Khi Lý Mộ mang theo ba nữ tử bay đến ở một quần đảo diện tích rộng lớn

trên Đông Hải, cũng bị một màn trước mắt rung động.

Trên mặt biển, mấy chục hòn đảo hợp thành một trận pháp lợi hại, trên bầu

trời, từng tầng một treo ngược vô số ngọn núi, giữa ngọn núi do hào quang năm

màu nối liền, tiên hạc ở trong đó xuyên qua bay múa, thỉnh thoảng có từng

luồng hào quang tản ra khí tức cường đại.

Tổ đình Phù Lục phái so sánh với tổ đình Huyền Tông tỏ ra cực kỳ keo kiệt,

làm chưởng giáo tương lai, Lý Mộ ở xa xa nhìn sơn môn Huyền Tông, cũng có

chút đỏ mặt.

Khó trách bản thân Huyền Cơ Tử không đến, Lý Mộ nếu là chưởng giáo cũng

xấu hổ đến.

Nhìn xem tông môn người ta, lại nhìn tông môn nhìn mình, về tới Bạch Vân

sơn, cũng không mặt mũi nào gặp tiền bối vì môn phái kính dâng cả đời.

Lý Mộ nhìn tổ đình Huyền Tông, hít thật sâu, một ngày nào đó, hắn phải cho

Phù Lục phái trở thành đứng đầu đạo môn, đến lúc đó cũng tổ chức một cái giao

lưu, mời rộng rãi thiên hạ tu hành giả, mang Bạch Vân sơn tạo thành thánh địa

đạo môn.

Nhưng trước mắt, thánh địa đạo môn vẫn là tổ đình Huyền Tông, Bồng Lai

sơn.

Trên thế giới này có mười châu ba đảo, vị trí mười châu mọi người đều biết,

nhưng vị trí ba đảo không cố định, truyền thuyết Phương Trượng, Bồng Lai,

Côn Luân, ba đảo được ba con rùa khổng lồ cõng, di động ở trên biển, chỉ cần

có thể tìm kiếm được ba tiên đảo này, thì có thể thăm dò được huyền bí trường

sinh.

Từng có vô số tu hành giả ra biển tìm kiếm ba tiên đảo này, trong đó không

thiếu cường giả cảnh giới thứ sáu cùng cảnh giới thứ bảy, nhất là tuổi thọ chuẩn

bị hết, muốn tìm kiếm một tia sinh cơ kia, nhưng lại chưa từng nghe nói có ai

từng tìm được.

Huyền Tông mang sơn môn của mình đặt tên là Bồng Lai sơn, đó là tự cho

mình là tiên sơn, phụ trợ ra địa vị của bọn họ, mặc dù có chút hiềm nghi tự

mình thổi phồng, nhưng phóng mắt Tổ Châu, cũng chỉ có bọn họ có thực lực

này.

Tới gần địa vực Huyền Tông, bày ra đại trận, cấm phi hành, Lý Mộ mang

theo ba thiếu nữ hạ xuống phía trước sơn môn, cùng các tu hành giả vừa chạy

tới nơi này cùng nhau tiến vào sơn môn Huyền Tông.

Hội giao lưu này không phải tất cả mọi người đều có thể tiến vào, phí dụng

vào cửa cần mười khối linh ngọc, đối với Lý Mộ loại người này có hai vị nữ

vương bao nuôi mà nói, mười khối linh ngọc không nhiều, nhưng một ít tán tu

muốn gom đủ mười khối linh ngọc, vẫn cần tốn một ít công phu.

Làm đạo môn đệ nhất đại tông, loại cách làm này của Huyền Tông không

khỏi có chút hẹp hòi, nhưng cũng không có gì để chỉ trích.

Đệ tử Huyền Tông phụ trách thu linh ngọc ở cửa sơn môn tu vi không cao,

chỉ có cảnh giới thứ hai cảnh giới thứ ba, nhưng trên mặt lại tràn đầy nét kiêu

căng, đối với cường giả cảnh giới thứ năm cũng không để vào mắt.

Cái này cũng là bình thường, bọn họ ở đạo môn đệ nhất tông, cho dù chỉ là

gác núi, cũng là thủ sơn đệ tử của Huyền Tông, ở trong mắt bọn họ, cho dù là

chó Huyền Tông cũng cao hơn người ngoài một bậc.

Lý Mộ nộp bốn mươi khối linh ngọc, mang theo ba thiếu nữ đi vào sơn môn

Huyền Tông.

Tu hành giả tới nơi này có một mình một người, nhưng càng nhiều là tụm

năm tụm ba, đại bộ phận tu hành giả tới nơi này, vẫn là muốn đổi lấy một ít bảo

bối, lúc ở Huyền Tông, không cần lo lắng bản thân an toàn, nhưng rời khỏi

Huyền Tông, lại không thể cam đoan.

Sau mỗi lần hội giao lưu, chuyện gặp bảo vật nảy lòng tham, giết người cướp

của cũng thỉnh thoảng xảy ra, thời gian lâu, các tu hành giả tới đây tìm kiếm cơ

duyên liền học được kết bạn mà đi.

Mặc dù là tu hành giả tới nơi này đều là kết bè kết bạn, nhưng giống Lý Mộ,

một nam nhân ba mỹ nhân làm bạn bên người, vẫn là đã ít lại càng ít, hấp dẫn

không ít người chú ý.

Các nam tu mặt lộ vẻ cực kỳ hâm mộ, chỉ trỏ đối với bóng lưng Lý Mộ.

“Người này thật có diễm phúc!”

“Hắn trừ bộ dạng tuấn tú chút, nhìn qua thường thường không có gì lạ, bên

người lại có ba tuyệt sắc mỹ nhân, chẳng lẽ là xuất thân thế gia tu hành nào đó,

hay là đệ tử đại phái nào?”

“Nữ tử giới tu hành cũng sẽ không chỉ nhìn mặt nông cạn như vậy, ta thấy

hắn nhất định có bối cảnh không tầm thường...”

Rất nhiều nữ tu đi vào sơn môn Huyền Tông cũng đang nhỏ giọng nghị luận.

“Nhìn khí độ hắn, nhất định là danh môn đệ tử.”

“Ta thấy chưa chắc, bộ dạng hắn tuấn tú như vậy, trắng trẻo nõn nà, nói

không chừng là tiểu bạch kiểm được nữ tu cấp cao nuôi...”

“Khẳng định không phải, nếu hắn là được nữ tu cấp cao nuôi, bên người sao

còn có thể có ba vị mỹ nhân này, chung quy sẽ không là ba mỹ nhân này nuôi

hắn chứ?”

“Cái này ngươi không hiểu à, chính là vì có nữ tu cấp cao nuôi, hắn mới có

thể nuôi người khác, đương nhiên cũng có khả năng hắn là giỏi một nghề nào

đó, mới khiến ba mỹ nhân đi theo...”

“Nếu hắn là đệ tử tông môn lớn thì tốt, người này nhìn qua là biết háo sắc, lấy

tư sắc của ta, nếu được hắn nhìn trúng, ngày sau chẳng phải là không lo tài

nguyên tu hành?”

“Thôi đi, lấy tư sắc của ngươi, tặng không người ta cũng không cần, vẫn là

sớm bỏ cái hy vọng này đi...”

...

Lý Mộ cùng đám người Vãn Vãn đi ở phía trước, bị lời đồn đãi chuyện nhảm

phía sau chọc tức sắc mặt biến thành màu đen.

Thế mà thật đúng là bị đám nữ nhân lắm chuyện này nói trúng.

Trên người hắn pháp bảo này, linh dược này, linh ngọc này, cơ bản đều là đến

từ nữ hoàng cùng Huyễn Cơ.

Nhưng cái này cũng không có cách nào cả, đừng nói hắn bây giờ còn không

phải chưởng giáo Phù Lục phái, cho dù hắn về sau trở thành chưởng giáo Phù

Lục phái, toàn bộ Phù Lục phái đều là của hắn, hắn cũng không giàu hơn Huyễn

Cơ, không giàu hơn nữ hoàng, sau lưng các nàng là có Yêu quốc cùng Đại Chu,

lực lượng một người một phái, sao có khả năng so sánh với một quốc gia?

Lời của đám nữ nhân này, Lý Mộ muốn phản bác cũng không có cách nào

phản bác, chỉ có thể mang theo ba thiếu nữ đi vội vài bước, trước một bước đi

vào một chỗ quảng trường diện tích thật lớn phía trước.

Sàn quảng trường do vô số linh ngọc trải thành, toàn bộ quảng trường bị phân

cách thành đường ngang dọc giao nhau, đường cực kỳ rộng rãi, trên đó bày đầy

sạp nhỏ, trên sạp nhỏ dựng lên cái bàn, trên bàn bày các loại đồ dùng tu hành.

Có đan dược, phù lục, pháp khí, sách, vân vân và mây mây...

Sau bàn, còn có người đang lớn tiếng rao hàng.

“Thần Hành Phù huyền giai, mười khối linh ngọc một tấm.”

“Trung phẩm Bồi Nguyên Đan, một bình một trăm linh ngọc.”

“Năm trăm linh ngọc, huyền phẩm phi kiếm ngài mang đi...”

“Bách khoa toàn thư phù lục cơ sở, trận pháp cơ sở, giá cả thương lượng...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play