Lúc này tâm trạng Lâm Tịch rất tốt, đi vào Ram tinh lâu như vậy, thứ có thể ăn chỉ là viên sinh mệnh, thịt khô trong nhà máy đừng nghĩ ăn vụng dù chỉ một ngụm.
Đoán chừng bà chủ Connie cũng chưa từng để ý người đàn ông của mình như vậy.
Thật ra, cô muốn ăn vụng thịt Tinh thú thật sự không phải bởi vì đói hoặc là thèm, cô chỉ tò mò mà thôi..
Được rồi, thật ra là thèm.
Dù sao bây giờ có rất nhiều thời gian, cùng lắm thì trở về nói với Mary lại không có thu hoạch. Tuần sau cô thức khuya một chút làm thêm công việc thủ công là được, Mary chỉ cần có tiền, mặc kệ hai đứa bé này đã làm những gì. Có vẻ như trong cuộc sống của bà ta ngoại trừ đánh bạc thì chính là tiền, đánh bạc và tiền đánh bạc, người cô nói chính là mặt hàng như Mary.
Lần này Lâm Tịch chuẩn bị tương đối đầy đủ, mang theo một bộ quần áo dự phòng.
Thối như vậy ăn cái gì chứ, Lâm Tịch thật lòng cảm thấy không có khẩu vị gì cả, tất nhiên đây là nói trong phạm vi điều kiện cho phép. Nếu như điều kiện không cho phép, như vậy ăn phải đặt ở vị thứ nhất, dân lấy cái ăn làm trọng, không ăn không uống là chuyện của thần tiên, thần thiếp làm không được!
Tìm một chỗ tương đối ít Tinh Khư trùng, Lâm Tịch xuống nước, những Tinh Khư trùng đó nhìn thấy cô lập tức trốn ra xa. Không có cách nào, những con trùng này dựa vào hút linh khí mà sống, cho nên hệ thống hô hấp và khứu giác đều rất phát triển, ở trong mắt bọn chúng Lâm Tịch chính là một cái nhà vệ sinh công cộng di động, lực sát thương quá lớn. Nếu như chẳng may bị thối chết, đây tuyệt đối là chuyện bi thương không thể kể ra của kiếp làm trùng chúng nó.
Cho nên Lâm Tịch vừa xuống nước, phạm vi trong vòng năm mét nước lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh, bởi vì tất cả tôm đều chạy hết.
Không thèm để ý chút nào chuyện mình bị một đám côn trùng ghê tởm, Lâm Tịch thoải mái nhàn nhã tắm rửa một cái. Không biết có phải bởi vì Tinh Khư trùng cũng thích ngâm tắm hay không, nước trong hồ này có rất nhiều linh khí, nhiệt độ nước phù hợp, nếu như không phải còn có chuyện quan trọng hơn, Lâm Tịch cũng không muốn đi lên.
Cảm thấy linh khí trong nước còn nhiều hơn trên đất liền, đại gia, đám côn trùng này thật biết hưởng thụ.
Lâm Tịch điều động dòng nước ấm kia chậm rãi cọ rửa Thủ Tam Âm, đôi mắt hơi híp lại đón ánh nắng.
Thoải mái, thoải mái ngoài sức tưởng tượng.
Đợi đến khi Lâm Tịch lên bờ, phát hiện chỗ mình "Ô nhiễm" đã sớm sạch sẽ như cũ, cảm thấy chắc chắn nơi này có con sông ngầm chảy qua dưới lòng đất, cho nên lâu như vậy, hồ nước này vẫn sạch sẽ như cũ.
Từ trong ba lô tạm thời lấy quần áo ra mặc xong, Lâm Tịch cảm thấy thứ đồ chơi này thật không tệ, ý niệm chìm vào, sau đó nhìn chằm chằm một chỗ nào đó, thứ cô cần lập tức sẽ xuất hiện ở chỗ đấy, tuyệt đối chỉ đâu đánh đó.
Đáng tiếc, là đồ dùng một lần!
Lâm Tịch chọn mấy con thoạt nhìn rất to béo vứt ra xa, dùng nội lực trực tiếp vứt chúng đi, Tinh Khư trùng rơi xuống đất đều đã chết, ăn sống cô cảm thấy hơi tàn nhẫn.
Coi như cô là Thánh Mẫu đi, lươn non sống, óc khỉ sống những thứ này, cô cảm thấy mình không thể tiếp nhận.
Có nhiều thứ ngươi có thể ăn, nhưng mà không cần phải giày vò ăn nó, đối với loại hứng thú tệ hại này của con người, Lâm Tịch không dám gật bừa.
Dùng nhánh cây nhóm lửa, để Tinh Khư trùng đã xiên tốt lên nướng, chỉ chốc lát, xác ngoài liền biến thành màu đỏ, trong không khí tràn đầy mùi hương đặc trưng của món tôm nướng, Lâm Tịch nuốt nước miếng một cái, lại rải lên một chút muối và bột ngọt, cô thích nhất!
Thuần thục lột vỏ ngoài, Lâm Tịch suýt chút nữa không có nuốt luôn đầu lưỡi của mình, không có bất kỳ gia vị gì, nhưng mà thật sự là ăn quá ngon!
Hơn nữa, Lâm Tịch ăn hết một con, cảm thấy toàn bộ cơ thể đều nóng hầm hập, dường như hô hấp cũng phun ra nhiệt khí, Thủ Tam Âm ngo ngoe muốn động, cảm giác muốn tự vận chuyển dựa theo kinh mạch lại tới.
Lâm Tịch lấy mấy con còn lại xuống, tắt lửa, dứt khoát đả tọa trên mặt đất.
Nhắc tới thứ này không hổ là dùng linh khí của toàn bộ tinh cầu nuôi lớn, vậy mà chỉ trong nháy mắt, Thủ Thái Âm phế kinh suýt chút nữa đã thông suốt rồi!
Lâm Tịch mừng rỡ, rèn sắt sẵn còn nóng.
Cô vội vàng cầm mấy con còn lại, nhanh chóng lột vỏ, ăn như hổ đói, sau đó tiếp tục bấm niệm pháp quyết, đả tọa.
Một luồng nhiệt quen thuộc chậm rãi chảy vào đan điền, Lâm Tịch buông lỏng tâm tư, đè nội tâm kích động xuống, đoạn kinh mạch thứ hai của Thủ Tam Âm cũng thông suốt, mới hai ngày ngắn ngủi!
Nếu không có đau đớn khi đả thông kinh mạch, Lâm Tịch đã cho rằng mình đang nằm mơ.
Phản ứng uể oải khi vừa tới thế giới này phát hiện hai mươi Đoạn Cẩm hoàn toàn không có tác dụng, đã bị quét sạch sành sanh!
Lâm Tịch siết chặt nắm tay, cảm thấy chính mình tràn đầy lực lượng, mặc dù còn chưa có xuất hiện dấu hiệu thông mạch, nhưng mà Lâm Tịch tin tưởng, tại một chỗ dư thừa linh khí như thế này, còn có Tinh Khư trùng đại bổ phụ trợ, ít nhất, chắc chắn hai đầu thông mạch là không có vấn đề!
Bảo vệ Jerry không phải là vấn đề lớn!
Tôm lì lợm, chúng ta đi!
Về đến nhà, lần này bởi vì mang theo quần áo dự bị, mặc dù trở về vẫn thối hoắc như cũ, nhưng mà tốt xấu lực sát thương nhỏ hơn so với lần trước.
Lâm Tịch tắm rửa như mọi khi, từ trong túi lấy ra một chút Tinh Khư trùng, thảo nào A Lê một lần lại một lần nhấn mạnh không được để sinh vật sống ở bên trong, toàn bộ Tinh Khư trùng lấy ra đều chết hết, nhưng nhìn dáng vẻ đều sinh động như thật.
Lâm Tịch dùng nước nấu Tinh Khư trùng đã lột vỏ, đút cho Jerry bé nhỏ tò mò ở bên cạnh hồi lâu.
Sau khi Jerry ăn xong còn dùng đầu lưỡi màu hồng liếm môi, mặt mũi tràn đầy sự khát vọng không thể che giấu: "Chị, đây là cái gì? Ăn ngon thật! Là thịt khô "Ăn ngon muốn chết" sao? Thật sự là ăn ngon muốn chết!"
Lâm Tịch đút thêm cho Jerry một con, Jerry lại nắm tay Lâm Tịch nhét vào trong miệng cô: "Jerry ăn no rồi, chị ăn đi. Mẹ nói không thể tham lam, Jerry đã ăn một con xong rồi."
Lâm Tịch lại đút vào trong miệng Jerry: "Chị đã ăn rất nhiều, Jerry yên tâm ăn đi, mỗi ngày sau này chúng ta đều sẽ ăn loại thịt khô này, nhưng mà.."
Lâm Tịch trừng mắt nhìn Jerry, vươn tay ra ngoắc ngón tay với Jerry bé nhỏ: "Không cho phép nói với bất kỳ ai, đây là bí mật của chúng ta, có được không?"
Jerry bé nhỏ ngây thơ gật đầu: "Giống như ngày đó sao? Cho dù là mẹ, cũng không được nói, có đúng không?"
"Ừm, hừ! Đúng là như vậy, Jerry thật thông minh!" Lâm Tịch lại sờ lên đầu tóc mềm mại của Jerry, đứa bé này thật sự quá hiểu chuyện.
Đột nhiên, khuôn mặt nhỏ của Jerry nhăn lại, ôm bụng ngồi xổm xuống.
"Làm sao vậy, Jerry?"
"Bella, những món thịt đó.. Có thể còn sống trong bụng Jerry, hiện tại đang chạy khắp nơi, Jerry.. Thật sự rất khó chịu.."
Lâm Tịch vỗ đầu một cái, mình thật ngu xuẩn!
Jerry vẫn là một đứa bé, Tinh Khư trùng dư thừa linh khí như thế, tại sao có thể cho thằng bé ăn hai con liên tục chứ!
Cô mau chóng để Jerry đả tọa, dạy thằng bé dẫn những linh khí kia đi ôn dưỡng thân thể của mình.
Trước khi kinh mạch chưa được đả thông, chỉ là dẫn những linh khí này làm dịu thân thể, chỉ có cảm giác ấm áp cũng không có bất kỳ khó chịu nào. Đại khái qua nửa canh giờ, Jerry bé nhỏ đột nhiên đứng dậy, chạy về phía phòng vệ sinh: "Jerry muốn đi ngoài!"
Lâm Tịch nghe tiếng bước chân khác hẳn với người thường của cậu bé, biết đó là do linh khí vận hành, trợ giúp Jerry thanh lọc rác rưởi trong cơ thể. Dù sao cũng là cơ thể của trẻ con, hiệu quả cũng thực không tồi.
Lâm Tịch mỉm cười, đột nhiên cô nghĩ đến một vấn đề!
Đợi đến khi Jerry đi ra, Lâm Tịch duỗi tay nắm chặt cổ tay Jerry một lát, lại chậm rãi buông ra.
Năm đó Jerry mới có ba tuổi đã bị gãy chân, hiện tại thằng bé cũng chỉ mới sáu tuổi. Có lẽ, còn có khả năng cứu vãn?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT