Lâm Tịch tiếp tục dùng hết tốc độ tiến về phía trước, cũng không để ý tới động tác nhỏ của pháp sư.

Đối với chiêu này cô đã sớm có phòng bị, lúc Bạo Viêm chưa rơi xuống, đã sử dụng một bát cơm chiên Dương Châu, chẳng khác gì tại lúc hết máu trong nháy mắt liền đem HP bù lại một chút, sau đó thân hình như quỷ mị vọt đến bên cạnh pháp sư, dao găm nhắm ngay trái tim pháp sư hung hăng đâm xuống!

Lâm Tịch đã sớm dùng tinh thần lực dò xét qua, nhược điểm của pháp sư này chính là tại vị trí trái tim.

Dao găm Phong Nhận gần như mang theo gió "Phốc" một tiếng đâm vào trái tim pháp sư.

Giết quái trong << Sáng Thế >> sẽ phun ra máu, nhưng giữa người chơi với nhau sẽ không.

Cân nhắc đến sau này sẽ phát sinh rất nhiều đoàn chiến, công thành chiến với quy mô lớn, nếu quá mức chân thực, có lẽ trung tâm trị liệu tâm lý hoặc là bệnh viện tâm thần sẽ là kết cục sau cùng của rất nhiều người chơi. Vì vậy những cuộc chiến giữa các người chơi chỉ có cảm giác đau đớn nện vào cơ thể mà thôi, cũng không có máu thịt văng tung tóe.

Dù vậy, pháp sư có lá gan nhỏ này cũng bị hù dọa.

Lúc Lâm Tịch xông tới ánh mắt thật sự là quá dọa người.

Trên thực tế vào rất nhiều buổi tối sau này, pháp sư nhắm mắt lại luôn có thể trông thấy một đôi mắt đỏ như máu đang lạnh lùng nhìn chằm chằm chính mình, anh ta biết đó là ảo giác của mình, đôi mắt màu đen của Tịch Nhược rất xinh đẹp, nhưng cũng không biết tại sao, mỗi lần nhớ tới, đã cảm thấy một ngọn lửa rực cháy trong đôi mắt chứa đầy cừu hận kia.

Từ đó về sau vị pháp sư này gần như rất ít pk với người khác, bởi vì giết quái trong thời gian dài, thế mà kinh nghiệm cũng tìm được một chỗ cắm dùi trên bảng xếp hạng.

Lâm Tịch giết người xong rồi cũng không quay đầu lại rời đi.

Trực giác siêu mạnh nhắc nhở cô, con hàng này thực sự quá keo kiệt, đừng nói trang bị, ngay cả bình thuốc cũng không hề rơi ra.

Lâm Tịch nhanh chóng tiến lên, trong lòng có hơi cảnh giác, xem ra có rất nhiều người muốn mạng cô, vừa ra khỏi thành liền gặp phải một người.

Tiền tài động lòng người, hiện tại cô chính là một ống tiền xu di động, chỉ cần giết cô, phát tài ngược lại là không thể, đổi vài đồng tiêu vặt vẫn là rất thuận tiện.

Đã đi trên con đường này một lần, Lâm Tịch tận lực đi tắt đồng thời lựa chọn khu vực tương đối ít quái, bớt gặp phải người khác.

Trò chơi mới mở hơn hai tháng, cô đã bị công hội Lam Nhiễm treo thưởng truy sát, mà "Thần Thiên Hạ" cũng đá cô ra khỏi công hội, trong khoảng thời gian ngắn liên tục xung đột với hai công hội lớn, khiến thợ mỏ ngu xuẩn vốn có chút danh tiếng trong nháy mắt thành người hot nhất toàn khu.

Lâm Tịch cảm thấy năm tháng chơi game đầy chông gai cản trở và dài của mình giống như con đường tới ngoại ô đông thành này.

Đột nhiên, Lâm Tịch tự dưng cảm giác được một cỗ sát khí đập vào mặt.

Cô xoay người nhanh chóng tránh ra, nhất thời cảm thấy giật mình!

Cô cũng không có cảm giác được có người tồn tại, như vậy cỗ sát khí này lại từ đâu mà đến?

Đối phương rõ ràng vô cùng cường đại, hơn nữa người này có sát tâm đối với mình.

Cô chọc phải một kẻ địch lợi hại như vậy từ lúc nào?

Sau đó loại cảm giác này lại đến lần nữa, Lâm Tịch lại quay người né tránh, địa phương trống rỗng vốn không có vật gì đột nhiên xuất hiện một người áo đen!

Anh ta "A" một tiếng, hỏi: "Cô vậy mà có thể thấy được tôi?"

"Cũng không có, là sát khí của anh." Lâm Tịch trả lời.

Đối phương lên tiếng hỏi, để Lâm Tịch thấy rõ tên của anh ta: Quỷ Khấp.

Đồng tử Lâm Tịch không khỏi co rụt lại, nhân vật đứng thứ ba trên bảng Anh Hùng! Thích khách cấp 44. Hai người xếp trước anh ta theo thứ tự là Kiếm Phá Thương Khung -- nghề nghiệp kiếm sĩ, Quân Lâm Thiên Hạ -- nghề nghiệp pháp sư.

Quân Lâm Thiên Hạ chính là Lê Thần, lão Đại công hội Thần Thiên Hạ.

Năm người đứng đầu trên bảng Anh Hùng tuyệt đối đều là giàu vô nhân tính, cuồng nhân luyện cấp có kinh nghiệm chuyên môn trên bảng xếp hạng, mà bảng Anh Hùng chẳng những phải xem kinh nghiệm một người, còn phải xem chỉ số pk, chỉ số tổng hợp đánh giá nhiệm vụ chiến đấu chiến thắng, trước mắt trang bị màu vàng cấp 20 có thêm thuộc tính trạng thái hơi tốt một chút, đều đã động hơn ngàn, hơn vạn tệ, trang bị màu tím mặc kệ ngươi thêm cái gì, bởi vì có bốn thuộc tính, cho nên giá cả ít nhất mấy vạn hoặc gần mười mấy vạn.

Đây vẫn chỉ là mới bắt đầu trò chơi, sau này đẳng cấp càng cao, trang bị càng hà khắc, khi đó trang bị cực phẩm bao nhiêu tiền, Lâm Tịch đã không cách nào tưởng tượng.

"Tiền bối, tôi giống như không có trêu chọc đến anh đi, hơn nữa anh cũng không giống như thiếu năm kim nha!" Lâm Tịch vừa né trái né phải tránh công kích của anh ta vừa nói.

"Mới vừa rồi, tôi còn không biết cô." Quỷ Khấp đáp.

Lâm Tịch không còn gì để nói: "Đã như thế, vậy anh tha tôi một mạng đi, tiểu nữ tử sẽ cảm động đến rơi nước mắt. Dù sao chúng ta cũng không có ân oán gì."

"Bây giờ có, bởi vì cô có thể phát hiện ra tôi. Còn tôi vậy mà đánh không lại cô." Quỷ Khấp bình tĩnh nói.

Đồ thần kinh!

Lâm Tịch không còn gì để nói: "Tôi có thể phát hiện ra anh, đây cũng là lý do anh giết người?"

"Có đôi khi không có lý do, tôi cũng sẽ giết người." Quỷ Khấp trả lời rất chân thành.

"Tôi đây cho anh đánh một chút, sau đó anh thả tôi đi qua có được hay không?" Lâm Tịch yên lặng không nói chảy hai hàng nước mắt, cô trêu ai ghẹo ai? Con hàng này vì sao gọi là Quỷ Khấp? Quỷ súc còn tạm được đi.

Quỷ Khấp nhìn cô một chút: "Không được, thắng như vậy chỉ có thể coi là bố thí. Không bằng chúng ta tới đánh một trận. Cô thua, cô đi, tôi thua, tôi đưa cô đi."

Mẹ nó! Lâm Tịch có loại xúc động muốn hủy thiên diệt địa, anh một tên cấp 44, trang bị đến tận răng, xếp thứ ba trên bảng Anh Hùng, thế mà tới khiêu chiến một dược sư cấp 33 mặc một đống rác rưởi thêm toàn điểm thể lực như tôi?

Mặt mũi đâu?

Lâm Tịch có loại xúc động muốn quỳ lạy anh ta, Đại ca, tôi là phụ trợ, một trong năm phụ trợ, phụ trợ vật lý, anh nha tới tìm tôi khiêu chiến?

Diện tích bóng ma tâm lý của Lâm Tịch đã có thể bao trùm toàn bộ hệ ngân hà, Đại ca, thực tình tôi cảm thấy Trái Đất không thích hợp với anh. Tôi đây có tấm vé lên Sao Hỏa, tranh thủ trở về đi!

Biết rõ đây là người bị bệnh thần kinh, chính mình còn có ý đồ nói đạo lý với anh ta: "Anh để cho tôi đi qua, chờ tôi đến Tân Thủ Thôn giao nhiệm vụ, hai chúng ta đến lôi đài ở chủ thành đánh, có được hay không?"

Lôi đài là chỗ chuyên môn chuẩn bị cho những người thích pk, chỗ tốt chính là giao đấu tại lôi đài, hai bên pk mặc kệ ai chủ động công kích, ai giết chết ai, cũng sẽ không bị tên đỏ, càng sẽ không bị rơi ra bất kỳ vật phẩm gì hoặc rớt kinh nghiệm.

Quỷ Khấp từ chối: "Tương thỉnh không bằng ngẫu nhiên gặp."

Ngẫu nhiên gặp con mẹ ngươi!

"Bắt đầu đi, còn chờ cái gì?" Lâm Tịch bị anh ta chọc tức cũng nổi giận trong bụng, vốn có thể bình an đi qua, bị tên ngu xuẩn này quấy rối, đã hoàn toàn không thể nào rồi.

Cô đối đầu Quỷ Khấp tại ngoại ô đông thành, tin tức này trong nháy mắt lấy tư thế như lửa cháy lan ra đồng cỏ truyền khắp đại giang nam bắc.

Cùng với cô bị truy nã và những tin tức xấu không có bất cứ quan hệ nào, chủ yếu là Quỷ Khấp quá có tiếng!

Mặc dù con hàng này chỉ đứng thứ ba trên bảng xếp hạng, nhưng người bị bệnh thần kinh này tiến vào trò chơi so với người khác trễ hơn nửa tháng, nếu như mọi người tiến vào trò chơi cùng lúc, rất nhiều người đều suy đoán có phải hạng nhất sẽ là Quỷ Khấp hay không?

"Cẩn thận!" Quỷ Khấp nói dứt lời, cả người lại đột nhiên biến mất.

Lâm Tịch cũng không biết vì cái gì, tinh thần lực của mình sẽ không cảm giác được sự tồn tại của anh ta, chỉ dựa vào ngũ giác siêu cường và phản ứng tự nhiên của việc nhiều lần lang thang bên bờ vực sinh tử trong nhiều năm qua, mạnh mẽ đá ra một cước.

Lâm Tịch biết mình đá trúng đối phương, nhưng trò chơi này chính là như vậy, tay không tấc sắt vật lộn cũng sẽ đau đớn, nhưng mà..

Không xong máu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play