lớp lớp, có cửa sổ thủy tinh lớn nhiều màu sắc, rất rõ ràng phong cách kiến trúc theo trường phái Gothic, hơn nữa ngay cả vào ban đêm cũng có thể cảm giác được rèm che cửa sổ sát đất bằng nhung tơ vàng với nền đỏ viền vàng, bên trong xa hoa lộ ra một cỗ âm trầm.

Lâm Tịch mở cửa xe bước xuống, Hắc Thiết trầm mặc ít nói mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn qua cô, mà Lysa mặt lộ vẻ khinh thường, lập tức trốn ra xa.

Về phần sư phụ Khúc Cửu Tiêu thân yêu, Lâm Tịch cảm giác đôi mắt của anh ta trừng to đến mức sắp bằng cửa sổ rồi.

"Cô xem, tôi đã nói tạo hình Sa hòa thượng này của cô sẽ bị toàn thể đồng đội phỉ nhổ mà." A Lê bĩu môi.

"Cút, không có thường thức thì đừng nói lung tung, thứ treo trên cổ Sa hòa thượng chính là xương đầu Đường đại trọc chuyển thế chín lần, lão tử treo chính là tỏi, hoàn toàn không giống biết không? Lão tử đây gọi là cẩn thận chạy được vạn năm thuyền, cô thì biết cái gì!"

Lâm Tịch lại lấy ra một đống lớn thập tự giá với các loại tạo hình từ trong túi treo ở trên cổ của mình.

Sau đó cầm một thứ nghe nói là kiếm gỗ đào trong tay, cũng không biết phương đông dùng để đuổi quỷ, có tác dụng với sinh vật hệ bất tử hay không.

Hoàn toàn không nhìn các loại ánh mắt của những người gần đó, vốn dĩ đã không có tiếng nói chung với các ngươi những nhân sĩ thích làm màu này.

Cô đây gọi là giăng lưới rộng, mù bồi dưỡng, dù sao cũng sẽ có một cái có thể trúng thưởng.

Toàn bộ trang viên là một mảnh âm u đầy tử khí, hai cánh cửa sắt lớn lại mở rộng, dường như biết sẽ có khách không mời mà đến vào đêm nay.

Khúc Cửu Tiêu nhìn thấy tình huống như vậy, nói một tiếng "Đi thôi" liền dẫn đầu bước dài đi vào.

Lâm Tịch nhận được tin nhắn của anh ta: "Tình huống có biến, là Rosalyn chủ động liên hệ ta, bên trong chắc chắn có mai phục, con theo sát ta."

Lâm Tịch vội vàng đi mấy bước, đi theo phía sau Khúc Cửu Tiêu, bởi vì chạy, hai chuỗi củ tỏi lớn treo trên cổ cùng với thập tự giá làm bằng các loại chất liệu khác biệt đụng vào nhau, phát ra tiếng thanh thúy hoặc ngột ngạt.

Con mẹ nó, giống như vật trang sức ở phần cổ hơi nhiều.

A Lê theo sát phía sau, những người khác cũng đều đi vào.

Đợi đến khi một đoàn người đều đi vào, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, cửa phía sau vậy mà tự động đóng lại.

Bọn họ đi qua nhiều tầng cửa, mỗi khi đi qua một cánh cửa sẽ lập tức tự động đóng lại, đường hầm hẹp dài có rất nhiều cửa mở, nhưng chỉ cần bọn họ đi qua, cánh cửa kia sẽ tự động đóng lại.

Mái vòm thủy tinh nhiều màu vô cùng có sắc thái tôn giáo, một vài bức tranh kỳ quái mà trừu tượng, hành lang vắng vẻ chỉ vang vọng tiếng bước chân của bọn họ cùng với thỉnh thoảng truyền đến tiếng đóng cửa, tạo thành cảm giác áp bách rất lớn trong lòng người ta.

Tất nhiên, ngoại trừ mặt hàng không tim không phổi như A Lê, Lâm Tịch cảm thấy sư phụ dẫn đường phía trước, từ đầu đến cuối cũng không có bất kỳ biến hóa nào, có vẻ như so với người khác đều tốt hơn một chút.

Đây là Công tước Eugene muốn ra oai phủ đầu sao?

Cũng không biết đi được bao lâu, rốt cuộc cũng đi đến hành lang cuối cùng, lần này cửa lại không mở sẵn, mà là đóng thật chặt, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng khóc của phụ nữ.

"Rosalyn, Rosalyn, bọn anh tới rồi, em còn tốt không?" Nam nhân viên quảng cáo thấp giọng kêu gọi.

Lâm Tịch thầm mắng ngu xuẩn, thật hoài nghi con hàng này làm thế nào lên được người chấp hành trung cấp, hay là nói, giống đực đã bị người chấp hành thêm điểm mị lực công lược xong thì chỉ số thông minh sẽ hạ xuống thẳng tắp?

Elmo này la lên một tiếng, người bên trong cửa dường như nghe thấy, truyền đến vài tiếng tiếng nức nở áp lực, phảng phất đang cầu khẩn người bên ngoài nhanh chóng đến cứu mạng.

Không đợi Khúc Cửu Tiêu có hành động, Elmo đã đá văng cánh cửa đóng kín kia, tiếp theo chính là từng đoàn từng đoàn bóng đen lớn chừng quả đấm nương theo tiếng "Tích tích" tập kích về phía đám người.

Elmo đứng mũi chịu sào, bất ngờ không đề phòng bị cào vào mặt.

Lysa vô thức kêu một tiếng sau đó lập tức ngậm miệng, trong tay đột nhiên xuất hiện một chiếc Tiêu Dao Phiến bằng thiết cốt.

Cây quạt này hợp lại là một thanh dao găm sắc bén, mở ra liền có thể phòng thủ lại có thể tấn công, vô luận là mười ba cây thiết cốt như gai nhọn hay là mặt quạt sắc bén đều là vũ khí giết địch lợi hại.

Trong lúc nhất thời quạt sắt tung bay, bóng đen nhao nhao bị đánh rớt.

Sau khi kinh ngạc Elmo cũng nhanh chóng tìm được trạng thái, hai tay phủ lên một lớp tinh cương tương tự bao tay, mu bàn tay phủ kín gai nhọn, trên ngón tay là móng tay sắc bén dài nửa tấc, lóe lên ánh sáng xanh lam yếu ớt, cho thấy có độc.

Trong số những người này, ba người Khúc Cửu Tiêu, Lâm Tịch và A Lê bởi vì đã biết chuyện dơi hút máu từ chỗ Anderson, bởi vậy cũng không thấy bối rối, Khúc Cửu Tiêu chẳng qua là vung ra hai quyền, những nơi quyền phong lặng yên không tiếng động lao đến, đám dơi đều rơi xuống mà chết.

Lâm Tịch mang theo kiếm gỗ đâm lung tung một trận, cũng giết chết mấy con.

Đợi đến khi mấy trăm con dơi bị đều tàn sát không còn, Lâm Tịch mới nhìn rõ đây là một căn phòng hình tròn, trên mặt đất là một đồ án sao sáu cánh thật lớn, tại mỗi ngóc ngách trong và ngoài đều có một thiếu nữ toàn thân trần trụi bị khóa chặt ở đó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play