Một tấm Kim Giáp Thần Binh Phù, có thể tạm thời triệu hồi ra một thần binh

tu vi cảnh giới thứ sáu, chiến lực cấp cao như thế, có thể rất dễ dàng tiêu diệt

đại đa số tông môn trung bình nhỏ cùng quốc gia trung bình nhỏ, tạo thành hỗn

loạn thật lớn, cho nên bất cứ một tông môn nào của đạo môn, đều không cho

phép bán lá bùa công kích thiên giai, đây là nhận thức chung của sáu phái.

Diệu Huyền Tử lạnh lùng nói: “Ta đi hỏi Huyền Cơ Tử một chút, xem lão

giải thích như thế nào!”

Hắn tới một tòa đạo cung, ngồi ở trên một cái ghế tựa bạch ngọc, sau khi lấy

pháp lực thúc giục, Phù Lục phái xa ở Bắc quận, trong đạo cung đỉnh núi cao

nhất, Huyền Cơ Tử đang giảng đạo cho các đệ tử lòng có cảm giác, phất phất

tay, trung ương đạo cung, một bóng người hư ảo bỗng dưng hiện lên.

Ánh mắt Huyền Cơ Tử nhìn hư ảnh phía dưới, hỏi: “Diệu Huyền Tử đạo hữu

bỗng nhiên đến thăm, có chuyện gì quan trọng?”

Diệu Huyền Tử trầm giọng hỏi: “Huyền Cơ Tử, ngươi bớt giả bộ hồ đồ với

ta, Phù Lục phái các ngươi có phải cho Yến quốc mấy tấm Kim Giáp Thần Binh

Phù hay không? Ngươi hẳn là biết, loại lá bùa này là cấm bán ra ra ngoài!”

Huyền Cơ Tử phủ nhận: “Bổn phái chưa từng bán ra Kim Giáp Thần Binh

Phù.”

Diệu Huyền Tử hừ lạnh nói: “Ngươi cảm thấy ngươi phủ nhận được sao, trừ

Phù Lục phái bọn ngươi, còn có môn phái thế gia nào có thể vẽ bùa thiên giai,

còn là bùa công kích thiên giai!”

Huyền Cơ Tử lắc đầu nói: “Bổn phái quả thực chưa từng bán ra Kim Giáp

Thần Binh Phù, nhưng mấy ngày trước, Linh Cơ Tử sư đệ truyền tin nói, mấy lá

bùa cao cấp hắn mang theo bên người bị người ta trộm mất, có lẽ là tặc tử đó

sau khi ăn trộm, bán qua tay đi, không quan hệ với Phù Lục phái ta...”

“Đánh mất rồi?”

Diệu Huyền Tử tức giận nói: “Huyền Cơ Tử, ngươi coi bổn tọa là trẻ con ba

tuổi sao?”

Huyền Cơ Tử nhìn hắn, thản nhiên nói: “Phù văn Kim Giáp Thần Binh Phù,

tùy tiện trên một quyển sách phù đạo nhập môn nào cũng có, thiên hạ to lớn,

tàng long ngọa hổ, có cao nhân giỏi về phù đạo có thể vẽ ra lá bùa này, cũng là

chuyện rất bình thường, không có bằng chứng, đừng chuyện gì cũng trách đến

trên đầu Phù Lục phái ta, chẳng lẽ trong phản quân Yến quốc có người sử dụng

thần thông đạo thuật cấp cao, liền nhất định là Huyền Tông ở sau lưng ủng hộ

sao?”

Diệu Huyền Tử môi giật giật, á khẩu không trả lời được, cuối cùng phất ống

tay áo, hình chiếu dần dần tiêu tán.

Huyền Cơ Tử nhìn hắn biến mất, mới lấy ra pháp khí truyền âm, sau khi thúc

giục, dặn dò: “Sư đệ à, lần sau lại có loại chuyện này, nhớ đổi một loại lá bùa

bọn họ chưa từng thấy, Kim Giáp Thần Binh Phù vừa ra, ai cũng biết là Phù Lục

phái ta...”

Kiếp nạn hoàng thất Yến quốc bởi Lý Mộ dựng lên, cho dù là Đại Chu không

thể xuất binh giúp đỡ, Lý Mộ cũng sẽ không ngồi xem.

Đạo môn lục tông siêu nhiên trên mọi thứ, chưa từng tham dự tranh đấu

hoàng quyền thế tục, là Đạo Thành Tử hỏng quy củ giới tu hành trước, liền

không thể trách Lý Mộ sơ ý đánh mất đồ.

Trên thực tế, Lý Mộ trước đó đã biết, lá bùa công kích thiên giai trở lên cấm

bán ra, đây là nhận thức chung của sáu tông.

Kim Giáp Thần Binh Phù cũng không thể so với Tạo Hóa Phù, hai loại lá bùa

này tuy đều là thiên giai, nhưng một cái cứu mạng, một cái lấy mạng, có được

một tấm Kim Giáp Thần Binh Phù thiên giai, tương đương với tạm thời có được

một vị cường giả Động Huyền, có thể tiêu diệt hơn nửa quốc gia nhỏ phía nam.

Loại bùa này nếu dùng tiền có thể mua được, giới tu hành liền hoàn toàn lộn

xộn.

Nhưng, Lý Mộ chưa thu tiền sứ thần Yến quốc, cũng sẽ không tính bán,

huống hồ hắn là đứng ở lập trường chính nghĩa, không thẹn với lương tâm.

Triệu gia tạo phản bị giết, Huyền Tông đã không còn kế nào, nếu Đạo Thành

Tử phát rồ phái ra trưởng lão cảnh giới thứ sáu nhúng tay việc Yến quốc, bao

gồm Đại Chu ở trong, toàn bộ quốc gia Tổ Châu đều sẽ liên hợp chống lại

Huyền Tông.

Triều đình các quốc gia cùng các tông đạo môn xưa nay nước giếng không

phạm nước sông, vô luận triều đình một quốc gia nào cũng không muốn có một

thế lực vượt lên trên quốc gia bọn họ, cho dù là Đại Chu, cũng sẽ không nhúng

tay nội chính quốc gia khác.

Từ thời điểm Đạo Thành Tử lựa chọn che chở Thanh Thành Tử, Lý Mộ đã

đối đầu với Huyền Tông.

Đáng tiếc là, bên cạnh hắn không có cường giả Hợp Đạo cảnh, nếu không,

hắn bây giờ đã có thể dẫn người đánh lên sơn môn Huyền Tông, bắt bọn họ giao

người ra.

Ngoài ra, Lý Mộ cũng khắc sâu ý thức được, thực lực của bản thân hắn, thực

lực Phù Lục phái vẫn quá yếu, nếu không, Huyền Tông lại làm sao dám vì một

nội môn đệ tử, mà đi đắc tội Phù Lục phái.

Từ trước tới nay, hắn đi mỗi một bước đều xuôi gió xuôi nước, xung đột với

Huyền Tông, xem như lần đầu tiên hắn gặp suy sụp to lớn.

Kẻ thù của Tiểu Bạch ngay tại Huyền Tông, Lý Mộ lại không cách nào báo

thù cho nàng, mấy ngày qua, trong lòng hắn vẫn luôn tự trách không thôi.

Đây chỉ sợ là lần đầu tiên Lý Mộ bức thiết sinh ra ý định nâng cao bản thân,

tăng lên thực lực người bên cạnh như thế.

Phường thị tu hành của Thần Đô phải xây dựng thành công, Lý Mộ cần đủ

linh ngọc, linh dược, mang tu vi đệ tử Phù Lục phái chỉnh thể tăng lên một cấp

bậc, ít nhất ở trên số lượng đệ tử cấp trung cấp cao, không thua Huyền Tông.

Về phần cường giả cảnh giới thứ tám, thì không có chút biện pháp nào.

Vạn năm qua, linh khí thế giới này từ từ loãng đi, đã không có khả năng sinh

ra cường giả cảnh giới thứ chín, thậm chí ngay cả cảnh giới thứ tám cũng rất

khó xuất hiện, trừ Huyền Tông Thiên Cơ Tử, đạo môn chưa có vị cảnh giới thứ

tám thứ hai nữa.

Khả năng duy nhất có cường giả cảnh giới thứ tám là ma đạo, nhưng Lý Mộ

không có khả năng hợp tác với ma đạo, tổ chức tiếng thối rõ ràng này, là kẻ địch

của toàn bộ nhân sĩ chính đạo.

Tốt ở người duy nhất có hi vọng tấn thăng cảnh giới thứ tám trên đại lục,

chính là một trong những người thân mật nhất bên cạnh Lý Mộ.

Nữ hoàng hôm nay mặc bộ quần áo nào đó Lý Mộ tặng cho nàng, lười biếng

dựa ở trên ghế rồng đọc tiểu thuyết mới nhất, làm cảnh giới thứ bảy trẻ tuổi nhất

đại lục, Lý Mộ chưa từng thấy nàng tu hành.

Nếu là nữ hoàng có tu vi cảnh giới thứ tám, hắn cần gì phải khổ tâm cô nghệ

tích góp thực lực, tìm cơ hội để Tiểu Bạch báo thù.

Hắn đã sớm dẫn người đánh lên Huyền Tông.

Chu Vũ cảm nhận được tầm mắt Lý Mộ, buông sách xuống, hỏi: “Ngươi nhìn

trẫm làm cái gì?”

Nếu nữ hoàng chịu cố gắng, hắn liền không cần cố gắng nữa. Lý Mộ nghĩ

nghĩ, nói: “Đọc sách mãi cũng không có ý tứ gì, nếu không bệ hạ đi tu hành đi,

tranh thủ sớm ngày phá cảnh...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play