*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoảng khắc thầy giáo Tiểu Lâm Chủ động dính người lại lười biếng tương đối ngắn, giới hạn cũng chỉ có một ngày sau kỳ nghỉ. Buổi sáng ngày hôm sau, Quý Tinh Lăng đến phòng 1302 tìm cậu cùng đi báo danh, vốn muốn hôn thêm vài cái, kết quả bị bạo kích linh hồn: “3500 học xong rồi sao?”
“À, gần như là thế.”
“trial có nghĩa là gì?”
[ thử nghiệm ]“……”
Từ đơn lạnh lùng cứ thế vả vào mặt, Quý Tinh Lăng có ý đồ muốn biện minh một chút, tôi thật sự đã học xong, nhưng cũng thật sự đã quên, trial là cái gì, cái đuôi? Huấn luyện? Hình như cả hai đều không đúng. Mà trong lúc hắn còn đang rối rắm, Lâm Cạnh đã thay xong quần áo, lại từ trên mặt đất xách lên một cái túi mua sắm: “Cho cậu.”
“Cho tôi?” Quý Tinh Lăng theo bản năng nhận lấy, “Cậu còn chuẩn bị quà năm mới cho tôi?”
“Không phải quà năm mới, ngày hôm qua mới vừa mua.” Lâm Cạnh ngồi lên trên bàn, ra lệnh, “Bây giờ liền bóc ra.”
Không hổ là thầy giáo Tiểu Lâm, tặng quà còn phải đưa bá đạo cường thế không cho phép từ chối như vậy, vừa lúc Tinh ca cũng hoàn toàn không muốn từ chối, hắn vui vẻ lấy cái hộp từ bên trong ra và —— bộ áo giữ nhiệt bằng nhung thật dày.
“……”
Lâm Cạnh đề nghị: “Dì Khương đã giặt rồi lại lần nữa cất vào, cho nên bây giờ cậu cũng có thể mặc.”
Quý Tinh Lăng dối trá từ chối: “Không được đâu.” Tôi cảm thấy có thể do cái này mà lùi về 80 năm trước.
“Không được, hôm nay bên ngoài rất lạnh, nếu cậu mặc như vậy thì không được đi ra ngoài, cậu còn mới hết cảm.” Lâm Cạnh khẩu khí ép bức, “Tôi dùng tiền mừng tuổi mua đó!”
Cậu vì sao không dùng tiền mừng tuổi trân quý đi mua những thứ khác? Biểu tình Quý Tinh Lăng quả thật một lời khó nói hết, bóc bọc ra như một bộ phim đang phát với tốc độ 0,1 lần, trong miệng còn không ngừng lải nhải đủ thứ: “Tôi thật sự không lạnh, tôi bị cảm là vì nóng, là sốt cậu có biết hay không, chính là…… Phắc, vì sao lại là màu đỏ rực?” Tôi tối hôm qua chỉ là tùy tiện mơ mà thôi, có quan trọng đến mức hôm nay đã hiện ra hiện thực hay không?
Lâm Cạnh cũng bị màu sắc này làm cho chói cả mắt, nghĩ thầm không phải đâu, lấy di động hỏi người bán, thái độ đối phương cũng rất tốt đẹp, nói khả năng là do kho hàng phát sai rồi, có thể trả lại hàng và có phiếu giảm giá, giặt rồi cũng không sao.
Lúc này lại có một cơn gió quỷ khác thổi qua cửa sổ, vù vù.
Lâm Cạnh nhanh chóng quyết định, cảm ơn, tôi không đổi.
Quý Tinh Lăng mở cờ trong bụng: “Cho nên tôi có thể không mặc?”
“Tại sao không mặc?” Lâm Cạnh lập tức, “Dù sao cậu cũng mặc phía dưới quần áo, cũng không có ai phát hiện được.”
“Nhưng tôi có áp lực tâm lý.” Quý Tinh Lăng nâng cái áo màu đỏ chói lên, biểu tình nhăn nhó, “Hơn nữa sao lại không ai biết được, cậu không phải người sao, tôi không mặc.”
Lâm Cạnh không cần nghĩ ngợi: “Nhưng tôi cảm thấy bộ dáng lúc cậu mặc quần mùa thu rất đẹp trai.”
“…… Cậu thật sự cảm thấy những lời này hợp lý?”
“Hợp lý.” Lâm ca từ trước đến nay rất am hiểu chuyện để những chuyện không hợp lý biến thành hợp lý, cậu mặt không đổi sắc mà nói, “Quý Tinh Lăng, tôi cực kì yêu cậu mặc áo giữ nhiệt.”
Quý Tinh Lăng bị “khen” muốn điên rồi, hắn ném áo giữ nhiệt xuống muốn chạy, kết quả bị Lâm Cạnh nắm cổ áo kéo về, tổng tài bá đạo cưỡng chế yêu…… Và học bá bá đạo cũng rất cưỡng chế. Chiều cao hai người không quá chênh lệch, Quý Tinh Lăng tuy rằng là yêu quái rất uy phong, nhưng cũng không có khả năng dám đối phó với thầy giáo Tiểu Lâm, cho nên cuối cùng vẫn nửa bị ức hiếp nằm trên thảm, cả mặt suy sụp nhận thua:“Đậu má, cậu có thể chưa làm gì đã muốn kéo quần tôi xuống rồi không, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói.”
Lâm Cạnh: “……”
Lâm Cạnh nhanh chóng rút tay về, bình tĩnh giải thích: “Không phải, tôi rất thuần khiết muốn giúp cậu mặc quần mùa thu.” Nhất thời ngồi lên, không kịp nghĩ lại.
Quý Tinh Lăng chống tay ngồi dậy, nhìn lỗ tai đã đỏ bừng của cậu, cũng không biết là nên lưu manh đến hôn một cái, hay lại cực kỳ bi ai đi mặc quần mùa thu đỏ thẫm này đã. Kỳ thật trong tủ quần áo phòng 1301 cũng có không thiếu mấy cái áo lông, cũng do mẹ nhà mình quá rảnh rỗi nền không thể làm gì hơn là đi mua sắm, nhưng cái này không giống, cái thứ đồ thiếu thẩm mĩ cay đôi mắt này là thầy giáo Tiểu Lâm dùng tiền mừng tuổi mua, ý nghĩa không giống.
Cuối cùng đại thiếu gia vẫn quyết định vì yêu đi mặc mùa thu, cắn răng nói điều kiện “Tôi không mặc áo giữ nhiệt đâu.” Quá đỏ cậu biết không, áo khoác khả năng cũng không ngăn được, quay người liền lộ ra ống tay áo màu đỏ, Tinh ca còn cần mặt mũi mà!
Lâm Cạnh đang nghĩ lại mình vừa rồi vì sao lại muốn đi cởi quần người khác, có phải đầu có vấn đề hay không, cho nên tương đối chột dạ, nói nhỏ lại: “Ừ, cậu đi mặc đi.”
Quý Tinh Lăng xách theo túi mua sắm đến toilet, hắn còn không đành lòng nhìn mình trong gương, toàn bộ quá trình chỉ nhắm mắt lại vội vàng mặc vào, rất giống tên trộm đi ăn cắp quần mùa thu trên báo. Sau khi đi ra hỏi: “Tôi mặc xong rồi, cậu muốn kiểm tra hay không.”
Lâm Cạnh thật vất vả mới bình tĩnh hai bên tai nóng được, giả vờ không nghe thấy, lạnh lùng mà đứng lên: “Đi thôi.”
Tính cách Quý Tinh Lăng là kiểu như vậy, tuy rằng hắn bị bắt mặc quần mùa thu, bây giờ cả người đều không được tự nhiên, nhưng nhìn thấy mặt thầy giáo Tiểu Lâm muốn suy sụp rồi còn phải cố giả bộ không có việc gì xảy ra, lại cảm thấy đùa phi thường vui, vì thế những từ muốn chọc lại rục rịch trong lòng, từ lúc lên xe đến xuống xe không có lúc nào ngừng nghỉ.
“Thật ấm áp!”
“Này cậu đừng nói, mặc quen rồi cũng không còn khó chịu nữa.”
“Nhưng mà lần sau cậu có thể mua màu khác được không.”
“Bất quá cậu mua màu gì tôi cũng thích.”
“Không bằng tôi cũng mua cho cậu một cái, chúng ta mặc đồ đôi.”
Lâm Cạnh thật sự không thể nhịn được nữa: “Quý Tinh Lăng, nếu cậu vô nghĩa thêm một câu nữa, tôi liền nói cho mọi người biết cậu mặc quần mùa thu màu đỏ!”
“……”
Ok, ok, Tinh ca của cậu cũng không phải không thể câm miệng.
Trong phòng học lớp 11-1 đang nói chuyện ồn ào, tất cả mọi người đều đang vội vàng dọn sách đổi vị trí. Vu Nhất Chu đã cắt tóc một chút, nhìn càng thêm đẹp trai thoải mái thanh tân, Lâm Cạnh theo nữ sinh nhìn nhiều vài lần. Đại thiếu gia lập tức bất mãn đưa ra kháng nghị: “Này, tôi còn đang cực khổ dọn đồ cho cậu đó, không cho phép nhìn người khác.”
Lâm Cạnh nhận sách từ trong tay hắn:“Cậu nói gì vậy, tôi chỉ cảm thấy cái băng cá nhân trên trán cậy ấy có chút buồn cười.”
“Cảm thấy buồn cười cũng không được, cậu nhiều lắm cũng chỉ có thể nhìn……” Quý Tinh Lăng đảo mắt nhìn xung quanh lớp một vòng, ý đồ dựa vào nhan sắc chọn một phảm vi đủ an toàn, thầy giáo Tiểu Lâm rất có kiên nhẫn mà đợi nửa ngày, cuối cùng chờ được một câu: “Thôi, ai cũng không cho phép nhìn!”
Lâm Cạnh:?
Cát Hạo chen đi lên hỏi: “Không cho phép nhìn cái gì?”
“Không cho phép nhìn mày, đây là thẩm mĩ áo khoác gì, cay đôi mắt.” Quý Tinh Lăng một tay dùng lực ôm cổ đàn em, cũng không màng tớ mình cũng đang mặc quần mùa thu màu đỏ thẩm, há mồm liền diss áo khoác màu đỏ của đối phương.
Cát Hạo cười: “Đây là dư vị năm mới còn thừa, hơn nữa màu đỏ may mắn, còn nữa Lâm ca cũng đeo khăn quàng cổ màu đỏ, anh vì sao không trào phúng cậu ấy!”
Ngang nhiên châm ngòi đại ca cùng đại…… Một quan hệ khác của đại ca cũng thật trâu bò. Sau đó như dự kiến bị Quý Tinh Lăng đè xuống bàn ngược đãi một phen, hai người cãi nhau ầm ĩ ra phòng học, thiếu chút nữa đụng vào Vương Hoành Dư đang đi vào.
Lão Vương nhanh chóng đổi ly đang cầm sang tay khác: “Cẩn thận một chút.”
“Thầy Vương.” Lâm Cạnh kịp thời xuất hiện ở cửa phòng học, dời đi lực chú ý của Vương Hoành Dư, Quý Tinh Lăng cùng Cát Hạo nhân cơ hội chạy xuống lầu thang đi mua nước, nghĩ lão Vương khả năng cũng gần quên chuyện vừa rồi, mới lẻn từ cửa sau đi vào.
Hôm nay chủ yếu là báo danh thêm chuyện dọn phòng học, tâm tình mọi người vẫn rất nhẹ nhàng vui vẻ. Hầu Việt Đào vốn muốn rủ lớp đi chơi, kết quả đại đa số mọi người đều từ chối, ăn tết đã ăn no căng, chơi cũng điên rồi, còn tâm tình gì mà đi hát ka hay ăn thịt nướng, cả Vu Nhất Chu cũng ngáp dài tỏ vẻ phải về nhà ngủ, vì thế cậu ta lại quay đầu hỏi: “Tinh ca, anh cùng Lâm ca thì sao?”
“Bọn tao cũng có việc.” Quý Tinh Lăng rất vừa lòng với cách hỏi này của cậu ta, sau khi đuổi phó lớp trưởng đi, tùy tiện nhắn WeChat ——
Tinh ca: Buổi chiều có rảnh không, tôi mang cậu đi ra ngoài ăn cơm.
Lâm Cạnh gần như là lập tức trả lời: Tuy rằng tôi rất muốn cùng cậu đi ra ngoài ăn uống, nhưng đã sắp khai giảng, cậu có phải nên thu hồi tâm lại hay không.
Cậu còn thuận tay gửi một tấm ảnh, tuy rằng Hồ mẹ không nhận, nhưng cũng có thể liếc mắt một cái nhìn được bảng xếp hạng dán trong phòng hoc.
Không thi được 500, thì không có tư cách yêu sớm.
Huống hồ lần này cả 400 cũng không được.
Tinh ca: Ồ.
Lâm Cạnh quay đầu nhìn Quý Tinh Lăng, cảm thấy hắn mềm như bông, bộ dáng quả thật không có lực sát thương, thật là cực kì đáng yêu.
Nhưng cũng vẫn không thể yêu đương, học tập quan trọng hơn.
Lần này Quý Tinh Lăng lại rớt về 300 điểm, tuy rằng bởi vì toán học quá khó, lúc thi tiếng Anh lại bệnh, nhưng nói đến cùng vẫn là bởi vì cơ sở chưa ổn. Lâm Cạnh trong kỳ nghỉ đã giúp hắn sửa lại nguyên bộ đại cương ôn tập, chỉ cần có thể học được, ngày thường điểm kiểm tra bảo trì con điểm khoảng 450 hẳn là không thành vấn đề.
Đại thiếu gia từ trước đến nay đều có rất nhiều vấn đề. Trên đường về nhà sau khi tan học, sau khi hắn cẩn thận nghe thầy giáo Tiểu Lâm nói xong, phản ứng đầu tiên chính là:“Vì sao lại là 450, không phải thi tới 500 mới có thể yêu sớm sao, vì sao lại bớt yêu cầu đi vậy, cậu có phải cũng chờ không kịp hay không?”
Lâm Cạnh bị nghẹn đến nói không nên lời, cũng có khả năng là bị công lực “Mặc kệ chuyện gì đều có thể móc nối với chuyện yêu sớm” tương đối bội phục, dù sao nửa ngày cũng không lên tiếng. Quý Tinh Lăng cũng trong lúc yên tĩnh này bắt đầu chột dạ, cân nhắc lại, tự giác nhận sai: “Tôi hiểu, 450 là bởi vì cơ sở của tôi quá kém, không liên quan đến yêu sớm, tiêu chuẩn 500 điểm nghiêm khắc cũng không bớt đi”
Lâm Cạnh dở khóc dở cười, cậu dùng khuỷu tay đụng vào đối phương một chút: “Vậy nếu đề đầu học kì rất biến thái, cậu có thể thi đến 450 hay không?”
“……” Kỳ thi ban đầu thường vào tuần thứ ba của học kỳ, Quý Tinh Lăng nghĩ nghĩ, mình tốt xấu cũng coi như khắc khổ học tập trong kỳ nghỉ đông, nếu là câu hỏi không khó, thì cũng không có tổn hại đến chỉ số thông minh, vì thế miệng đầy bảo đảm, “Có thể!”
Lâm Cạnh đá đá hòn đá nhỏ dưới chân:”Ừ.”
Quý Tinh Lăng nhân cơ hội đề yêu cầu: “Nếu tôi có thể thi được 450, cậu đi xem phim với tôi không?”
“Được.”
Thầy giáo Tiểu Lâm ở phương diện này từ trước đến nay đều dễ nói chuyện, chỉ cần thành tích đạt tiêu chuẩn, hôn vài cái hay là hẹn hò đều không có vấn đề.
Quý Tinh Lăng còn chưa kịp từ hào mà hất đuôi, đã nghe được một câu:“Vậy nếu cậu thi không đến thì sao?”
“……”
Nếu tôi thi không đến, liền trừng phạt tôi bằng cách để cậu hôn 100 cái không dừng được không?
Đại thiếu gia ở trong lòng điên cuồng phán đoán một lúc, đương nhiên, loại chuyện tốt như vậy không có khả năng, chỉ có thể phi thường chính trực mà tỏ vẻ: “Tôi nghe lời cậu.”
Lâm Cạnh nhìn hắn vẻ mặt cà lơ phất phơ, bình tĩnh trả lời: “Học kỳ này bắt đầu mỗi tháng đều sẽ kiểm tra, nếu cậu cứ đội sổ, chúng ta đừng yêu sớm nữa.”
Quý Tinh Lăng không có một chút phòng bị: “Không!”
“Vì sao lại không, cậu cả 450 cũng không thi đến.”
“Chuyện đó không liên quan đến kiểm tra, cậu rõ ràng chỉ thích đẹp!”
“Bây giờ tôi sửa lại, người không thể quá nông cạn, tôi bây giờ thích vừa đẹp vừa học tập tốt, ngày mai tôi cầm bảng xếp hạng thành tích xem thử, xem có thể tìm được người đủ tư cách hay không.”
“Không được, chúng ta cũng đã hôn rồi!”
“Hôn rồi liền phải phụ trách cậu sao, cậu cũng không có sống ở hai ngàn năm trước!”
Quý Tinh Lăng tức chết rồi, lúc này hai người vừa vặn đi đến một con đường nhỏ, vào mùa đông ít người. Hắn trở tay kéo Lâm Cạnh đến ngõ nhỏ, một tay đè người trên tường, một tay khác chống bên cạnh tai cậu, ngữ điệu có chút bực bội: “Cậu về sau có thể đừng lôi chuyện này ra nói giỡn được không!”
“Có thể.”
Lâm Cạnh đáp vừa nhanh vừa nhẹ, những chuyện nói không chút nghĩ ngợi luôn không có mức độ đáng tin. Nhưng Quý Tinh Lăng cũng không chỉ ra vấn đề được, tổng không thể nói “Cậu cẩn thận nghĩ lâu thêm chút hẵng trả lời”.
Hắn buông đối phương ra, lại không kiên nhẫn liếm liếm một cái răng nhọn, giống như đấm một cái vào trong bông, tay không đau, nhưng trong lòng khó chịu.
Lâm Cạnh ngược lại cũng rất tự giác: “Tôi có phải nhận sai quá nhanh hay không.”
Quý Tinh Lăng: “……”
“Nhưng cậu không phải không thích sao.” Lâm Cạnh giải thích, “Cậu nếu không thích đều tỏ vẻ không thích, vì sao tôi còn muốn nói nữa, tựa như lúc chuyến bay Cẩm Thành, toi không phải cũng sửa rất nahanh sao.” Miễn là nó không liên quan đến nguyên tắc, chỉ cần có thể làm bạn trai của mình…… Bạn trai tương lai càng vui vẻ một chút, phối hợp nhân nhượng một chút cũng không sao cả
Lâm Cạnh lại cường điệu một câu: “Cậu vẫn nên học cho giỏi.”
Quý Tinh Lăng bị tức bật cười, ừ, cũng hết giận, hắn nhìn thầy giáo Tiểu Lâm vẻ mặt đầy vô tội, đầu quả tim giống như bị cào một cái, chảy ra một chút máu, vứa ngứa vừa thật sự khó chịu, vì thế hắn ôm gương mặt cậu, không nhịn được hung hăng hôn một cái: “Đệt, không thi đến 450, tôi ăn bài thi được chưa!”
Lâm Cạnh chưa trải qua cách tán gẩu mặt dã man như vậy, thiếu chút nữa mắt nổ đom đóm.
Quý Tinh Lăng lại dùng ngón cái cọ cọ miệng cậu, mới vừa đi ra ngoài. Kết quả ra ngõ nhỏ liền thấy Vu Nhất Chu ôm lấy cánh tay dựa vào trên tường, cúi đầu lướt di động.
“……”
Lâm Cạnh nhanh chóng đứng thẳng.
Vu Nhất Chu không gỡ xuống tai nghe, chỉ trầm mặc duỗi tay chỉ chỉ phía sau, một nhóm học sinh mặc đồng phục Sơn Hải, đang nói nói cười cười đi về hướng bên này.
Tôi mẹ nó không để ý đến đó sao?
Quý Tinh Lăng cũng dị thường xấu hổ, bất quá hắn xấu hổ không giống với xấu hổ của thầy giáo Tiểu Lâm —— chuyện giáo bá hung tợn thề phải thi được 450 này, truyền ra ngoài cũng không biết hài hước đến mức nào, nhưng đều mất mặt giống nhau là được rồi. Vì thế hắn duỗi tay ôm lấy Vu Nhất Chu, cưỡng ép vẻ mặt giả bộ không sao cả: “Tao vẫn nên đi giết mày diệt khẩu thôi.”
“Ồ, dùng 450 của anh giết em?”
“Lăn lăn lăn!”
Lâm Cạnh từ cửa hàng tiện lợi đi mua mấy chai nước ra, hai người đã không biết chạy tới nơi nào, vừa lúc Lâm ca bây giờ cũng lúng túng muốn chết, vì thế sau khi cậu gửi WeChat cho Quý Tinh Lăng, liền một mình gọi xe về nhà trước, giải thích cái gì gọi là xấu hổ quá phải đi riêng.
Quý Tinh Lăng cất điện thoại lại túi quần: “Giữa trưa muốn tới nhà của tao ăn cơm không?”
“Buồn ngủ.” Vu Nhất Chu lắc đầu, “Tài xế nhà em đã ở phía trước, em đi trước.”
Cậu ta lười biếng kéo cao cổ áo, che khuất một chiếc vảy lân xinh đẹp.
Tác giả có lời muốn nói: Áo giữ nhiệt của thầy giáo Tiểu Lâm, áo ấm áp, áo thuần khiết.
Quần thu đại khái là thế này:
Góc lảm nhảm: Tui cảm thấy rằng Vu ca đúng chuẩn thâm sâu khó lường luôn, đúng kiểu tỏ vẻ cái gì cũng không biết nhưng thật ra biết hết, một kiểu người có chút đáng sợ í ( đáng sợ này kiểu ảnh thâm quá thôi nha).