“Bồi thường, ngươi cho rằng cái này tính là bồi thường sao?” Huyễn Cơ chỉ

vào ngực mình, hỏi: “Ngươi có thể bồi thường cái khác, nơi này ngươi bồi

thường như thế nào, ngươi biết sau khi Tiểu Xà ngã xuống, Hồ Cửu đau lòng

bao nhiêu, khổ sở bao nhiêu không?”

Một màn Lý Mộ lo lắng nhất vẫn đã xảy ra.

Nợ tiền dễ trả, nợ tình khó trả.

Lấy thân phận Tiểu Xà mà nói, Hồ Cửu và Huyễn Cơ, đều trả giá cảm tình

chân thành tha thiết đối với hắn, mặc dù Tiểu Xà là giả, nhưng cảm tình là thật,

giờ khắc này, đứng ở trước mặt Huyễn Cơ, không phải Lý Mộ, mà là con rắn

nhỏ tên là Ngô Ngạn Tổ kia.

Lời của Huyễn Cơ, đối với Tiểu Xà mà nói, có thể xưng là linh hồn chất vấn.

Lý Mộ lâm vào trầm mặc thật sâu.

Huyễn Cơ cuối cùng tự giễu cười, nói: “Cũng đúng, là ta quá ngây thơ rồi,

ngươi là Lý Mộ, thần tử nữ hoàng Đại Chu coi trọng nhất, ngươi chỉ là nằm

vùng của triều đình Đại Chu, từ trước tới giờ không có Tiểu Xà nào, vẫn luôn là

chúng ta đang tự mình cảm động chính mình, không thể không nói, ngươi diễn

cũng thật tốt, mọi người đều bị ngươi lừa, bao gồm Bạch Huyền bây giờ...”

Lý Mộ thở dài, ở sâu trong nội tâm hắn, thật ra sợ hãi, không phải xấu hổ khi

bại lộ thân phận, mà là Huyễn Cơ các nàng thất vọng khi phát hiện chân tướng.

Nụ cười trên mặt Huyễn Cơ thu liễm, khôi phục không chút dao động, thản

nhiên nói: “Nói chính sự đi, ngươi xác định ngươi có thể đối phó tên trưởng lão

Thánh Tông kia sao, hắn tuy bị thương, nhưng cũng là cảnh giới thứ bảy, không

phải cảnh giới thứ sáu có thể đối phó.”

Lý Mộ khẽ thở phào, nói: “Đánh chết hắn rất khó, nhưng chỉ cần lần nữa làm

hắn bị thương nặng là đủ, chỉ cần cam đoan hắn không liên thủ với con sói già

kia, thì có thể bảo đảm Thiên Hồ quốc không lo.”

Huyễn Cơ gật đầu nói: “Ta biết rồi, chuyện này giao cho ta đi.”

Lý Mộ hỏi: “Ngươi làm như thế nào?”

Huyễn Cơ hít thật sâu, nói: “Gọi Bạch Huyền tới đây.”

Rất nhanh, Bạch Huyền liền lần nữa bước vào phòng, kinh hỉ nói: “Sư muội,

ngươi nghĩ thông suốt rồi?”

Huyễn Cơ lạnh lùng nhìn hắn, nói: “Ta nếu không đáp ứng ngươi, Huyễn Vân

và Hồ Lục Hồ Cửu bọn họ sẽ chết, Bạch Huyền, ngươi quá mức không biết xấu

hổ rồi.”

Bạch Huyền chỉ cười, nói: “Âm hiểm không biết xấu hổ cũng tốt, quang minh

lỗi lạc cũng thế, chỉ cần có thể lấy được sư muội, ta không để ý thủ đoạn.”

Huyễn Cơ trầm mặc một lát, nói: “Muốn ta đáp ứng ngươi cũng được, nhưng

ngươi phải đáp ứng ta ba điều kiện.”

Trong lòng Bạch Huyền hơi vui mừng, lập tức nói: “Sư muội mời nói.”

Huyễn Cơ trầm giọng nói: “Thứ nhất, ngươi chỉ có thể có một hoàng hậu là

ta, không thể cưới người khác nữa.”

Bạch Huyền lập tức đáp ứng, nói: “Ta có thể thề, hậu cung của ta, chỉ có thể

có một mình sư muội.”

Huyễn Cơ tiếp tục nói: “Thứ hai, ta muốn ngươi thả Huyễn Vân, Hồ Lục và

Hồ Cửu, còn có các trưởng lão Mị Tông.”

Bạch Huyền nghĩ nghĩ, nói: “Ta có thể tạm thời thả Hồ Cửu cùng Hồ Lục,

nhưng Huyễn Vân sư huynh tu vi quá mạnh, ta không thể thả hắn rời khỏi,

nhưng ta có thể cam đoan với ngươi, hắn ở trong địa lao, sẽ không bị tra tấn, ta

mỗi ngày chiêu đãi hắn ăn ngon, về phần trưởng lão khác, đợi tới sau khi chúng

ta kết hôn lại thả, như vậy có thể chứ?”

Huyễn Cơ trầm mặc một lát, gật đầu nói: “Có thể.”

Bạch Huyền cười hỏi: “Điều kiện thứ ba thì sao?”

Huyễn Cơ nói: “Chúng ta kết hôn yếu phải nhiệt, phải mở tiệc chiêu đãi yêu

dân toàn thành, phải ở dưới Thánh Tông trưởng lão chứng kiến hoàn thành, phải

công bố Yêu quốc, để cho toàn bộ Yêu tộc đều biết...”

Bạch Huyền mặt lộ vẻ do dự, việc này, đại bộ phận hắn đều có thể đáp ứng,

nhưng trưởng lão Thánh Tông đang chữa thương, hắn không tiện quấy rầy...

Huyễn Cơ cười lạnh một tiếng, nói: “Ngay cả chút việc đơn giản này cũng

không muốn làm cho ta, cũng dám nói thích ta?”

Bạch Huyền nghĩ một lát, hắn là quốc chủ Thiên Hồ quốc, lại là đại trưởng

lão Mị Tông, nghĩ hẳn vị trưởng lão kia sẽ cho hắn một chút thể diện. Hắn cuối

cùng làm ra quyết định, nói: “Những thứ này ta đều có thể đáp ứng muội.”

Sau đó, hắn liền một lần nữa nhìn về phía Huyễn Cơ, nói: “Nhưng sư muội,

ta đã có đủ thành ý, vì bày tỏ thành ý của muội, muội có phải nên mang thiên

thư giao cho ta hay không?”

Huyễn Cơ vươn bàn tay, một trang sách lơ lửng ở trong lòng bàn tay nàng,

chậm rãi bay về phía Bạch Huyền.

Bạch Huyền thu hồi thiên thư, đã nhịn không được muốn trở về tìm hiểu,

mỉm cười nói: “Sư muội có thể ở cung điện này tự do hoạt động, nhưng không

được rời nơi này, ta sẽ mau chóng an bài hôn sự của chúng ta...”

Dứt lời, hắn đi đến ngoài cửa, vội vàng dặn dò Lý Mộ một phen, phải trông

coi kỹ Huyễn Cơ, liền trực tiếp rời đi, sốt ruột không chờ nổi về cung tìm hiểu

thiên thư.

Lý Mộ truyền âm cảm khái: “Bạch Huyền người này tuy âm hiểm độc ác

không biết xấu hổ, nhưng hắn đối với ngươi trái lại rất tốt.”

Huyễn Cơ đã rơi vào tay hắn, nếu đổi thành người khác, sợ sớm đã dùng sức

mạnh cưỡng ép đối với Huyễn Cơ, nào sẽ đáp ứng nàng nhiều điều kiện như

vậy.

Huyễn Cơ cười lạnh nói: “Hắn một điểm nào cũng không bằng ngươi, nhưng

có một điểm, ngươi vĩnh viễn kém hắn.”

Lý Mộ không phục nói: “Một điểm nào?”

Huyễn Cơ nhếch khóe miệng, nói: “Hắn so với ngươi chuyên nhất.”

Câu này Lý Mộ quả thực không có cách nào phản bác, Huyễn Cơ bây giờ còn

đang nổi nóng, sẽ không bỏ qua bất cứ chỗ nào công kích hắn, bây giờ tốt nhất

giữ khoảng cách với nàng. Hắn đi đến trong sân, không bao lâu, liền nhìn thấy

hai người mang theo Hồ Cửu cùng Hồ Lục đi vào.

Hồ Cửu bước nhanh đi vào cung điện, Hồ Lục khi đi qua bên người Lý Mộ,

bỗng ý thức được cái gì, kéo một cánh tay hắn.

Lý Mộ theo bản năng muốn rút cánh tay, nàng lại ôm chặt hơn nữa.

Hồ Lục dán sát Lý Mộ, truyền âm nói: “Ta bây giờ là nữ nhân của ngươi,

muốn diễn thì diễn giống một chút, nếu như bị người ta hoài nghi, ngươi sẽ

kiếm củi ba năm thiêu một giờ...”

Hai tiểu yêu ngoài điện nhìn Lý Mộ, lộ ra vẻ mặt hâm mộ.

Hồ Cửu quay đầu nhìn thoáng qua, lạnh lùng nói: “Cẩu nam nữ!”

Trong điện, Hồ Cửu tức giận nói với Huyễn Cơ: “Huyễn Cơ đại nhân, Lục tỷ

phản bội chúng ta, ả bám lấy một con tạp mao ưng rồi!”

Trong lòng Huyễn Cơ còn đang tức giận bởi vì chuyện Tiểu Xà, cũng chưa

quan tâm Hồ Cửu.

Hồ Lục từ bên ngoài đi vào, đi đến bên người Huyễn Cơ, nhẹ nhàng thở ra,

may mắn nói: “Huyễn Cơ đại nhân, ngươi không sao thật sự quá tốt rồi.”

Ánh mắt Hồ Cửu nhìn chằm chằm nàng, lạnh lùng nói: “Giả bộ, ngươi tiếp

tục giả bộ, lúc ở địa lao, ngươi biết chúng ta bị bắt, miễn bàn vui vẻ bao nhiêu.”

Huyễn Cơ nắm tay Hồ Lục, nói: “Ủy khuất ngươi rồi.”

Hồ Lục lắc đầu cười nói: “Ta không ủy khuất chút nào cả.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play