Đề nghị này được Lý Mộ tán thành, như thế, bản thân chúng nó cũng có thể

ngưng tụ thành một lực lượng cường đại, khiến kẻ lòng dạ khó lường không

dám xâm phạm, các thế lực lớn của Vạn Yêu chi quốc, chính là ngưng tụ như

thế.

Yêu tộc thực lực nhỏ yếu dựa vào Yêu tộc thực lực cường đại, những kẻ dám

một mình mở động phủ, không kẻ nào không phải là có thực lực để kiêu ngạo.

Yêu vật quần cư có ưu thế cũng có hoàn cảnh xấu, ưu thế tự nhiên là thuận

tiện quản lý, thực lực ngưng tụ, hoàn cảnh xấu cũng là rất rõ ràng, yêu vật tu

hành cũng cần hấp thụ linh khí, một yêu vật chiếm cứ một đỉnh núi tự nhiên tốt

nhất, nếu toàn bộ yêu vật đều tụ tập cùng một chỗ, không cần bao lâu, linh khí

sẽ loãng tới mức căn bản không thể tu hành.

Đối với điều này, Lý Mộ cũng có phương pháp giải quyết phi thường đơn

giản.

Vấn đề linh khí loãng, một cái Tụ Linh Trận đủ để giải quyết.

Vô luận là ký ức của Thiên Huyễn, hay là thiên thư của Phù Lục phái cùng

Yêu tộc, đều có về ghi lại Tụ Linh Trận.

Dùng mấy khối linh ngọc, trận kỳ các vật đơn giản, có thể bố trí ra một cái

Tụ Linh Trận, mang linh khí phụ cận cuồn cuộn không ngừng hấp dẫn tới, giải

quyết vấn đề tu hành của loại tiểu yêu này.

Lý Mộ bảo Ngâm Tâm mang yêu vật ngưng tụ thành yêu đan dưới trướng

Bạch Yêu Vương triệu tập tới, tự mình dạy bọn họ bố trí Tụ Linh Trận.

Đáng tiếc là, trận pháp chi đạo vốn huyền diệu, Lý Mộ giảng trận pháp với

bọn họ, như là giảng toán học cấp cao cho người ngay cả tiểu học cũng chưa

từng vào, mấy con yêu vật, trừ Thanh Ngưu tinh còn đang đau khổ chống đỡ,

mấy yêu khác đã sớm vò đầu bứt tai, đứng ngồi không yên, hổ yêu càng trực

tiếp ngủ, tiếng ngáy rung trời, ngay cả tiếng của Lý Mộ cũng bao trùm.

Lý Mộ rốt cuộc nhịn không được, chỉ vào hổ yêu, cả giận nói: “Mang hắn

ném ra ngoài cho ta!”

Thanh Ngưu tinh xách đuôi Hổ Vương, ném hắn ra ngoài, mấy yêu khác hâm

mộ nhìn phương hướng Hổ Vương bay đi, để bọn họ ở đây nghe mấy thứ này,

còn không bằng bị Thanh Ngưu đại ca đánh một trận.

Lý Mộ nhìn ra bọn họ khát vọng, âm thầm cười nhạo quyết định ngu xuẩn

này của chính hắn, phất phất tay, nói: “Cút đi cút đi, các ngươi không muốn học

thì thôi...”

Đàn yêu hoan hô một tiếng, trào ra ngoài.

Thanh Ngưu tinh sờ sờ ót, nói: “Lý huynh đệ, không phải chúng ta không

muốn, là ngươi giảng quá thâm ảo, chúng ta thật sự nghe không hiểu...”

Lý Mộ đã ý thức được giảng trận pháp cho bọn nó chính là đàn gảy tai trâu,

hắn thở dài, nói: “Thôi, ngươi cũng đi đi.”

Thanh Ngưu tinh hổ thẹn rời khỏi.

Lý Mộ quay đầu, phát hiện Ngâm Tâm còn ngồi ở nơi đó, cầm trong tay một

quyển sổ nhỏ, nghiêm túc ghi bút ký.

Lý Mộ theo sau hỏi: “Ngâm Tâm, ta vừa rồi giảng, ngươi có thể nghe hiểu

không?”

Bạch Ngâm Tâm gật gật đầu, nói: “Có mấy chỗ không phải hiểu lắm...”

Lý Mộ vui mừng quá đỗi, có mấy chỗ không phải hiểu lắm, luôn tốt hơn so

với chỉ nghe hiểu vài chỗ, hắn mang tính chất thử hỏi nàng mấy vấn đề, phát

hiện nàng thế mà tất cả đều đáp ra.

Lý Mộ cực kỳ vui mừng, không hổ là cháu gái hắn... Không đúng, bây giờ đã

không phải.

Mặc kệ là cái gì, tóm lại hắn bây giờ rất vui vẻ.

Hắn chung quy không thể mỗi chuyện đều đích thân làm, nếu có người có thể

giúp hắn chia sẻ một chút, vậy hắn sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Lý Mộ nhìn nàng, nói: “Vậy ta cũng chỉ giáo ngươi một cái đi, đến lúc đó,

trận pháp nơi này, liền giao cho ngươi tới bố trí.”

Bạch Ngâm Tâm cười gật gật đầu, nói: “Được, ta cũng muốn theo Lý đại ca

học tập trận pháp.”

Lý Mộ đột nhiên có ý tưởng lạ, nói: “Nếu không ngươi dứt khoát bái ta làm

sư phụ đi, trừ trận pháp, ta còn có thể dạy ngươi phù lục, đan dược, yêu thuật,

họa đạo, tóm lại ngươi muốn học cái gì, ta có thể dạy ngươi cái đó...”

Bạch Ngâm Tâm mỉm cười với hắn, sau đó từ chối: “Ta không cần.”

Lý Mộ xưa nay cảm thấy thu đồ đệ là một chuyện rất phiền toái, thật không

dễ gì tâm huyết dâng trào, muốn thu đồ đệ chơi một chút, lại bị Ngâm Tâm vô

tình từ chối.

Dưa hái xanh không ngọt, đồ đệ cố thu cũng không thơm, nàng đã không

muốn, Lý Mộ cũng liền không nhắc lại nữa.

Chẳng qua, tuy chưa thu đồ đệ thành công, nhưng đối với tri thức trận pháp,

hắn vẫn dốc túi truyền thụ đối với Ngâm Tâm.

Không biết nguyên nhân có phải bởi có được một nửa huyết mạch long tộc

hay không, nàng tuy cũng là yêu, nhưng ngộ tính so với những đại yêu kia

mạnh hơn nhiều, thường thường nhắc là thông, thậm chí còn có thể suy một ra

ba, thỏa mãn đầy đủ cảm giác thành tựu của Lý Mộ.

Thích lên mặt dạy đời là một trong những thiên tính của nhân loại, đặc biệt là

Lý Mộ có một thân bản lĩnh, lại không ai kế thừa, thời gian lâu, hắn cũng nghẹn

đến mức hoảng, cần tìm cá nhân phát tiết một ít.

Đệ tử mình dạy ra trí tuệ như vậy, làm lão sư trong lòng tự nhiên cũng cao

hứng.

Tuy Ngâm Tâm trước sau không muốn xưng hô Lý Mộ một tiếng tiên sinh.

Thời gian một đêm, Lý Mộ liền nói xong cho nàng trụ cột trận pháp, trước

mắt còn chỉ là cấp bậc nhập môn, nhưng còn nhiều thời gian, về Thần Đô lại

chậm rãi dạy nàng cũng không muộn.

Sáng sớm hôm sau, ở dưới sự trợ giúp của Lý Mộ, nàng bắt đầu thử tự mình

bố trí trận pháp.

Số lượng Yêu vật, tuy ít hơn xa xa so với nhân loại, nhưng toàn bộ Bắc quận,

yêu vật từng hóa hình, chưa từng biến hóa cộng lại cũng có gần ngàn con, trong

đó tám chín phần đều là tiểu yêu chưa hóa thành thân người, dựa theo đỉnh núi

phân chia, mỗi đỉnh núi có thể được chia mấy chục con.

Sau khi Tụ Linh Trận bố trí xong, toàn bộ đỉnh núi trình độ linh khí nồng đậm

là xấp xỉ, chúng yêu ở đỉnh núi tương ứng của mình, tự mình mở ra một mảnh

đất trống, xây dựng phòng ốc, dùng để ở lại.

Đều đã là yêu dân Đại Chu, đương nhiên không thể giống thời điểm sơn tinh

dã quái trước kia, tùy tiện đào cái hang, làm cái tổ liền gọi là động phủ, xứng

đáng bị người ta mắng là dã thú chưa khai hóa.

Ngâm Tâm đang bố trí Tụ Linh Trận cho Nhất Hào sơn (núi số 1), Nhất Hào

sơn là chỗ yêu ti Bắc quận, Thanh Ngưu cùng Hổ Vương là chính phó yêu lệnh.

Núi này đang xây dựng rầm rộ, phỏng theo nha môn triều đình, xây ra một

tòa quan nha.

Yêu ti là lệ thuộc trực tiếp Cung Phụng ti, hoàn toàn phỏng theo triều đình

Đại Chu, trừ quan nha, còn có quan để (nhà quan).

Hổ Vương muốn tranh với Thanh Ngưu tinh tòa nhà lớn năm sân dãy Giáp

đơn nguyên Một của Nhất Hào sơn, hai người ai cũng không phục ai, sau khi

đánh một trận, Hổ Vương mới vẻ mặt ủ rũ buông tha cho.

Ở dưới Lý Mộ không ngừng nhắc nhở, Ngâm Tâm rốt cuộc bố trí xong bộ

trận pháp đầu tiên nàng học được trong đời yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play