Dân chúng không giàu có, không có gia cầm gia súc có thể trộm, cũng không

quá dám trộm, cách Thần Đô quá gần, tu hành giả quá nhiều, không có yêu vật

lớn mật đến mức ở nơi này làm loạn, ngược lại lo lắng bị tu hành giả lấy hồn

phách.

Bọn họ trái lại khát vọng đi Yêu quốc, nhưng làm yêu vật bản thổ Đại Chu, từ

nhỏ lớn lên ở đây, đối với nơi này đã quen thuộc, không có ai muốn, cũng

không có ai dám rời khỏi.

Lấy đạo hạnh bọn họ, rất có thể chưa đến Yêu quốc, sẽ chết ở trên đường.

Trong núi nơi nào đó của Trung quận, trên đất trống chất đầy lá rụng, mười

mấy bóng người khoanh chân ngồi.

Trong phạm vi trăm dặm, toàn bộ yêu vật hóa hình tập trung ở đây.

Những yêu vật này ngày thường đều ở động phủ kín đáo của mình tu hành,

trừ quan hệ chặt chẽ, cực ít tụ hội lộ diện, đây là lần đầu tiên bọn họ tụ tập một

chỗ.

Không lâu trước đó, triều đình Đại Chu công bố một tin tức.

Từ hôm đó trở đi, phàm ở yêu vật tu hành cảnh nội Đại Chu, đều có thể xin

trở thành yêu dân Đại Chu.

Sau khi thông qua báo bị quan phủ, trở thành yêu dân, vẫn có thể ở động phủ

ban đầu tu hành, hơn nữa không cần lo lắng bị yêu vật càng cường đại hơn cắn

nuốt, cũng không cần lo lắng bị tu hành giả nhân loại đuổi giết.

Chỉ cần trở thành yêu dân Đại Chu, triều đình sẽ bảo hộ chúng nó giống như

bảo hộ dân chúng.

Làm yêu vật, nguy hiểm lớn nhất của chúng nó, chính là đồng loại càng

cường đại hơn, cùng với tu hành giả nhân loại.

Nếu an toàn của chúng nó có thể được bảo đảm, thì có thể yên tâm tu hành.

Cái này đối với chúng nó mà nói, quả thực là việc tốt cực lớn.

Tốt đến mức khiến bọn họ cảm thấy rất không chân thực.

Trong đàn yêu, một hổ yêu trên trán có ba đường kẻ ngang trầm giọng mở

miệng: “Chuyện này, các ngươi thấy thế nào?”

Một con báo yêu nói: “Nếu đây là thật, vậy thì quá tốt rồi, chúng ta rốt cuộc

không cần lo lắng những tu hành giả nhân loại kia nữa, không cần trốn trốn

tránh tránh, có thể quang minh chính đại ở trong núi tu hành...”

“Ngu xuẩn!”

Một tên lang yêu khác mặt âm trầm, nghiến răng nói: “Đây là âm mưu của

nhân loại, nhân loại hung tàn giảo hoạt, vô duyên vô cớ, bọn họ sao có khả năng

đối với Yêu tộc tốt như vậy, nhất định là muốn mang chúng ta một lưới bắt hết,

ngươi chẳng lẽ quên cha mẹ ngươi là chết như thế nào sao?”

Trên mặt báo yêu lộ ra nét thù hận, nghiến răng nói: “Là tu hành giả nhân loại

chết tiệt...”

Kế tiếp, chúng yêu cũng nhao nhao mở miệng.

“Lang đại ca nói rất đúng, nhân loại hung tàn giảo hoạt nhất, nhất định là âm

mưu của bọn họ!”

“Bọn họ là muốn dụ chúng ta ra ngoài, không cần tốn nhiều sức giết chết

chúng ta...”

“Mục đích của triều đình Nhân tộc đã quá rõ ràng, có ai sẽ ngu xuẩn đến mức

đi tin tưởng nhân loại?”

“Mọi người đều đừng để ý tới, ai đi chính là chịu chết!”

...

Trên không đỉnh đầu bầy yêu, Lý Mộ cùng tán cây hòa hợp một thể, trong

lòng thầm than, muốn thay đổi nhận biết của yêu vật của nhân loại, không phải

việc một sớm một chiều.

Sau khi về tới Thần Đô, Lý Mộ đã nghĩ xong một bước kế hoạch tiếp theo.

Muốn cho những yêu vật này tin tưởng triều đình, thì phải để bọn họ nhìn

thấy thành ý của triều đình.

Lý Mộ cần một ít yêu vật phối hợp, để làm ví dụ cho yêu vật khác.

Không có ai so với một đám thủ hạ kia của Bạch đại ca càng thích hợp hơn.

Lý Mộ đi vào Lý phủ, nhìn thấy Bạch Thính Tâm, Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch

vây quanh nữ hoàng vừa nói vừa cười, hắn đi đến trước mặt Bạch Ngâm Tâm,

nói: “Ngâm Tâm, có thể giúp ta liên hệ cha ngươi một lần hay không, ta có

chuyện quan trọng tìm hắn.”

Bạch Ngâm Tâm lấy ra một cái linh loa, đưa vào pháp lực, sau khi nói vài

câu, đưa cho Lý Mộ.

Lý Mộ đơn giản ân cần thăm hỏi vài câu, liền đi thẳng vào vấn đề nói việc

này với gã.

Bạch Yêu Vương rất dứt khoát nói: “Việc này, ngươi xem rồi làm đi, có thể

mang Ngâm Tâm và Thính Tâm cùng đi, bọn nó sẽ giúp ngươi an bài.”

Lý Mộ mỉm cười nói: “Cảm ơn Bạch đại ca.”

Bạch Yêu Vương nói: “Người một nhà, nên vậy mà.”

Lý Mộ lại khách khí vài câu, mới nói: “Vậy Bạch đại ca cứ bận trước, ta ngày

mai liền mang Ngâm Tâm trở về.”

Bạch Yêu Vương nói: “Chờ một chút.”

Lý Mộ hỏi: “Còn có chuyện gì?”

Bạch Yêu Vương nói: “Ta nghe Thính Tâm nói, ngươi bây giờ là đại thần

triều đình Đại Chu, tâm phúc bên cạnh nữ hoàng Đại Chu, có được thân phận

cùng địa vị rất cao, năm đó lúc ta và ngươi kết bái, căn bản không ngờ ngươi sẽ

có hôm nay...”

Lý Mộ cười nói: “Cái này cũng không ảnh hưởng cảm tình huynh đệ chúng

ta.”

Bạch Yêu Vương nói: “Không không không, lấy thân phận cùng địa vị của

ngươi, làm sao có thể kết bái cùng một yêu vật, như vậy người khác sẽ nhìn

ngươi như thế nào, từ giờ trở đi, ngươi đừng gọi ta là đại ca nữa, ta cũng không

có ngươi tên huynh đệ này, nhưng tình cảm của chúng ta vẫn còn, hy vọng

ngươi đừng nghĩ nhiều...”

Lý Mộ ngạc nhiên nói: “Bạch đại ca, cái này...”

Bạch Yêu Vương cười nói: “Ta đây cũng là tốt cho ngươi, về sau ngươi đừng

gọi ta Bạch đại ca nữa, cứ như vậy, ta còn có việc cần làm, bận trước...”

Lý Mộ cầm ốc biển đã không có bất cứ thanh âm nào truyền đến, vẻ mặt mờ

mịt.

Cùng lúc đó, không biết xa mấy ngàn dặm, ở sâu trong Đông hải, trong một

tòa cung điện thuỷ tinh.

Trên giường trai ngọc thật lớn, một nữ tử đầu mọc hai sừng lườm Bạch Yêu

Vương một cái, gắt: “Chàng cứ chiều con gái của chàng đi...”

Bạch Yêu Vương không thèm để ý, nói: “Năm đó chuyện ta cùng nàng, cha

nàng trăm phương nghìn kế ngăn trở, chúng ta khó khăn bao nhiêu, nàng không

phải không biết, ta không cho con gái của ta chịu khổ vậy...”

Hắn cười nhìn nữ tử dưới thân, nói: “Cố tình lúc này tìm ta, mới hai canh giờ,

đến, chúng ta tiếp tục...”

Hắn vừa dứt lời, vỏ trai ngọc mở ra chậm rãi khép lại.

Thần Đô, Lý phủ.

Lý Mộ mang linh loa trả lại cho Bạch Ngâm Tâm, thật lâu cũng chưa phục

hồi tinh thần lại.

Đang êm đẹp, gã đây lại là giở trò gì vậy?

Bạch Thính Tâm sôi nổi chạy tới, cao hứng nói: “Thúc thúc, ngươi đã trở

lại...”

Khi chạy đến trước mặt Lý Mộ, nàng ra vẻ giật mình, “Thiếu chút nữa quên,

lần trước cha ta nói, muốn đoạn tuyệt quan hệ với ngươi, về sau ta liền không

cần gọi ngươi thúc thúc nữa, vậy về sau ta nên gọi ngươi như thế nào, ân công,

công tử, hay là ca ca...”

Phong cách làm việc của Yêu tộc, Lý Mộ vẫn không thể lý giải.

Vô duyên vô cớ có thêm hai đứa cháu gái, lại ù ù cạc cạc không còn, vấn đề

là, Lý Mộ còn không thể không quản các nàng, biến hóa duy nhất của chuyện

này, hắn cùng tỷ muội Ngâm Tâm Thính Tâm đã không còn bối phận cách trở.

Lý Mộ thật lâu không nói gì, có ai làm cha như vậy sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play