Hai người vào Cửu Giang quận thành, mang những nữ tử nhân loại này đặt ở

trong một chỗ ngõ nhỏ.

Sau đó Hồ Cửu truyền tin Cửu Giang quận nha, hai người trốn trong chỗ tối,

khi nhìn thấy trong quận nha vội vã chạy ra một đám bộ khoái, tìm tới chỗ

những nữ tử kia, mới rời khỏi Cửu Giang quận thành.

Trên đường về Thiên Hồ thành, Lý Mộ vẫn như cũ không nói một lời.

Giờ phút này, trong lòng hắn mâu thuẫn ngàn vạn.

Hồ Cửu cùng người của Mị Tông, là thật sự coi hắn là người một nhà, nhất là

Hồ Cửu, gã chiếu cố đối với Lý Mộ, không thua gì Lý Thanh lúc đó.

Nhưng Lý Mộ lại đang nương bọn họ tín nhiệm, âm thầm tính kế bọn họ, từ

trong miệng bọn họ lừa lấy tình báo, điều này làm trong lòng Lý Mộ nổi lên sự

phức tạp, thật lâu không thể bình tĩnh.

Hắn còn như thế, những kẻ nằm vùng nhiều năm, thậm chí vì lấy được tín

nhiệm, ở địa phương cưới vợ sinh con, nằm vùng mười mấy năm mấy chục năm

kia mà nói, lại sẽ là cảm nhận thế nào?

Hồ Cửu phát hiện Lý Mộ trầm mặc, hỏi: “Ngươi có thể sẽ không còn tại giận

ta đi?”

Lý Mộ lắc lắc đầu, nói: “Không phải, ta chỉ là cảm thấy, ta quá không phải

con người rồi...”

Hồ Cửu cười cười, nói: “Nói lời ngốc nghếch gì thế, ngươi vốn không phải

người...”

Viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở lại Thiên Hồ thành, Lý Mộ rất

nhanh đã nghe được Huyễn Cơ gọi đến.

Hắn tới sân của Huyễn Cơ, hỏi: “Huyễn Cơ đại nhân có gì phân phó?”

Trong tay Huyễn Cơ xuất hiện hai sợi roi dài, nói: “Ta xem xem ngươi mấy

ngày nay có tiến bộ hay không.”

Lý Mộ không lắm lời thêm một câu, giống như mọi khi rút kiếm hướng về

Huyễn Cơ.

Có một số việc đã không thể phản kháng, vậy thì học được hưởng thụ.

Như vậy ít nhất Lý Mộ về sau phản bội nàng, cảm giác áy náy trong lòng sẽ ít

đi một chút.

Huyễn Cơ vung roi trong tay, động tác dần dần chậm lại.

Nàng trước kia chà đạp hắn, trên mặt hắn có khuất nhục, có không cam lòng,

nhìn khuôn mặt đáng giận này ở trước mặt nàng toát ra khuất nhục cùng không

cam lòng, trong lòng của nàng vô cùng vui sướng, ngay cả khúc mắc mấy ngày

nay cũng được gỡ bỏ.

Nhưng khi này khuất nhục cùng không cam lòng loại biến mất, khi nàng lại

chà đạp hắn, liền cảm thấy nhàm chán vô vị.

Không bao lâu, nàng liền thu hồi roi, nói: “Không chơi nữa, không thú vị.”

Nàng ngồi vào trên ghế đá, sai sử Lý Mộ: “Tới đây giúp ta bóp vai.”

Lý Mộ yên lặng đi đến phía sau nàng, hai tay đặt ở trên vai nàng, nhẹ nhàng

nắn bóp, lấy lương tâm mà nói, Huyễn Cơ trừ thích sai sử hắn, chà đạp hắn, đối

với hắn rất tốt, so với đối với mọi người cộng lại còn tốt hơn, bị nàng sai sử thì

sai sử đi, nàng sai sử càng nhiều, áy náy trong lòng Lý Mộ liền càng ít, ngày sau

phản bội nàng, cũng càng dễ dàng vượt qua một cửa ải đó trong lòng.

Cứ coi như đang thưởng thức phong cảnh, đứng ở vị trí này, chỉ cần hơi cúi

đầu, chính là phong cảnh tốt vô hạn.

Lý Mộ vừa tự mình an ủi, vừa ngắm cảnh, một khắc nào đó, Hồ Cửu từ bên

ngoài bay vào, nói: “Huyễn Cơ đại nhân, chúng ta bắt được một tên nằm vùng

triều đình Đại Chu xếp vào ở Thiên Hồ quốc...”

Huyễn Cơ khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn Lý Mộ, bất mãn nói: “Dùng sức lớn

như vậy làm cái gì, ngươi bóp đau ta...”

Huyễn Cơ phủ.

Một nữ tử bị xích sắt trói, giam cầm pháp lực, Hồ Cửu vòng quanh nàng bay

tới bay lui, lạnh lùng nói: “Sớm đã biết triều đình Đại Chu các ngươi sẽ không

thành thật, thế mà thật đúng là có nằm vùng. Nói, đồng đảng của ngươi còn có

ai, ở nơi nào?”

Đám người Mị Tông ở một bên, cũng đều như hổ rình mồi nhìn nàng.

Ánh mắt nữ tử nhìn thẳng phía trước, thản nhiên nói: “Không có đồng đảng,

muốn giết muốn chém, cứ tùy tiện.”

Lý Mộ cũng đứng ở trong đám người, vẻ mặt trên mặt rất phẫn nộ, đáy lòng

lại có chút bất đắc dĩ.

Triều đình ở Yêu quốc và Ma Tông có nằm vùng, chuyện này hắn là biết, Cúc

vệ chính là tổ chức tình báo của nữ hoàng, lần trước động phủ Bạch Đế hiện

thế, chính là các nàng truyền tin tức.

Nữ tử này, hẳn cũng là người của Cúc vệ.

Nàng sở dĩ sẽ sa lưới, là vì bị người Mị Tông phát hiện bộ dạng đáng ngờ, về

sau thừa dịp nàng rời khỏi, sau khi tiến vào phòng tìm kiếm, quả nhiên tìm được

pháp bảo thông tin nàng liên hệ cùng thượng cấp, vì thế nàng liền bị người Mị

Tông bắt đến nơi này.

Một cường giả Mị Tông uy hiếp nói: “Muốn chết cũng không đơn giản như

vậy, nếu muốn giữ toàn thân, thì thành thật khai ra đồng đảng của ngươi, nếu

không, ngươi sẽ biết cái gì gọi là muốn sống không được, muốn chết không

xong...”

Nữ tử cười lạnh một tiếng, nói: “Ta trái lại thật muốn biết.”

Tên cường giả kia nhìn về phía Huyễn Cơ, nói: “Đại nhân, nữ nhân này thật

sự mạnh miệng, xem ra không dùng hình, ả sẽ không khai.”

Huyễn Cơ nâng lên thủ, nói: “Trước mang nàng quan hẳn lên.”

Tên nằm vùng kia bị mang đi, Huyễn Cơ dặn dò mấy người khác nói: “Mấy

người các ngươi trông coi kỹ ả, Thiên Hồ thành nhất định còn có đồng đảng của

ả, vô cùng có khả năng sẽ đến cứu ả, nếu là không cứu, lại dùng hình cũng

không muộn.”

Mọi người trăm miệng một lời tán dương: “Huyễn Cơ đại nhân cao minh!”

Huyễn Cơ lại bổ sung nói: “Lại truyền lệnh Mị Tông, bảo mọi người chú ý

chặt chẽ kẻ hành vi khác thường trong thành, vừa có phát hiện, lập tức hướng

bên trên báo cáo.”

...

Một lát sau, Lý Mộ chậm rãi rời Huyễn Cơ phủ.

Người của Cúc vệ, chính là người của nữ hoàng, người của nữ hoàng, Lý Mộ

sao có khả năng thấy chết mà không cứu.

Chỉ là hắn không thể trực tiếp cướp ngục, hắn ở đây còn có chuyện càng

thêm quan trọng, không đến thời khắc cần thiết, tuyệt đối không thể bại lộ bản

thân, muốn cứu cũng là đi đường vòng để cứu.

Hồ Cửu bay ở phía sau hắn, hỏi: “Tiểu xà, ngươi đi đâu?”

Lý Mộ nói: “Đi ngâm tắm.”

Một cao thủ Mị Tông nói: “Tiểu tử này, càng ngày càng biết hưởng thụ.”

Hồ Cửu thở dài nói: “Đáng tiếc ta mất đi thân thể, bằng không, có thể cùng

nhau ngâm...”

Cung Trường Nhạc.

Mai đại nhân, Thượng Quan Ly, đã muốn mặc đồ đen Cúc vệ trạm ở trong

điện, không khí tràn đầy sát khí lạnh lẽo.

Thám tử Cúc vệ ở Thiên Hồ quốc vừa mới truyền đến tin tức, có một nằm

vùng rơi vào trong tay Mị Tông, tuy thám tử Cúc vệ ở Thiên Hồ quốc còn có

mấy người, nhưng bằng vào lực lượng của các nàng, căn bản không có khả năng

từ trong vô số cao thủ Mị Tông cùng Thiên Hồ quốc cứu nàng ra, cố ra tay, sẽ

chỉ mang càng nhiều người hơn đặt vào.

Mai đại nhân nghĩ nghĩ, hỏi: “Lý Mộ cũng ở nơi đó, có thể hay không để cho

hắn...”

Nữ hoàng còn chưa đáp lại, Cúc vệ đã quả quyết mở miệng: “Tuyệt đối

không thể!”

Sắc mặt nàng nghiêm nghị, nói: “Tất cả người của Cúc vệ, từ ngày đó bọn họ

gia nhập Cúc vệ trở đi, đã có giác ngộ như vậy, tuyệt đối không thể bởi vì cứu

một người lại hy sinh người khác, Lý đại nhân còn có chuyện quan trọng hơn

phải làm, hắn không thể mạo hiểm...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play