Dương Tử Hưng người này chú trọng nhất là thanh danh, cho nên sẽ không nói hươu nói vượn trong trường hợp như vậy.
Nam Cung Cửu nghe vậy lại phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt như muốn phun lửa, trực tiếp nhìn chằm chằm Sư Ninh Phỉ.
Ai hạ độc, không cần nói cũng biết.
Quần chúng ăn dưa nghị luận ầm ĩ:
- - nhìn rất băng thanh ngọc khiết, hóa ra là dâm phụ.
- - đúng vậy, vì một gã nam nhân, cấu kết hãm hại Cốc chủ nhà mình, bây giờ suy nghĩ một chút, Khúc thần y thật đúng là đáng thương!
- - nữ nhân này chẳng những phản bội Y cốc, lại còn thông đồng với người Tinh Tú Hải.
- - đáng tiếc, dám hạ độc Nam Cung Cửu, lần này nàng ta thảm rồi, đáng thương một thế hệ kiều hoa.
- - dâm hoa còn tạm được đi, loại nữ nhân hai mặt này chết không có gì đáng tiếc, ngươi có lòng đáng tiếc cái gì?
* * *
* * *
Mặc dù Nam Cung Cửu trúng độc, nhưng nội lực quả thật đã khôi phục, hắn ta phi thân một cái rơi xuống bên cạnh Sư Ninh Phỉ, một phát bóp chặt cổ họng của nàng ta: "Tiện nhân! Nam Cung Cửu ta có chỗ nào có lỗi với ngươi, ngươi lại muốn dùng cách này hại ta!"
Trong miệng Sư Ninh Phỉ không ngừng "A a" sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Lâm Tịch ở một bên thản nhiên nói: "Ngươi thêm tí sức, nàng ta liền trực tiếp bị ngươi bóp chết, đến lúc đó ngươi đừng lại quái đến trên đầu ta! Ta không có loại độc bỉ ổi này."
Tay Nam Cung Cửu hơi buông ra một ít, Sư Ninh Phỉ liều mạng ho khan: "Ta không có, ta thật sự không có, Nam Cung Cửu ngươi tin tưởng ta!"
"Gần đây Cửu gia cũng chỉ có một nữ nhân là ngươi, ngươi nói ngươi không có hạ độc, vậy độc mẹ nó đến từ đâu?"
Nam Cung Cửu mắt thấy thái độ ngày hôm nay của Sư Ninh Phỉ khác thường, lên giọng can thiệp vào, đã phát hiện được không đúng, nhìn hình dạng quen thuộc kia của Sư Ninh Phỉ, lại đột nhiên có một loại cảm giác xa lạ.
Sư Ninh Phỉ đã không phải là nữ tử mềm mại trong Y cốc.
Lại nhìn ánh mắt Sư Ninh Phỉ thỉnh thoảng liếc về phía Sở Khinh Hậu, sao Nam Cung Cửu có thể không biết xảy ra chuyện gì, cho hắn ta thấy rõ một lần nữa lại là do Sở Khinh Hậu nói.
Lần đánh cược tại thành Đông Lai kia là bởi vì chính mình quá bất cẩn, mà lần này, thì là bởi vì dễ dàng tin tưởng ả dâm phụ rắn rết Sư Ninh Phỉ này.
Mà lần này quần chúng ăn dưa thật đúng là mở rộng tầm mắt, chuyện này biến đổi bất ngờ, so với kịch còn đặc sắc hơn.
Một hồi độc này một hồi độc kia, đây đâu phải là đại hội võ lâm, đây là đại hội ngũ độc có được hay không?
Trong bụng Nam Cung Cửu truyền đến một hồi đau đớn, hắn ta cắn chặt hàm răng nhịn xuống một ngụm máu tươi sắp dâng lên mà ra, đột nhiên đá vào bụng dưới của Sư Ninh Phỉ.
Sư Ninh Phỉ thê lương gào lên thê thảm, lập tức có máu tươi chảy ra từ dưới váy.
Lâm Tịch kéo Sư Ninh Phỉ qua, tức giận quát: "Nam Cung Cửu, ngươi người này sao có thể như vậy? Sư Ninh Phỉ mới bị ngươi làm mất một đứa bé, tổn thương còn chưa dưỡng tốt đâu, ngươi đây là muốn đời này nàng cũng không thể sinh con nữa sao?"
Sư Ninh Phỉ thấy Khúc U U vẫn miệng mồm bộc tuệch như vậy, thế mà đem những chuyện kia nói ra trước mặt mọi người, vừa tức vừa sốt ruột, muốn mở miệng giải thích lại đau đến không thở nổi, ngay cả một chữ cũng nói không nên lời.
Trong lòng Sở Khinh Hậu cũng có một cỗ tức giận gần như sắp áp chế không nổi.
Sư Ninh Phỉ luôn tự xưng thanh cao, sau lưng lại ô uế như vậy, có con với người khác còn tìm hắn ta bày tỏ tình ý với mình, nói cái gì đời này chỉ có mình, vĩnh viễn không thay đổi, đúng là chê cười.
Không ngờ Sở Khinh Hậu hắn ta một đời tuấn kiệt, lại bị một nữ nhân như vậy đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Xuất hiện tình trạng như vậy, trận đại hội võ lâm hoàn toàn mới khiến người ta nhìn mà than thở này đành phải tạm dừng.
Lâm Tịch và Dương Tử Hưng phụ trách nghĩ cách cứu chữa Sư Ninh Phỉ không ngừng chảy máu và không ngừng nôn ra máu Nam Cung Cửu.
Sở Khinh Hậu đã bị đám người xác định là chủ mưu sau màn trong sự kiện hạ độc lần này, mặc dù bản thân hắn ta chết cũng không nhận. Thậm chí đến cuối cùng còn bị hắn ta cắn ngược lại một cái, nói nếu Khúc U U đã biết đơn thuốc, như vậy cũng có thể là nàng hạ thuốc, giúp người khác vu oan hãm hại chính mình.
Động tác trên tay Lâm Tịch không ngừng, vừa chỉ huy tỳ nữ Thạch Chưởng Châu mang đến hỗ trợ, vừa mỉm cười thản nhiên: "Sở Khinh Hậu, vốn những chuyện bẩn thỉu ngươi làm kia, ta cũng không muốn nói ra, chẳng qua U U thật sự đã đánh giá quá thấp trình độ vô sỉ của đạp nguyệt trích tiên."
Sở Khinh Hậu cũng mỉm cười đáp lại, lạnh nhạt như tiên. Cho dù tình cảnh bất lợi như thế, cũng vẫn tùy thời có thể cưỡi gió bay đi như cũ.
Hắn ta cũng không phải là không hoảng hốt, nhưng Khúc U U không có chứng cứ, coi như nàng biết toàn bộ những chuyện kia, cũng là uổng công.
Thiên hạ võ lâm định tội cho Sở Khinh Hậu hắn ta, hắn ta cũng sẽ kéo theo Khúc U U, huống hồ mấy người kia không chết, nhiều nhất hắn ta chỉ sụp đổ hình tượng vất vả xây dựng trong nhiều năm mà thôi.
Lâm Tịch hướng về không trung niết môi làm sáo, hai con sơn ca một trái một phải rơi xuống bả vai Lâm Tịch.
Đút một ít quả sung nát vào trong miệng hai con sơn ca, tới đi, mời các ngươi bắt đầu biểu diễn!
- - mau nói! Ngươi đồ đê tiện này, ta và Sở Khinh Hậu ai lợi hại hơn!
- - van cầu ngươi, bỏ qua cho ta đi! Ta hiện tại không thể.. Ừm.. Ngươi đừng.. Đừng như vậy, ta vừa mới mất một đứa bé..
- - sao hả? Đau lòng cho nghiệt chủng của ngươi và Sở Khinh Hậu rồi? Hắn ta có thể cho ngươi, Cửu gia cũng có thể cho..
Kế tiếp là các loại "Ừm ân a a," trong phạm vi gạch chéo.
* * *..
Vẻ mặt đám người ngơ ngác..
Cho dù Lâm Tịch da mặt dày, bây giờ "Vọt lên" cũng đỏ mặt tía tai.
Ai cũng không ngờ tới, hai con chim cổ từ ngàn năm trước đã nắm giữ kỹ thuật phát sóng trực tiếp.
Lâm Tịch đưa tay vỗ một cái vào máy ghi âm bằng cơ thể sống ở trên bờ vai, mời thay đổi nội dung kế tiếp.
- - Hầu ca, ngươi thật tốt.
- - Phỉ Phỉ, ngươi càng tốt hơn.
- - Hầu ca, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy được "Thực Cốt Tô," con ngốc Khúc U U kia rất dễ bị lừa, chỉ cần chúng ta nói là vì thiên hạ thương sinh, trừ gian diệt ác, nàng nhất định sẽ đưa phối phương cho ngươi.
- - ta lấy được vị trí minh chủ, ngươi nhận được vị trí Cốc chủ, đến lúc đó chúng ta..
Sau đó tiếp tục cấp bậc hạn chế, Lâm Tịch quả quyết lại đổi đài.
Kế tiếp hai con chim nói ra lượng lớn tin tức hữu dụng hoặc là không dùng trong lúc nói chuyện với nhau, vô luận là Sư Ninh Phỉ hay là Nam Cung Cửu hoặc là Sở Khinh Hậu, đều bắt chước giống như đúc.
Thậm chí còn nói ra lượng lớn bí mật không muốn cho người biết ở trước mặt mọi người.
Chẳng hạn như, huynh đệ nhà họ Sở tranh giành vị trí người thừa kế, chẳng hạn như Nam Cung Cửu điều binh khiển tướng như thế nào, lại như, Sở Khinh Hậu điều động thế lực của mình thừa dịp Nam Cung Cửu dẫn dắt số lượng lớn đệ tử Tinh Tú Hải tham gia đại hội võ lâm vây khốn hang ổ Nam Cung Cửu vân vân.
Tất nhiên, dù hai con chim thông nhân tính, lúc chỉ số thông minh không online, thỉnh thoảng sẽ tuôn ra đoạn nhỏ các loại bạch bạch bạch, mức độ rất lớn, nhiều kiểu phức tạp trực tiếp vả mặt các thanh lâu lớn, cũng mở ra cánh cửa đến thế giới mới cho rất nhiều người ở đây và người có sở thích đó.
Đám người sửa sang, sắp xếp lại những đoạn ngắn hai con chim kia cung cấp, sau đó, một trận âm mưu nhằm vào Y cốc và đại hội võ lâm minh chủ cứ trần trụi hiện ra ở trước mặt mọi người.
Thậm chí bao gồm một số kế hoạch của Sư Ninh Phỉ để cho Khúc U U cõng nồi thay bọn họ như thế nào, về sau lấy được lệnh bài Cốc chủ như thế nào, cùng với những vàng bạc châu báu kia vân vân.
Đám người nghe những âm mưu quỷ kế khiến người sởn tóc gáy kia, trông thấy Khúc U U vẫn như cũ tận tâm tận lực cứu chữa ả độc phụ lòng như rắn rết Sư Ninh Phỉ này, có người không khỏi hô: "Khúc thần y, người ác độc như thế, cứu nàng ta làm gì? Dứt khoát để nàng ta trực tiếp chết đi coi như xong."
Lâm Tịch bình tĩnh nói: "Nàng ta đáng chết đó là chuyện của nàng ta, ta cứu nàng ta là bởi vì ta là một thầy thuốc."
Lâm Tịch cảm thấy sau khi mình nói xong câu đó, cả người đều bao phủ trong một vòng ánh sáng thánh khiết.
Ai, thật ra là còn muốn Sư Ninh Phỉ tiếp tục chịu tội, cứ thế mà chết đi, sao có thể xứng đáng với những khổ sở Khúc U U đã phải chịu đựng?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT