Thật ra Lãnh Ký Du vốn có một vị thanh mai trúc mã, chính là tiểu ca ca nhà bên, kiểu trong lòng yêu ngươi khó mà mở miệng.

Nhưng Lãnh Mục và An phu nhân mẫu thân thân ái của nàng ấy một lòng muốn hướng về phía trước một bước, cứng rắn chia rẽ bọn họ, tự tay đưa nữ nhi vào hoàng cung, nơi ăn người không nhả xương kia.

Lãnh Mục dặn đi dặn lại, nhất định phải leo lên trên, không từ thủ đoạn cũng phải lấy được vị trí Hoàng hậu, cho dù lấy không được vị trí Hoàng hậu cũng nhất định phải nghĩ biện pháp sinh hạ Hoàng Trưởng tử, đồng thời ngăn cản những cung phi có nhà mẹ đẻ cường đại sinh hạ Hoàng tử.

Mà mẫu thân An Nhã Như của Lãnh Ký Du thì không ngừng nói dông dài, phải giúp cữu cữu ngươi, nghĩ hết tất cả biện pháp cũng phải đem Ngưng Nhi tiến vào cung.

Lão thái gia Lãnh gia vô cùng uy nghiêm nói, cái nhà này cho ngươi vinh quang chí cao vô thượng, cho ngươi cẩm y ngọc thực người bên cạnh khó mà đạt được, bây giờ là lúc ngươi báo đáp cái nhà này.

Lão phu nhân Lãnh gia tận tâm chỉ bảo, vào thời điểm được sủng ái nhất định phải dìu dắt huynh đệ con cháu của ngươi nhiều hơn, bọn họ mới là chỗ dựa trong tương lai của ngươi.

Người Lãnh gia vốn xuất thân không cao bị quyền thế mê mắt, cảm thấy muốn bảo vệ vinh hoa phú quý vĩnh viễn, nhất định phải cùng Hoàng gia kết hợp chặt chẽ với nhau.

Nhưng bọn họ thực sự quá gấp gáp, chỉ là một bên tình nguyện, thế cho nên hoàn toàn không để ý đến một việc.

Lập trường giữa quân và thần, cho tới bây giờ đều rất vi diệu, thời điểm Hoàng đế cần ngươi, mục tiêu của các ngươi giống nhau đương nhiên hợp tác vui vẻ, mà thời điểm Hoàng đế không cần ngươi, ngươi lập tức trở thành chướng ngại vật hắn nóng lòng muốn diệt trừ.

Trên kim tự tháp quyền lợi, vĩnh viễn chỉ có thể có một người tồn tại, thêm một người đều cảm thấy chen chúc, huống chi là thêm hai gia tộc!

Từ ngày Lãnh Ký Du ra đời, tiếp nhận đều là hiếu lớn hơn trời, tam tòng tứ đức, đương nhiên xem lời các trưởng bối nói là tiêu chuẩn.

Thật ra nàng cũng không thích Hoàng đế phong lưu phóng khoáng bên trong hoàng cung kia, từ một khắc tiến cung đó, nàng đã chôn cất toàn bộ tình cảm cá nhân, chỉ còn lại một loại bi tráng hi sinh bản thân cho gia tộc.

Tận mắt thấy chính mình hi sinh tất cả đổi lại là sự sụp đổ của toàn bộ gia tộc, nhân sinh của Lãnh Ký Du đã triệt để sụp đổ.

Đợi đến sau này người biểu tỷ mình một lòng tương trợ thành Hoàng hậu, lại đem nàng ấy và Trình Uyển Thu giam chung một chỗ, thủ đoạn hành hạ các nàng đều giống nhau, Lãnh Ký Du lần nữa bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Nàng ấy không hiểu vì sao, nàng ấy có chỗ nào có lỗi với biểu tỷ?

Mãi đến tận lúc trước khi chết, An Ngưng Tuyết dương dương đắc ý mới nói ra một đống chuyện mà các nàng nghe không hiểu.

Lãnh Ký Du không hiểu, nhưng Lâm Tịch lại hiểu.

Hóa ra, An Ngưng Tuyết này, cũng không phải thật sự là An Ngưng Tuyết, mà là một cô hồn đến từ dị thế mang theo hệ thống đoạt bảo.

Là nàng ta xúi giục Hoàng đế chí lớn nhưng tài mọn lại nhát như chuột bố trí kế hoạch hai quả đào giết ba dũng sĩ này, đứng ở ngoài quan sát, sử dụng vị trí Hoàng hậu người người thèm nhỏ dãi này, lôi kéo đại thần cấp thấp và không có đảng phái, kích thích mâu thuẫn giữa phủ Tần quốc công và phủ Đại tướng quân, đợi đến khi bọn họ lưỡng bại câu thương, mới là lúc Chân Long xuất thế.

Một phen ngôn ngữ khiêu khích khiến Sở Dịch nhiệt huyết sôi trào, đối với nàng ta nói gì nghe nấy, rốt cuộc đại quyền ở trong tay, trở thành Hoàng đế chân chính nhất ngôn cửu đỉnh, không ai dám không theo.

Nếu như theo góc độ Hoàng đế tới nói, đây tuyệt đối là vở kịch giả heo ăn thịt hổ, nằm gai nếm mật rốt cuộc nghịch tập thành công.

Nhưng đối với hệ thống đoạt bảo và An Ngưng Tuyết có được hệ thống tới nói, tất cả mọi người đều là kẻ thua cuộc, chỉ có bọn họ mới là người cười đến cuối cùng.

Lâm Tịch nghĩ đến, người chiếm cứ vỏ bọc An Ngưng Tuyết này, khẳng định mới có được hệ thống đoạt bảo không lâu, nếu không nàng ta sẽ không khoe khoang thành công và vẻ cao cao tại thượng của mình với hai người râu ria như vậy.

Chẳng hạn như Lâm Tịch nàng, chỉ âm thầm làm nhiệm vụ lấy phần thưởng, làm xong liền đi, tuyệt đối sẽ không nói nhảm với những người không liên quan kia: Lão tử là người chấp hành vĩ đại, có thể lên trời xuống đất, không gì không làm được, tất cả các ngươi đều là rác rưởi..

An Ngưng Tuyết nói cho hai người lập tức phải chết, nàng ta cũng không thích vị Hoàng đế này, mặc dù hắn ta cưng chiều nàng ta từ tận đáy lòng.

Nàng ta chỉ cần tước đoạt khí vận của bọn họ, hấp thu Chân Long chi khí và những thiên tài địa bảo có linh khí trong hoàng cung này, chẳng hạn như khối ngọc Phật kia.

An Ngưng Tuyết tức chết người không đền mạng nói: "Biểu muội, ta phải cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi giúp ta cướp được khối ngọc Phật kia, nhận được rất nhiều phần thưởng, mọi việc của ta cũng sẽ không tiến hành thuận lợi như vậy."

An Ngưng Tuyết quả thật thành công, khiến Lãnh Ký Du vốn dĩ đã như cái xác không hồn tức giận đến mức không ngừng nôn ra máu.

An Ngưng Tuyết nhìn xuống các nàng, vênh vang đắc ý nói: "Các ngươi cho rằng ta nguyện ý ngủ với cẩu Hoàng đế mà các ngươi xem như bảo bối kia sao? Sai, ta chỉ vì hấp thu long khí trên người hắn ta mà thôi. Một khi hắn ta già đi làm không nổi, ta sẽ trực tiếp giết chết hắn ta thu khí vận của hắn ta, lại vơ vét sạch sẽ đồ vật có linh khí trong hoàng cung này, tiếp tục phá vỡ hư không. Thế giới của ta, không phải là thứ mà các ngươi có thể nhìn lên."

Nói ngắn gọn chính là lấy sạch cướp sạch giết sạch, sau đó đổi bản đồ.

Đây tuyệt đối là đặc biệt nhặt được tiện nghi lại còn khoe mẽ!

Lãnh Ký Du hoàn toàn không có cảm giác đối với sự sống chết của Hoàng đế, thậm chí còn cảm thấy rất vui sướng.

Nhưng Trình Uyển Thu từ nhỏ đến lớn đều ngưỡng mộ Sở Dịch.

Nàng ta muốn nói cho Dịch ca ca, nữ nhân này là một yêu tinh, tương lai sẽ hại chết hắn ta, nàng ta dùng tay liều mạng cào cánh cửa sắt nặng nề trong mật thất đang giam giữ các nàng, tất cả mười ngón đều mài chảy máu, nhưng đó cũng chỉ là uổng công vô ích.

An Ngưng Tuyết cười gằn nói: "Lúc xét nhà các ngươi, những linh dược trăm năm kia, ngọc thạch bảo khí, toàn bộ đồ vật có linh khí đều ở trong tay bản cung. Thậm chí.. Đợi lát nữa các ngươi chết rồi, khí vận trên người các ngươi cũng sẽ là của ta!"

Có thể giáng sinh trong gia đình như vậy, đều mang theo hoặc nhiều hoặc ít khí vận, hệ thống kiểm tra khí vận trên người hai nữ nhân này là lớn nhất trong toàn bộ hoàng cung ngoại trừ Sở Dịch, nếu như không có bọn họ chặn ngang một gạch, Hoàng hậu tương lai chắc chắn là một trong hai người này.

Lâm Tịch không khỏi líu lưỡi, hệ thống này lòng dạ thật đen tối và hung ác, những nơi đi qua quả thực là không có một ngọn cỏ.

Một chuyến vội vàng vì sinh tồn này, trong phủ Tần quốc công, thế gia trâm anh truyền thừa mấy đời và phủ Đại tướng quân, quý tộc mới thế không thể đỡ, đều có vô số đồ chơi quý giá, lại thêm toàn bộ bảo vật trong hoàng cung. Sau đó thông qua chơi Hoàng đế lấy được long khí trên người đế vương, còn muốn lấy đi linh hồn đế vương, cuối cùng nàng ta thậm chí không bỏ qua cho hai nữ phụ pháo hôi bị mình đánh ngã.

Cũng may, có lẽ hồn phách hai nữ nhân này không có ích với nàng ta, bằng không, Lâm Tịch cho rằng nàng sẽ không có nhiệm vụ lần này.

Nếu hồn phách Lãnh Ký Du bị hút đi, còn lấy cái rắm gì làm giao dịch với xã khu?

Lúc trước nàng luôn cảm thấy xã khu là gian thương, dùng linh hồn những người ủy thác kia tẩm bổ chính mình và nhiều nhân viên dưới trướng như vậy, so với hệ thống đoạt bảo gì đó, xã khu vẫn rất nhân đạo.

Lâm Tịch ngẩng đầu nhìn bốn viên dạ minh châu lớn bằng quả nhãn trên đỉnh đầu, cân nhắc có nên phòng ngừa chu đáo đập vỡ chúng nó trước hay không, đó chính là chất dinh dưỡng của hệ thống đoạt bảo!

Đây là lần đầu tiên nàng đối mặt loại hệ thống này, lão hổ bắt con nhím, có chút cảm giác không có chỗ xuống tay!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play