Phá Cảnh Đan để cảnh giới thứ tư tấn thăng cảnh giới thứ năm đã là thiên

phẩm, không dễ luyện chế, mà Phá Cảnh Đan đề cao tỷ lệ cảnh giới thứ năm tấn

thăng cảnh giới thứ sáu, thậm chí đạt tới thánh giai, trước mắt không ở trong

phạm vi cân nhắc của Lý Mộ.

Vì cam đoan luyện đan không bị quấy rầy, nơi Lý Mộ luyện đan, ở căn phòng

bí mật trong lòng đất cung Trường Nhạc, cũng là nơi nữ hoàng bế quan.

Một lò đan dược sắp luyện chế hoàn thành, cái trán Lý Mộ đã toát mồ hôi,

nhưng hắn cũng chưa thể đưa tay đi lau.

Giờ phút này, hắn có chút nhớ lúc Ngâm Tâm ở bên người, tuy không thể

giúp hắn việc gì lớn, nhưng cũng có thể lau mồ hôi cho hắn.

Lý Mộ nghĩ như vậy, một cái tay ngọc tinh tế trắng nõn từ một bên vươn tới,

lấy khăn tay giúp hắn lau đi mồ hôi.

Lý Mộ quay đầu, nhìn thấy mặt nữ hoàng, có chút được yêu mà sợ: “Bệ hạ...”

Chu Vũ nhẹ nhàng nói: “Chuyên tâm luyện đan.”

Lý Mộ quay đầu, lại toàn tâm toàn ý luyện đan.

Thật ra vừa rồi trong lòng hắn còn có một chút oán giận, hắn chỉ là một Trung

Thư xá nhân nho nhỏ, lại lo lắng nát lòng vì hoàng đế, tấu chương hắn phê, nằm

vùng hắn làm, phù lục hắn vẽ, đan dược cũng là hắn luyện, lừa của đội sản xuất

cũng không dám sai sử như vậy...

Mà một khắc đó khi nữ hoàng hạ mình tự tay lau đi mồ hôi cho hắn, Lý Mộ

lại cảm thấy, tất cả cái này đều là đáng giá.

Sau đó Lý Mộ lại nhịn không được khinh bỉ mình, thế mà dễ dàng thỏa mãn

như vậy, một chút ơn huệ nhỏ đã bị thu mua, thật sự là mất mặt, ở trước mặt nữ

hoàng, tâm địa phải cứng một chút.

Bên người, Chu Vũ đã boc xong một quả quýt, lấy ra một múi, nói: “Há

mồm.”

Lý Mộ há mồm, nàng chậm rãi mang múi quýt đó đưa vào trong miệng Lý

Mộ.

Lần này trong lòng Lý Mộ thật sự nghi hoặc, trước sau chỉ nửa tháng, nữ

hoàng biến hóa có chút lớn, không chỉ lau mồ hôi cho hắn, còn đút quýt cho hắn

ăn, nàng trước kia đối với mình tốt là tốt, nhưng cũng sẽ không hạ mình làm

loại chuyện hầu hạ người ta này.

Lý Mộ kinh hồn táng đảm nuốt xuống múi quýt này, luyện chế xong một lò

đan dược này, lúc về nhà, lặng lẽ ra hiệu cho Mai đại nhân.

Ra khỏi hoàng cung, Lý Mộ bước chậm lại, Mai đại nhân từ phía sau đi tới,

hỏi: “Chuyện gì?”

Lý Mộ nghi hoặc nói: “Những ngày qua ta không có mặt, bệ hạ có hành động

gì kỳ quái không?”

Mai đại nhân tức giận nói: “Bệ hạ có thể có hành động gì kỳ quái.”

“Không có thì thôi.”

Lý Mộ lắc lắc đầu, chỉ để ý việc của mình về nhà, Mai đại nhân nhìn thoáng

qua, xoay người oán giận nói: “Khó hiểu...”

Sau đó, vẻ mặt của nàng liền sửng sốt.

Nghiêm khắc mà nói, những ngày qua Lý Mộ không có mặt, bệ hạ tựa như

thật sự có một số chỗ tương đối kỳ quái.

Ví dụ như, số lần nàng đi Lý phủ, so với thời điểm Lý Mộ không có mặt còn

nhiều hơn, hơn nữa cũng không phải đi gặp Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch, ngược lại

thời gian cùng Tiểu Thanh Xà kia ở cùng một chỗ càng nhiều hơn, bệ hạ từ khi

nào thân như vậy với Tiểu Thanh Xà kia?

Khi Lý Mộ về nhà, nghênh đón hắn là bốn thiếu nữ xinh đẹp.

Vãn Vãn Tiểu Bạch và Ngâm Tâm thì thôi, Thính Tâm là thật sự quấn người,

chỉ cần Lý Mộ ở trong phủ, nàng liền tìm cách quấn quít lấy hắn, lúc thì hỏi hắn

một chút vấn đề tu hành, lúc lại bảo hắn dạy nàng thần thông, còn là cầm tay chỉ

việc cái loại đó, mấu chốt là nàng một lần học không hiểu, Lý Mộ thường

thường cần dạy nàng mười lần thậm chí mấy chục lần.

Trong quá trình này, đương nhiên tránh không được lượng lớn tiếp xúc thân

thể.

Cho dù Lý Mộ đã rất cẩn thận rồi, cũng vẫn tránh không được bị nàng cọ cọ

nơi này, chạm chạm nơi kia, dạy nàng thần thông, so với luyện đan cùng vẽ bùa

còn tra tấn người ta hơn.

Lý Mộ bất đắc dĩ, chỉ có thể trước dạy Ngâm Tâm, lại để cho Ngâm Tâm dạy

nàng.

Trong phòng, Bạch Thính Tâm bĩu môi, bất mãn nói: “Hắn chính là cố ý trốn

tránh ta!”

Bạch Ngâm Tâm liếc nàng một cái, tức giận nói: “Ai bảo muội luôn không có

quy củ như vậy?”

Bạch Thính Tâm nói: “Hạnh phúc là tự mình tranh thủ được, muội muốn vì

hạnh phúc của mình mà cố gắng!”

Bạch Ngâm Tâm nhún vai, nói: “Vậy muội tự mình chậm rãi tranh thủ đi, ta

muốn đi ngủ.”

Bạch Thính Tâm ra khỏi phòng, đứng ở cửa, con mắt đảo loạn, bỗng nhiên

trong mắt chợt lóe hào quang, sinh ra kế sách.

Trong phòng Lý Mộ, hắn đang định nghỉ ngơi, ở trước khi ngủ, vừa mới tụng

niệm xong hai lần Thanh Tâm Quyết.

Trong nhà có con rắn không an phận, mỗi ngày đều nghĩ biện pháp trêu chọc

hắn, sau khi liên tục gặp ác mộng ba ngày, trước khi ngủ không niệm mấy lần

Thanh Tâm Quyết, hắn cũng không dám ngủ lắm.

Ở cửa bỗng truyền đến tiếng gõ cửa, Lý Mộ xuống giường, mở cửa, nhìn thấy

Liễu Hàm Yên đứng ở bên ngoài.

Hắn ngẩn ra một phen, sau đó liền ngạc nhiên lẫn vui mừng nói: “Nàng đã trở

lại!”

Liễu Hàm Yên bổ nhào vào trong lòng hắn, Lý Mộ đang muốn ôm lấy nàng,

bỗng nhiên cúi đầu, nhìn về phía đôi chân thon dài nàng quấn ở bên hông hắn.

Liễu Hàm Yên trong thâm tâm vẫn có chút rụt rè, chưa từng có làm ra loại

động tác này đối với Lý Mộ.

Hơn nữa, lấy lương tâm mà nói, chân của nàng tuy cũng rất dài, nhưng cũng

không thon dài như vậy.

Cẩn thận cảm thụ, Lý Mộ mới cảm nhận được khác biệt.

Con rắn nhỏ này, thật sự là càng ngày càng quá phận, dị hình chi thuật chỉ

học được da lông, đã dám ở trước mặt hắn khoe khoang, lần này không cho

nàng một cái giáo huấn khó quên, nàng về sau còn không biết sẽ làm ra cái gì.

Lý Mộ chưa ngay lập tức vạch trần nàng, mỉm cười nói: “Vào đi.”

Trên mặt “Liễu Hàm Yên” lộ ra ý cười, theo hắn vào phòng.

Lý Mộ thuận tay mang cửa phòng đóng lại, hơn nữa bố trí một cái kết giới

cách âm.

Rất nhanh, trong phòng liền truyền đến tiếng kêu chói tai của Bạch Thính

Tâm, nhưng bị kết giới ngăn cản ở trong phòng.

Một lát sau, trong phòng Bạch Ngâm Tâm.

Nhìn muội muội nằm sấp trên giường của nàng, nước mắt lưng tròng, Bạch

Ngâm Tâm bất đắc dĩ thở dài, mang váy của cô vén lên, cởi ra quần nhỏ màu

trắng, sau đó mang đan dược chữa thương nghiền thành bột, cẩn thận bôi ở bên

trên...

Bạch Thính Tâm đau tới mức nhe răng trợn mắt, nghiến răng nói: “Ta sẽ

không nhận thua!”

...

Đêm qua, Lý Mộ cho con rắn xanh không nghe lời kia một cái giáo huấn khó

quên, nghĩ hẳn nàng trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám làm càn nữa.

Sáng sớm hôm sau, hắn chưa ăn sáng, đã tới trong cung.

Ở cung Trường Nhạc, hắn gặp được Cúc đại nhân đã lâu không gặp.

Cúc đại nhân một thân đồ đen, vẻ mặt mười phần nghiêm túc, trên mặt Mai

đại nhân và Thượng Quan Ly cũng mang theo ngưng trọng.

Lý Mộ nhìn các nàng, nghi hoặc hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play