Nhìn nữ tử trên đường núi, trong lòng hắn có chút nóng rực, chậm rãi đi về

phía nàng.

Một lát sau.

Nữ tử xinh đẹp tiếp tục tiến lên, thanh niên áo lam té xỉu bị treo ở trên một

thân cây, tu vi đã bị phế.

Lúc sắp đi đến chân núi, nữ tử sờ sờ một cái vòng ngọc trên tay, mấy bóng

người bỗng dưng xuất hiện.

Nếu mọi người đều nghênh ngang ngự không mà đến, quá mức thu hút ánh

mắt người ta, mặc kệ là rước lấy quân đội, hay là khiến quan phủ địa phương

chú ý, đều bất lợi cho kế hoạch tiến hành.

Đám người Lý Mộ cùng Hồ Cửu, ở không gian trữ vật của Huyễn Cơ tránh

né một đoạn thời gian.

Lần hành động này, mỗi người bọn họ đều có một hồ thiên không gian, tuy

diện tích đều không lớn, nhưng bảy người hợp lại cũng không tính là nhỏ, đủ để

chứa tất cả mọi người trong địa cung Ngô gia.

Lý Mộ mặc dù có không gian lớn hơn nữa, nhưng một khi hiển lộ, thân phận

của hắn cũng sẽ theo đó bại lộ, cho nên hắn chỉ có thể về Thiên Hồ quốc một

chuyến, để cho Huyễn Cơ tự mình giải quyết vấn đề không gian.

Hồ tộc thiên thư hắn đã lĩnh ngộ, tới lúc rời khỏi rồi.

Lần này đám người Huyễn Cơ ở bên cạnh, Lý Mộ không tiện phát huy, đợi

nhiệm vụ lần này hoàn thành, sẽ mau chóng tìm cơ hội thoát thân.

Hắn thu hồi những tâm tư này, nói với đám người Huyễn Cơ: “Huyễn Cơ đại

nhân, cần ủy khuất các ngươi một phen.”

Huyễn Cơ gật gật đầu, cùng Hồ Lục đi vào trong rừng, lúc đi ra, tóc các nàng

đã cột lại, đều thay đồ nam nhân, nhìn qua anh khí bức người, quả nhiên là thiếu

niên lang tuấn tú.

Đám người Mị Tông xinh đẹp là chẳng phân biệt giới tính, vô luận là nam

mặc đồ giả nữ hay là nữ mặc đồ giả nam, đều là nhân gian tuyệt sắc.

Đoàn người ở dưới Lý Mộ dẫn dắt, tới Ngô gia.

Nơi này nhìn là một trang viên bình thường, thật ra bên ngoài bao trùm trận

pháp lợi hại, trừ phi có cường giả cảnh giới thứ sáu, nếu không rất khó từ bên

ngoài xâm nhập.

Lý Mộ đã sớm biến hóa khuôn mặt, người hắn biến ảo, giống với Ngô

Lương, cũng là môn khách Cửu Giang quận vương, bản thân gã bây giờ nằm ở

trong hồ thiên không gian Huyễn Cơ cho Lý Mộ, nguyên thần cùng đều bị giam

cầm.

Một thủ vệ Ngô phủ chào đón, cung kính nói: “Hoan nghênh Trần đại nhân,

lão gia đang bế quan, không thể tự mình chiêu đãi, xin Trần đại nhân chớ trách.”

Lý Mộ nói: “Ta mang mấy người bạn tới chơi chút, ngươi xem rồi an bài, sẽ

không quấy rầy Ngô huynh.”

Thủ vệ đó nói: “Mời các vị theo ta.”

Hắn cầm lệnh phù, dẫn mấy người, đi qua vài trạm, tới một chỗ đất trống hậu

viện, hai tay kết ấn, môi rung động, mặt đất nứt ra một cái động lớn, trong động

một mảng tối đen, không thể thấy gì cả.

Thủ vệ đứng ở cửa động, nói: “Mấy vị vào đi, phía dưới tự có người chiêu

đãi.”

Hồ Cửu đang muốn nhảy xuống, Huyễn Cơ bỗng nhiên túm gáy hắn, Lý Mộ

cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ, thấp giọng nói: “Không thích hợp.”

Toàn bộ đình viện Ngô gia yên tĩnh đến đáng sợ, từ lúc mấy người Lý Mộ

vừa rồi tiến vào, chưa nhìn thấy mấy người.

Lý Mộ lần trước đến, cũng không phải như vậy.

Ở ngay sau khi Huyễn Cơ ngăn lại Hồ Cửu, tên thủ vệ kia của Ngô phủ liền

muốn lui về phía sau, bị Lý Mộ điểm một chỉ ở sau gáy, phong ấn tu vi.

Huyễn Cơ đã nhận ra không thích hợp, lập tức nói: “Mau rút lui!”

Nhưng thời gian đã muộn.

Trên không Ngô phủ, ánh sáng trận pháp chợt lóe qua, một vòng bảo hộ bán

trong suốt nháy mắt ngưng thực, bảy người bị nhốt ở trong vòng bảo hộ, mà ở

ngoài vòng bảo hộ, bắt đầu tụ tập bóng người rậm rạp.

“Có mai phục!”

“Chúng ta trúng bẫy rồi!”

...

Trong trận pháp, mọi người sắc mặt khó coi mở miệng, đám người Hồ Lục

sau khi phản ứng lại, càng trực tiếp nhìn về phía Lý Mộ, ánh mắt trong hoài

nghi lộ ra không tốt.

Ngay từ đầu, cung cấp tin tức cùng mưu tính việc này chính là hắn, nếu là

trong bọn họ xuất hiện nội gian, hắn là có hiềm nghi nhất.

Hồ Cửu đọc hiểu ánh mắt bọn họ, mặt mũi âm trầm nói: “Các ngươi có ý tứ

gì, các ngươi hoài nghi tiểu xà?”

Hồ Lục kéo giãn khoảng cách với Lý Mộ, nói: “Hắn thật sự là có hiềm nghi

nhất, chẳng lẽ không nên hoài nghi sao?”

Hồ Cửu quả quyết nói: “Không có khả năng là tiểu xà, ta tin tưởng hắn!”

Lúc hai yêu vật khắc khẩu, Huyễn Cơ lâm nguy không loạn, trầm giọng nói:

“Bây giờ không phải thời điểm nói những thứ này, trước hợp sức phá trận!”

Lời của nàng vẫn rất hữu dụng, mấy người đều lấy ra binh khí, đánh về phía

đại trận đỉnh đầu.

Chỉ có Lý Mộ không động, bởi vì hắn biết mọi người công kích vô dụng.

Địa cung Ngô phủ, là cây rụng tiền của Cửu Giang quận vương, hắn đầu tư

rất lớn ở trên trận pháp phòng hộ nơi này.

Trận này cường giả cảnh giới thứ sáu muốn công phá, cũng cần phí chút thời

gian, nếu Huyễn Cơ mang theo cường giả Mị Tông cùng Huyễn Tông, tất cả

mọi người liên thủ, còn có khả năng công phá, nhưng nàng lần này khẩn cấp

triệu tập, nhân thủ không đủ, ngay cả lay động trận này cũng không làm được.

Huyễn Cơ hai tay kết ấn, phía sau xuất hiện một cái bóng cáo sáu đuôi thật

lớn, nàng mượn dùng bóng con cáo này, thi triển ra một đòn mạnh nhất, cũng

chỉ khiến trận này lắc lư, đại trận vẫn củng cố như cũ.

Lúc này, Hồ Cửu phát hiện phía dưới Lý Mộ cũng chưa động, cả giận nói:

“Ngươi còn đứng ở nơi đó làm gì!”

Lý Mộ lắc đầu nói: “Vô dụng, ta từng sưu hồn chủ nhân nơi đây, trận pháp

này cho dù là cường giả cảnh giới thứ sáu, cũng cần thời gian một canh giờ trở

lên mới có hi vọng bài trừ, chúng ta tiếp tục như vậy, chỉ là lãng phí pháp lực.”

Huyễn Cơ có thể thi triển ra một đòn cảnh giới thứ sáu, nhưng nàng cũng chỉ

có sức đánh một đòn, phá trận còn xa xa không đủ.

Bóng người của nàng hạ xuống, cắn răng nói: “Mị Tông còn có nằm vùng.”

Ở ngoài đại trận, một thanh niên khoanh hai tay, ở cao nhìn xuống bọn họ

trong trận pháp, thản nhiên nói: “Các ngươi thật sự dám đến à...”

Hồ Lục ngẩng đầu, lạnh giọng hỏi: “Các ngươi sao có thể biết?”

Thanh niên cười cười, nói: “Sắp chết rồi, biết những thứ này lại có ích gì?”

Hồ Lục lạnh lùng nói: “Con gái Thiên Quân đại nhân ở đây, các ngươi dám

thương tổn nàng, Thiên Quân đại nhân sẽ không bỏ qua các ngươi!”

Thanh niên mặt lộ vẻ trào phúng, nói: “Vạn Huyễn Thiên Quân, thật đáng sợ

nha, vậy bảo hắn đến đi, xem xem đến lúc đó là ai không tha cho ai?”

Cửu Giang quận vương hiển nhiên biết thân phận Huyễn Cơ, khả năng đầu

tiên Lý Mộ bài trừ là bọn hắn chủ động phát hiện không đúng, sớm mai phục,

triều đình ở Mị Tông quả thực còn có nằm vùng, nhưng không tiếp xúc đến loại

chuyện cơ mật này, khả năng duy nhất, là cao tầng Mị Tông chủ động lộ ra tin

tức cho Cửu Giang quận vương.

Chẳng lẽ Cửu Giang quận vương ở cao tầng Mị Tông cũng có cơ sở ngầm?

Trước mắt việc nằm vùng, đã không phải quan trọng nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play